Cô bé nửa đêm đang ngủ mơ giật mình tỉnh lại, hô to “Ta không muốn đi, Ta không muốn đi!” Vũ nữ sĩ sợ hãi, vội vàng đi tới phòng con gái. Lúc vừa mở cửa nhìn vào trong, nàng chấn kinh! Con gái nàng đang đứng trong phòng, hai chân duỗi thẳng tắp, mũi chân nhẹ kiễng lên, mà ở trước mặt nàng, trên cây đèn bàn là ba dải lụa đỏ.
Cô bé vừa tiến lên phía trước vừa thống khổ lắc đầu, hô “Ta không muốn đi”, nhưng thân thể như bị khống chế, cuối cùng đi đến trước lụa đỏ, muốn ấn đầu vào đó. Một khi đưa đầu vào, cô bé sẽ bị treo cổ a! Vũ nữ sĩ kêu thảm một tiếng, không chút do dự xông tới ôm lấy con gái. Ai ngờ thân thể cô bé như có sức lực rất lớn, nàng lay không được. Vũ nữ sĩ chỉ là hạng nữ lưu đâu thể nào ngăn được con gái. Cuối cùng nàng trơ mắt nhìn cô bé đưa đầu vào trong dải lụa, lụa đỏ co lại siết lấy cổ cô bé, cô bé hít thở không thông, mắt trợn trắng, trong cổ họng phát ra thanh âm khàn khàn.
Vũ nữ sĩ sợ quá, lại ôm lấy con gái, nhưng cũng không được. Cuối cùng Vũ nữ sĩ đành phải lấy kéo cắt nát lụa đỏ, con gái nàng lúc này mới ngã xuống, may mắn thoát chết. Cô bé sau khi tỉnh lại liền gào khóc, Vũ nữ sĩ liền vội hỏi rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, vì sao đang êm đẹp lại muốn treo cổ? Cô bé nói khi ngủ mơ nghe thấy có người đang gọi tên mình, cô bé mở mắt ra, lại phát hiện đứng trước mặt mình là một nam tử vóc người to lớn. Nam tử kia người cao ngựa lớn, giọng nói vừa rồi là của hắn.
Hắn không ngừng gọi tên để cô bé đi theo mình. Lúc ấy cô bé cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy toàn thân bị khống chế, giống như có người khác đang khống chế thân thể mình. Cô bé trợn tròn mắt, phẫn nộ giãy giụa, nhưng căn bản không thể làm được gì. Trong mơ hồ, cô bé nghe thấy rất nhiều thanh âm đang kêu gọi mình, những thanh âm đó là từ ngoài cửa sổ truyền đến. Cô bé quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện có rất nhiều những bé gái bằng tuổi mình, đang lơ lửng ngoài cửa sổ mỉm cười quái dị nhìn mình.
Cô bé phát hiện trong số những người này có mấy người là bạn học của mình! “Tới tìm chúng ta đi, chết dưới lụa đỏ thì có thể tìm được chúng ta…” Bọn họ không ngừng nói. Cô bé không chịu, kịch liệt giằng co, nhưng cuối cùng vẫn đưa cổ mình treo trên lụa đỏ, dần thoi thóp. Nếu không phải Vũ nữ sĩ cắt đứt dải lụa đỏ, sợ là cô bé đã hồn lìa khỏi xác. Vũ nữ sĩ nghe con gái nói vậy liền biết đây không phải là bệnh bình thường, mà là do trêu chọc phải thứ gì đó cổ quái. Cho nên nàng mới trăm phương ngàn kế nghe ngóng tin tức của tôi, tới tìm tôi hỗ trợ.
Tôi hít sâu một hơi, có chút lo lắng. Bởi vì dựa theo những gì Vũ nữ sĩ miêu tả, con gái nàng rất có thể là bị tiêu hồn, cho nên thân thể mới hư nhược như vậy. Nếu quả thật là tiêu hồn, sợ rằng sự tình sẽ vô cùng khó giải quyết! Cho nên tôi bảo Vũ nữ sĩ đi tìm mấy cây nến, ngâm qua dầu từ cây gai dầu, đặt mười cây quanh con gái nàng.
