Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 144: Lời mời bất giờ

Dưới trởi tuyết trắng, ánh đèn lồng hồng rực chiếu sáng ngoài sân, một đen một trắng, một người thân hình dập dờn như cánh bướm, làm người ta hoa mắt, một đứng sừng sững không gì lay chuyển được. Tiếng va chạm nối liền không dứt.

Trong tích tắc giao thủ chục chiêu liền, dừng tay trước là bạch y nhân, tung mình lướt ra phía sau, vai phải hắn trúng một dao, đang chảy máu, còn Lãnh Nghệ thì thêm ba nhát chém ở lưng và ngực.

Bạch y nhân chuyển kiếm sang tay trái, khẽ thở dài: “Vẫn không phá nổi Thiết Bố Sam của ngươi, ta thừa nhận, không thể thắng được người.”

Kẻ này rất phong độ, không thắng được là thẳng thắn thừa nhận ngay. Nhưng Lãnh Nghệ mới biết nỗi khổ của mình, tên đó vì cho rằng y luyện Thiết Bố Sam, toàn thân đao thương bất nhập cho nên kiếm chỉ chém vào mặt Lãnh Nghệ, thế có khác nào báo trước mục tiêu rồi đâu. Hắn tự hạn chế phạm vi tấn công của mình, trong khi Lãnh Nghệ toàn lực chống đỡ, rốt cuộc kiếm được cơ hội thành công làm hắn bị thương. Nếu không có áo giáp chống đạn, y đã trúng ba nhát kiếm đã sớm mất mạng rồi.

“Vậy sao ngươi còn chưa đi, cứ muốn cá chết lưới rách à?” Lãnh Nghệ khàn giọng nói, vừa là uy hiếp, vừa tỏ ra anh hùng trọng anh hùng, kỳ thực khinh công đối phương quá lợi hại, làm sao mà thắng nổi, chỉ mong tên ôn thần này đi cho nhanh, còn cứu đám Thành Lạc Tiệp đang không biết sống chết thế nào:

Vậy mà trong thời khắc kiếm bạt cung giương như vậy, bạch y nhân lại ngây ra ngắm tuyết rơi, lần này hắn mất máu thật rồi, da dưới tuyết như càng tái hơn, nhưng chẳng tồn hại tới khí chết của hắn, ngược lại tăng thêm vẻ đẹp u uất, e là thiếu nữ khuê phòng nhìn thấy, trái tim phải thổn thức không thôi.

Lãnh Nghệ sốt hết cả ruột, hoặc đánh hoặc đi, ngươi làm gì cũng nhanh lên chứ, có cần làm gì cũng phải tạo dáng thế không?

Hồi lâu sau bạch y nhân mới thong thả nói: “Ta có một kiến nghị, hy vọng ngươi cân nhắc.”

“Kiến nghị gì? Nói đi, ngắn gọn chút!” Lãnh Nghệ thấy bực rồi:

“Đừng lo.” Bạch y nhân nhìn thấu tâm tư y: ” Ta biết ngươi muốn nhanh chóng đi cứu ba người kia, yên tâm, họ còn sống, chỉ bị ngất thôi, ta không giết họ. Người ta trả tiền để ta giết ngươi, người khác không được trả tiền thì ta không giết.”

Đúng là một tên rất cá tính, Lãnh Nghệ không nghi ngờ lời của hắn, vì kẻ này rất kiêu ngạo, lòng bớt lo: “Ngươi là sát thủ à?”

“Ừ, nói một cách chính xác thì ta là thủ lĩnh một tổ chức sát thủ tên Bạch Hồng. Giết Lãnh tri huyện là nhiệm vụ ta tiếp nhận, nếu không hoàn thành được phải đền gấp đôi. Nhưng vì ngươi ta sẵn sàng đến khoản tiền này.” Bạch y nhân tay cầm ngược kiếm, chuyển ra sau lưng, tư thế này đẹp thì đẹp đấy, nhưng không thể tấn công được, ý hắn muốn thể hiện là, ta sẽ không tấn công ngươi:

Lãnh Nghệ ngạc nhiên: “Vì sao?”

Bạch y nhân ưu nhã vươn tay phải bị thương về phía Lãnh Nghệ: “Hãy gia nhập tổ chức của bọn ta.”

