Lãnh Nghệ từ lúc trở về nha môn là bận rộn không ngơi nghỉ, có đêm ngủ luôn ở thư phòng không kịp về nội trạch, buổi trưa đi tới điểm tập kết hàng giám sát đội xe chuyển hàng hóa tới thôn ngoại thành. Sau đó tới mấy chỗ đốt bếp lửa cho người cùng khổ vào thành có chỗ trú, kiểm tra xem còn bao nhiêu người ở đó, nhất định không thể để ai phải ở ngoài đường trong dịp Tết. Xong xuôi mọi thứ mới nghe tạo đãi ở bên thở phào nói với nhau, 29 Tết may mà mọi thứ đâu vào đó rồi.
Trác Xảo Nương một mình ở nội trạch cũng bận bịu luôn tay chuẩn bị đồ dùng năm mới. Thành Lạc Tuyền và nữ bộ khoái phụ trách an toàn, không thể vì chuyện này mà phân tâm, cho nên không giúp được. Nha hoàn Thảo Tuệ bệnh tình đã có chút khởi sắc, muốn giúp song Trác Xảo Nương cấm nó xuống giường.
Hôm đó Lãnh Nghệ từ ngoài trở về nhà thì thấy nội trạch cũ kỹ đã đổi mới hẳn, dưới mái hiên treo hai cái đèn lồng đỏ lớn, gấy dán cửa sổ thay mới, mặt đất được quét sạch sẽ, trong bếp truyền ra mùi thơm của bánh luộc.
Suốt thời gian qua lo liệu truyện cứu tế, Lãnh Nghệ sợ xảy ra chuyện tham ô bớt xén, tự mình giám sát chặt chẽ, vì y không có kinh nghiệm gì, chỉ có thể cẩn thận và cẩn thận hơn nữa, thần kinh căng thẳng dẫn tới tinh thần suy kiệt.
Nhưng vừa về tới nội trạch, cảm thụ hương vị cuộc sống, lòng Lãnh Nghệ liền vui vẻ hẳn, toàn thân phấn chấn, đi nhanh tới bếp, nhìn thấy Trác Xảo Nương quay lưng về phía mình, nàng ngồi trước bếp, mặc chiếc váy xanh nhạt, vải đã sờn, giặt tới phai màu. Hông buộc cái tạp dề, vòng eo thon uyển chuyển uốn lượn, váy căng ra, đằng sau đôi chân thẳng tắp là nửa bờ mông tròn lẳn.
Trên bếp theo vài xâu thịt khô, trong cái chậu gỗ đặt mười mấy cái bánh gạo, ở bàn còn ít điểm tâm.
Trác Xảo Nương hết sức chuyên tâm, chẳng hề biết có người đang nhìn trộm. Nghe thấy tiếng ho khe khẽ, Trác Xảo Nương quay đầu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn bùng lên nụ cười vui sướng, cái răng nanh nho nhỏ lộ ra, hết sức đáng yêu: “Quan nhân xong việc rồi sao?”
“Ừ.” Lãnh Nghệ mặc nguyên quan bào, ngồi xuống bên cạnh nàng: ” Đang làm gì thế?”
“Thiếp chuẩn bị mai tế tổ.”
“À, vậy chúng ta có đủ tiền để dùng không?”
“Vừa vặn ạ, thiếp chi tiêu rất dè xẻn.” Trác Xảo Nương tự hào khoe: ” Còn chuẩn bị được những 20 đồng để phát tiền mừng tuổi.”
20 Đồng? Con số này làm Lãnh Nghệ xấu hổ lắm, cười ngượng ngùng: “Chúng ta ở đây không có thân thích, sao cần chuẩn bị tiền mừng tuổi?”
– Sẽ có người tới chúc Tết quan nhân, khả năng còn dẫn theo trẻ nhỏ, thiếp chuẩn bị trước.
“Nàng nghĩ thật chu đáo.”
Lần này tới Trác Xảo Nương xấu hổ: “Nhà ta tiền không nhiều, thiếp chỉ chuẩn bị được chút tiền mừng tuổi như thế, chỉ sợ làm tổn hại quan uy của chàng.”
Lãnh Nghệ nghe mà đau lòng, kỳ thực chuyện làm sát thủ khi đó là kế quyền nghi, để giảm bớt đi địch thủ mạnh, bản thân y sau này trấn tĩnh nghĩ lại vẫn ngần ngừ lắm, nhưng cảnh tượng này làm y không còn đắn đo nữa: “Nàng yên tâm, ta đang cùng người ta hợp tác làm ăn, đây là chuyện kinh doanh đường đường chính chính, không phải thứ bàng môn tà đạo. Hơn nữa ta không cần bỏ tiền, chỉ cần hiến kế, nếu thành công, sẽ kiếm được tiền.”
