Khi Triệu Ngu tỉnh lại trên giường đã là giữa trưa hôm sau.
Tất nhiên Hứa Thừa Ngôn không có khả năng ở lại qua đêm với cô ở khách sạn, nhưng tối qua trước khi hắn rời đi, bọn họ lại làm thêm hai lần.
Lần đầu tiên là cô chủ động sau khi tắm xong. Ban đầu là cô ở trên, sau lại biến thành hắn đè cô trên sàn nhà, hung hăng tiến vào từ phía sau.
Lần thứ hai là hắn chủ động ôm cô tới trước cửa sổ, đâm vào từ phía trước, ngậm lấy bộ ngực sữa của cô hết hút lại liếm.
Đại khái là thật sự bị lời cô nói kích thích, người đàn ông kia đã phát huy hai chữ “dũng mãnh” tới cực hạn. Ba lần làm tình đều vừa tàn nhẫn vừa kéo dài. Chờ tới khi hắn rời đi, Triệu Ngu ngay cả sức đi tắm thêm lần nữa cũng không còn.
Giờ tỉnh lại, vừa xốc lên chăn đã thấy trên người là đủ loại dấu vết trải rộng, chỗ riêng tư nhớp nháp không chịu nổi, sưng tấy đau nhức, ngay cả eo và hai chân cũng bủn rủn vô lực.
Tắm rửa xong nhìn lại thân hình trần trụi trong gương, Triệu Ngu lấy di động chụp hai bức cận cảnh dấu vết trên ngực gửi đi: [Hứa tổng quả nhiên “bảo đao chưa lão” nha]
Ảnh cô gửi cho hắn trước nay đều chưa từng lộ mặt, cũng chụp rất tinh tế, không hề để lộ ra những nơi quan trọng. Rốt cuộc loại cảm giác mập mờ, lộ mà như không này mới là khiêu khích gợi cảm nhất.
Chẳng bao lâu sau, Hứa Thừa Ngôn đã trả lời, vẫn là hai chữ vô cùng quen thuộc: [Dâm đãng]
Triệu Ngu nhắn lại: [Giả tạo.]
Hứa Thừa Ngôn đã gửi một tin nhắn khác lại: [Muốn cái nào]
Hắn gửi kèm một bức ảnh, là một gian hàng xa xỉ nào đó, đủ kiểu túi xách rực rỡ muôn màu.
Cho nên lúc trước hắn cũng ở cùng đàn bà như vậy sao? Tôi cung cấp vật chất, cô cung cấp thân thể.
Triệu Ngu: [Nếu tôi nói tôi muốn tất cả thì sao]
Hứa Thừa Ngôn trả lời bằng một cái mặt cười.
Triệu Ngu: [Hứa tổng đã mở miệng hỏi, vậy ý là chuẩn bị bao dưỡng tôi sao?]
Hứa Thừa Ngôn: [Nếu không thì sao? Gả vào hào môn à?]
Triệu Ngu: [Tôi nghĩ như vậy thật đó.]
Quả nhiên, cô lại nhận được một cái mặt cười.
Triệu Ngu: [Mùng 3 đầu năm đã đi dạo trung tâm mua sắn, lại còn là khu dành cho nữ giới, không phải Hứa tổng đang đi cùng Hứa phu nhân tương lai đấy chứ.]
Hứa Thừa Ngôn: [Triệu tiểu thư “vượt rào”.]
A! Loại lý do thoái thác này dường như cũng rất quen thuộc, lúc trước Thương Lục cũng từng nói thế này.
Triệu Ngu: [Tôi không có hứng thú với túi xách, Hứa tổng vẫn là chuyển tiền mặt đi]
Hứa Thừa Ngôn chuyển khoản qua Wechat cho cô 2 vạn tệ.
Triệu Ngu: [Hứa tổng thiếu một số không à?]
Hứa Thừa Ngôn: [Cô không đáng giá]
Nói chuyện vẫn không khách khí trước sau như một.
Triệu Ngu cười nhạo, lưu loát ấn nhận, gửi tin qua: [Quả nhiên người càng có tiền càng keo kiệt.]
Hứa Thừa Ngôn: [Tôi chú ý tiền nào của nấy]
Triệu Ngu: [Cho nên nếu tôi chọn túi, thì là thanh toán theo tháng? Còn hiện tại chọn tiền, thì lại thanh toán theo lần à?]
Hứa Thừa Ngôn: [Cô có thể chọn lại.]
Triệu Ngu: [Vậy tôi chọn làm Hứa phu nhân.]
Lần này ngay cả icon mặt cười cô cũng không nhận được, đầu bên kia đã không thấy nhắn lại nữa.
Triệu Ngu cười lấy ra bộ quần áo dự phòng trong ngăn tủ, gọi cơm trưa vào phòng, vừa ăn vừa tính kế hoạch tiếp theo.
Ngoài hôm nay, Tết Âm Lịch cũng chỉ còn 3 ngày, cô không thể lãng phí.
Mở vòng bạn bè của Kỷ Tùy ra xem, vẫn không có gì hết, nhưng thật ra hai tiếng trước Thi Vũ đã đăng status, nhìn có vẻ là mang Cù Tư Tiêu đi nghĩa trang gặp cha.
Triệu Ngu để lại dòng an ủi ở dưới, lại mở ra giao diện chat với Kỷ Tùy, chủ động hỏi: [Anh cũng đi thăm cha Tiêu Tiêu à?]
Kỷ Tùy: [Ừ]
Triệu Ngu: [Đừng quá khổ sở, tôi nghĩ anh ấy sẽ không trách anh, chị Thi Vũ trước giờ cũng không trách anh.]
Kỷ Tùy: [Tôi hiểu, cảm ơn]
Sau đó Triệu Ngu cũng không nói gì thêm gì, một lát sau, vẫn là Kỷ Tùy chủ động hỏi trước: [Cô đã về?]
Triệu Ngu: [Ừ, hôm qua đã về rồi.]
Kỷ Tùy: [Ở nhà?]
Triệu Ngu: [Không, ở khách sạn]
Kỷ Tùy nhanh chóng phản ứng lại: [Hắn còn ở cửa nhà cô?]
Triệu Ngu: [Tôi cũng không rõ lắm, sau khi lừa hắn xuất viện tôi liền về quê, sợ hắn còn canh ở đó nên chỉ có thể tới khách sạn trước]
Kỷ Tùy: [Cô bị ốm à?]
Triệu Ngu: [Không có gì, chỉ hơi mệt mỏi chút thôi.]
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232