Con người có ba hồn bảy phách, mười cây nến tượng trưng cho ba hồn bảy phách của con gái nàng, tôi muốn tìm hiểu xem con gái nàng rốt cuộc là bị tiêu đi hồn nào phách nào. Sau khi thắp đủ nên, tôi bảo cô bé ngồi yên ở đó, tuyệt đối không được động đậy. Rồi tôi lại sai Vũ nữ sĩ khóa toàn bộ cửa và cửa sổ trong lại, kéo rèm không cho gió thổi tránh ảnh hưởng đến ánh nến, còn tôi thì quan sát kỹ biến hóa của ánh nến.
Mấy ngọn nến chầm chậm cháy, ánh nến lớn dần từ nhỏ đến lớn, lớn nhỏ không đều, nhưng lại cũng không khác nhau nhiều, chậm rãi cháy. Nhưng rất nhanh, tôi đã phát hiện ra điều dị thường, ngọn lửa trên cây nến góc đông nam lại nghiêng về phía thân thể cô bé, ngọn lửa cũng chậm rãi từ màu vàng nhạt biến thành màu huyết sắc, mà huyết sắc càng ngày càng đậm!
Tôi lập tức chạy tới xem xét, xác nhận chung quanh không có gió mới thổi tắt mấy ngọn nến, nói “Vũ nữ sĩ, con gái ngươi có một phách thoát ra ngoài thân thể. Mà con người có ba hồn bảy phách là quan trọng nhất, sau khi thoát ly thân thể tối đa sống được mười ngày, con gái ngươi xuất hiện bệnh trạng này đã bao lâu?” Vũ nữ sĩ quá sợ hãi, vội vàng bấm ngón tay, cuối cùng hoảng sợ nhìn tôi “Chừng bảy tám ngày, đại sư, ngươi mau cứu con gái ta a, cầu xin ngươi!”
Vũ nữ sĩ khổ sở cầu khẩn làm con gái giật mình, tôi vội vàng an ủi họ đừng hốt hoảng. Tôi nói “Xem ra đêm nay chúng ta phải tìm hồn phách của con gái ngươi mới được. Sau khi trời tối sẽ hành động, bây giờ không còn nhiều thời gian lắm, ta phải trở về chuẩn bị một chút, ngươi ở nhà chờ ta!” Vũ nữ sĩ sợ tôi chạy mất, trước khi tôi đi đã đau khổ quỳ xuống, cầu xin tôi đừng bỏ mặc, nếu con gái có chuyện bất trắc, nàng cũng không sống nổi. Chỉ cần tôi cứu được con gái nàng, điều kiện gì nàng cũng đồng ý, cho dù là kiếp sau nàng và con gái hầu hạ tôi cũng được. Trong lời nói hình như có ý mập mờ, Vũ nữ sĩ cũng thật sự là vạn bất đắc dĩ.
Tôi gật đầu, nói nàng cứ yên tâm, tôi đã quyết định quản vậy nhất định sẽ đem hết toàn lực giải quyết chuyện này. Về tới tiệm đồ cổ, tôi lập tức tìm Chiêu Hồn Phiên trong chiếc rương mà ông nội để lại rồi đi chợ mua một con gà trống mào đỏ chót. Đến khi tôi quay lại, Vũ nữ sĩ lập tức cung kính hỏi tôi, có tìm được đồ cần dùng hay không?
Tôi gật đầu nói đã tìm được, rồi đem Chiêu Hồn Phiên và gà trống đặt trên mặt đất. Vũ nữ sĩ lập tức hỏi tôi, mấy thứ này dùng thế nào. Tôi nhìn sắc trời nói “Trời vẫn còn sớm, bây giờ nói cho ngươi thì đến lúc đó ngươi cũng quên mất, để tối nay hãy nói. Tối nay có thể sẽ mất rất nhiều tinh lực, nên nghỉ ngơi một chút đi.”
