Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

truyensex
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 43: Ra tay nghĩa hiệp

Sáng sớm, Chu Cương Liệt ngủ một giấc thoải mái thức dậy, bên cạnh là Kiều Anh nương tử ngoan ngoãn rúc vào lòng hắn. Để nàng tiếp tục ngủ, hắn thay quần áo rửa mặt rồi ra ngoài.

Hắn vừa đi vừa tính toán xem nên ra tay với Vương Phi vào lúc nào, còn có cô công chúa đanh đá kia nữa, hắn ghé một hàng bán bánh bao ven đường, mua hai cái, rồi ngồi nhai.

“Ừm, bánh bao này vị còn rất tốt nha, để xem hôm nay cửa hàng hệ thống bán cái gì.” Hắn mở giao diện hệ thống xem.

Ba vật phẩm hôm nay lần lượt là: Trúc Cơ đan, Tu tiên chi lộ bí điển và Xâu chuỗi cửu hoàn.

Chu Cương Liệt vuốt vuốt hàm râu, “Trúc Cơ đan hôm qua vừa mua nay lại bán, có thể mua thêm một viên để dụ dỗ cô công chúa kia nha, còn hai cái vật phẩm sau là gì?”

Yêu Dục trần truồng ngồi lên cái bánh bao cắn dở trong tay hắn, chống cằm giải thích:

“Tu tiên chi lộ bí điển là tổng hợp những tâm đắc, kiến thức và chỉ dẫn của một vị tiên nhân nào đó, hắn đã độ kiếp thành công và lên trời làm quan, đây là quyển sách hướng dẫn cụ thể để tu hành từ Luyện Khí cho đến lúc đạt tới Địa Tiên độ kiếp lên Chân Tiên.”

“Ta đã là Chân Tiên rồi cần cái này làm gì?” Chu Cương Liệt bĩu môi chê.

“Ngài đã là Chân Tiên, nhưng những nữ nhân ngài chơi không phải nha, đối với ký chủ quyển sách này là vô dụng, nhưng đối với tu sĩ phàm giai, nó là báu vật đủ để cả giới tu hành tranh đoạt vỡ đầu. Ký chủ chỉ cần sao ra mấy chục bản, tặng cho các nữ nhân tu hành, bảo đảm các nàng sẽ rụng trứng lộp độp, có khi còn chủ động hiến thân cho ngài chơi để có được quyển sách này nữa đó.” Yêu Dục cọ háng tới lui trên cái bánh bao.

Hai mắt Chu Cương Liệt sáng rỡ, thứ này cua gái ở hạ giới rất tốt nha, hắn lập tức bỏ 3000 điểm mua lấy quyển Tu tiên chi lộ bí điển.

“Còn Xâu chuỗi cửu hoàn là cái gì?” Hắn thắc mắc, không lẽ là pháp bảo gì.

“Mời ký chủ xem hình minh họa.” Yêu Dục tủm tỉm cười.

“Phụt,” Chu Cương Liệt suýt thì phun bánh bao trong miệng ra, tên thì nghe hay lắm, té ra là cái đồ chơi tình dục. Xâu chuỗi cửu hoàn có hình dạng một chuỗi hạt gồm 9 viên bi nối tiếp nhau, mỗi viên đều to bằng ba ngón tay, thứ đồ này chuyên dùng để nhét vào lỗ đít các nữ nhân, ở cuối chuỗi hạt có một cái vòng để nắm lấy kéo ra.

Hắn mua cả ba vật phẩm, xâu chuỗi này để huấn luyện lỗ đít các nàng rất tốt nha, điểm sắc dục của hắn bây giờ chẳng còn bao nhiêu.

Hắn liếc Yêu Dục đang ngồi trịn lồn lên cái bánh bao của mình, nàng là tinh linh hệ thống, nhưng rõ ràng hắn thấy dưới háng nàng đang rỉ nước dâm ướt cái bánh bao.

“Hừ, tinh linh hệ thống mà cũng nứng lồn hả? Sao lại chảy nước ướt cái bánh của ta?” Hắn hừ mũi, Yêu Dục này chỉ giỏi xuất hiện chọc nứng hắn, hắn mấy lần thử tóm lấy nàng nhưng chỉ bắt được không khí.

Yêu Dục liếm liếm môi, “Đây chỉ là hiệu ứng thị giác thôi, ta chảy nước để ký chủ cảm thấy ăn ngon hơn mà.”

Chu Cương Liệt bỏ hết cái bánh vào miệng, đúng là ăn ngon hơn thật.

“Hừ, đồ dân ti tiện, không có mắt nhìn à?” Lúc này, một tiếng quát bên cạnh hắn vang lên.

Trước quầy bánh bao, con gái của người bán bánh bị vấp ngã, lỡ tay văng nước ướt giày một tên công tử quần áo tươm tất, bên cạnh hắn còn vài người nữa ăn mặc lộng lẫy, toàn công tử tiểu thư.

Người bán bánh là một phụ nhân trung niên, đầu quấn khăn, mặt che kín chạy ra ôm lấy con gái quỳ xuống:

“Nam công tử bớt giận, tiểu nữ vô ý làm bẩn giày của công tử, để tôi đền.”

