Trịnh Ngân Dao tâm hồn đang chết lặng nằm ngơ ngẩn nhưng khi thấy cây hàng khủng bố của Chu Cương Liệt thì nàng cũng phải giật mình, ánh mắt co rụt sợ hãi mà xoay người hướng Chu Lập Đế bò đến.
“Bệ hạ, đừng có ở đó say sưa nữa, mau cứu thiếp, tên này định cưỡng hiếp vợ ngài đó…” Nàng gào lên bù lu bù loa mong chồng mình nghe thấy, nhưng Cơ Tường Long căn bản không nhìn thấy, hắn vui vẻ uống rượu do Yến Phi đút cho.
Chu Cương Liệt đời nào để nàng chạy thoát, hắn nắm lấy cổ chân nàng kéo về, Hoàng Hậu hét lên giãy giụa quẩy đạp liên hồi nhưng sức một nữ nhân phàm tục sao thắng được Chân Tiên, cuối cùng nàng bị hắn định thân cứng ngắc không cục cựa nữa.
Điểm dâm dục trên đầu Trịnh Ngân Dao vẫn là số 0 tròn vo, nàng đối với hắn hoàn toàn là oán hận căm ghét và ghê tởm, chả có tí hảo cảm nào để lên điểm, Chu Cương Liệt cũng chả quan tâm, đã khắc Nô lệ ấn ký lên bụng nàng rồi, bây giờ chỉ cần bạo địt đến khi nào ấn ký đổi màu hoàn toàn thì nàng ta sẽ nhảy điểm từ 0 lên thẳng 100, lúc đó nàng tự khắc sẽ quỳ xuống háng hắn mà nghe theo bất kỳ mệnh lệnh nào.
Đôi mắt phượng xếch lên, từng giọt lệ lăn dài trên má, nàng khóc tức tưởi đau đớn, thân là Hoàng Hậu Đại Chu, thân phận cao quý hơn tất cả nhưng giờ lại bị bức hiếp đến mức này.
Chu Cương Liệt ôm tấm thân trần truồng bạo mãn vào lòng, thương tiếc vuốt ve mái tóc đã xõa dài ra của nàng, hắn le lưỡi liếm lên từng giọt nước mắt của nàng, sau đó hà hơi vào tai, cắn nhẹ dái tai khiến Ngân Dao nổi da gà run cầm cập.
“Ta sẽ sớm biến nàng thành người đàn bà của ta, nàng sẽ sống vui vẻ hạnh phúc, đừng có khóc.” Những lời trấn an ngọt ngào của Chu Cương Liệt vào tai nàng không khác gì âm thanh từ a tỳ địa ngục, nàng càng hoảng hơn nữa.
Hắn cúi xuống ngậm lấy cánh môi đỏ hồng mọng nước của Hoàng Hậu, luồn lưỡi vào miệng nàng mà khuấy đảo, tìm lấy cái lưỡi nhỏ đinh hương của nàng mà trêu đùa. Trịnh Ngân Dao đâu có khi nào được nút lưỡi bạo liệt như vậy, nàng đỏ mặt muốn phản kháng nhưng cơ thể bị định trụ cứng ngắc không thể làm gì được.
Tay hắn không để yên, mò xuống bên dưới bóp lấy cặp nhũ đào khá to của Hoàng Hậu, cơ thể nàng được bảo dưỡng rất tốt, chưa có dấu hiệu bị xệ hay thâm, núm vú bị hắn kéo ra, tay hắn âm thầm kích thích tuyến sữa khiến đầu ti của nàng chảy từng giọt trắng li ti ra.
Không để bỏ phí, hắn há miệng ngậm lấy mà bú mút dòng sữa thơm béo, hắn còn rất hào phóng nặn từ bên vú còn lại một ly đầy sữa rồi đặt lên bàn của Chu Lập Đế, tên này đã ngà ngà say chả cần biết đó là cái gì bưng lên nốc cạn rồi khen ngon.
Trịnh Ngân Dao bị động chạm cơ thể lại còn chảy sữa, nàng ánh mắt van cầu nhìn Chu Cương Liệt như muốn xin hắn tha cho mình.
