Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

truyensex
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 268: Phương pháp phục sinh

Sáng hôm sau, Chu Cương Liệt đến tìm Lâm Phàm, tên thiếu niên này ở cạnh tiểu viện của Lãnh Nhược Hy. Khi hắn vào thì mỹ nhân áo vàng đang lột trái cây, còn Lâm Phàm thì cầm mấy quyển trục nghiên cứu.

“Lâm huynh đệ, đang làm gì đó?” Hắn từ xa cất tiếng chào hỏi.

“Tham kiến tiền bối, vãn bối đang học những công pháp nhập môn hoả hệ của Ngũ Hành Đảo.” Lâm Phàm đặt sách xuống chắp tay chào.

“Muốn để Lâm Phàm đệ danh chính ngôn thuận đại diện Ngũ Hành Đảo thì phải biết ít chiêu thức tránh mấy thế lực kia lại ý kiến cho là chúng ta nhờ ngoại nhân.” Lãnh Nhược Hy cũng gật đầu chào hắn, nàng này hôm nay đã không gọi là Lâm thiếu hiệp nữa mà chuyển qua gọi tên rồi.

“Tốt, ngày mai phải đánh một trận cho hoành tráng đó, ta tin tưởng ngươi.” Chu Cương Liệt vỗ vai tán thưởng Lâm Phàm, sau đó lấy ra một khối tiên linh thạch to bằng đầu người đưa cho hắn.

“Cầm lấy mà tu hành cho tốt.”

Lãnh Nhược Hy mắt sáng lên, nàng làm sao không biết tiên linh thạch quý hiếm như thế nào, hôm trước Chu Cương Liệt cho đại ca nàng một tảng lớn, nàng tính xin cho mình và Lâm Phàm một miếng nhưng bị tên huynh trưởng chết dẫm kia giấu kín không đưa.

Lâm Phàm cũng biết rõ sự trân quý của tiên linh thạch, hắn định từ chối, vô công bất thụ lộc, bản thân đã nhận quá nhiều ân tình từ vị tiên gia này rồi không thể cứ dựa dẫm vào người ta.

“Tiền bối, người đã cho ta quá nhiều thứ rồi, ân tình này vãn bối không biết khi nào mới trả nổi, làm sao dám nhận thêm nữa.”

“Đừng nghĩ nhiều, cứ cầm lấy, thứ này ta không thiếu, hai ngươi chia nhau mà dùng.” Chu Cương Liệt bá đạo ném tảng tiên linh thạch về phía Lãnh Nhược Hy, nàng này thì lại vui vẻ tạ ơn không nói nhiều lời khách sáo.

Nhân lúc Lãnh Nhược Hy đi phân tách khối tiên linh thạch, hắn lấy ra hai bình đan dược ném cho Lâm Phàm.

“Còn cái này nữa, đây là Ôn Hồn Đan ta luyện chế, nung loãng rồi cho hồn phách ngâm vào sẽ giúp nuôi dưỡng bổ khuyết tốt cho tàn hồn.” Vừa nói hắn vừa nheo mắt nhìn về phía nhẫn trên tay thiếu niên.

Cả Lâm Phàm lẫn Chân Hoàng trong nhẫn đều giật mình, hóa ra hắn đã nhìn thấu từ bao giờ.

“Tiền bối biết sự tồn tại của sư phụ ta sao?” Lâm Phàm ánh mắt hơi căng thẳng hỏi.

“Kìa, ta có cướp lấy nó đâu mà phải cẩn thận vậy, ta là Tiên nhân, tất nhiên cảm ứng được khí tức tàn hồn thần thú rồi. Chà, không ngờ thời đại này tại hạ giới còn có thể nhìn thấy Phượng Tổ tồn tại.” Chu Cương Liệt vẻ mặt nghiêm túc ngồi yên cảm thán, Lâm Phàm lúc này mới thả lỏng.

“Tiền bối đã biết sư phụ ta tồn tại, vậy có cách nào có thể giúp người hồi sinh hay không?” Thiếu niên ngó nghiêng trước sau nhỏ giọng hỏi.

“Tất nhiên là biết.” Hắn thản nhiên trả lời.

Chân Hoàng trong nhẫn vội vàng hiện thân, con chim ngũ sắc nhỏ bằng hai bàn tay hình dáng mờ ảo bay đến đậu trước mặt Chu Cương Liệt.

“Ngươi nói thật?” Vẻ mặt chim đầy nghiêm túc nhìn hán tử kia.

“Nói dối ngươi làm gì, xem đây.” Chu Cương Liệt lấy ra ba viên Tụ Hồn Châu đưa đến trước mặt Chân Hoàng, nó cảm nhận được lực lượng linh hồn yếu ớt đang tồn tại bên trong.

