Nghe Hoàng chuyển vận sứ chỉ đích danh mình giáo huấn, Liêu tri phủ vã mồ hôi hột, dạ dạ luôn mồm sao dám tranh cãi nữa.
Một thông phán của ông ta, phụ trách vụ án hình sự, lớn gan nói: “Đại nhân, vụ án ở huyện Âm Lăng cho tới nay chưa được phá, tri phủ đại nhân cũng lòng như lửa đốt. Mấy lần hạ công văn trách mắng Lãnh tri huyện vô năng, y vẫn cố ý trì hoãn không phá án, cho tới hôm nay, kỳ hạn đã tới không thấy tin tức. Bây giờ Hoàng đại nhân nói thế bọn hạ quan mới biết té ra là có nguyên nhân này, té ra là y gian hại nữ tử nhà người, khiến người ta phẫn nộ tự sát, bảo sao lại lề mề mãi không chịu phá án.”
Hoàng chuyển vấn sự gật gù hài lòng: “Ngươi hiểu chuyện đấy, họ tên là gì nhỉ?”
Viên thông phán đó cố đè nén vui mừng, khom người đáp: “Bẩm đại nhân, ti chức họ Lỗ, là thông phán Ba Châu.”
“Rốt tốt, bản quan nhớ rồi.” Hoàng chuyển vận sứ quay sang Liêu tri phủ: ” Không ngờ thuộc hạ của ngươi cũng có người đầu óc thông minh nhanh nhạy như thế, nếu có chuyện không hiểu, ngươi cũng nên khiêm tốn mà hỏi người dưới.”
“Ti chức hiểu rồi, ti chức lập tức phái người bắt tri huyện Âm Lăng tới, thẩm vấn cho ra nhẽ vụ án này” Liêu tri phủ rất dứt khoát, quay ra cửa hô: ” Người đâu?”
“Khoan!” Không ngờ Hoàng chuyển vận sứ lại lên tiếng cản lại: ” Bản quan cũng chỉ là lời một phía, cũng không có bừng chứng gì. Cứ như thế mà bắt người cũng không ổn. Vả lại, bản quan chỉ phụng lệnh tuần tra, không có quyền miễn nhiệm quan viên. Tri huyện là do hoàng đế phong, cho dù chúng ta hoài nghi y, cũng chỉ có thể dâng tấu do hoàng đế hạ thánh chị phán quyết, do ngự sử đài điều tra mới được.”
Nghe giọng điệu ông ta rõ ràng muốn trừng trị Lãnh Nghệ, lý do không biết, nhưng thái độ ông ta đã thể hiện rõ ràng, có điều lại không muốn mang tiếng. Liêu tri phủ thừa biết điều ấy, vừa rồi làm bộ cho người đi bắt Lãnh Nghệ thôi, giờ ông ta tự nhận ra như thế, mình đỡ phải bị kẹp giữa khó xử.
Hoàng chuyển vận sứ ra hiệu Liêu tri phủ ngồi xuống: “Thế này đi, ngươi đích thân phái người gọi y tới, không được dùng bạo lực, nếu không sau này bị y nắm thóp, ngươi cũng gặp rắc rối. Chỉ truyền lời với y, vụ án này có người cáo trạng lên chỗ bản quan rồi, nói y lợi dụng chức quyền, cưỡng bức dân nữ, khiến dân nữ phẫn uất tự sát. Bản quan muốn đích thân điều tra.”
Liêu tri phủ vâng dạ.
Hoàng chuyển vận sứ tiếp tục cao giọng: “Ngươi phải nói với y, chuyện này liên quan tới vận mệnh sĩ đồ của y, bảo y suy nghĩ cho kỹ. Chớ vội nghĩ cách hối lộ bản quan, bản quan là người thanh liêm không tiếp nhận thứ đó. Nhất định phải chuyển lời như thế.”
Liêu tri phủ hơi bất ngờ, thầm nhủ trong lòng, thế này khác gì là đòi người ta hối lộ? Xem ra mục đích của ông ta chỉ là đòi hối lộ mà thôi. Thô thiển, Liêu tri phủ khinh bỉ, nghèo tới điên rồi hay sao mà ngang nhiên đòi hối lộ như thế, muốn hối lộ tới nơi giàu có như Giang Nam ấy, tới chỗ lưu đày chó ăn đá gà ăn sỏi thì được mấy đồng? Với lại tri huyện Âm Lăng vì mất tiền thuế, đến cả hồi môn của thê tử còn phải bán đi trả, đâu ra tiền hối lộ ông?
