Lãnh Nghệ lại sai dịch thừa lấy đăng ký ở trọ ra, y trọng điểm tra thời điểm vị tri huyện kia ở nơi này có những vị khách nào. Số lần vị tri huyện kia tới đây không ít, thế nên những cái tên trôi qua đầu y cũng nhiều, y chẳng nhận ra…
Đang lúc cho rằng manh mối này vô dụng rồi, đột nhiên tay Lãnh Nghệ dừng lại, ngẩng đầu hỏi Thành Lạc Tiệp ở bên giúp y thêm thịt nướng: “Trên sổ có tên các cô, thời gian trước các cô tới dịch trạm Âm Sơn.”
Thành Lạc Tiệp bị hỏi bất ngờ, nhất thời lúng túng: “Chuyện đó… Ừm, chỉ đi ngang qua.”
Lãnh Nghệ hỏi tới: “Đi đâu?”
Thành Lạc Tuyền nhảy vào đúng lúc cứu nguy cho tỷ tỷ: “Đó là bí mật của lục phiến môn, không thể nói.”
“Cô không nói ta cũng biết, các cô tới huyện Âm Lăng chứ gì?” Lãnh Nghệ thong thả nói, tối hôm đó Doãn Thứu đột nhập huyện nha, y muốn nói thẳng chuyện này ra, xác định sớm, y còn sớm chuẩn bị cách ứng phó:
Thành Lạc Tiệp không ngờ Lãnh Nghệ lại toạc móng heo ra như vậy, hơi hoảng: “Sao ngài biết?”
“Mặc dù dịch trạm Âm Sơn thông bốn phương tám hướng, nhưng các cô không thể đi nơi khác.”
“Vì sao?”
“Các cô tới Âm Sơn không phải vì làm hộ vệ cho ta sao? Chắc chắn là tới Âm Sơn thăm dò tình huống rồi, còn tới nơi khác làm gì?” Lãnh Nghệ bình thả nói, trả sổ đăng ký cho dịch thừa:
Hai tỷ muội kia chỉ cười hì hì, không nói đúng, cũng chẳng nói sai.
Thịt nướng, rượu gạo, cả dịch trạm tham gia không thiếu một ai.
Ba Châu hoang vu xa xôi, người dân tộc rất nhiều, đừng nói tị hiềm nam nữ, có tộc mà nữ mới người nắm quyền kìa, vì thế cái gọi là nam nữ hữu biệt ở đây không nghiêm trọng bằng nơi khác. Huống hồ ở ngoài, không thể quá cầu kỳ, chỉ có chỗ Trác Xảo Nương là có mấy nữ bộ khoái ngồi ngoài, ngăn cách với nam nhân khác.
Chứ giả sử quanh vùng Trung Nguyên hay Giang Nam, lúc này e thế nào cũng có bậc nho học chí sĩ tới chửi mắng tổn hại phong hóa đi báo quan rồi. Còn nơi này à, nhìn Đổng sư gia đi, đang vuốt râu cười kìa.
Nồi nước canh sôi sùng sục nãy giờ rồi, Thành Lạc Tuyền múc một bát lớn, đợi nguội bớt Trác Xảo Nương đút từng thìa cho Thảo Tuệ, nó còn yếu, e ăn thịt không tốt, chỉ có thể uống nước canh. Thảo Tuệ cảm động khóc mãi, nó còn quá yếu, không có sức tự làm, đành để Trác Xảo Nương chiếu cố.
Dịch thừa mang tới vò rượu ngon ông ta cất giữ lâu năm, đem so với rượu gạo đục ngầu lại có vị chua chua bán ngoài kia thật sự khác biệt như trời với đất. Uống tới đâu biết tới đó, mỗi người chí ít cũng được một chén nhỏ, bầu không khí hết sức vui vẻ.
Thành Lạc Tiệp võ công rất cao, nhưng tửu lượng lại tệ, mới uống một chén thôi mà mặt đã nổi ráng hồng rồi, dáng vẻ tựa thẹn thùng yêu kiều của nàng hút hồn, không ít người len lén nhìn nàng. Nhất là Từ Phong, nhìn nàng tới si mê, mắt mỗi lúc một đỏ, trong đầu mường tượng ra đường cong hoàn mỹ của nàng, hận không thể ôm siết vào lòng.
Rượu này với Lãnh Nghệ mà nói chưa là gì, gọi là rượu mạnh, chừng chỉ 20 – 30 độ là cùng thôi, song y không uống nhiều, là một tay súng bắn tỉa, tối kỵ là run tay. Lãnh Nghệ nướng một miếng thịt gấu lớn, đưa cho Thành Lạc Tiệp: “Cảm ơn cô nương.”
