Tần Tuyên Vương dạo gần đây vô cùng phởn, mặt mày lúc nào cũng tươi vui, chính sự giải quyết hết sức tốt khiến bách quan đều vui mừng vì vị quân chủ của mình đã không còn bạc nhược như trước.
Vì sao hắn vui, tất nhiên là vì có tình yêu làm con người ta trở nên yêu đời rồi. Vị tiên tử vạn người ngưỡng vọng kia mà hắn theo đuổi suốt mười năm ròng cuối cùng cũng đã đáp lại tình cảm chân thành của hắn.
Nàng trao cho hắn tín vật và cả nụ hôn ngọt ngào đằm thắm, mỗi lần nhớ tới cảm giác môi chạm môi với Tần Mộ Uyển, Tần Vĩ lại bất giác cười hạnh phúc.
Đã mười ngày nay nàng chưa tìm đến, nhưng hắn vẫn thấy bình thường, hắn đã chờ hơn chục năm thì sao không thể đợi thêm mấy ngày, người tu hành bế quan ngồi một cái là cả tuần cả tháng không ra ngoài, hắn hiểu điều đó.
Tần quốc đã đưa thư cùng lễ vật đến Tấn quốc mong muốn cưới công chúa làm Vương phi, Tần Vĩ chỉ mong Mộ Uyển tìm đến mình trước khi hắn nạp phi.
Tên Tần Vương này là một trai tân chính hiệu, từ lúc kế thừa ngôi vị đến nay dù hậu cung bao nhiêu là giai lệ hắn cũng không ngó ngàng tới, Tần Vĩ chính là muốn lần đầu của mình dành cho tiên tử và lần đầu của tiên tử cũng là dành cho mình.
Tiếc cho vị Tần vương si tình này, hắn có thể dành lần đầu cho nàng, nhưng bản thân vị tiên tử Tần Mộ Uyển kia thì không biết đã bị con cặc thứ mấy trăm thao địt vào lỗ lồn rồi.
Đêm nay, Tần Vĩ không có nhiều tấu chương phê duyệt nên lên giường ngủ sớm, khi thái giám cung nữ lùi ra hết, hắn theo thói quen lấy cây trâm cài bạch kim ra ngắm nghía.
“Đại vương…” bỗng nhiên giọng nói đầy trìu mến quen thuộc vang lên, Tần Vĩ tim chợt đập mạnh, hắn đã chờ được, cuối cùng hắn đã chờ được nàng đến rồi.
Hắn ngước mặt lên, quả đúng là thân ảnh như tiên nữ giáng trần trong bộ váy áo trắng tinh khôi, dải lụa tiên bay phấp phới tôn lên nét tiên vận, không phải Tần Mộ Uyển thì là ai nữa.
“Mộ… Mộ Uyển, cuối cùng nàng cũng đến với ta rồi.” Tần Vĩ đứng dậy xúc động đi tới nắm lấy hai bàn tay của nàng.
“Nhận ân tình của quân vương bao nhiêu năm qua, Mộ Uyển sao dám thất hứa được, chúng ta tiên phàm hai giới cách biệt định trước không thể nên nghĩa phu thê, vậy để Mộ Uyển dùng thân xác này làm vừa lòng Đại vương vậy.”
Nàng tựa đầu vào lòng hắn, những câu nói đong đầy tình cảm khiến tâm tư vị quốc vương này mềm xốp.
“Được ở bên tiên tử dù chỉ một đêm bổn vương dẫu có chết cũng cam nguyện rồi.”
Hai người nhìn nhau, sau đó môi thơm của nàng lại dâng lên, lần này Tần Vĩ chủ động mút lấy cánh môi của nàng, lưỡi hai người tìm đến quấn giao lấy nhau, âm thanh nút lưỡi chùn chụt vang lên khắp phòng.
Bên ngoài đã được bố trí trận pháp ngăn cách nên thái giám và thủ vệ canh gác không nghe thấy bất cứ tiếng động gì bên trong.
Tần Vĩ cùng tiên tử ngồi sát kề nhau trên giường rồng, ngắm nhìn vị giai nhân mà hắn yêu thương ở tầm gần, phong phạm lãnh diễm tiên cơ làm hắn đê mê.
“Ta làm vậy không bất kính với Cửu Thiên Huyền Nữ chứ?” Tần Vĩ mỉm cười hỏi.
“Đại vương đã vì Huyền Nữ Cung mà giúp đỡ bao nhiêu chuyện, công đức của ngài cao rộng vô cùng, Cửu Thiên Huyền Nữ trên cao có biết cũng sẽ không quở trách đâu, Mộ Uyển bất chấp chính lệnh của Huyền Nữ Cung ủy thân cho ngài xem như đáp trả tình cảm mà ngài giành cho ta.”