Gì vậy? Lãnh Nghệ trố mắt, thằng cha này cũng dị quá rồi, vừa xong còn đánh nhau sống chết, giờ lại muốn mình ra nhập, nhất thời không nói được câu nào hơn nữa: “Vì sao?”

“Bất kể khinh công hay võ nghệ, ngươi đều không bằng ta, nhưng luận tới tố chất sát thủ, ta phải thừa nhận ngươi hơn ta, ngươi là một sát thủ bẩm sinh.” Bạch y nhân thừa nhận:

“A, coi trọng ta thế à?” Tuy là kẻ thù, Lãnh Nghệ không khỏi có chút phục tên này, có điều bị người ta khen có tố chất sát thủ, làm y không biết có nên tự hào không: ” Vậy cho ta biết ai bỏ tiền thuê ngươi giết Lãnh tri huyện không?”

“Không, đây là quy tắc của bọn ta, dưới bất kỳ tình huống nào cũng không thể tiết lộ thân phận người ủy thác.”

“Ừm, ta hiểu, vậy có thể hỏi, những kẻ tập kích Lãnh tri huyện ở cầu treo, có phải người của ngươi làm không?”

“Cầu treo à?”

“Là câu treo ở thôn Hồng Tùng, Lãnh tri chuyện đi qua cầu liền có kẻ xông ra chặt đứt xích sắt, ý đồ khiến bọn họ ngã chết, khi đó trên cầu còn có mấy người qua đường.”

Bạch Hồng lạnh nhạt mà kiêu ngạo đáp: “Cái này có thể nói, không phải người bọn ta làm, ta nói rồi, bọn ta giết người phải thu tiền, không thu tiền không lấy mạng người khác. Cho nên ba kẻ ngoài kia vẫn còn sống, bọn ta ám sát, không liên lụy người vô tội.”

Lãnh Nghệ không tin một đám sát thủ có đạo đức như thế, có điều y thực sự không muốn đối đầu với kẻ này: “Thực ra hai người qua đường cũng chẳng vô tội gì đâu, còn là kẻ chết mà chưa hết tội cơ. Hắn chính là ác bá thôn Hồng Tùng, tên Chu Bằng, cùng hộ viện gây ra không biết bao nhiêu tội ác ở thôn quê, loại người đó chết muôn lần không đủ đền tội.”

“Loại ác bá đó chẳng sống lâu đâu, song những kẻ chặt đứt cầu không phải bọn ta, ngươi không cần thăm dò.” Bạch Hồng rất thẳng thắn, quang minh lỗi lạc:

“Được, ta tin ngươi, vậy ở lưng núi gần cầu treo có một hộ gia đình, Lãnh tri huyện lại bị tập kích lần nữa ở đó, có phải người của ngươi làm không?”

“Cũng không phải, nhiệm vụ lần này do ta đích thân thực hiện, ta có mang theo người giúp, nhưng ở hiện trường ám sát nhất định có ta. Nếu không có ta, thì không phải do người của ta làm.”

“Đám Trá Nữ Bang có phải người của ngươi không?”

“Không phải, thứ đê tiện đó chưa lọt vào mắt ta, ta tình cờ biết ý đồ của chúng, tới đó đón đầu ngươi thôi.”

Thế thì phiền rồi, Lãnh Nghệ cau mày, người ùy thác cho một tổ chức sát thủ siêu cấp như Hồng Bạch thì không cần phải dùng thêm loại bang phái như Trá Nữ Bang. Nói thế tức là có hai nhóm người cùng phái người tới ám sát mình, à không, phải nói chính xác là ít nhất có hai nhóm người.

Trên người vị tri huyện kia rốt cuộc có thứ bảo bối gì làm bao người muốn giết y như thế? Cái bí mật khốn kiếp này thực sự làm người ta muốn điên mà.

Bạch Hồng thấy Lãnh Nghệ trầm ngâm thì cho rằng y đang cân nhắc đề nghị của mình, nói: “Bản lĩnh của ngươi tốt như vậy mà không dùng vào chuyện tối ưu hóa lợi ích bản thân thì phí lắm.”

Luận điệu này làm sao nghe quen thế nhỉ, đúng rồi, na ná một thằng điên từng nói, nếu ngươi giỏi một thứ gì đó, đừng bao giờ làm nó miễn phí, Lãnh Nghệ không khỏi tò mò: “Vậy gia nhập các ngươi có lợi ích gì?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290

Thể loại