Bạc trắng phau phau được đưa ra, xử lý tiền lương là do Đổng sư gia lo liệu, ông ta lúc nào cũng cất sổ trong người không rời một khắc. Mau chóng giúp Lại viên ngoại đăng ký ký nhận nộp thuế, làm một lần xong xuôi.
Lãnh Nghệ gọi Vũ bộ đầu vào, giao bạc cho hắn, căn dặn nhất định trông coi cho tốt, tuyệt đối để xảy ra sai sót.
Phong thư cuối cùng cũng viết xong, được hạ nhân trong nhà mang đi rồi, Lại viên ngoài thở phào, lại bày ra gương mặt nịnh bợ: “Đại lão gia, tiểu nhân đã làm hết như lời ngài dặn, thế, thế bây giờ không còn việc gì của tiểu nhân nữa.”
Lãnh Nghệ mỉm cười: “Nhầm, chuyện của ngươi chỉ mới bắt đầu, sao lại bảo là không có chuyện gì cho được? Ngươi đâu, bắt lấy.”
Đám bộ khoái đứng đợi ở cửa đồng thanh đáp lời, đi tới dùng xích sắt khóa Lại viên ngoại lại. Lại viên ngoại kinh hoàng la lên: “Đại lão gia, tiểu nhân nộp thuế rồi, sao còn bắt tiểu nhân?”
Lãnh Nghệ lạnh nhạt: “Ngươi cho rằng nộp tiền là xong à? Tiền thuế là thứ ngươi phải nộp, làm sao có thể đổi lấy tội chết của ngươi.”
“Ngài, ngài chơi xỏ tiểu nhân?”
“Không sai. Ngươi hãm hại bản quan trước thì đừng trách bản quan chơi lại ngươi, ngươi nghĩ bản quan dễ dàng bỏ qua cho ngươi à, nếu ngươi suy nghĩ ngây thơ như thế thì ngay từ đầu không nên dính vào việc này.”
Đổng sư gia nghe câu này không kìm được len lén liếc nhìn đại lão gia, đại lão gia thay đổi rồi, nhưng mà không thể trách, ai rơi vào tình cảnh đó khó mà lương thiện nổi.
Tiếng la hét của Lại viên ngoại đi xa dần khỏi đại đường, không lâu sau có tiếng thê thiếp gào khóc, trang viên chẳng mấy chốc náo loạn cả lên.
Đổng sư gia thấy Lãnh Nghệ thoáng vẻ lo lắng thì trấn an: “Đông ông không phải lo, trừ khi chúng muốn giết quan tạo phản, họa cả chín tộc, nếu không chúng không dám làm gì gây bất lợi cho đông ông.”
Vũ bộ đầu tới giờ ngơ ngác không hiểu ra sao, vì khi thẩm vấn Đinh bộ đầu, hắn chỉ thừa nhận là chính bản thân bố cục giết ái thiếp Lại viên ngoại, nhưng không khai ra ai sai phái. Làm sao Đổng sư gia đi một chuyến thành ra thế này rồi? Không chỉ thu được thuế, lại còn bắt thêm Lại viên ngoại.
Đổng sư gia tặc lưỡi luôn mồm: “Vũ bộ đầu có điều chưa hay, đông ông đã sớm dự liệu được chuyện này, nên bảo lão hủ đi vào, giả xưng là Đinh bộ đầu đã khai ra được Lại viên ngoại sai phái. Quả nhiên có tật giật mình, thừa nhận hết tất cả hành vi phạm tội, ở đây ta có khẩu cung. Cầm cái này đi đưa cho Đinh bộ đầu xem, hắn còn dám không khai sao, đợi cả hai đều khai nhau ra, chẳng phải thành bằng chứng thép à?”
Vũ bộ đầu bừng tỉnh, khom người vái một cái: “Đại lão gia cao minh.”
Lãnh Nghệ đang cầm xem lời khai của Đinh bộ đầu, bất ngờ lại lắc đầu, nét mặt không giãn ra chút nào: “Đừng mừng vội, bọn chúng còn chưa nói thật hết đâu.”
Đổng sư gia và Vũ bộ đầu ngạc nhiên: “Còn chuyện gì nữa ạ?”
“Ừ, chúng vì sao ngụy tạo giết người trong mật thất, ra tay hung tàn như thế, điều này chúng còn chưa nói.” Lãnh Nghệ cứ băn khoăn chuyện này mãi, nguyên nhân gì dùng cách này giết người.
