Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 75: Trả nợ thân nhẹ nhõm. (3)

Trác Xảo Nương giữ rất đúng phận sự, suốt toàn bộ quá trình nàng không nói cũng không biểu hiện gì, đợi ra ngoài nha môn rồi mới sốt ruột hỏi: “Quan quân, chuyện gì thế? Lại có đạo tặc tới trộm tiền à?”

Đổng sư gia cũng vì chuyện này tiểu tụy thấy rõ, bao ngày ăn không ngon ngủ không yên: “Đúng thế, đại lão gia, chuyện này là sao chứ? Học sinh cứ nghĩ tiền bị trộm.”

“Đại lão gia chiêu này hư hư thực thực, cực kỳ cao minh, qua mặt được toàn bộ tặc nhân, giữ tiền thuế bình an…” Vũ bộ đầu thời qua vì phải che giấu chuyện này mà mắc nghẹn, đến giờ không phải giữ bí mật nữa, hào hứng kể ra toàn bộ bố trí của Lãnh Nghệ, đắc ý như mình làm:

Đổng sư gia là người hiểu tình hình của Lãnh Nghệ hơn ai hết, không khỏi nghi hoặc: “Có điều số vàng kia cũng chỉ đủ nộp trên sáu thành thuế mà thôi, phần còn lại, làm sao đông ông có.”

“Sơn nhân tự có diệu kế, các ngươi không cần quản.” Lãnh Nghệ trong tay có ít tiền rồi, làm đại gia một hồi: ” Nói tóm lại, ta không chỉ bù đắp hết khoản tiền thuế thiếu hụt, còn lưu lại đủ tiền đã mượn tạm của nha môn, trở về có thể phát cho mọi người. Đương nhiên tiền của sư gia và Vũ bộ đầu có thể về khách sạn lấy luôn, tranh thủ đang ở Ba Châu, mua ít hàng chuẩn bị năm mới.”

Hai người kia mừng quá nỗi, Vũ bộ đầu không nghĩ nhiều như Đổng sư gia, sắm Tết ở Ba Châu, lần này về nhà tha hồ mà bốc phét rồi, cười lệch miệng: “Thuộc hạ đã nói mà, đại lão gia nhất định giữ lời, quá đúng mà.”

Lãnh Nghệ cũng bị niềm vui đơn giản của hắn cảm nhiễm phần nào, bật cười nói: “Trước đó ta nói trong vòng mười ngày, giờ quá mười ngày rồi còn gì nữa.”

“Đại lão gia, đây không phải lỗi của ngài, là lỗi của ti phòng hộ phòng nha môn tri phủ, hắn không có ở nha môn nên ngài mới không kịp nộp thuế, nếu không chúng ta đã sớm về rồi, thuộc hạ xem kẻ nào dám nói ra nói vào chứ, cho hắn một cái tát luôn…”

Mấy người nói cười vui vẻ về khách sạn Âm Lăng.

Giả chưởng quầy thấy họ đi rồi lại về thì bất ngờ lắm, giờ Lãnh tri huyện không chỉ thanh toán hết nợ nần, còn rất có thể giúp ông ta phát tài nho nhỏ, đương nhiên hoan nghênh gấp bội. Đuổi cả tiểu nhị đi, tự mình an bài chỗ ăn ở.

Lãnh Nghệ bảo Vũ bộ đầu ở thượng phòng, hắn rất cao hứng. Nói ra địa vị bộ đầu trong nha môn thấp lắm, hắn làm ở nha môn hai mươi năm trời, lần đầu tiên có đãi ngộ này, vừa cao hứng, vừa cảm kích.

Lãnh Nghệ sau khi thanh toán tiền công cho Đổng sư gia và Vũ bộ đầu, để lại 30 lượng bạc ăn Tết, số còn lại giao Vũ bộ đầu, nhờ hắn đi trả hộ tiền người mình nợ ở Ba Châu.

Đổng sư gia đưa địa chỉ Vũ bộ đầu, ông gia này thời gian qua vì tiền mà lo lắng thành ám ảnh, cứ dặn đi dặn lại trả tiền xong phải lấy giấy nợ về. Vũ bộ đầu phát bực nói, chuyện này hắn còn không biết thì còn làm bộ đầu quái gì nữa.

Lãnh Nghệ kệ bọn họ tranh cãi, dù gì y trút được đại bộ phận gánh nặng đi rồi, huống hồ thăm dò được giới hạn của đàm người kia, vậy là mình còn nửa năm nửa. Từ lúc tới đây, lần đầu tiên thấy người thoải mái như vậy, nhìn sắc trời vẫn còn khá sớ, nói: “Xảo Nương, chúng ta đi dạo phố, thuận tiện mua ít hàng Tết đi.”