Chu Cương Liệt chả quan tâm, hắn tiếp tục để nàng ngồi lên bàn, hai chân banh ra, cái mu lồn múp rụp bại lộ, trên đùm lông lồn là cái ấn ký màu đen như hình xăm, hai mép lồn khẽ mở, môi nhỏ e ấp che đậy cái lỗ thịt.
Chính cái lồn này mấy ngày trước đã khoe cho dân chúng kinh thành coi no mắt, hắn tính đợi đợt phát chẩn kế tiếp sẽ có trò còn hay hơn để Hoàng Hậu biểu diễn.
Hai ngón tay hắn vạch cái mép lồn nàng ra, khều khều vị trí hột le, vì Hoàng Hậu bị sợ không hề hứng tình nên nó vẫn khô ráo.
Chu Cương Liệt liếc mắt nghĩ ra một trò, hắn tạo dáng để nàng nằm ở tư thế nâng thân dưới thẳng đứng lên khiến cái lỗ lồn chĩa thẳng về phía trần nhà.
Hắn lén rót một ly đầy ngự tửu rồi vạch lỗ lồn nàng ra đổ vào, tiếng ọc ọc vang lên, phải nói lồn nàng sâu đến nỗi hắn phải đổ tầm ba ly rượu mới tràn.
Trịnh Ngân Dao nhắm mắt cam chịu cái trò tiêu khiển dâm dục của hắn, Chu Cương Liệt gật đầu hài lòng rồi úp mặt vào lồn nàng mà húp sột soạt.
Lưỡi hắn đào sâu vào lỗ thịt, miệng môi ngậm lấy rồi ra sức hút mút uống ừng ực từng ngụm rượu. Hắn coi lỗ lồn nàng như cái ly rượu mà thưởng thức.
Chu Cương Liệt còn lấy đôi đũa, nhằm vào cái hột le e ấp của nàng mà gắp lấy rồi kéo ra.
Khoảnh khắc viên ngọc trai hồng hào bị hắn lôi ra, Hoàng Hậu hét lên rồi niệu đạo mở rộng, nước đái cuồng phún chảy ra.
“Ối chà, sướng đến độ đái ra luôn rồi kìa.” Hắn cười lớn chọc ghẹo, cái khí chất mẫu nghi thiên hạ cao quý đã theo dòng nước đái của nàng mà trôi đi rồi.
Lồn nàng bây giờ ướt đẫm, không biết là rượu hay nước lồn, hắn lấy đôi đũa gắp lấy miếng há cảo rồi nhét vào trong cho nó thấm đậm hương vị, sau đó hắn lại gắp ra đưa vào miệng thưởng thức, ừm, vị há cảo chấm nước lồn ngon vô cùng.
Chu Cương Liệt là kẻ rất biết sẻ chia, hắn cũng gắp vài miếng nữa nhúng vào lồn Hoàng Hậu rồi đặt vào dĩa của Cơ Tường Long, sau đó Yến Phi sẽ vì chiều lòng quân vương mà tự mình gắp lấy há cảo chấm nước lồn ấy đút cho bệ hạ ăn.
Hắn cảm thấy chơi đã quá đủ, con cặc dưới hông giật giật biểu tình đòi hỏi, hắn cạ đầu khấc lên mu lồn của Trịnh Ngân Dao cho nó thấm ướt.
Mục đích của hắn là hiếp dâm nên cũng chả cần dạo đầu nữa, trực tiếp đụ nàng tới khi phục thì thôi.
Hắn giải một phần định thân thuật cho nàng, Hoàng Hậu thấy con cặc khủng bố đang cọ lên chỗ tư mật của mình, cơ thể nàng run lên, nước mắt chảy dài nhìn hắn.
“Hức… xin ngài… đừng làm vậy… tôi không muốn… hãy tha cho tôi… bệ hạ, mau cứu thiếp, thiếp sắp bị người ta cưỡng hiếp rồi… huhu…”
Ngay khi nàng đang khóc lóc, hắn ấn đầu khấc vào rồi dập thật mạnh một cái, vách thịt bỗng chốc bị nong rộng ra, hai mép lồn nàng vì quá tải mà bị bành qua hai bên, hoa tâm bị đụng một phát cật lực. Bụng dưới của nàng vì một cú dập này mà cộm lên hình dáng con cặc hắn.
