Thẩm Hồng Tân nói rằng Lý mặt rỗ đã trở về chứ không phải là đã tìm được hắn, tôi không khỏi thầm kinh ngạc, hiệu suất làm việc quá cao đi? Đang nói chuyện, bên ngoài có tiếng lao xao, Lý mặt rỗ xuất hiện, theo sau chính là mỹ phụ trung niên. Lý mặt rỗ mặc một bộ âu phục mới tinh, tóc cũng chải gọn gàng, nhìn qua có vẻ không hề bị ngược đãi, mà giống như được hầu hạ như bố người ta vậy. Chỉ là hắn có chút ngây ngốc, mỹ phụ trung niên kéo cánh tay hắn, ngẩng đầu đi tới. Tiểu Nguyệt nhếch miệng…
“Mượn gió bẻ măng, nữ nhân này quả thực dối trá đến mức làm người phát ói!”
Mỹ phụ trung niên vừa vào cửa liền ra vẻ vội vã…
“Hồng Tân, chồng ta đâu, anh ấy đã tỉnh chưa?”
Thẩm Hồng Tân hút thuốc thả ra một vòng khói nói…
“Đừng giả bộ, nếu ta là ngươi thì đã mua vé máy bay trốn ra nước ngoài rồi, đừng nói là Vũ Hán, từ nay về sau toàn quốc cũng không có chỗ cho ngươi chỗ dung thân! Nhưng ngươi yên tâm, hai đứa con ngươi sẽ được chu cấp đến hết đại học, ta sẽ để ca ca ta chi trả.”
Mỹ phụ trung niên cười lạnh một tiếng…
“Trò cười, tại sao ta phải trốn ra nước ngoài? Ngươi nói thử, ta làm việc gì trái pháp luật? Ngươi muốn nói ta bắt cóc ư? Ta chỉ mời Lý đại sư tới tâm sự, hơn nữa còn chưa đến 48 giờ, vậy cũng là phạm pháp sao?”
Nói xong cô ta kéo Lý mặt rỗ đến, thân mật nói…
“Ta và Lý đại sư uống trà nói chuyện phiếm, rất vui vẻ, đúng không Lý đại sư?”
Lý mặt rỗ ngây ngốc gật đầu. Tôi đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, theo tính cách của lão Lý, sao lại không nói câu nào.
“Trương ca, mau tránh ra!”
Tiểu Nguyệt đột nhiên hô một tiếng, chỉ thấy Lý mặt rỗ móc trong ngực ra một thanh chủy thủ, đột nhiên đâm về phía tôi. Tôi mặc dù nhìn thấy, nhưng thân thể không kịp phản ứng, may mà Nhất Sơ bắt lấy cổ tay Lý mặt rỗ, ánh mắt lạnh lẽo quật ngã hắn, chủy thủ cũng bị rơi mất. Lý mặt rỗ nằm trên mặt đất liều mạng giãy giụa, Nhất Sơ lập tức dùng chân dẫm lên lưng hắn, gọi chúng tôi qua xem. Chỉ thấy trên cổ Lý mặt rỗ bị đâm một cây ngân châm, sâu đến cơ hồ đã lún vào toàn bộ, Nhất Sơ dùng sức rút ra, trên ngân châm lại không hề có một giọt máu.
Châm vừa rút ra, Lý mặt rỗ lập tức hôn mê, Tiểu Nguyệt giật nảy mình, hỏi tôi…
“Châm cắm vào sâu như vậy, sẽ không tổn thương đến bộ phận quan trọng nào chứ?”
“Không đâu, đây là một huyệt đạo, ta nhớ tên là…”
Tôi nhất thời nghĩ không ra. Nhất Sơ tiếp lời…
“Huyệt Đại Chuy, là một trong mười hai hồn khiếu trên thân người!”
Hắn soi qua ánh nắng, ngắm nghía cây ngân châm, chỉ thấy trên ngân châm khắc chi chít phù chú…
“Cái này nhất định là thứ tà môn do cao thủ tế luyện.”
Mỹ phụ trung niên sợ hãi, luôn mồm nói không biết chuyện gì xảy ra, tôi dữ tợn nói…
“Là ai làm? Ngươi tốt nhất là thành thật cho ta, pháp luật quả thực không trị được ngươi, nhưng đừng quên ta làm nghề gì, ta có thể dùng mười mấy loại âm vật chậm rãi hành hạ ngươi đến chết!”