Đổng sư gia chắp tay: “Học sinh cũng chú ý tới điểm này, hỏi đi hỏi lại rồi, nhưng Đinh bộ đâu cứ dứt khoát nói, chỉ vì muốn giết người, không nghĩ nhiều.”
Lãnh Nghệ thở dài: “Kỳ thực toàn bộ vụ án này chỉ quái dị ở thủ pháp giết người mà thôi, động cơ chân chính là gì, chứ suy đoán ra ai giết lại không khó. Chuyện này gác lại đã, giờ quan trọng là mang tiền thuế về nhà môn, không còn sớm nữa, chúng ta tranh thủ về thôi.”
Vụ án này với Lãnh Nghệ mà nói là chẳng có độ khó gì, minh chứng rõ ràng y chỉ cần một ngày là phá án, nhưng mùi âm mưu nồng nặc bao quanh y thì không nhạt đi chút nào, đây mới là điều khiến y e ngại.
Lúc này đã là chiều chuyển sang tối, trời bắt đầu có tuyết rơi lả tả, chẳng mấy chốc mà mặt đất chuyển thành màu trắng. Người Lại gia quả đúng như Đổng sư gia đó, hơn trăm người già trẻ lớn bé quỳ hai bên đường, thậm chí có người mang cả đồ tang trên người, có cả ông già gần đất xa trời tóc trắng bạc phơ bò nhoài ra đất kêu khóc xin đại lão gia khai ân, tới đứa bé trong lòng mẹ chỉ biết khóc oe oe. Khiến thôn nhỏ thanh bình như biến thành địa ngục nhân gian.
Tuy thế họ chỉ dám kêu khóc chứ không dám ngăn cản…
Kết quả không ích gì, đội ngũ đi xa dần.
Sáng nay lên đường chỉ như chuyến du ngoạn, khi trở về, không khí như đi ra trận.
Đoàn người nha môn không chỉ áp tải cả rương tiền thuế, còn có hai phạm nhân giết người Lại viên ngoại và Đinh bộ đầu, xuất chinh thắng lợi mang theo chiến lợi phẩm trờ về nhà môn.
Chỉ là chuyến đi về lần này gian nan hơn lúc đi tới nhiều, tuyết nhìn thì đẹp, nhưng rơi xuống đất cũng chẳng khác gì nước mưa, làm đường đi trở nên lầy lội trơn trượt liên tục có người trượt ngã. Lúc về tới nha môn thì quá nửa tạo đãi cứ như là người bùn, trên người là tuyết trắng và bùn vàng. Lãnh Nghệ và Trác Xảo Nương cưỡi ngựa, đi vững vàng hơn người, cho nên không ngã.
Tới nha môn thì trời đã xẩm tối, gió tuyết lớn dần.
Lãnh Nghệ sai giam hai tên phạm nhân vào đại lao nha môn, đem toàn bộ tiền thuế chất đống ở đại đường của tiền viện, đồng thời đóng chặt toàn bộ cửa sổ, gọi hết bộ khoái, tạo đãi, dân tráng, thư lại, của nha môn tới nghe đại lão gia huấn thị.
“Hôm nay chúng ta không chỉ phá được vụ án thời gian trước xảy ra trong nha môn, còn thu được tiền thuế của Lại viên ngoại. Bản huyện tin rằng, có tấm gương này, chỉ vài ngày nữa thôi, những khoản thuế khác sẽ lần lượt tới nơi. Trước khi số tiền thuế này được nộp lên cho tri phủ, các ngươi phải đảm bảo an toàn tuyệt đối cho nó. Vì thế các ngươi chia thành hai nhóm, phân ngày đêm trông coi, không được lơi lỏng…”
Khi Lãnh Nghệ đang nói thì có một tên tạo đãi không đi theo chuyến vừa rồi, làu bàu: “Mấy tháng rồi không phát tiền công, làm sao có sức mà trực.”
Câu này hắn nói không nhỏ, không ít người nghe thấy, chưa ai phản ứng gì Lãnh Nghệ cao giọng nói: “Tiền công nợ các ngươi trước đó, ta nhờ Đổng sư gia chuyển lời rồi, trong vòng mười ngày sẽ phát cho các ngươi, bản quan nói lời giữ lời.”
Có người đi đầu, một tên tạo đãi khác lớn gan nói: “Câu này cũng không biết là nói bao lần rồi, rốt cuộc chẳng có gì.”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290