Trời đã sắp khuya, trong ngự thư phòng vẫn sáng đèn, Tần Tuyên Vương ngồi trên bàn sách phê duyệt tấu chương, vị thái giám già đứng kế bên mài mực, rót trà, quạt mát cho quân vương, trong đôi mắt mờ đục kia lại thoáng sự hài lòng vui mừng.
Từ khi kế vị đến nay, tân vương suốt hơn chục năm chỉ an nhàn hưởng thụ, mọi chuyện quốc sự đều gánh trên vai các đại thần, có rất nhiều lời bàn tán dè bỉu về việc Tần Vĩ lập quốc giáo, rõ ràng vị tân vương này say mê nhan sắc vị tiên tử kia, Huyền Nữ Cung được xây còn to lớn hơn vương cung là điển hình, các quan viên đều có lời thầm oán trách.
Đã tiêu tốn quốc khố, Tần vương lại còn vì chết mê chết mệt nhan sắc mỹ nhân mà chục năm nay không lập Vương Phi, không sinh ra người nối dõi, nhiều đại thần đã lên tiếng can gián nhưng đều bị bỏ ngoài tai.
Những tưởng Tần vương đã hết thuốc chữa thì bỗng nhiên sau hôm gặp Tần tiên tử, Tần Vĩ lại đổi tính, vui vẻ hơn, chăm chỉ vào quốc sự hơn, thảo chiếu giảm thuế một năm cho dân chúng Tần xuyên, gửi thư và lễ vật cầu hôn muốn cưới công chúa Tấn quốc làm Vương phi.
Phải nói quan lại Tần quốc vui mừng khôn xiết, cho rằng quân vương đã biết nghĩ cho cơ nghiệp nhà Tần, vị thái giám này đã phục vụ suốt ba đời quân chủ, thấy Tần Vĩ chịu lo nghĩ cho giang sơn thì vui sướng khôn nguôi.
Họ đâu biết nguyên do Tần Tuyên Vương trở thành minh quân biết chăm lo việc nước là do được lời hứa của vị Linh Hạc Tiên Tử kia động viên, hắn sẽ khiến Tần quốc vững mạnh hơn, vừa làm việc vừa mơ ước về thời khắc cùng nàng chung chăn chung gối.
Mà vị Tiên tử Tần vương đang nhớ nhung yêu thương lại đang ở nơi miếu hoang bị bốn tên ăn mày người tật nguyền kẻ xấu xí tởm lợm hôi hám quây lại mà gian dâm.
“A… ưm… nhanh đi… mau đút vào… địt chết thiếp đi… thiếp nứng lồn quá rồi… đây nè… đâm vào cái huyệt dâm này của thiếp đi, cầu xin mọi người đó…”
Tần Mộ Uyển nằm ngửa trên sàn, hai đùi dạng rộng hết cỡ, tay vạch hai mép môi mật phơi hết cái lỗ lồn hồng nào rỉ nước ra. Bốn tên ăn mày nhìn nhau, trần đời họ đã thấy qua rất nhiều kỹ nữ nhưng chưa từng có con đĩ nào dâm đãng đến như vậy, giữa đêm ra đường kiếm nam nhân để chơi mình, lại còn là bọn cặn bã dưới đáy xã hội như họ nữa.
Hàng đưa đến miệng rồi không ăn thì ngu lắm, thế là cả đám tranh nhau lên, tên mắt chột trẻ khỏe nhất giành chơi đầu tiên, con cặc gân guốc dài xọc quét lên xuống âm hộ của nàng sau đó mạnh bạo đút vào.
“Ối a… đúng rồi… đút vào đi… nắc mạnh lên, sướng quá…”
Giọng nàng như có ma lực kích thích, ba gã còn lại cũng lần lượt xông trận, tên già hói xấu xí ngồi lên lấy hai tay bóp nặn cặp vú của nàng thành đủ loại hình dạng, con cặc sần sùi đen đúa đút vào đụ khe ngực.
“Nhận lấy này cái miệng lồn dâm tiện.” Lão già còng lưng khom người nhấn đầu nàng vào háng hắn, con cặc bị bú đến bóng lưỡng đâm sâu vào cổ họng xem miệng nàng như cái lỗ địt.
Tên trung niên què chân quỳ dướI đất dùng tay nàng để sục cho cặc mình.
“Ưm… ư… còn lỗ này nữa nè, đại thúc mau chơi lỗ đít của thiếp đi.”
