Nghe Vũ bộ đầu nói Lãnh Nghệ mới biết bách tính chúc tết quan lão gia không phải là thông lệ, y không khỏi tò mò đi nhanh hơn, vừa ra khỏi cửa, chỉ thấy con đường rộng rãi trước nha môn trở thành chật chội, tới mấy trăm người tụ tập, có cả nam nữ già trẻ. Người thì cầm giỏ bánh, người ôm vò rượu, có người ôm gà rừng, thỏ rừng nữa, cứ như đi họp chợ.
Vừa thấy Lãnh Nghệ đi ra, toàn bộ không ai bảo ai quỳ rạp xuống, miệng hô: “Thảo dân khấu đầu chúc Tết thanh thiên đại lão gia.”
Nếu là đám đông phẫn nộ tụ tập gây rối hay khiếu kiện thì Lãnh Nghệ gặp rồi, chứ cảnh tượng cả trăm người quỳ lạy mình thì chưa bao giờ, sợ tới lông tóc dựng cả lên, vội vàng chạy xuống khỏi bậc thềm. Hôm qua vừa nghĩ cái gì phải nhớ thân phận cao hơn người một bậc cũng quên cả, Lãnh Nghệ đỡ mấy người già đứng dậy: “Các vị hương thân, mau đứng dậy, mau đứng dậy nói chuyện.”
Ở hàng đầu toàn là mấy ông già bà già, ai nấy tuổi cao lắm rồi, quỳ xuống thì được chứ đứng lên còn cần người đỡ. Đám Doãn Thứu như gặp đại địch, trường hợp thế này nếu có thích khách ra tay thì khó lòng ngăn cản, nhưng cũng không thể ngăn Lãnh Nghệ, chuyện bách tính đi chúc Tết quan phủ, bọn họ cũng chưa thấy bao giờ.
Một ông già râu tóc bạc phơ, tuy chỉ áo thô giày vải, nhưng phong thái khác biệt, tay cầm một cái ô dài, to hơn ô bình thường rất nhiều, quan quan lão gia không khép nép như bách tính thường, khom người nói: “Thanh thiên đại lão gia, ngài quan tâm yêu thương bách tính cùng khổ, mọi người cảm kích vô cùng, không có gì báo đáp, tặng đại lão gia chiến Vạn Dân Tán này, biểu đạt cảm kích của bách tính cùng khổ.”
Một ông già một bà già nữa đi tới giúp ông ta mở ô.
Xoạch, chiếc ô cực lớn đỏ rừng rực mở ra, phía dưới treo chi chít tờ giấy nhỏ, trên đó viết tên hoặc dấu tay.
Ông già râu bạc vất vả giơ cao ô: “Đại lão gia, đây là tên của chủ hộ những nhà cùng khổ được đại lão gia cứu tế, đều là người nghèo tới hết cách rồi, phải vào thành bán con bán cái. Nếu không có đại lão gia thì cốt nhục phân ly, thậm chí chết đói chết lạnh…”
Nói tới đó xúc động rơi nước mắt, chuyện chẳng đặng đừng đó, nỗi đau trời thấu.
Bà chù chống quải trượng kêu lên: “Đại lão gia, cả nhà lão phụ mười hai người cạn lương rồi, ôm nhau lên huyện thành, chỉ mong có ai mua đi một vài người, mua ai cũng được, để người khác còn đường sống, nhưng ngồi mãi không ai mua, nếu không có đại lão gia đốt cho đống lửa để sưởi, e chết cả rồi, tạ ơn đại lão gia…”
Bà ta vừa quỳ xuống, rất nhiều người quỳ theo, tiếng khóc nức nở ai oán vang cả phố.
Trời ạ, thế này làm gì giống chúc Tết, cả trăm người cùng khóc là cảnh tượng thế nào, Lãnh Nghệ đổ mồ hôi lạnh, nói thật to: “Các vị hương thân, ta làm quan phụ mẫu của huyện lại không chiếu cố được tốt bách tính của mình, mọi người lại tán dương thế này, ta hổ thẹn vô cùng. Mọi người cứ yên tâm, chuyện này ta sẽ còn tiếp tục làm, để mỗi hộ hương thân đều được ăn no mặc ấm là nguyện vọng lớn nhất của ta! Cũng là mục tiêu phấn đấu của ta.”