Giọng nói ngọt trào của nàng phút chốc làm cho hắn không còn lo nghĩ, hắn can đảm vòng tay ôm lấy nàng, ngửi mùi hương trên tóc, trên da thịt của nàng.
“Đêm đã khuya rồi, để Mộ Uyển hầu hạ Đại vương nghỉ ngơi nhé.”
Chưa để hắn kịp trả lời nàng đã kéo ra áo ngủ của hắn, thân hình vị Tần Tuyên Vương này khá là cân đối, cơ bắp phát triển, không gầy cũng không mập.
Bàn tay mát lạnh của nàng lướt qua da của hắn, sờ lên từng múi cơ bắp. Tần Vĩ đứng dậy vịn lấy vai Tần Mộ Uyển ánh mắt si mê.
“Để… để bổn vương giúp nàng cởi đồ nhé.”
Tần Mộ Uyển cười tươi gật đầu, hắn mừng rỡ trong lòng, tay nắm lấy dây lưng kéo ra, từng món váy áo theo động tác của hắn mà rơi xuống.
Càng cởi đồ cho nàng thì hơi thở hắn càng gấp gáp, đến khi nàng chỉ còn mỗi áo yếm trắng thêu chim hạc và quần lót thì biểu hiện của vị quân vương này càng run rẩy hơn.
Tần Mộ Uyển phì cười, đúng là gã trai tân lần đầu thấy cơ thể nữ nhân, mắt hắn dán chặt vào từng đường cong mịn màn của nàng, bộ đồ lót có phần gợi cảm khiến máu nóng trong người hắn sục sôi.
Nàng chủ động đưa tay kéo dây yếm ra, khi hai toà sơn phong cao ngất lộ diện, Tần Vĩ chịu không nổi nữa nhào đến dụi đầu vào dùng miệng bú liếm, tay thì sờ bóp.
“A… Đại vương, từ từ thôi, thiếp có chạy đi đâu đâu nào.” Nàng ôm lấy đầu hắn ấn vào cặp nhũ thịt của mình để vị Tần vương này cảm nhận kỹ sự ấm áp đàn hồi.
“Nàng… nàng đẹp quá… Mộ Uyển, ta yêu nàng…” lần đầu được kề cận thân thể nữ nhân lại còn là vị tiên tử mà mình yêu mến làm hắn phấn khích quá đỗi.
Hắn tụt nốt cái quần lót bé xíu ra, cái gò mu âm hộ với đùm lông rậm rạp ập vào mắt, hắn bất chấp thân phận quân chủ của mình mà úp mặt vào sông quê.
Mùi thơm nữ nhân khiến Tần Vĩ ngất ngây, hắn kề mũi vào mu lồn của nàng mà hít hà, lưỡi hắn rà xuống quét lấy môi dọc, tuy là trai tân chưa trải sự đời nhưng sách dâm thư trong cung rất nhiều, hắn học tập từ đó mà ra.
Tần Mộ Uyển cũng nằm ngược hướng với hắn tụt cái quần ngủ ra, chà, dương vật gã Tần Vương này cũng khá được, tuy thua xa Chu Cương Liệt, nhưng so với nam nhân bình thường thì đã là lớn rồi, nó dài gần hai mươi phân, to bằng hai ngón tay, gân guốc hùng dũng, cũng phải, Tần Vương ở trong cung ăn uống toàn đồ bổ không sung mãn mới là lạ.
Hai người ở tư thế 69, nàng dùng môi thơm thổi kèn cho hắn, lần đầu được tiên tử ngậm lấy dương căn làm vị trai tân này suýt thì bắn luôn, may mà kìm nén lại được.
“Để thiếp thân giúp Đại vương giải tỏa, xin đừng chê cười thiếp là được.” Nàng mỉm cười nói rồi tiếp tục bú mút.
“Ôi da, được tiên tử dùng miệng phục vụ thế này bổn vương sướng còn hơn tiên, sao có thể chê cười nàng được.” Hắn khẽ rên thỏa mãn rồi cặm cụi thăm dò huyệt dâm của nàng tiếp.
Tầm nửa khắc sau, dưới sự điêu luyện của Tần Mộ Uyển vị quân vương chịu không nổi nữa gồng bắn hết tinh dịch vào miệng nàng.
Tần Mộ Uyển nuốt hết không để rơi vãi giọt nào, thấy nàng uống tinh của mình làm Tần Vĩ nứng bạo hơn, cặc vừa bắn xong lại cứng ngắc lên.