Tần Mộ Uyển hạ thân nâng lên, cái lỗ nhị hồng sẫm se khít lộ ra, tên trung niên kia rất bất ngờ trước trình độ dâm đãng của con đĩ này, đối với những tên đàn ông ở thời đại này rất ít ai biết chơi lỗ đít, nhưng giờ đã không có lỗ nào nữa vậy thì gã chẳng ngại ngần.
Tên chột mắt cũng di chuyển thân người lên chừa chỗ trống phía sau, gã trung niên liếm ướt ngón tay rồi thọt vào cúc huyệt.
Sau khi nong nó ra thì hắn mới thay thế bằng con cặc cong cong của mình. Bốn tên ăn mày ti tiện đè vị tiên tử thánh khiết ra mà thi nhau địt.
“Ô… Á… đúng rồi… mọi người mau dùng hết sức… sướng quá… đã quá… thiếp nứng lồn quá… Nắc mạnh vào đi, trời ơi… cặc… thiếp thèm cặc… thiếp yêu cặc… á…”
Từng câu khẩu dâm thốt ra từ bờ môi mọng đỏ đầy tình khêu gợi, mấy tên già hì hục mà địt, đã lâu rồi chưa thưởng thức lại mùi vị gái, lại có một con hàng tuyệt phẩm như này tự hiến dâng thì sao mà bỏ qua được.
“Con mẹ nó lồn con đĩ này khít quá, nó bóp suýt gãy cặc ta rồi, ta bắn đây, nhận hết này dâm phụ.” Tên mắt chột nắc như cái máy rồi đâm thật sâu vào bắn xối xả.
Ba lão già kia cũng đã sớm xuất tinh đầy người nàng, trên mặt, trong miệng, lỗ đít dính đầy tinh dịch đặc sệt.
Chưa thỏa mãn, bọn chúng tiếp tục đè nàng ra đổi chỗ cho nhau chơi hiệp hai, Tần Mộ Uyển trải nghiệm cảm giác được cặc vây quanh sung sướng rên xiết, lồn nàng cao trào phun nước liên tục, các lỗ bị tinh dịch bắn đầy ắp.
Một canh giờ sau, bốn tên hết đạn, đã bắn mỗi người ba lượt, cặc yểu xìu ngồi thở dốc.
“Má chưa bao giờ thấy con nào cuồng dâm như chó cái này.”
“Đúng, một mình nó cân hết bốn chúng ta mà vẫn còn đòi hỏi kìa.”
“Lồn nó dù chơi bao nhiêu lần vẫn bót khít chặt, đúng là hàng thượng phẩm.”
Họ ngồi bàn tán, nhìn Tần Mộ Uyển lúc này đang nằm bành háng co giật trên đất.
“Nữa, thiếp muốn nữa, thêm cặc nữa đi.” Nàng rên ư ử trong miệng, đòi hỏi vô độ.
Chu Cương Liệt khoanh tay ngồi chứng kiến tất cả, điểm dâm dục đã đầy 100, hắn gật gù hài lòng.
Tên mắt chột đứng dậy định đi ra ngoài kiếm chỗ xả nước cứu thân, bỗng nghĩ đến cái gì, hắn cười gian quay lại dựng Tần Mộ Uyển ngồi quỳ lên, nàng vẫn đang trong cơn sướng nên tên đó bảo gì làm nấy, ngước mặt há to miệng.
Tên chột mắt đưa cặc vào sát mồm nàng, bàng quang thả lỏng, một dòng nước nóng hổi từ lỗ tiểu phun ra tưới lên mặt và vào trong miệng nàng.
Ba tên già kia thấy thế thì phá lên cười xáp lại vạch quần xuống bắt chước. Bốn tên ăn mày bần dân xem vị cung chủ cao quý của Huyền Nữ Cung như cái bồn cầu mà tiểu tiện.
Nước đái vàng khè khai tanh tưới khắp cơ thể nàng, Tần Mộ Uyển bị buộc phải uống xuống mấy ngụm lớn, cơ thể vốn thơm tho trắng sạch của nàng bây giờ vừa bẩn thỉu vừa tanh hôi đầy tinh trùng nước đái.
“Ọc… ọc… ực… á… haa… hơ… ngon lắm, nước đái của mọi người ngon lắm, thiếp thích uống nước đái lắm… thiếp cũng đái đây, hãy uống đi…”
Tần tiên tử vểnh cái lồn cao lên, lỗ đái mở rộng phun xè xè ra, bốn gã ăn mày không ai bảo ai tranh nhau há miệng.