Trác Xảo Nương nghe thế vui mừng tới mặt chưa gì đã đỏ bừng bừng rồi. Cũng phải thôi, từ khi bọn họ tới huyện Âm Lăng, mấy tháng liền liên tiếp xảy ra chuyện không may, trượng phu suốt ngày mặt ủ mày chau. Lần này không những thanh toán phần lớn nợ nần rồi, lại còn rủ nàng đi dạo phố, tiểu cô nương cao hứng không biết nói gì luôn. Vội vàng chạy tới bên bàn soi gương xem lại trang phục. Lãnh Nghệ thay bộ thanh sam bình thường, gọi cả Đổng sư gia đi cùng.

Ba người men theo đường lớn, thong thả tới trung tâm thành Ba Châu.

Trời quang được vài ngày lại bắt đầu có tuyết rơi, rất nhanh tuyết lớn dần, rơi đầy đầu và vai bọn họ.

Lãnh Nghệ tìm một hiệu trang phục đi vào, hỏa kế chạy lên tươi cười tiếp khách: “Ba vị khách quan, xin hỏi là mua y phục hay đặt may? Tú nương chỗ chúng tôi là số một số hai trong thành Ba Châu đấy.”

“Đặt may không kịp rồi, mua tạm ba bộ có sẵn để mặc đã.”

Trác Xảo Nương vừa nghe vậy đã vọi kéo ống tay áo Lãnh Nghệ, nói nhỏ: “Quan nhân, không cần mua đâu, đắt lắm, về thiếp tự làm là được.”

Hỏa kế nói vội: “Đại tẩu, y phục bán sẵn ở hiệu chúng tôi mặc dù giá hơi cao một chút. Nhưng bất kể là chất liệu vải, chế tác đều đáng tiền! Không tin đại tẩu đi quanh thành Ba Châu đi, nếu có trang phục nào tốt hơn mà rẻ hơn, tiểu đệ tặng luôn, thật đấy.”

Lãnh Nghệ đã hiểu phần nào người thời này, nếu đời sau nói câu này thì tuyệt đối không thể tin, nhưng thời đại con người còn tương đối đơn thuần chân thật này, có thể tin tám phần: “Ngươi tự tin thật đấy, được, mua ở chỗ ngươi.”

Trác Xảo Nương vẫn xót tiền lắm, chuyện khác nàng không giám quản, nhưng chuyện chi tiêu trong nhà thì nàng có thể lên tiếng: “Quan nhân, tiền của chúng ta phải xem mà dùng, còn trả nợ nữa mà.”

“Nàng đừng lo, xe tới trước núi ắt có đường! Nợ phải trả, sống phải sống… Mua ba bộ, chúng ta mỗi người một bộ.”

Đổng sư gia nghe nói mua cả cho mình thì cuống quýt xua tay: “Đông ông, không cần đâu, học sinh có rồi, đông ông và phu nhân mua là được.”

Lãnh Nghệ dứt khoát nói: “Sư gia giúp ta xử lý bao nhiêu sự vụ quan trọng như thế, tặng sư gia một bộ trang phục chưa đủ thể hiện hết tâm ý của ta kìa. Với lại nợ tiền công sư gia lâu như thế, riêng tiền lãi đã hơn một bộ y phục rồi.”

“Đông ông nói thế làm học sinh hổ thẹn không thôi.”

“Sư gia đừng chối từ nữa, chúng ta cứ đùn qua đẩy lại thế này thì đến sáng mai chưa xong mất, ha ha ha…”

Đổng sư gia đành chắp tay: “Vậy thì học sinh xấu hổ mà nhận.”

Thế là lập tức có tú nương tới lấy số đo của bọn họ, giới thiệu trang phục, nhanh chóng sửa lại cho hợp người, cả ba thay luôn trang phục mới. Thường có câu “ngươi dựa vào trang phục, ngựa dựa vào yên”, đổi bộ trang phục mới, Lãnh Nghệ trông phong lưu tuấn lãng, Trác Xảo Nương thanh tân xinh đẹp, còn đổng sư gia liên tục vuốt râu hài lòng, trông có chút khí tức phú quý rồi.

Vì chọn loại trang khá đắt trong hiệu, lúc đi ra, hỏa kế còn tặng cho ba cái ô giấy dầu che tuyết.

Trác Xảo Nương có vẻ không quen mặc y phục mua thế này, lúc thì kéo kéo cổ áo, khi thì chỉnh lại mép váy, mặt nửa vui vẻ nửa phụng phịu, cảm thấy nếu mua vải về, mình sẽ làm tốt hơn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290

Thể loại