“Tới đây đi Đại Vương, thiếp trao thân cho ngài đó.” Nàng dạng hai chân ra, tư thế mặc cho quân hái. Tần Vĩ lập tức sấn tới đè lên người nàng, con cặc cương cứng tìm đến động huyệt.
Nàng nhìn hắn bằng đôi mắt động viên, Tần vương tay bóp vú, hông hẩy mạnh, “phựt”, dương vật của hắn phá vỡ tấm màng mỏng manh tiến sâu vào bên trong hoa huyệt.
“Ưm… đau…” Tần Mộ Uyển khẽ nhíu mày đau đớn, bên dưới khe huyệt có máu đào chảy ra minh chứng cho tấm thân xử nữ đã mất.
Tần Vĩ vừa mừng rỡ vừa thương tiếc mà hôn lên gò má của nàng, hắn đã làm được, hắn đã có được tấm thân trong trắng của Tần tiên tử.
“Thiếp không sao, đã hết đau rồi, động đi chàng.” Nàng thỏ thẻ vào tai, Tần Vĩ hôn nàng thêm một phát rồi bắt đầu hẩy hông nắc đều đều.
Tốc độ và lực đạo càng lúc càng tăng cao, từng cú một dập sâu vào hoa tâm của nàng.
“A… ưm… ân… ân… Đại vương… chàng giỏi quá… thiếp… thiếp sướng lắm… của chàng thật lớn… đâm sâu… sâu quá… nữa đi… ứ… á… ô… ô…”
Âm thanh rên rỉ dâm đãng như khích lệ thêm cho vị quân vương này, hắn chơi càng lúc càng nhanh hơn mạnh hơn, âm thanh bạch bạch vang khắp phòng.
“Ôi, mỹ nhân… của nàng… khít quá… chặt quá… nó như muốn bóp nát dương căn của ta vậy… Mộ Uyển, ta yêu nàng… nàng là người phụ nữ của ta…”
“Vâng… thiếp sẽ là của chàng… là tình nhân của Tần Tuyên Vương chàng… mạnh lên… nữa đi… thiếp sướng… thiếp raaaa…”
“Ta cũng ra đây… nhận lấy hết đi…”
Hai người đồng loạt lên đỉnh, Tần Vĩ đút sâu hơn rồi xuất tinh ồ ạt vào trong, tử cung của nàng cũng cực khoái mà tuông ra âm tinh hòa hợp.
Hắn nằm vật trên người nàng mà thở dốc, tuy mệt nhưng nét mặt vị Tần vương này hạnh phúc vô cùng, hắn đã cùng người mình theo đuổi suốt mười năm qua chung giường chung gối.
Mộ Uyển ngọt ngào vuốt tóc hắn, xem như thỏa mãn cho tình cảm mà hắn dành cho nàng đi. Kỳ thực thì nàng đã cho hàng trăm nam nhân địt vào lồn, cả chó heo ngựa lừa cũng chơi rồi thì làm gì còn trinh, nhưng để làm vui lòng kẻ si tình thì ngụy tạo cho hắn phá trinh cũng là dễ dàng đối với Địa Tiên như nàng.
Mới sáng này nàng cùng Chu Cương Liệt, Vương Nhã Khuê, Lạc Thủy đi dã ngoại bên ngoài thành đã bị một đám sơn tặc hơn hai mươi tên cưỡng hiếp qua rồi, chúng bắn vào lồn nàng bao nhiêu tinh dịch không nhớ rõ, đến tối tắm rửa sạch sẽ xong mới bỏ ít thời gian lấy lòng tên quân vương này. Không biết lúc hắn hôn nàng có ngửi thấy vị cặc của đám thảo khấu kia không.
Nghỉ ngơi một chút Tần Tuyên Vương lại hứng trở lại, Tần Mộ Uyển hết sức vui vẻ, phải vậy chứ, thân là vua một nước hậu cung nghìn người mà chỉ bắn một phát đã hết đạn thì xấu hổ chết. Lồn nàng bây giờ một con cặc là chưa đủ đô, may là tên Tần Vĩ này có hàng họ khá ổn.
Lần này nàng vểnh mông lên dụ dỗ hắn chơi từ phía sau, Tần Vĩ không hề thắc mắc tại sao nàng có thể rành mạch chuyện phòng the như vậy, nàng càng dâm hắn càng thích chứ sao.
Hai người tiếp tục ân ái sênh ca mấy hiệp liên tiếp, sức trẻ cộng với lượng tinh khí tích trữ suốt ba mươi năm qua khiến hắn chơi không biết mệt, tới quá nửa đêm thì hắn mới kiệt sức mà ôm nàng vào lòng. Hai người an tường ôm lấy nhau ngủ một giấc tới tận sáng.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270