Vũ nữ sĩ gật đầu, bảo tôi đến phòng của nàng nghỉ ngơi, còn nàng qua phòng con gái. Thường nói bà quả phụ hay nói lời dối lòng, mặc dù nàng bảo tôi đi, nhưng tôi biết đây đơn thuần chỉ là muốn lấy lòng tôi, trong lòng nàng đối với chuyện này hẳn là rất mâu thuẫn a? Cho nên tôi cười nói “Không sao.” Rồi ngồi trên ghế. Vũ nữ sĩ cảm kích nhìn tôi rồi cười miễn cưỡng cười, sau đó cùng con gái về phòng.
Tôi nằm trên ghế lăn qua lộn lại mãi không ngủ được, căn nhà này phong thuỷ nhìn qua cũng không tệ lắm a, tôi cũng không phát hiện ra hiện tượng âm dương mất cân bằng. Mà đồ dùng trong nhà đều là đồ hiện đại công nghệ cao, đâu thấy có âm vật quấy phá? Tôi tới tới lui lui trong phòng đi một vòng, Vũ nữ sĩ từ trong phòng ngủ lặng lẽ đi tới, nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi lúng túng nhìn tôi nói nàng không ngủ được. Tôi cười nói “Vậy ngồi xuống trò chuyện đi, ta có chút nghi hoặc muốn hỏi ngươi.” Vũ nữ sĩ lập tức gật đầu, ngồi đối diện tôi.
“Ta hỏi ngươi, nhà ngươi phải chăng có cổ vật? Loại trên trăm năm tuổi.” Vũ nữ sĩ cẩn thận suy nghĩ, cuối cùng lắc đầu “Không có, đồ trong nhà đều là mới mua gần đây.” – “Vậy dải lụa đỏ trong phòng con gái ngươi là từ đâu tới?” Vũ nữ sĩ suy nghĩ một chút, bỗng nhiên hoảng sợ “Đúng a, lụa đỏ, dải lụa đỏ là từ đâu tới? Nhà ta trước giờ không có a. Mà con gái ta đã một thời gian không ra ngoài, sao lại có lụa đỏ?”
Tôi lập tức ý thức được dải lụa đỏ kia khả năng có vấn đề “Hiện giờ dải lụa đỏ đang ở đâu?” Vũ nữ sĩ bóp trán nói “Ta không để ý! Lúc ấy chỉ lo cho con gái, cũng không để ý tới dải lụa đỏ. Hình như ta cắt nát nó xong liền tùy ý vứt trên mặt đất, từ lúc đó về sau cũng không nhìn thấy…”
Tôi lập tức nói “Ngươi mau đi tìm! Tốt nhất là tìm được, ta hoài nghi con gái ngươi bị tiêu hồn là do dải lụa đỏ kia, mà hồn phách của con gái ngươi phách rất có thể sẽ bám vào lụa đỏ.” Vũ nữ sĩ lập tức gật đầu, bảo tôi chờ một lát, nàng thì lục tung lên tìm kiếm.
Nhưng tìm tới tìm lui, Vũ nữ sĩ cũng không tìm được dải lụa đỏ, gấp đến sắc mặt trắng bệch “Không phải chứ, sao tìm không thấy? Dải lụa đỏ kia ta ném ở trên sàn nhà mà.” Nhìn nàng hoảng sợ không thôi, tôi cũng có chút đau lòng, nói “Đừng tìm nữa, lụa đỏ khả năng đã bị người ta mang đi. Ta hỏi ngươi, dải lụa đỏ có giống cổ vật không?”
Vũ nữ sĩ lắc đầu như trống bỏi “Không phải không phải, lụa đỏ tuyệt đối không phải cổ vật. Ta đã nhìn thấy dải lụa đỏ kia, ngay gần nhà ta có bán, là một lão thái bà bày bán.” – “Ể? Trừ bà ta có còn người khác bán lụa đỏ không?” – “Không có không có.” Vũ nữ sĩ không chút do dự nói “Hiện giờ còn ai muốn mua lụa đỏ đâu.” Tôi ngẫm nghĩ gật đầu, bảo nàng dẫn tôi đi gặp lão thái bà kia, hy vọng có thể từ lão thái bà thăm dò được chút bí mật. Vũ nữ sĩ lập tức dẫn tôi đi xuống lầu, ở cửa khu dân cư, tôi gặp được lão thái bà kia.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297