Bọn họ nói chuyện tuy nhỏ, nhưng Từ Phong luôn lởn vởn gần Thành Lạc Tiệp nghe thấy, lửa ghen tuông bốc lên ngùn ngụt, lại uống nhiều, mặt đỏ bừng: “Không uống nữa, về đi ngủ đây.”
Trong sân mọi người đang cười nói vui vẻ, ăn thịt uống rượu, ai thèm để ý tới hắn.
Từ Phong về tới phòng của mình, nhưng hắn không cách nào ngủ được, ngọn lửa hơn ghen sắp thiêu cháy hắn rồi, nắm trên giường, hai mắt mở thao láo trong đêm đen. Đột nhiên hắn bật người dậy, rón rén ra phía cửa, ở ngoài kia tiếng cười nói vẫn rộn ràng, hắn biết rõ lịch trực đêm nay, chỉ có thượng cấp của hắn Doán Thứu gác ở vòng ngoài thôi, đi ra ngoài thấy không ai chú ý, len lén men theo chân tường, đi vòng tới thượng phòng.
Dù là thượng phòng cũng chỉ là nhà tầng trệt, liềm nước bọt ướt rồi chọc thủng giấy dán cửa sổ nhìn vào, chỉ thấy Lãnh Nghệ đang ngồi trên giường cởi áo, còn Thành Lạc Tiệp còn chưa tới.
“Mẹ nó chứ, đồ cẩu quan chó má, muốn giành nữ nhân với lão tử à!!! Nằm mơ!” Nghiến răng nghiến lợi chửi trong lòng, Từ Phong đảo mắt một cái đã có chủ ý, gõ gõ cửa sổ.
Lãnh Nghệ nghe thấy tiếng gõ cửa sổ lên tiếng hỏi: “Ai thế?”
“Là thuộc hạ.” Từ Phong thấp giọng đáp:
“Có chuyện gì?” Lòng ngạc nhiên tên này làm sao cửa chính không gõ lại đi gõ cửa sổ, Lãnh Nghệ cẩn thận, dù gì đám người này cử tới giám sát y, lòng dạ khó lường, rút chốt cửa sổ ra, đứng cách cửa sổ một đoạn:
Từ Phong mặt tươi cười: “Đại lão gia, Tiệp tỷ bảo thuộc hạ chuyển lời, tỷ ấy đợi đại lão gia ở cây hòe cổ thủ phía sau, tỷ ấy nói lát nữa tới đó nói với ngài một chuyện vô cùng quan trọng, đại lão gia nhất định đợi tỷ ấy tới, đừng đi đâu.”
“Ừ, được, ta đi đây.” Lãnh Nghệ đóng cửa sổ, vừa rồi đầu óc y còn nghĩ bậy nghĩ bạ, té ra người ta không có ý đó, phái Từ Phong tới đây chuyển lời rõ ràng nàng có ý muốn nói chuyện nghiêm túc, rốt cuộc cũng muốn xòe bài sao:
Từ Phong đưa tay cản: “Đại lão gia, ngài nên đi ra theo cửa sổ, đừng để ai chú ý. Tiệp tỷ nói, chuyện này rất bí mật, không thể để người ngoài biết được.”
“Ồ, vậy hả, được.” Lãnh Nghệ không nghi ngờ gì, mặc lại quần áo thất vào đai lưng, ăn mặc chỉnh tề, vì đóng vai một thư sinh trói gà không chặt, y còn làm bộ vất vả leo cửa sổ, sau đó mò mẫm bóng đêm tới hậu viện có cây hòe lớn:
Từ Phong cười đểu, đợi Lãnh Nghệ đi rồi, hắn lẻn vào phòng, đóng cửa sổ, đi tới bên giường thổi tắt đèn, cởi hết y phục, trần truồng nằm trong chăn. Nếu là bình thường hắn không dám làm thế, muốn lấy sự chân thành của mình làm tan chảy trái tim sắt đá của Thành Lạc Tiệp. Nhưng Lãnh Nghệ khiến hắn có cảm giác nguy cơ mạnh mẽ, nếu không ra tay sớm sẽ mất cơ hội. Lần này đóng giả tên tri huyện kia, đợi gạo nấu thành cơm rồi, Thành Lạc Tiệp chỉ có thể theo mình, chiêu thay kèo đổi cột này quá khéo! Hắn cũng phải vỗ tay khen diệu kế của bản thân.
Buông màn xuống, tim Từ Phong đập cuồng loạn, lòng tưởng tượng ra lúc đè thân thề mơn mởn của Thành Lạc Tiệp xuống.