Mỹ phụ trung niên hoa dung thất sắc, không ngừng run rẩy, tôi lại rống lớn, cô ta mới lên tiếng…
“Người kia chỉ nói với ta cô ta tên là Hắc Tri Chu (con nhện đen), đến từ cái gì mà Long Tuyền sơn trang.”
“Âm thầm trợ giúp ngươi, cho ngươi kim bài cũng là Hắc Tri Chu?”
Mỹ phụ trung niên gật đầu. Tôi hỏi Nhất Sơ có từng nghe qua cái tên này chưa, hắn lắc đầu. Tôi bảo mỹ phụ trung niên đưa tôi đi tìm Hắc Tri Chu tính sổ, cô ta lại nói Hắc Tri Chu đã sớm rời đi rồi.
“Người này nhắm vào ngươi.”
Nhất Sơ lạnh lùng nói…
“Có thể tất cả chuyện này đều là nhắm vào ngươi, đây là ta điều mà ta không ngờ tới.”
“Nhắm vào ta?”
Tôi lập tức buồn bực. Mặc dù tôi và Long Tuyền sơn trang đã có mấy lần ân oán, nhưng tôi cũng đã giúp bọn hắn một chuyện, mọi người xem như hòa. Vì sao bọn hắn còn muốn âm thầm làm khó tôi? Chúng tôi đưa Lý mặt rỗ đến một gian phòng, tôi lấy một ít rượu trắng, xoa lên ngực hắn, đến khi ngực hắn đỏ lên mới thôi, Lý mặt rỗ đột nhiên tằng hắng một cái, tỉnh lại…
“Má ơi, Trương gia tiểu ca, ta vừa rồi mơ thấy ác mộng, ta cầm đao muốn giết ngươi.”
“Ngươi bị người ta khống chế.”
Tôi nói.
“Cái gì?”
Lý mặt rỗ đột nhiên phát hiện mình không mặc quần áo nằm trên giường, vội vàng dùng chăn che đi thân thể, nhỏ giọng hỏi tôi…
“Vậy, vừa rồi ta không mặc gì ư?”
“Lo cái gì, ngươi trần truồng cũng phải có người nhìn mới sợ a, mỹ phụ trung niên có ngược đãi ngươi không?”
Tôi cười nói.
“Không, chỉ là nhốt ta lại không cho ra ngoài.”
Lý mặt rỗ nói.
“Ngươi có gặp một nữ nhân không?”
“Không có a, có phải sau khi ta hôn mê bị mỹ nữ làm gì rồi không?”
Lý mặt rỗ hèn mọn hỏi tôi.
“Trở về ta sẽ nói với Như Tuyết!”
Tiểu Nguyệt đứng ở ngoài cửa la lớn.
“Đừng đừng đừng, đệ muội, ta là thuận miệng nói mà thôi, hơn nữa loại chuyện tốt thế này sao có thể đến phiên ta…”
Lý mặt rỗ lập tức sợ hãi, xem ra hắn trời sinh đã sợ vợ. Thấy Lý mặt rỗ bình yên vô sự, tôi cũng thở ra một hơi. Một lát sau, chúng tôi chuẩn bị cáo từ, Thẩm Hồng Tân đưa chúng tôi tới cửa, nhét một tờ chi phiếu vào tay tôi, nói…
“Có chút cảm tạ.”
Sau đó hắn lại nói…
“Ta biết quy củ của nghề này, chút nữa sẽ sai vệ sĩ đưa Hồng Y đại pháo đến chỗ ngươi.”
“Đúng rồi, có rảnh tới nhà ta ngồi một chút, ta có một số việc muốn nói với ngươi.”
Thẩm Hồng Tân nói.
“Nói ở đây không được sao?”
Mấy ngày qua tổn hao tâm lực quá độ, tôi cũng không muốn quay lại.
“Ta muốn mời mấy vị quý khách tới nhà ăn bữa cơm, đúng rồi, ta có một chai Lafite 82 năm, vẫn chưa hề mở, đồng ý đến dự không?”