“Đây là ba linh hồn đại yêu mà ta cứu được trước đây, tình trạng còn thê thảm hơn ngươi nhiều, đã bị đánh nát thể phách, hồn lực suy tàn như nến trước gió, nhờ ngâm Ôn Hồn Đan mới cứu về được. Hiện tại ta đã có phương pháp cứu ba linh hồn này nhưng vì chưa đủ nguyên liệu cấp tiên nên chưa thể làm được, nhưng cũng sẽ nhanh thôi.”

Chu Cương Liệt cẩn thận không nói ra lai lịch của Tam Yêu Hiên Viên Mộ, dù sao tiếng xấu của các nàng thời Phong Thần vẫn lan truyền đến nay, không thể để ai biết được.

Chân Hoàng nhìn chằm chằm ba viên Tụ Hồn Châu, quả thật có khí tức yêu loại mỏng manh, người này thật có phương pháp trọng lập thân thể.

“Ngươi có thể nói ta nghe dùng cách nào hay không?” Chân Hoàng kỹ lưỡng hỏi.

“Đối với ba yêu vương này tu vi thấp, hồn phách yếu đuối, ta có một phương thuốc gọi là Dưỡng Hồn Lập Thể đan, giúp hồn phách ngưng tụ, trọng lập thân xác. Còn ngươi là thần thú, dù chỉ là tàn hồn nhưng rất đầy đủ linh trí, sẽ phải dùng phương pháp khác.”

“Dùng tàn hồn của ngươi nuôi dưỡng cùng với một giọt tinh huyết Phượng Tổ, cộng thêm một số dược vật cần thiết sẽ khiến ngươi tân sinh hóa thành trứng, sau đó nở ra trở thành Chân Hoàng với đầy đủ nhục thân.”

Chu Cương Liệt rất tự tin nói ra, đây là phương pháp mà Yêu Dục đã nói cho hắn biết khi phát hiện Chân Hoàng. Còn có một số chuyện hắn giấu chưa nói hết.

“Thì ra là vậy, ta hiểu rồi.” Chân Hoàng gật gù. Lúc này Lãnh Nhược Hy đã trở lại nên nó vội biến vào nhẫn.

Cả Chu Cương Liệt và Lâm Phàm đều ăn ý không nói gì đến chuyện phục sinh Chân Hoàng nữa, dù gì nó cũng là thần thú, bí mật này càng ít người biết càng tốt.

Chân Hoàng ở trong nhẫn quay đầu nhìn về một góc, nơi đó có một giọt máu đỏ được hoả diễm bao bọc đang trôi nổi, chính là tinh huyết của Phượng Tổ.

Khi Phượng Tổ tham dự đại chiến đã để lại đường lui chính là giọt tinh huyết này, trước đây trí nhớ bị tổn hại nên nó không biết tác dụng của giọt máu kia, hóa ra chính là thứ để giúp nó tái tạo nhục thân.

Tiên nhân họ Chu kia quả nhiên biết cách để hỗ trợ nó, ánh mắt phượng trầm ngâm sau đó nhanh chóng đưa ra quyết định.

Chu Cương Liệt chào Lâm Phàm và Lãnh Nhược Hy quay về đại viện của mình, vừa bước vào đã thấy Khổng Gia Linh đang ngồi chờ sẵn, Lạc Thủy thì pha trà tiếp khách.

“Ồ, chào phu nhân, đến tìm ta có chuyện gì sao?” Hắn làm vẻ mặt hết sức tự nhiên như chuyện đêm qua không hề xảy ra niềm nở hỏi thăm.

“Không… không có gì, chỉ là muốn đến chào hỏi tiền bối một xíu cho đúng nghĩa chủ nhà thôi, tiền bối ở đây có gì bất tiện hay không?” Đảo chủ phu nhân nhìn nam tử này, vẻ mặt hơi bối rối hỏi.

“Đa tạ phu nhân quan tâm, nơi này rất tốt, Lãnh đảo chủ đâu sao không thấy ông ấy?”

“Phu quân ta đã bế quan từ tối qua để nghiên cứu đại đạo gì đó, chắc phải sáng mai lúc các đệ tử tranh tài mới tới.” Nàng cười khẽ dịu dàng trả lời.

“Ừm, vậy thì dễ rồi.” Chu Cương Liệt đoán ra ngay tên Lãnh Trường Phong kia chắc là đang bận nghiên cứu Tu tiên chi lộ bí điển rồi, vẻ mặt hắn đầy gian tà đi tới trước mặt Khổng Gia Linh, sau đó tự nhiên mà tụt quần xuống móc con cặc ra vỗ vỗ lên mặt nàng.

