Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

truyensex
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 258: Kết thiện duyên

Chu Cương Liệt cùng Lạc Thủy trở về đến khách sạn liền đã thấy Lãnh cô nương cùng Lâm thiếu hiệp kia đang đứng trước quầy thuê phòng, quả là trái đất tròn không ngờ hai người bọn họ lại chọn nơi này ở lại.

“Ồ, lại gặp hai người rồi, hạnh ngộ, hạnh ngộ.” Lần này hắn không im lặng quan sát nữa mà chủ động bắt chuyện.

“Các hạ là?” Thiếu niên họ Lâm nghiêng đầu thắc mắc, lúc nãy ở trong tửu quán kia hắn cũng chỉ lo nói chuyện với Lãnh cô nương sau đó đánh nhau hoành tráng với Lăng gia kia, không chú ý đến Chu Cương Liệt ngồi một bên xem kịch.

Mỹ nhân áo vàng thì nhận ra hắn ngay lập tức, dù gì nàng cũng là Địa Tiên, lúc ở tửu quán đã nhìn ra vị hán tử cao to râu ria này không tầm thường.

Nàng quay qua nói nhỏ gì đó với Lâm thiếu hiệp kia, tên này nghe xong mới ồ lên gật gật đầu chắp tay làm lễ.

“Tiền bối là người lúc nãy bên trong tửu lầu, xin lỗi ta mãi lo chiến đấu không để ý đến, làm phiền hai người dùng bữa rồi.”

“Không có gì, ngược lại ta rất nể phục khí phách của Lâm thiếu hiệp đây, lấy tu vi hóa Thần đánh bại cả kẻ hơn mình một đại cảnh giới, quả nhiên có tố chất của thiên chi kiêu tử, tương lai thành tựu không thể lường được nha.” Chu Cương Liệt thể hiện bộ mặt nghiêm nghị khí khái ra, vô thức khiến người đối diện sẽ thấy hảo cảm.

“Không dám nhận, chỉ là nhìn thấy việc chướng mắt không thể làm ngơ thôi, bản thân ta nếu không có Lãnh cô nương đây cứu giúp chắc hôm nay lành ít dữ nhiều rồi.” Thiếu niên này thấy người này khen ngợi mình cũng rất hưởng thụ, cười tươi đáp lại.

“Đạo hữu đây tìm chúng ta có chuyện gì sao?” Lãnh cô nương mặt không biểu cảm nói chen vào.

“Thực cũng không có gì, ta là tán tu đi ngao du sơn thủy, thấy việc nghĩa thì làm, thấy người gặp nạn thì cứu, hôm nay trông thấy Lâm thiếu hiệp đây vừa tài giỏi lại vừa chính nghĩa nên muốn kết một thiện duyên, ta tên là Chu Cương Liệt, đây là Lạc Thủy đệ tử của ta.” Hắn quay sang nháy mắt với Lạc Thủy, nàng hiểu ý khẽ mỉm cười cúi chào.

Dù có là nam tử đỉnh thiên lập địa khi nhìn thấy Lạc Thủy còn phải mê mẩn, Lâm thiếu hiệp này cũng vậy, đôi mắt hắn khẽ lay động nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần chắp tay chào, quả nhiên là người kiểm soát rất tốt cảm xúc của mình.

“Đây là Phục Linh Hoàn và Bổ Khuyết Hoàn do ta điều chế, Lâm thiếu hiệp không chê thì cứ nhận lấy.” Hắn đưa ra hai bình đan dược có tác dụng chữa trị và phục hồi chân khí.

Lâm thiếu hiệp nhìn qua mỹ nữ áo vàng như muốn hỏi ý kiến, nàng nhìn hai lọ thuốc trên tay Chu Cương Liệt thật kỹ rồi gật đầu, với thần thức cấp Địa Tiên nàng nhanh chóng nhận ra đây quả là đan dược đỉnh cấp khó gặp.

“Vậy ta xin đa tạ Chu Tiền bối, vãn bối tên Lâm Phàm, cũng là tán tu, ân tình hôm nay ta xin ghi nhớ.” Hắn đưa tay nhận lấy hai lọ đan dược.

“Ta là Lãnh Nhược Hy, đa tạ đạo hữu đã giúp đỡ.” Mỹ nhân áo vàng cũng tự mình nói danh tính.

“Haha, chuyện nhỏ thôi, không làm phiền Lâm huynh đệ chữa trị, ta lên phòng trước.” Hắn cười hào sảng cáo từ đi lên, Lạc Thủy cũng theo sau.

“Lãnh cô nương, người này tin tưởng được không?” Lâm Phàm quay qua hỏi.

“Đan được không có vấn đề, cách nói chuyện cũng là một người chính khí, trên thế gian rất nhiều tán tu lòng dạ rộng rãi, người này có thể kết giao.” Lãnh Nhược Hy gật đầu.

