Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 282: Toàn thành kháng lũ

Từ khi biết đê vỡ, Trác Xảo Nương lòng như lửa đốt, nàng đi khắp tường thành tìm kiếm trượng phu, nghe xung quanh bàn tán nhà ai có người không thoát được, nàng càng lo sợ, đã khóc tới mấy lần rồi. Tới khi trên tường thành xôn xao mới biết Lãnh Nghệ an toàn, nàng mừng lắm, rất muốn nhào vào lòng trượng phu, nhưng bốn xung quanh đều là người cả, dằn lòng kìm nén.

Lãnh Nghệ dù an bài tạo đãi nha môn đưa Trác Xảo Nương lên tường thành từ sớm, nhưng trong lòng sao tránh được lo âu, thấy bóng dáng của nàng cùng Thảo Tuệ ở sau bám chặt lấy áo nàng che giấu khuôn mặt xăm chữ, thực sự yên lòng.

Bình yên là tốt rồi!

Lãnh Nghệ đi tiếp, Trác Xảo Nương cũng không gọi, Thành Lạc Tiệp rất ngạc nhiên, sau đó hiểu ra khẽ cắn môi, như cắn phải một quả nho có cả vị chua lẫn ngọt, mùi vị thực khó tả.

Không lâu sau bọn họ gặp được Liêu tri phủ ở thành lâu, phần lâu trên thành cao tới hai tầng, to lớn không kém gì đại đường nhà môn. Toàn bộ giấy tờ nha môn đã chuyển tới đây, nhìn qua như cái thư viện, Liêu tri phủ lúc này như ông già bình thường, ngồi đó ôm quan ấn thẫn thờ, xung quanh là đám quan viên Ba Châu mặt mày ủ rũ, thực ra chỉ có một nửa, quá nửa khác thấy tình huống nguy ngập đã bỏ thành mà chạy rồi. Lãnh Nghệ cùng họ trao đổi ý kiến một hồi, thương lượng cách lấp lỗ hổng trên đê, nhưng không ai có cách nào hay.

Ngồi đây thở ngắn than dài cũng không ích gì, đó không phải tính cách của Lãnh Nghệ, thế nên y đi tiếp. Bách tính chỉ lặng lẽ tránh đường, không ai dám tùy tiện chào hỏi, tới khi có một đại hán tuổi chừng ba mươi, gương mặt màu đồng đỏ ửng lên, mặt rỗ, bên má phải còn có một vết sẹo dài, trông giống hệt như một tên đại đạo giết người phóng hỏa, người không quá cao lớn nhưng rắn chắc, chắp tay chào hỏi: “Lãnh đại lão gia.”

Lãnh Nghệ nhận ra ngay người này là Bảo Liệp phó băng chủ thuyền bang trước kia, đứng lại hỏi han: “Bảo bang chủ, lần này thuyền bang tổn thất lớn không?”

Thuyền bang liên tiếp gặp kiếp nạn, sau khi Đồ bang chủ chết, thêm một lượng lớn tinh anh bị quan phủ bắt đi, thực lực suy yếu nghiêm trọng. Không chỉ bị các bang phái khác tranh thủ thời cơ tranh đoạt địa bàn, trong nội bộ bang không yên tĩnh.

Họa cũ chưa dứt, nạn mới kéo tới, từ lúc nước dâng tới giờ, toàn bộ thuyền bé không được phép qua lại, hạn chế ảnh hưởng tới đê, không làm ăn được gì, thêm lần này lũ phá đê, chưa biết qua được không? Bảo Liệp cười khổ chắp tay: “Đa tạ đại lão gia quan tâm, còn chưa thống kê ạ.”

Lãnh Nghệ vốn chỉ định an ủi hắn vài câu thôi, giống như nhiều người khác vậy, đột nhiên nghĩ ra một chủ ý: “Bảo bang chủ, ta muốn trưng dụng vài chiếc thuyền của thuyền bang để lấp lỗ hổng trên đê được không?”

“Dạ?” Bảo Liệp ngỡ ngàng: ” Dùng thuyền lào sao lấp được lỗ hổng?”

“Được, chở nhiều đá, cát lên thuyền, sau đó đưa thuyền tới chỗ đê vỡ, sai người đánh chìm thuyền, nếu lỗ hổng quá lớn, đánh chìm vài thuyền, hẳn có thể ngăn đại bộ phận lỗ hổng. Sau đó tiếp tục dùng bao cát lấp vào là được.” Lãnh Nghệ giải thích: ” Đợi tiền chẩn tai triều đình tới, sẽ bù đắp cho ngươi.”

“Vâng! Bọn tiểu nhân nghe đại lão gia chỉ huy.”

