Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 177: Chuyện còn chưa xong đâu

Hà Hiền giúp đỡ xử lý tang sự ở tiền sảnh, cho nên tìm thấy rất nhanh. Phó tòng đã nói với hắn chuyện không lành, đi vào thấy mắt Đồ bang chủ muốn phun lửa, vẫn chấn định chắp tay: “Bang chủ gọi thuộc hạ.”

Đồ bang chủ không vòng vo: “Ta hỏi ngươi, ngươi sai Thổ Oa giết phu nhân, có phải không?”

Hà Hiền nhìn liếc Thổ Oa, tên cao ráo vạm vỡ đó giờ co ro như chó nhỏ, không ngờ lại bình tĩnh gật đầu.

“Tốt, dứt khoát, có phải ngươi bảo Trung thúc tiết lộ hành tung cho đệ đệ ta, để nó thoải mái đi chơi thanh lâu không?” Từ cổ họng Đồ bang chủ phát ra tiếng khùng khục dễ sợ, lại hỏi:

Hà Hiền gật đầu.

“Tốt! Tốt lắm! ” Bàn tay to như cái quạt của Đồ bang chủ nắm lại, khớp xương răng rắc như đỗ rang, ông ta đang tụ lực, một quyền chứa đầy phẫn hận này một khi đánh ra ắt kinh thiên động địa: ” Vì sao làm thế với ta?”

Hà Hiền hai tay chắp sau lưng, vẫn không có vẻ gì là nao núng: “Bang chủ, nguyên nhân liên quan tới cơ mật của thuyền bang, thuộc hạ hy vọng bẩm báo riêng với bang chủ.”

Đồ bang chủ nhìn Hà Hiền như muốn ăn thịt hắn, nhưng đối diện với ánh mắt vững vàng của Hà Hiền, lại nhớ tới cống hiến tận tụy bao năm liền cho hắn một cơ hội. Đi tới thương lượng với Liêu tri phủ.

Thuyền bang là bang hội lớn nhất Ba Châu, khống chế toàn bộ vận tải đường sống, bang chúng tới hàng nghìn, bất kể về trật tự hay tiền bạc, đều giúp Liêu tri phủ thích an nhàn giải quyết được không ít công việc. Vì thế Liêu tri phủ nể mặt ông ta, gọi bộ khoái vào dẫn Thổ Oa và Tiểu Bình đi, cùng Lãnh Nghệ rời linh đường.

Tất cả đi rồi, Đồ bang chủ vẫn chưa buông nắm đấm: “Ngươi chỉ có một cơ hội, nói đi.”

Hà Huyền thở hắn ra: “Bâng chủ, phu nhân phát hiện ra sổ sách rồi.”

“Cái gì?” Đồ bang chủ cả kinh:

Té ra thuyền bang không chỉ độc chiếm vận tải trên Ba Hà, còn ngầm bắt thương thuyền, cướp tiền tài, nhấn người ta chết chìm, rồi cho thuyền xô vào đá, ngụy tạo sự cố. Còn bắt cóc con tin đòi tiền chuộc, lấy tiền chuộc xong thì giết người bịt miệng. Sổ sách mà Hà Hiền nói chính là ghi chép lại hàng hóa những vụ đó, giấu ở tiểu viện tử của Đồ Nhị, do Đồ Nhị phụ trách.

Hà Hiền tiếp tục nói: “Phu nhân có ý đồ quyến rũ Nhị gia, một lần trốn trong phòng Nhị gia, đợi Nhị gia đuổi người khác đi hết mới lẻn vào. Mà Nhị gia kỳ thực đang xử lý sổ sách này, nên bị phu nhân phát hiện, uy hiếp Nhị gia nghe lời mình. Nhị gia không muốn làm chuyện trái luân thường đạo lý nên dùng kế kéo dài thời gian, phu nhân vì nắm được điểm này càng lúc càng càn rỡ, làm chuyện không thể chấp nhận ngay ở nơi ở của Nhị gia. Nhị gia không nhịn được lại không dám nói với bang chủ, cho nên nói với thuộc hạ. Thuộc hạ liền bày kế trừ ả.”

Đồ bang chủ mặt âm trầm đi qua đi lại một hổi, chuyện này ông ta muốn xác nhận không khó gì, không sợ Hà Hiền dám nói dối: “Vì sao lại để đệ đệ ta qua lại với nữ tử thanh lâu?”

Hà Hiền thở dài: “Bang chủ, văn nhân mặc khách có ai không dạo thanh lâu? Đó là chuyện phong lưu văn nhã, nơi văn nhân giao lưu, tìm cảm hứng, bang chủ muốn Nhị gia thành tài, không thể chỉ vùi đầu đọc sách, giao lưu mới có tiến bộ.”

Đồ bang chủ nhìn hắn hồi lâu, đột nhiên cười lớn, vỗ vai hắn: “Ha ha ha, nói đúng, xem ra trước giờ ta quá cứng nhắc rồi, ngươi làm rất tốt.”