“Ồ, nước đái của con đĩ này ngon ngọt thật, y như nước mát ấy.” Họ chép miệng khen ngợi, dĩ nhiên nước tiểu của Tán Tiên đã lọc hết tạp chất thì sao mà khó uống được.
Bốn tên sau chốc lát nghỉ ngơi thì nứng trở lại thế là lại đè nàng ra tiếp tục chơi tập thể một trận, sau đó cả bọn mệt mỏi nằm ôm lấy nàng mà ngủ.
Tần Tuyên Vương sau khi giải quyết xong chính vụ đã quá giờ khuya, hắn leo lên giường chuẩn bị ngủ, từ trong lòng lấy ra khăn tay gói cây trâm bạch kim, hắn hạnh phúc âu yếm nó trong bàn tay rồi chìm vào mộng đẹp.
Chắc Tần Vĩ sẽ không thể ngờ nổi người con gái mà hắn mất hơn mười năm theo đuổi chỉ mới được nắm tay một lần lại bị bốn tên ăn xin đói khổ hạ đẳng nhất chơi tập thể, cả người tắm trong tinh trùng, cái miệng nói lời ngon tiếng ngọt thì dùng để làm bô tiểu, cái lồn mà vị quân vương chưa từng có diễm phúc thấy được thì đã bị lũ già hôi hám chơi nát bét.
Chu Cương Liệt vớt lấy nàng ra từ trong tay bốn tên kia khi chúng đã ngủ, đem nàng đến bờ sông ngoài thành để tẩy rửa ô uế.
“Thấy sao hả? Ta nói nàng sẽ thích cảm giác bị đám đàn ông chơi tập thể mà phải không?” Hắn vừa móc lồn nàng loại bỏ số tinh trùng bên trong vừa nói.
“Ưm… cặc bọn họ không thể so sánh với chủ nhân được, nhưng mà cũng không tệ lắm, thiếp nghiện cặc mất rồi.” Nàng xoa bóp cặp vú liếm liếm môi trả lời.
Đưa Tần Mộ Uyển về Huyền Nữ Cung nghỉ ngơi, Chu Cương Liệt ngủ luôn tại đây chờ ngày mai giúp nàng đột phá. Dâm nữ chính là dâm nữ, vừa về tới đã nhào đến đòi hắn làm một hiệp mới chịu đi ngủ.
Sáng hôm nay, ngoài Ung Thành hai trăm dặm trên một vùng núi xanh tốt, Tần Mộ Uyển áo trắng như tuyết, bộ dáng vẫn đầy tiên vận như thường ngày ngồi khoanh chân tập trung ý niệm.
Đan điền của nàng đã thuế biến đến cực hạn, bắt đầu mở rộng diện tích, cả linh khí và tiên khí đều có thể quán thâu, thức hải cũng đột phá khiến tinh thần nàng minh mẫn chưa từng có.
Một luồng khí tức từ thể nội lan tràn ra ngoài và vẫn đang kéo căng lên. Trong phạm vi thần thức, một vài người mở mắt bất ngờ phóng lên cao quan sát về phía này.
“Gì nữa đây, vài ngày trước Vương Nhã Khuê vừa đột phá, hôm nay lại tới Tần Mộ Uyển sao?”
“Tần quốc xuất hiện hai Địa Tiên, quả là đại sự có thể tác động đến cục diện tranh đoạt vương triều.”
Vài lời nghị luận vang lên, bọn họ cũng chỉ quan sát rồi thôi không ai làm ra hành động gì khác.
Trên nóc khách sạn Ung Thành, Vương Nhã Khuê hai bàn tay nắm chặt, cắn môi đầy bức xúc giậm chân giãy nảy.
“Tức chết người ta rồi, chủ nhân nói đi thu phục tiện nhân kia sao giờ lại giúp cô ta đột phá chứ, ngài ấy chắc chắn bị kỹ nữ kia dụ dỗ rồi.”
Lạc Thủy đứng sát bên chỉ biết cười trừ kéo bé trà xanh lại khi cô nàng muốn nhào ra phá đám không cho Tần Mộ Uyển đột phá.
“Chủ nhân có ý của ngài ấy, muội đừng chộn rộn kẻo bị ngài ấy phạt đó.”
Vương Nhã Khuê tức đến bốc khói nhưng cũng biết Chu Cương Liệt có lý do của hắn nên bực bội quay về phòng nằm.
Một canh giờ sau, khí tức dần lắng đọng lại, Tần Mộ Uyển đã đột phá Địa Tiên thành công.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270