Thành Lạc Tiệp rượu vào càng xinh đẹp như hoa, cười không ngừng: “Đại lão gia, ngài say rồi sao? Ngài nướng thịt cho người ta, người ta phải cảm ơn ngài chứ?”
Lãnh Nghệ hạ thấp giọng xuống: “Cảm ơn cô ban ngày cứu ta, giờ ta mới biết cô vốn không sát sinh, vì cứu ta mà làm trái nguyên tắc của mình, chẳng lẽ không nên cảm ơn.”
“Hừm, chắc chắn là do con nha đầu Lạc Tuyền lắm mồm rồi.” Thành Lạc Tiệp nghiến răng lẩm bẩm, thoắt cái đã cười tươi, thủ thỉ: ” Nếu vậy đại lão gia định cảm ơn người ta thế nào?”
Lãnh Nghệ gật đầu: “Vậy cô nương muốn ta cảm ơn thế nào?”
“Đại lão gia cho người ta quyết định sao?”
“Ừ, cô nói đi.”
“Chúng ta đổi chỗ khác nói chuyện được không? Nơi này ồn quá.”
“Được, đi đâu?”
“Tới phòng của đại lão gia được không?” Ánh mắt Thành Lạc Tiệp như mảng cỏ mềm mại quấn lấy Lãnh Nghệ, nàng uống càng nhiều hơi ấm ngày càng dâng cao trong người, mùi u hương cơ thể bắt đầu tỏa ra, khuôn mặt hồng rực lên một tia đỏ lựng dụ hoặc, dưới ánh lửa bập bùng, thêm muôn phần quyến rũ:
“Phòng ta hả?” Lãnh Nghệ vừa nghe một cái tim đập tăng tốc rồi, cổ hơi khô:
“Đúng thế, đại lão gia vừa nói do người ta quyết, ngài không nuốt lời chứ?” Thành Lạc Tuệ khích:
“Chuyện này.” Lãnh Nghệ nhìn về phía Trác Xảo Nương, nàng đang cùng Thành Lạc Tuệ nói gì đó vui lắm, không để ý tới hai người họ:
“Người ta còn có chuyện khác muốn nói với ngài, chuyện liên quan tới ngài, ngài không muốn biết vì sao phải phái bộ đầu từ tận kinh thành tới đây làm hộ vệ cho ngài sao?” Thành Lạc Tiệp kéo sự chú ý của Lãnh Nghệ lại:
Câu này nói trúng điểm yếu, Lãnh Nghệ gật đầu không chút do dự: “Muốn.”
Thành Lạc Tiệp cười đắc ý như nhìn con cá đã cắn câu: “Vậy đại lão gia về phòng trước đi, người ta sẽ tới sau.”
“Được.” Lãnh Nghệ đứng dậy vươn vai, lớn tiếng nói: ” Đêm qua ngồi canh nha đầu kia chẳng chợp mắt được chút nào, ta ngủ sớm đây, mọi người thong thả ăn đi không cần vội.”
Xung quanh đứng lên chắp tay tiễn, Trác Xảo Nương cũng nói: “Vậy chúng ta cũng về thôi.”
Thành Lạc Tiệp đã tới sau lưng Trác Xảo Nương nói nhỏ: “Phu nhân vội gì chứ, chỉ một khắc cũng không nỡ rời quan nhân nhà mình sao? Hì hì, phu nhân cứ ở đây ăn ngon đi, đại lão gia có bọn thuộc hạ rồi, bọn thuộc hạ được phái tới là để chiếu cố đại lão gia mà.”
Lãnh Nghệ cũng nói: “Đúng thế, nàng ăn thêm đi, đợi nửa canh giờ nữa hẵng về.”
Trác Xảo Nương nhìn gương mặt xinh đẹp như hoa của Thành Lạc Tiệp, lại nhìn trượng phu, sắc mặt biến đổi, nàng không dám thể hiện ra ngoài, cúi đầu xuống khẽ vâng một tiếng.
Lãnh Nghệ đứng dậy bước chân hơi lảo đảo đi về phòng, hai bộ khoái Hoàng Mai, Lâm Linh định đi theo, Thành Lạc Tiệp ngăn cản: “Không sao đâu, đây là dịch trạm, sẽ không có chuyện gì. Còn có đám Doãn Thứu bộ đầu ở ngoài tuần tra cơ mà, các ngươi ở đây được rồi, nhớ mang thịt nướng cho họ là được.”
Hai nữ khoái vâng lời.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290