“Đa tạ bang chủ.” Hà Hiền thở nhẹ ra một hơi:

“Được rồi, ngươi đi đi, hôm nay xảy ra nhiều chuyện, ta muốn yên tĩnh một chút.”

“Vâng, bang chủ, tên Lãnh tri huyện kia ở trong tiểu viện tử của Nhị gia, chăng may…”

“Ta biết rồi.” Đồ bang chủ phất tay: ” Ta sẽ nghĩ cách.”

Hà Hiền thi lễ lui ra, không biết Đồ bang chủ nhìn bóng lưng mình với nụ cười gằn dáng sợ.

Bạn đang đọc truyện Quan Tri huyện tại nguồn: http://truyensex68.com/quan-tri-huyen/

Con người luôn là động vật chứa đầy mâu thuẫn, mỗi lần có một vụ án, Lãnh Nghệ luôn rất phấn khích, y như một con sói lạnh lùng lần theo vết máu, nhe răng nanh ra từng bước tiếp cận con mồi bị thương. Để rồi khi vụ án kết thúc, bí mật được phá giải, tâm trạng y lại rất kém, vì hung thủ có bị đền tội chăng nữa, đó vẫn chẳng phải kết cục khiến người ta vui vẻ.

Ngược lại Liêu tri phủ sau khi rời khỏi linh đường, tâm trạng ông ta rất tốt, không ngừng khen nợi Lãnh Nghệ: “Lãnh đại nhân, không ngờ bản lĩnh tra án lại cao như thế, bản phủ lần này chứng kiến tận mắt, phục rồi phục rồi. Lần sau nếu có nghi án khó giải, bản phủ nhất định cầu viện.”

Ta có đủ rắc rối rồi, ông đừng cầu viện là hơn, nghĩ thế nhưng Lãnh Nghệ khom người chắp tay: “Đại nhân khách khí quá rồi, đại nhân có gì sai khiến, ti chức nhất định kiệt lực hoàn thành.”

Biểu hiện này làm Liêu tri phủ hài lòng vô cùng, chuyện đau đầu đã xong, có thể về yên tâm ăn Tết tiếp rồi, ngồi kiểu áp giải phạm nhân đi, ông ta cũng không quên dẫn theo cả hai nha hoàn kia nữa. Còn Lãnh Nghệ và Thành Lạc Tiệp trở về tiểu viện tử.

Trong phủ tang lễ vẫn tiến hành như thường, đạo sĩ vẫn làm phép, hòa thượng vẫn tụng kinh, tựa hồ chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Thế nhưng chỉ cần người có chút đầu óc không khó đoán ra, đây chỉ là sự bình yên này là bề mặt mà thôi, một cơn sóng dữ đang ngầm hình thành dưới Đồ gia rồi.

Thành Lạc Tiệp đợi tới chỗ vắng vẻ không người mới nhỏ giọng nói với Lãnh Nghệ: “Nghệ ca ca, vừa rồi chàng không nên truy tới cùng, nhất là chuyện ai giới thiệu nữ tử thanh lâu cho Đồ Nhị càng không nên nói ra.”

“Vì sao?”

“Chàng còn chưa thấy à, hai mắt Đồ bang chủ rõ ràng muốn giết người tới nơi rồi, ông ta gửi kỳ vọng vào đệ đệ lớn như thế, chàng làm vậy khác gì đổ dầu vào lửa, thuyền bang sẽ loạn. Lúc đó bất kể là Đồ bang chủ hay Đồ Nhị, họ sẽ đều hận chàng đấy.”

Thì đó vốn là mục đích của Lãnh Nghệ, y đâm bị thóc chọc bị gạo là muốn quấy đục nước mới mò được cá. Nhưng nhìn vẻ trấn định của Hà Hiền, xem ra hắn có lý do đầy đủ giải thích hành vi của mình. Nên lửa chưa cháy, y phải kiếm cơ hội đốt tiếp.

Tuy thế biết Thành Lạc Tiệp có ý tốt, nên bề ngoài Lãnh Nghệ vẫn vỗ trán tự trách: “Nàng xem, đó là cái tật của ta, chuyện gì cũng muốn tìm hiểu rõ ngọn ngành, nhất thời không để ý. Tại ta cả, phải làm sao đây?”

Trong mắt Thành Lạc Tiệp hiển nhiên vẫn coi y là thư sinh cố chấp không quá am hiểu sự đời, an ủi: “Chàng đừng lo, xem ra vị phó kia có cách thuyết phục Đồ bang chủ, nếu họ không đánh nhau, chuyện vẫn ổn. Nhưng thiếp nhắc chàng, sau này xử lý chuyện liên quan tới người trong giang hồ nên cẩn thận chút, bọn họ rất thích mấy chuyện ân oán thù hận.”

“Được, ta hiểu rồi!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290

Thể loại