Lại nói Thành Lạc Tiệp tránh người khác để ý vì thế ngồi lại trong sân một lúc, sau đó mới chỉnh y phục rời đi, tay đặt lên ngực, cảm thụ được tim mình đang đập cuồng loạn.
Nàng định dùng mỹ nhân kế với Lãnh Nghệ, sau đó thăm dò tung tích của thứ kia… Đây chính là nhiệm vụ nàng được bên trên giao phó, mệnh lệnh là vì thứ đó, dù có phải hy sinh thân thể này cũng không tiếc. Hơn nữa, Lãnh Nghệ không phải là nam nhân khiến người ta ghét, ngược lại, y có tài hoa, lại là người tốt, dù hiến thân cho nam nhân như vậy, cũng không ủy khuất mình.
Dù vậy, nàng đâu phải kỹ nữ thanh lâu mà coi chuyện đó như không, nên khó tránh khỏi hoảng loạn, vì lấy thêm can đảm, vừa rồi nàng uống rất nhiều, bản thân hơi say. Nhìn quanh không ai chú ý, nàng lén lút men theo hành lang đi về thượng phòng.
Càng tới gần thượng phòng, Thành Lạc Tiệp bước càng chậm, đứng trước cửa do dự mãi mới gõ cửa, phát hiện cửa không đóng, nàng thiếu chút nữa bỏ chạy rồi. Có điều giờ không ra tay, đợi quay về nha môn Âm Lăng e là không còn cơ hội, cần giải quyết nhanh.
Đẩy cửa một cái đi vào, trong phòng đã tắt đèn, không nhìn thấy gì, nhưng đằng xa có đống lửa lớn, hành lang cũng có đèn lồng, nàng vẫn nhìn thấp thoáng cảnh trong phòng. Tấm bình phong bên giường gác quần áo cởi ra. Trong lòng mừng rỡ vì mưu kế đã thành, thầm nghĩ, đại lão gia ngày thường ngày đạo mạo đường hoàng như vậy, bên trong cũng như mọi nam nhân khác thôi, mèo thèm ăn ắt ăn vụng.
Điều chỉnh tâm trạng như thường, Thành Lạc Tiệp thỏ thẻ như mèo kêu: “Đại lão gia, người ta tới rồi.”
Người trên giường hắng giọng khẽ một cái, có vẻ như xấu hổ, Thành Lạc Tiệp cũng đỏ mặt, chỉ là thời gian không có nhiều, nàng phải tranh thủ hoàn thành nhiệm vụ trước khi Trác Xảo Nương về, vì thế cắn môi đóng cửa lại.
Trong phòng tối hẳn, Thành Lạc Tiệp đưa tay cởi áo khoác ngoài, tim đập mỗi lúc một mạnh, mạnh tới muốn vọt ra khỏi lồng ngực, dù hạ quyết tâm từ sớm, đến khi phải đối diện nàng mới biết không dễ… Tới lúc này phải liều, nhắm tịt mắt, cởi số y phục còn lại trên người tới khi bầu ngực no căng nảy ra ngoài khí lạnh…
Mặt nàng nóng như phát sốt, không cởi quần, chuẩn bị lên giường.
Đúng lúc này, chỉ nghe thấy những tiếng rắc rắc liên hồi rợn sống lưng, vừa ngước mắt lên thì cái xà ở trên giường đột nhiên sụp xuống, tiếp ngay đó cả mái nhà đổ ầm ầm.
Thành Lạc Tiệp phản ứng cực nhanh, đúng lúc xà ngang phát ra tiếng gãy đổ xuống, đập nát giường, nàng biết chuyện không hay, tung mình lao qua cửa sổ phía sau. Chẳng còn kịp để ý y phục trên mặt đất, nàng thoát thân khi mái nhà sụp xuống. Mình trần lăn trên đất tuyết, đến khi đứng lên thì cả căn phòng đã biến thành đống đổ nát.
Mặt hoa thất sắc, Lãnh Nghệ còn ở trên giường, mau, phải cứu y, nói không chừng y còn sống, nếu y chết, toàn bộ kế hoạch sẽ hỏng, mình phải ăn nói ra sao? Thế là nàng quên cả mình đang mình trần, liều mạng lao tới bới đống đổ nát, miệng gọi: “Đại lão gia, đại lão gia.”
Đừng chết! Đừng chết, ngươi đừng có chết, nếu không tất cả bọn họ cũng đừng mong sống sót.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290