Nghe lời này, toàn bộ bách tính lại quỳ xuống bái lạy.
Ông già râu bác cố hết sức nâng ô cao quá đầu, hô lên: “Xin đại lão gia tiếp nhận Vạn Dân Tán.”
Lãnh Nghệ chỉnh ống tay áo, thi lễ với Vạn Dân Tán, hai tay nhận lấy, giao cho Vũ bộ đầu: “Hãy đặt ở đại đường nha môn, sau này cảnh tỉnh mọi người làm việc vì bách tính.”
“Vâng ạ.” Vũ bộ đầu trang trọng nhận lấy, ngực ưỡn cao tự hào:
Ông già tóc bạc lại nhận một con thỏ rừng từ tây chàng trai bên cạnh, nâng lên: “Đại lão gia, vì biểu thị cảm cách của bách tính, bọn thảo dân chuẩn bị ít đồ, đây là con thỏ do nhi tử của lão hủ vào núi săn được, xin đại lão gia nhận lấy.”
Lãnh Nghệ từ chối: “Các vị hương thân, vạn dân tán thì ta xin nhận, nhưng những thứ khác tuyệt đối không thu. Ta nói rồi, để mọi người ăn no mặc ấm là nguyện vọng lớn nhất cả ta, nếu nhận đồ của mọi người, khác nào tự vả mặt mình! Cho nên ta không thu, xin mọi người mang về, còn về phần tâm ý của mọi người, ta xin nhận.”
Mấy ông bà già khuyên mãi, Lãnh Nghệ nhất quyết không nhận, hương dân cảm động, người khấu đầu cảm tạ, người nghẹn giọng không nói lên lời.
“Năm mới, mọi người đừng khóc, phải vui lên chứ.” Lãnh Nghệ nãy giờ cứ luống ca luống cuống, chấp tay một cái, nói với giọng thật vui tươi hồ hởi: ” Hôm nay là mùng 1 Tết, ta ở đây chúc Tết mọi người.”
Bách tính vội khấu đầu đáp lễ.
Lãnh Nghệ lại nói: “Vài ngày nữa trong huyện thành sẽ tổ chức múa rồng và hoa đăng, đón mừng tân xuân, hoan nghênh tất cả mọi người khi vào thành góp vui nhé.”
Tiếng hoan hô vang lên, không khí chuyển biến xúc động bi thương sang vui mừng, ông già râu trắng cũng phấn chấn: “Đại lão gia, nghe nói chỉ ở Ba Châu mới có múa rồng với hoa đăng, không ngờ huyện Âm Lăng chúng ta cũng có.”
“Năm mới mà, tất nhiên phải náo nhiệt, để cả năm mọi người còn có tinh thần làm việc chứ.”
Ông già tóc bạc quay lại nói với đám đông: “Mọi người nghe thấy chưa, đại lão gia không chỉ lo cho cái ăn cái mặc của chúng ta, còn muốn chúng ta được ăn Tết vui vẻ, thật chu đáo quá.”
Ai nấy đều dùng ánh mắt đầy sùng kính biết ơn nhìn Lãnh Nghệ, Lãnh Nghệ cũng thấy lòng ấm áp lắm, thế nhưng bầu trời lại âm u, giục giã: “Sắp có tuyết rồi, mọi người mau mau về đi, cùng người nhà ăn Tết, vài ngày nữa lại tới huyện thành tụ họp.”
Đại lão gia nói thế rồi, không ai cố tình nấn ná nữa, lại muốn nhanh chóng đem tin tốt lành nói cho người khác, bọn họ chính là những người tới huyện thành bán con bán cái, là những người được nhận cứu trợ sớm nhất, còn chưa về nhà, lần lượt bái tạ đại lão gia tản đi.
Trước đại môn nha môn mau chóng vắng vẻ lại, ngoài xa có ít cư dân trong thành xem náo nhiệt cũng đi hết, nhưng chắc chắn đây là đề tài họ bán tán nhiều ngày nữa.
(*) Tại sao tặng cái ô, vì ô là tán, tán cũng đồng âm với tán dương, Vạn Dân Tán không chỉ là ô Vạn Dân còn là vạn dân tán dương.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290