Trác Xảo Nương đương nhiên yên lòng về nhân phẩm trượng phu, chàng là viên quan thanh bạch, đường hoàng chính khí, thời gian qua bao nhiêu người tới nha môn tặng tiền như thế, trượng phu nàng không tơ hào một đồng, toàn bộ đem cứu tế người cùng khổ. Chỉ là nhắc tới chuyện làm ăn, Trác Xảo Nương không khỏi khẩn trương: “Chỉ hiến kế mà có tiền sao? Quan nhân, chàng không bị người ta lừa chứ?”
“Nàng đứng xem thường, một kế sách đúng có thể kiếm được rất nhiều tiền, kế sách sai có thể dẫn tới thua lỗ. Kế sách ta đưa cho bọn họ là thứ đáng tiền đấy.” Lãnh Nghệ làm ra vẻ tự tin ngời ngời:
Trác Xảo Nương nghe thế thì yên lòng: “Quan nhân xưa nay rất thông minh, kế sách chàng đưa ra nhất định không thể sai. Người ta kiếm được tiền thế nào cũng cảm tạ chúng ta, nếu có thêm vài lượng bạc là tốt rồi.”
“Vài lượng bạc?” Lãnh Nghệ buồn cười: ” Thế mà cũng cần tới đường đường tri huyện ra tay à?”
Trác Xảo Nương ” a” một tiếng, sau đó hiểu ra, ngượng ngập nói: ” Thiếp tầm nhìn hạn hẹp, quan nhân chê cười rồi.”
“Không phải là ta cười nàng, ta nghĩ, kiếm thêm chút tiền sống thoải mái hơn thôi, dư dả một chút là đủ, ta cũng chẳng cần nhiều.”
“Vâng, thiếp tin quan nhân.”
Đang nói chuyện thì hộ vệ Trịnh Nghiên đi vào chắp tay: “Bẩm đại lão gia, hương thân Chu Bằng thôn Hồng Tùng cầu kiến.”
Lãnh Nghệ bất ngờ, giờ Thành Lạc Tiệp đang mài đao đợi ngày lấy mạng hắn, vậy mà hắn lại chủ động tìm tới nhà? Đúng là chê mình sống thọ quá mà. Y không muốn phải diễn kịch với loại người đáng khinh này, nói: “Bảo bản huyện bận công sự, không muốn gặp.”
Trịnh Nghiên rời đi, chỉ chốc lát sau đã về, mang theo danh sách lễ vật: “Đại lão gia, đây là lễ tạ của Chu Bằng dâng lên nói là cảm tạ ân điển của đại lão gia.”
“Được, nhận lấy, chuyển hết hộ phòng, nói là…” Lãnh Nghệ vốn định nói là Chu Bằng quyên tặng, nhưng tích tắc nghĩ, sao để hắn là người tốt, hắn tặng mình thì là của mình, mình không cần tặng cho bách tính phải tính là mình quyên tặng chứ, nên sửa lời: ” Bản huyện quyên tặng.”
Trịnh Nghiên lại chạy đi, Thành Lạc Tiệp làm hộ vệ thiếp thân của Lãnh Nghệ, tất nhiên là nghe thấy, ánh mắt nhìn Lãnh Nghệ lại si mê thêm vài phần.
Ngày hôm sau đã là 30 Tết, có câu hai bảy đi chợ, hai tám dọn nhà, hai chín tắm rửa, ba mươi tế tổ, ý nói tới những hoạt động trước Tết. Thực ra các hoạt động Tết bắt đầu từ ngày 23 rồi, đến hai bảy là sắm đồ Tết xong, 28 dọn dẹp nhà trang trí nhà cửa, nha môn, cửa hàng cửa hiệu cũng đóng cửa hết, đến 29 thì đun nước thơm tắm rửa sạch sẽ chuẩn bị đồ cùng, đến 30 cúng tổ tiên đón năm mới.
Chỉ là năm nay ở huyện Âm Lăng đảo lộn hết cả, 28 cửa hiệu chưa đóng cửa, hỏa kế vẫn tất bật, 29 đến đại lão gia như Lãnh Nghệ còn chạy đi đốc thúc chuyển hàng, đến 30 rồi thì hay dở cũng phải cho mọi người nghỉ, làm gì cũng không kịp nữa rồi, đợi năm sau tiếp tục.
Thế là thoáng cái nha môn đang nhộn nhịp đã vắng tanh, chỉ còn lại nhà Lãnh Nghệ, đương nhiên còn có mấy hộ vệ.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290