Thẩm Hồng Tân nho nhã cười nói. Tôi không có hứng thú với rượu vang, Lý mặt rỗ lại lên tiếng đồng ý, sau đó hắn nói với tôi một chai Lafite 82 năm có giá mấy trăm vạn, loại cơ hội này sao có thể bỏ qua. Sau khi trở về, tôi ngủ một giấc, tắm rửa một cái, thời gian còn lại thì luôn nghiên cứu kim bài, nhưng cũng không nhìn ra manh mối gì.
Mấy ngày sau, chúng tôi tới nhà Thẩm Hồng Tân dự tiệc, trải qua cuộc phong ba này, Thẩm gia Thẩm Nhạn Thần đối với tài sản cảm thấy rất nhạt nhẽo, hai ngày trước đã ký hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, hiện giờ Thẩm Hồng Tân đã là tổng giám đốc, có thể nói là rất uy phong. Mỹ phụ trung niên và hai con đã ra nước ngoài, có lẽ sắp ly hôn với Thẩm gia.
Tôi hỏi Thẩm Hồng Tân có cho Thẩm gia xem giấy xét nghiệm kia chưa? Hắn nói chưa, thân thể Thẩm gia quá hư nhược, không chịu được đả kích, mà giữ thứ này lại cũng là một vũ khí. Hắn nói với tôi, Thẩm gia vì kiếm tiền, hai tay đã sớm dính đầy máu tươi, chưa nói đến việc đắc tội với rất nhiều đối thủ trong nước, ở nước ngoài cũng đã hại không ít người cửa nát nhà tan, thê ly tử tán.
Y đã từng vì có được một mỏ dầu ở Châu Phi, đã âm thầm bán vũ khí cho phần tử khủng bố ở đó, khiến cho dân chúng nơi đó lầm than. Y còn từng lén bán dầu thô cho người Nhật, bởi vì người Nhật ra giá cao hơn trong nước. Nghe được những điều này tôi chỉ cảm thấy nghẹn họng nhìn trân trối, những hoạt động bẩn thỉu này, loại dân đen như tôi khó có thể tưởng tượng được.
“Tiền mặc dù càng kiếm càng nhiều, nhưng ca ca ta cũng càng lúc càng trở nên xa lạ.”
Thẩm Hồng Tân thở dài nói…
“Ta đã sớm khuyên anh ấy dừng lại, làm chuyện thương thiên hại lý thì sớm muộn cũng sẽ bị báo ứng! Nhưng anh ấy không nghe, ta thậm chí nghĩ đến chuyện phái sát thủ đi xử lý, nhưng cũng chỉ là mới nghĩ đến mà thôi, dù sao đó cũng là thân ca ca của ta. Hiện giờ đã là vẽ lên dấu chấm hết, ta từ khi nhậm chức tổng giám đốc đã ngay lập tức đình chỉ các giao dịch bẩn thỉu, hết sức đền bù cho những người đã từng bị ca ca hãm hại…”
“Có lẽ khi ngươi phát hiện ra những mối làm ăn dơ bẩn kia kiếm được rất nhiều tiền, thì sẽ trở nên giống như hắn.”
Tôi bất đắc dĩ cười nói.
“Ngươi nói rất đúng, cho nên ta xưa nay không tin tưởng cái gì mà nhân tính, ta sẽ đem cổ phần phân ra, sau này tất cả nghiệp vụ phải cho hội đồng quản trị bỏ phiếu biểu quyết, như vậy thì sẽ không xảy ra loại chuyện này.”
Thẩm Hồng Tân nói. Tôi không thể tin được mà nhìn hắn, lần đầu hắn xuất hiện đã cho tôi cảm giác là một kẻ xấu xa tiêu tiền như nước. Mà mỹ phụ trung niên lại bị tôi biến thành một người tốt quan tâm chồng con.
Có đôi khi đại trung như gian, đại gian như trung, một người tốt xấu rất khó thông qua bề ngoài để phán đoán. Nếu không mấy trăm năm trước, Sùng Trinh cũng không nghe lời sàm ngôn, lăng trì xử tử Viên Sùng Hoán, từ đó đẩy Đại Minh về phía vực sâu vạn kiếp bất phục. Có lẽ chỉ có thời gian mới có thể nghiệm chứng tấm lòng của một người. Vậy còn ngươi, lòng của ngươi là đỏ, hay đen?
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297