Hoàng chuyển vận sứ tiếp tục: “Bản quan còn nghe nói, tri huyện Âm Lăng tiêu hết tiền thuế má, chiếm đoạt tiền công của cấp dưới, đúng là người bị tiền chui vào mắt rồi.”
Lời đó nên giành cho bản thân ông đi, Liêu tri phủ nói một câu công bằng: “Đại nhân, không phải y tiêu pha tiền thuế mà là bất đắc dĩ, có cường phỉ lẻn vào, trộm mất…”
“Là y nói hay là Liên đại nhân tận mắt nhìn thấy?”
“Chuyện này là do ti chức phái người tới huyện Âm Lăng tìm hiểu mà biết. Tiền thuế đúng là bị cường phỉ đột nhập, đánh bị thương nha dịch cướp đi, rất nhiều người chứng kiến.”
Hoàng chuyển vận sứ vặn vẹo: “Bọn họ có nhìn thấy cường phỉ mang từng đĩnh bạc đi không?”
Đúng là muốn gán tội người ta thì sợ gì không có cớ, Liêu tri phủ lắc đầu: “Không thấy ạ.”
“Thấy chưa, y có thể tìm người trộm tiền mà, không phải là không thể.” Hoàng chuyển vận sứ liếc Lỗ thông phán: ” Ngươi thấy thế nào?”
“Chuyển vận sứ đại nhân nói không sai chút nào, mắt sáng như đuốc nhìn thấu mưu gian tà.” Lỗ thông phán luôn mồm nịnh bợ: ” Khẳng định là tên tiểu tử đó cố ý giở trò, may mà đại nhân chỉ điểm, bọn ti chức sáng mắt ra.”
Mấy lời này thực sự là thối không ngửi nổi, Liêu tri phủ giận run, quan viên mà lấy tiền thuế ra tiêu, không cần biết nguyên nhân gì, cũng phải tự mình bù vào. Lãnh Nghệ kể cả có tìm người cướp thì cũng vẫn là y bồi thường, không có lợi ích gì hết. Ông ta thấy rõ rồi, lão Hoàng chuyển vận sứ này nhắm vào Lãnh Nghệ, cố tình gây khó dễ cho y, không biết Lãnh Nghệ làm sao lại đắc tội với chuyển vận sứ? Dù ông ta không có quan hệ đặc biệt gì với Lãnh Nghệ, nhưng là quan viên dưới quyền mình, đâu thể mặc cho người khác chà đạp hãm hại.
Liêu tri phủ nói: “Ti chức đã hạ công văn trách mắng Lãnh tri huyện, yêu cầu y trước kỳ hạn phải bù lại tiền thuế thiếu hụt, y đang gom góp khắp nơi nghĩ cách bù đắp.”
“Nghĩ cách mà được à? Nghe nói số tiền thuế y tiêu pha không ít.” Hoàng chuyển vận sứ nhất định gán tội danh kia lên đầu Lãnh Nghệ:
“Chuyện này ti chức biết, ti chức nhất định tăng cường đốc thúc, trước Tháng Chạp phải thu hồi đủ.”
“Tiền thuế nộp lên là dựa theo quý, không phải kéo dài tới cuối năm mới thu. Ngươi nên biết, y sớm phải nộp khoản tiền thuế đó lên, chậm trễ tới giờ đã là làm việc bất chính, tham ô phạm pháp rồi.”
Kỳ thực nộp thuế xưa nay luôn thu theo năm, nộp sớm hay nộp muộn đều được, chỉ cần giao nộp trước tháng Chạp, chưa bao giờ có chuyện nộp theo quý. Giờ Hoàng chuyển vận sứ bất chấp lý lẽ nói câu này, là muốn gán tội cho Lãnh Nghệ. Liêu tri phủ liền lờ đi như không nghe thấy.
“Không phải bản quan cố ý gây khó dễ.” Hoàng chuyển vận sứ làm ra cái vẻ đường hoàng: ” Đây là vương pháp, Liêu tri phủ, ông cũng không được bao che.”
“Ti chức không dám.”
“Thế thì tốt, vậy thì lập tức lệnh cho y nộp thuế ba quý lên, số còn lại trước tháng Chạp nộp. Nếu nộp không được, đừng nói là không giữ được mũ ô sa. Chỗ các ngươi vốn là nơi lưu đầy, e là phải chuẩn bị thêm một vị trí cho y.” Hoàng chuyển vận sứ nói tới đó đứng dậy: ” Vẫn câu nói đó, bản quan là quan thanh liêm, tuyệt đối không nhận hối lộ, không bao che cho y, Liêu tri phủ, nhất định phải chuyển lời.”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290