“Ài, cô nương giấu ta thật khổ, nếu biết cô là Địa Tiên thì ta đâu có tự mình làm xấu mặt như vậy.” Hắn gãi đầu.

“Thân một mình ở bên ngoài không thể không giấu đi thân phận, ta đâu thể khoe khoang mình là Địa Tiên được, với lại, Lâm thiếu hiệp đây còn nợ ta, để ngươi ra tay giải quyết phiền phức như vậy mới trả hết nợ được chứ.” Nàng cười nhẹ mang theo một tia lém lỉnh khó thấy. Tên kia chỉ biết cười gượng gãi đầu.

“Tưởng đâu phải đi tìm đan dược cho ngươi, giờ đã có Chu đạo hữu tặng rồi, ngươi dưỡng thương cho tốt, ta về phòng trước đây.” Nàng đưa ngân lượng cho bà chủ rồi bước lên cầu thang, Lâm Phàm nhìn theo bóng lưng yểu điệu kia, trong lòng nổi gợn sóng nhẹ, hắn lấy lại bình tĩnh đi lên phòng của mình.

“Chủ nhân sao lại bảo người ta là đệ tử ngài vậy?” Lạc Thủy vừa giúp hắn cởi áo vừa tò mò hỏi.

“Tất nhiên là để cua gái rồi, nếu để cô nàng Lãnh Nhược Hy kia biết nàng là tình nô lô đỉnh của ta thì cô ta sẽ nghĩ ra sao, chịu khó làm đệ tử một thời gian đi nhé.” Hắn véo mũi nàng âu yếm.

“Hứ, có sư phụ đệ tử nào ngủ chung phòng không? Có sư phụ nào đè đệ tử ra chơi đến chết đi sống lại như ngài không?” Cô nàng này hôm nay học ở đâu cách đốp chát lại hắn.

“Phòng này có hai gian, sư phụ đệ tử mỗi người một giường ai mà nghi kị, với lại, ai cấm sư phụ đệ tử không được ngủ với nhau đâu nào.” Hắn vừa nói vừa bế thốc nàng ném lên giường.

“Sư phụ, mau đến, dùng côn thịt giáo huấn đệ tử hư hỏng dâm đãng nứng lồn này đi.” Nàng mị nhãn như tơ bày ra bộ dáng quyến rũ mời gọi hắn.

“Được, hôm nay sư phụ phải khiến con đệ tử dâm đãng này phải vừa khóc vừa cầu xin thì mới thôi.” Chu Cương Liệt vui vẻ nắm lấy đai lưng của nàng kéo ra, sau đó là từng mảnh vải rơi dần xuống tán loạn dưới đất.

Lạc Thủy vẫn là Lạc Thủy, cô nàng lô đỉnh này chính là tuyệt phẩm vưu vật mà hắn tâm đắc nhất, ai mà ngờ được nữ thần làm say đắm biết bao nhiêu người này mấy tháng trước chỉ là một thôn phụ tầm thường bị chồng bán cho sòng bạc để gán nợ.

Chu Cương Liệt như chó liếm hít hà khắp cơ thể non mềm trắng trẻo của nàng, Yêu Dục đã nói, thể chất càng được thức tỉnh thì nàng sẽ càng hấp dẫn hơn, hiện tại chỉ cần ngửi mùi của nàng cũng có thể khiến nam nhân bình thường lên đỉnh.

Hắn mút lấy đôi môi chín mọng ấy, hôn lên khắp khuôn mặt ngây thơ, nàng cũng nhiệt tình như lửa đáp lại, thân thể như gấu túi bám chặt hắn.

Hai tay hắn loạn động mò mẫm khắp nơi, miệng há ra ăn lấy cặp núi đôi thơm mùi sữa, nàng ôm lấy đầu hắn ấn sâu vào trong khe ngực cho hắn cảm nhận rõ sự đàn hồi.

Eo nàng uốn éo như rắn nước, tay với xuống đẩy quần hắn để con cặc cứng ngắc lộ ra, thân cặc chà xát lên vùng bụng của nàng.

“Sư phụ, lồn em nứng quá, sư phụ… ư… bú lồn giúp em đi… em muốn cái lưỡi của ngài… vào trong lồn em…”

Là một nam nhân làm sao cưỡng lại được lời cầu hoan đầy dâm đãng như vậy, Chu Cương Liệt trườn người xuống vục mặt vào khu tam giác. Quả là thể chất lô đỉnh Lạc Thủy Chi Thể, âm hộ nàng chưa cần hắn chạm vào đã chảy nước ròng ròng ướt cả một mảng giường.

“Đừng nhìn nữa mà, bú đi, bú lồn em đi, em thích chủ nhân bú lắm.” Nàng gấp gáp giục hắn, cái mu lồn cao ngất với đùm lông đen mượt hẩy lên, tay nàng đè đầu hắn sát vào.

Cái lưỡi thô ráp dài ngoằng như con lươn bắt đầu tấn công cái âm hộ ướt át của nàng, hắn hết đá lưỡi vào âm vật, lại tách môi dọc ra thọc vào, kết hợp với cả hai ngón tay vừa nút chùn chụt vừa nhắm vào điểm G mà móc lấy móc để.