“Hừm, kỹ nữ, tới đây muốn ăn cặc sao không nói sớm, mau, bú nó đi cho ta.” Hắn bá đạo nắm lấy tóc nàng, quy đầu rà khắp khuôn mặt diễm lệ.

Mùi dương vật làm Khổng Gia Linh run lên, nàng liếc mắt nhìn Lạc Thủy đang đứng gần đó, nàng này bĩu môi xoay người đi vào trong. Lúc này vị phu nhân đảo chủ mới bày bộ dáng dâm dật của mình ra, há miệng ngậm lấy đầu cặc.

“Ưm… chủ nhân… người ta nhớ cặc chàng muốn chết…”

Nàng đưa tay cầm lấy thân cặc khuấy sục, miệng không ngừng bú mút, đêm qua bị hắn địt đến bất tỉnh nàng mới biết thì ra làm tình còn có thể sướng đến như vậy, trước nay nàng chỉ tìm mỗi đêm một tên đàn ông, quả thật chưa cảm nhận tận hứng của việc ân ái.

Khổng Gia Linh há to miệng nuốt dương vật xuống tận cổ họng, Chu Cương Liệt giữ lấy đầu nàng rồi hẩy hông lên địt miệng. Lát sau hắn rút cặc ra rồi phun tinh xối xả khắp mặt mày đầu tóc, quần áo của nàng cũng dính đầy chất dịch.

“Chủ nhân, thiếp thèm cặc, ngài mau đến chơi thiếp đi nè.”

Nghe nàng nỉ non cầu hoan, Chu Cương Liệt gian xảo cười nhếch môi nắm lấy tay nàng.

“Nào, đứng dậy, không phải nàng muốn làm bồn chứa tinh cho vạn người chơi sao? Nàng muốn cắm sừng trực tiếp chồng mình sao? Để ta giúp nàng nhé.”

Hắn kéo ra đai lưng một hơi lột sạch váy áo của Khổng Gia Linh ném dưới đất, thân hình nảy nở hoàn toàn bại lộ. Sau đó cũng tự lột đi quần áo của mình, hai thân thể trần truồng đối diện nhau.

“Đi, đi ra ngoài, hôm nay phải cho cả Ngũ Hành Đảo này biết đảo chủ phu nhân là con đĩ nứng lồn đến độ nào.” Chu Cương Liệt kéo tay Khổng Gia Linh cứ thế đi ra khỏi đại viện, nàng nghe hắn nói mà giật thót cả người.

“Chủ… chủ nhân, ngài tính làm gì? Không nha… nếu để mọi người thấy… thiếp sống không nổi mất.”

Nhưng Chu Cương Liệt chả quan tâm, lôi nàng lao vụt đi. Phía trước là hai vị chấp sự quản lý tàng kinh lầu, họ đang ngồi dưới gốc cây đánh cờ nhàn nhã.

Nghe động tĩnh, hai người ngước lên, trong tầm mắt của họ, Khổng phu nhân đang cùng vị Chu tiền bối kia đi thăm thú cảnh vật trên đảo, nàng giới thiệu từng địa danh cho hắn, hai người giữ khoảng cách, nói chuyện với nhau hết sức bình thường.

Nhưng trong tầm mắt Khổng Gia Linh thì nàng và vị chủ nhân dâm tặc này đang hoàn toàn không mặc gì, hắn khoác vai nàng thò tay xuống nhào nặn cặp vú, tay còn lại hắn bóp mông thịt. Trước mặt nàng là hai chấp sự đang nhìn, mặt nàng đỏ như gấc, cơ thể run lên.

“Chào phu nhân, chào Chu tiền bối, hai người đang đi dạo sao?” Hai vị chấp sự kia đứng dậy làm lễ, vẻ mặt ngoài cung kính thì cũng không có cảm xúc khác.

“Đúng rồi, Khổng phu nhân đang làm người dẫn đường giúp ta thăm thú phong cảnh Ngũ Hành Đảo, các vị cứ tự nhiên, không cần đa lễ.” Chu Cương Liệt gật đầu nói, tay hắn vân vê hai đầu vú của nàng.

Khổng Gia Linh bây giờ mới biết, hai tên chấp sự này hình như đã trúng ảo thuật không thể thấy cảnh thật, nàng thở phào an tâm gật đầu nhẹ.

Hai người tiếp tục đi dạo trên đường, lần này đã biết chủ nhân có biện pháp che giấu nên đảo chủ phu nhân dần dần tự tin lên, không thèm xấu hổ che đậy nữa. Hai người bắt đầu một ngày đi tham quan ngắm cảnh Ngũ Hành Đảo.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270

Thể loại