Nam công tử liếc nhìn hai mẹ con ăn mặc tầm thường, đồ có nhiều vết vá, khinh thường, “Hừ, bán cả nhà các ngươi cũng không đủ đền cho đôi giày của ta.”

Đồng bạn bên cạnh hắn chỉ đứng nhìn nhau cười, họ cũng chả để ý loại bần dân tầng dưới chót này.

“Làm phiền đến hứng thú du ngoạn của ta với Thiên Thành tiểu thư, người đâu, đánh.”

Tên công tử hách dịch này ra lệnh, năm sáu tên gia đinh ở sau cầm gậy gộc đi tới. Hai mẹ con nhà bán bánh bao ôm chầm lấy nhau sợ hãi.

“Nam công tử, có gì thì hãy trút hết lên người tôi, tiểu nữ còn nhỏ dại, sẽ bị đánh chết mất.” Phụ nhân run rẩy dập đầu. Người dân ven đường tuy bất mãn loại công tử ăn hiếp dân lành này, nhưng không ai dám đứng ra bảo vệ, giả vờ không thấy quay đi.

Lúc này vị Tiểu thư Thiên Thành kia đứng cạnh Nam công tử bĩu môi, “Hừ, loài chuột bọ, làm mất hứng, Nam ca ca, ngươi giải quyết nhanh đi, ta đi trước chờ ngươi, ở đây bẩn chết đi được.”

“Thiên Thành muội yên tâm, ta sẽ nhanh đuổi theo.” Nam công tử hướng nàng cười lấy lòng.

Khi đám gia đinh hùng hổ xông đến, tên Nam công tử như nghĩ tới cái gì, hô lên, “Dừng lại, ngươi, vì sao phải che mặt, giở khăn ra cho ta xem.”

Phụ nhân bán bánh bao càng cúi thấp hơn, “Dân nữ xấu xí, ti tiện nên mới tự che mặt, xin công tử tha cho.”

“Người đâu, tháo khăn mặt ả ta xuống.” Hắn hất cằm.

Hai tên gia đinh nắm tóc người phụ nữ đáng thương, giữ chặt tay, một tên khác kéo khăn vải thô che mặt xuống.

“Hừ, tưởng gì, hóa ra là một con đàn bà xấu xí.” Nam công tử mất hứng, phụ nhân kia khuôn mặt đen đúa, trên nửa mặt phải có một vết bớt đen xấu xí.

Hắn nhìn qua đứa con gái, cười dâm đãng, “tha cho các ngươi cũng được, nhưng đứa con gái này phải về làm nha hoàn hầu hạ ta.”

Phụ nhân bán bánh bao hoảng hốt, ôm chầm lấy con gái nhỏ, “Xin Nam công tử tha cho, cháu nó còn nhỏ dại, đừng động vào nó.”

“Hừ, rượu mời không uống muốn rượu phạt, người đâu, bắt con nhỏ này về nhốt lại, còn ả xấu xí này, đánh chết.” Tên công tử ác độc quay đi, ra lệnh.

Đám gia đinh vâng lệnh chạy tới bao vây hai mẹ con, dân chúng bức xúc tột độ, nhưng không ai dám ngăn cản, lúc này, một bàn tay to lớn chắc nịch nằm lấy cánh tay một tên gia đinh, sau đó bẻ quặp, ” rắc”, “á” tên bị bẻ lọi tay gào lên.

Một hán tử dáng người vạm vỡ, cao lớn chen vào, đứng chắn trước hai mẹ con bánh bao. Tên Nam công tử quay lại. Thấy một kẻ cao to như hộ pháp đứng đó, hắn chỉ tay quát.

“Mày là thằng nào nữa, dám đánh thuộc hạ của tao, mày biết tao là ai không, khôn hồn thì cút xéo, đừng nhúng mũi vào chuyện của tao.”

Chu Cương Liệt không nói không rằng, liếc mắt, đám gia đinh và tên công tử nhìn vào ánh mắt ấy, như chuột thấy mèo, tên nào cũng sợ hãi đổ mồ hôi lạnh. Chu Cương Liệt bước đến phía trước, phất tay, đám thủ hạ bị đánh bay, nằm bất động, tên công tử đáng ghét ngồi bệch xuống, mạnh miệng la lên.

“Ngươi… Ngươi có biết cha ta là ai không, ta là con trai của Phủ doãn thành Vân Lạc, ngươi dám động tới ta… cha ta sẽ giết cả nhà ngươi.”

“Hừ”, Chu Cương Liệt chả quan tâm cha hắn là ai, nắm lấy cổ áo Nam công tử xách lên, vả một phát chảy máu mồm, răng rơi đầy đất, tên công tử chỉ còn ú ớ, Chu Cương Liệt lại tiếp tục bẻ một cánh tay của hắn, rồi quăng hắn như chó chết xuống đường.

Sau đó kéo hai mẹ con bán bánh còn đang ngơ ngác sợ hãi đi. Lát sau đám tiểu thư công tử kia quay lại, thấy Nam công tử nằm bất tỉnh thảm thương trên đất, vội gọi người khiêng đi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190

Thể loại