“Á… ôi đã… ưm… sướng… sướng chết… nữa… nữa đi chủ nhân… em sướng… á á á… lồn em… lồn em tê quá… em ra… em tè ra mất…”

Mắt Lạc Thủy lật ngược trợn trắng, lưỡi vô thức đưa ra ngoài, tay nàng nắm lấy ga giường cố hẩy cái lồn lên cao, nước từ âm hộ và cả niệu đạo cùng phun ra như thác khiến mặt mũi đầu tóc Chu Cương Liệt ướt chèm nhẹp như tắm. Hắn há miệng cố húp càng nhiều nước dâm càng tốt.

“Hừm hừm, đúng là Lạc Thủy Chi Thể, ta mà móc một hồi chắc phòng này lũ lụt luôn quá.” Chu Cương Liệt quẹt miệng cười dâm vỗ một cái lên mu lồn làm nàng lại phun tiếp một tia nước.

Lạc Thủy ữm ờ bò xuống nắm lấy dương vật của hắn cho vào miệng liếm láp, không biết có phải ảo giác hay là do thể chất đặc biệt của nàng mà khi cố nuốt cặc hắn vào sâu trong cuống họng, Chu Cương Liệt cảm tưởng như cặc mình lọt vào một vòng xoáy vừa mát mẻ vừa chật chội.

Nàng cứ thế ăn con cặc to dài đến tận gốc, miệng dán sát vào gốc cặc ngước mặt lên nhìn hắn. Chu Cương Liệt hiểu ý, hắn nắm lấy đầu nàng rồi bắt đầu nhịp, con cặc xem thực quản của nàng là cái lồn mà nhấp.

Một khắc sau, hắn dập một cái sâu tận cùng rồi bơm tinh vào trong dạ dày nàng. Khi hắn rút côn thịt ra, từ miệng mũi của Lạc Thủy bắt đầu trào chất dịch trắng đục ra, hình ảnh dâm mỹ vô cùng.

Nàng bò lên giường, vểnh mông về phía hắn, tay banh hai lỗ thịt ra.

“Hà… ọc… chủ nhân… đút vào đây đi… em muốn… ọc… em muốn ngài đút một lúc hai cặc vào một lỗ… chơi em… địt chết em đi… em… là lô đỉnh… là cái bồn chứa tinh của riêng ngài… mau đi… chơi tung lồn banh đít em ra đi…”

Mỗi lần nàng nói thì tinh trùng từ miệng lại ọc ra, Chu Cương Liệt không để lô đỉnh của mình thất vọng, hắn trực tiếp mọc hết ba con cặc khủng ra, một con cặc hắn kê vào âm hộ, hai con còn lại ôm sát nhau chĩa đến lỗ nhị.

Theo một tiếng thét lớn của Lạc Thủy, hắn đã hẩy hông thọc cùng lúc ba cái dương căn vào hai lỗ của nàng, cảm giác lỗ đít như bị xé rách vừa rát vừa sướng làm nàng chảy cả nước mắt lẫn nước đái.

Chu Cương Liệt nắm lấy hông nàng rồi giã cật lực, mỗi cú nắc đều đâm lút cán đến tận gốc, con cặc trong âm hộ như bị từng tầng từng lớp vách thịt co xoắn lại muốn bóp nghẹt, tử cung của nàng tự mở rộng ra để hắn có thể đâm trực diện vào.

“Ối… á… á… sướng… sảng khoái… đúng… em thích… sướng… muốn đội… đội lên tử cung… xuyên qua trực tràng em rồi… ứ… nữa… đâm mạnh đi chủ nhân… địt cái lồn dâm này nát đi… em sướng lồn quá… em ra nữa… á…”

Hai lỗ bị nong ra hết cỡ, Chu Cương Liệt hết địt hai cặc trong lỗ đít lại chuyển qua chơi hai cặc trong lỗ lồn, tiếng nàng vừa rên rỉ vừa gào thét thảm thiết, hai vú bị bóp đỏ hằn mấy dấu tay, bụng dưới vốn thon thả lại căng phồng đội lên hình dáng con cặc dài ngoằng.

Hắn liên tiếp bắn tinh vào bên trong ngập ngụa cả hai lỗ, sau đó ba cái dương căn như vòi tắm mà phun khắp người nàng, Lạc Thủy bơi trong bể tinh, thân thể trắng đục một màu nhầy nhụa.

Nàng cứ thế bị địt đến mấy phát nữa, cuối cùng phải vừa khóc vừa tố van xin năn nỉ rồi ngất lịm đi thì tên chủ nhân ác ôn này mới buông tha.

Hắn thanh tẩy sạch sẽ căn phòng rồi để Lạc Thủy đã mệt lã xuống, ôm lấy nàng cùng nghỉ ngơi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270

Thể loại