Bảo Liệp quyết định rất nhanh, thuyền bang trước kia hùng bá Ba Châu là nhờ quan hệ tốt với quan phủ, nhưng sau vụ án Đồ bang chủ, chẳng những quan hệ này đổ vỡ mà danh tiếng thối hoắc, những người ở lại là những người không còn đường mà đi. Bây giờ nếu có thể dùng thuyền lấp đê, chẳng phải cơ hội xoay chuyển tình thế sao?

Vì thế Bảo Liệp tức thì ra lệnh thủ hạ chấp hành mệnh lệnh của thông phán đại lão gia. Lãnh Nghệ cũng sai Tống bộ đầu tổ chức dân tráng tới bên tàu, chuyển lồng sắt chứa đá lớn và bao tài cát lên thuyền.

Sau khi bốn chiếc thuyền lớn đã chở đầy bao cát và đá, được mấy thuyền khác dắt đi, tới gần chỗ đê vỡ thì thả neo, từ từ thả một con thuyền tới để thăm dò.

Nước quá mạnh, thêm vào trọng lượng của thuyền, thừng bị đứt, thuyền không người lái lao vào trong thành tối om.

Lần này người thuyền bang rút kinh nghiệm, Bảo Liệp thay thừng thường bằng xích sắt. Hơn mười sợi được hơn trăm thuộc hạ thuyền bang, dưới chỉ huy của Bảo Liệp hô lên từng hồi lớn, gian dan đưa nó về phía đê hổng.

Đèn hiệu trên thuyền lái lập lòe phát ra, hơn mười thủy thủ dũng cảm nhất, bơi giỏi nhất vung búa lên đập vào chỗ yếu nhất dưới bụng thuyền. Chẳng mấy chốc ván thuyền dày đã xuất hiện khe hở, dòng nước đục ngầu sủi bọt rồi tràn vào, con thuyền phát ra tiếng răng rắc ghê rợn. Những thủy thủ đó qua xích sắt tới nơi an toàn.

Bọn họ sang tới nơi thì những con thuyền kia chìm xuống, nhờ sức nặng của cát đá trên thuyền, chúng không còn bị nước cuốn đi nữa.

Liên tiếp thuyền chìm xuống, đại bộ phận nước bị cản lại, dòng chảy yếu đi thấy rõ. Không bỏ lỡ thời cơ, dân tráng hai bên mang bao cát, sọt đá ném xuống dòng nước siết. Mặc dù có một số bị cuốn trôi, nhưng lỗ hổng thực sự đang từng chút một khép lại, cổ vũ lòng người cực lớn.

Cứ như thế, nỗ lực của mọi người không uổng phí, khi trời tờ mờ sáng, dân tráng hai bên đê đã gặp được nhau, lỗ hổng khép lại.

Những người không quen biết cũng ôm chặt nhau, nhưng không phải ăn mừng, vì toàn thành đã thành biển nước rồi.

Liêu tri phủ chạy tới, ông ta không dám tin vào chuyện này nữa, dòng nước được ngăn lại, tức là thành được cứu rồi, bóp vai Lãnh Nghệ mấy cái, quát tháo số quan viên còn lại nhấc mông làm việc, không đóng giả lợn chết nữa.

Quan viên Ba Châu làm việc vẫn rất đắc lực, chẳng qua thiếu một người chỉ huy, một điểm tựa mà thôi, ai nấy đi qua Lãnh Nghệ nhìn y cảm kích.

Tiếp đó là tuần tra đê, tổ chức nhân thủ tiết lũ khỏi thành, tìm kiếm người mất tích.

Không có nước tràn vào thành nữa, lại liên tục được tiết lũ qua cổng thành, tới chập tối người thuyền bang vớt lên được một số thi thể.

Lãnh Nghệ hay tin tới nơi, vốn chỉ là để biểu thị thương tiếc, nhưng khi thấy thi thể thì y ngạc nhiên vì phần đầu có ngoại thương rõ ràng! Y ngồi xuống, phát hiện vết thương lõm dài, trên người có ba chỗ như vậy.

Chẳng lẽ là người chết bị nước lũ xô đi rồi và phải vật cứng mà thành.

Đây là vết thương trước khi chết, khác biệt rõ ràng vết thương sau khi chết. Lãnh Nghệ còn đang ngần ngừ không biết có nên giải phẫu để tìm hiểu sâu hơn không thì lại vớt được một thi thể nữa, đầu cũng bị vật cùn đánh lõm người tạo thành.

Giết người, đây là vụ giết người, khả năng trùng hợp là quá nhỏ.

Lãnh Nghệ mặt tối sầm, y không nói chuyện này với bất kỳ ai tránh bứt dây động rừng.

Có người nhận ra người chết, nói hai người này đều là người phụ trách canh đê, tại sao hung thủ lại giết họ cơ chứ?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290

Thể loại