Nàng mở to mắt trợn tròn nhìn Chu Cương Liệt, cơn đau rát kéo nàng về với hiện thực. Hoàng Hậu hét toáng lên ra sức giãy đạp.
“Đau… đau quá… mau buông ta ra… đồ súc sinh… đau quá, ngươi xé nát ta ra mất… huhu… mau bỏ ta ra… cứu với… có ai không… ta van xin ngươi mà… ta chết mất…”
Không để nàng nhiều lời, Chu Cương Liệt kéo hông về rút cặc ra, đến khi quy đầu sắp rời khỏi động thịt thì hắn lại dập mạnh vào tới tận cùng.
Mắt Trịnh Ngân Dao trợn trắng, sùi bọt mép, lỗ đái lại lần nữa mở rộng xè xè phun nước tiểu ướt cả bụng hắn.
Hắn không hề thương hoa tiếc ngọc, nắm lấy hông nàng rồi ra sức nắc, mỗi phát địt đều muốn xỏ qua tử cung nàng.
Hoàng Hậu không còn kêu nổi nữa, giờ chỉ có thể ư ử rên rỉ trong cổ họng, Ngân Dao bị hắn địt từ ngất xỉu mà tỉnh lại, rồi từ tỉnh lại bị hắn địt ngất đi tiếp.
Lỗ lồn nàng bây giờ tê dại, vách thịt như cái lỗ xoáy khít chặt lấy dương vật hắn. Rồi phản ứng sinh lý tự diễn ra, âm đạo nàng tiết ra dâm thủy liên tục bôi trơn để hắn địt vào dễ hơn, bản thân nàng cũng rên rỉ trong cổ họng.
Ngân Dao rùng mình, một cảm giác vừa sướng khoái vừa đau khổ song hành, nàng đạt đến cao trào, âm tinh phun ra nhưng vì cặc hắn chèn chặt quá nên bị ứ lại bên trong.
Mỗi lần Chu Cương Liệt rút cặc ra thì lại lôi thêm mớ nước dâm tuông ra theo.
Hắn bế lấy nàng đứng dậy, háng dạng ra thành chữ M đứng ngay trước mặt Chu Lập Đế từ phía sau bạo địt lỗ lồn vợ hắn.
Cơ Tường Long không hề nhìn thấy, hắn đang quan sát nhóm vũ nữ phía sau ăn mặc thiếu vải uốn éo nhảy nhót, Trịnh Ngân Dao cảm tưởng như chồng mình đang hào hứng xem nàng bị người ta chơi tung lồn, hắn còn vỗ tay khích lệ khen hay nữa chứ.
Khi nàng đạt cao trào lần thứ ba thì Chu Cương Liệt mới cảm thấy sắp ra, hắn biến đầu khấc trở nên nhọn hơn rồi chọt vào lỗ tử cung của Hoàng Hậu, chèn con cặc to bự vào bên trong sau đó gồng mình xả hết tinh hoa vào.
Tử cung Ngân Dao như bị bỏng, hắn bắn nhiều đến nỗi đầy ngập, bụng dưới nàng hơi nhô lên, ấn ký nô lệ từ màu đen có một góc sáng lên màu hồng.
Thành tử cung giữ chặt lấy cặc hắn, khi Chu Cương Liệt cố rút ra hắn có cảm giác sẽ lôi cả tử cung nàng theo.
Hoàng Hậu nằm yên trên bàn, hai đùi mở rộng, lỗ lồn nàng không thể khép lại được, từ bên trong số dâm thủy và tinh dịch bị chặn nãy giờ bắt đầu trào ra.
Bỏ thì uổng, Hắn hứng lấy một ly nước lồn đổ vào bình rượu của Chu Lập Đế, còn bao nhiêu gom đi tưới cây.
Nàng bây giờ không biết nói gì hơn nữa, nằm yên hông giật giật, nấc lên từng hồi.
“Chưa hết đâu Hoàng Hậu của ta, đêm nay ta sẽ triệt để biến nàng thành cái bồn chứa tinh dâm đãng nhất.” Chu Cương Liệt cười gian xảo nhìn nàng.
…
Còn tiếp…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190