Quả nhiên, không bao lâu Nhất Sơ đã giãn lông mày, hắn mịt mờ nhìn tôi và Chu Thiên, bất động thanh sắc đóng chặt cửa sổ, tiếp đó rút kiếm, đâm thẳng vào khăn tơ vàng! Hắn chỉ là muốn bức thứ ở bên trong ra, cho nên vừa đâm trúng liền thu kiếm, tránh cho khăn tay bị đâm thủng. Dù vậy cái khăn vẫn phát ra một trận tiếng vang, ngay sau đó từ bên trong truyền ra thanh âm dụ hoặc của của một nữ nhân:
“Đáng ghét, ngươi chọc vào chỗ đó của người ta làm gì…”
Thanh âm này làm người nghe tê dại, đầu lưỡi tôi khô lại, theo bản năng niệm Đạo Đức Kinh, mà Chu Thiên thì che đũng quần nói hắn đi vệ sinh rồi vội vã đi ra ngoài, cũng không biết có phải là đi vệ sinh thật hay không. Khi thần trí tôi khôi phục thì phát hiện trên chiếc khăn có một tuyệt sắc mỹ nữ dáng người yểu điệu, nàng mặc áo lông chồn trắng tinh, chân quấn một cái khăn sa nửa trong suốt, dáng người thập phần gợi cảm, đặc biệt là đôi mắt yêu mị, cực kỳ giống Đát Kỷ trong truyền thuyết.
Thấy tôi đang nhìn, nữ nhân nọ lưu chuyển ánh mắt, nũng nịu nói:
“Một khắc xuân tiêu đáng ngàn vàng, ta thấy công tử đầy mỏi mệt, không bằng tới chỗ ta nghỉ tạm đi?”
Vừa nói nàng vừa cởi quần áo, hai chân vờn quanh, một tay đưa lên miệng, một tay chỉ về phía tôi ngoéo một cái. Khi tôi sắp không chịu đựng được loại dụ hoặc này, chuẩn bị đi tới thì Nhất Sơ vung kiếm, lần này hắn dùng toàn lực, đâm thủng cái khăn tơ vàng. Nữ nhân kia hét thảm một tiếng, cả người hóa thành một làn sương khói biến mất vô tung vô ảnh.
Sau đó tôi phát hiện, ánh sáng trên khăn đã biến mất, trở thành một cái khăn gồ ghề lồi lõm. Đặc biệt là chỗ bị Nhất Sơ đâm trúng chậm rãi chảy ra nước đen.
“Sao lại thế này?”
Tôi hỏi. Nữ nhân đó không phải là đối thủ của Nhất Sơ, mà trước giờ Nhất Sơ đối phó với âm linh luôn lấy siêu độ là chính. Lần này lại không cho nữ nhân cơ hội, trực tiếp một kích lấy mạng, điều này làm tôi rất nghi hoặc.
“Nó không chết, Biện Hòa sẽ không thể bình yên được…”
Nhất Sơ nói xong nhặt khăn lên đưa cho tôi, bảo tôi ngửi thử, tôi cúi đầu ngửi thấy một mùi nồng đậm, không khỏi nhíu mày. Chẳng lẽ nữ nhân kia là một con hồ ly tinh?
“Không tệ, nó là một con hồ ly. Chuyên câu dẫn nam nhân háo sắc sau đó hấp thu tinh nguyên của bọn họ, không biết là ai nhốt con hồ ly tinh này vào trong khăn. Đây vốn là chuyện tốt, nhưng khăn tơ vàng và Hòa Thị Bích tiếp xúc lâu ngày, âm linh bên trong sẽ cảm nhận được sự tồn tại của nhau, thời gian lâu dần hồ ly này khẳng định sẽ câu dẫn Biện Hòa!”
“Nhưng Biện Hòa là một người thanh cao, không thích nó, cho nên bị buộc trở thành âm linh!”
Nhất Sơ giải thích. Tôi nghe xong gật đầu, đối với loại yêu tinh này quả thực không cần hạ thủ lưu tình, bởi vì chúng dù có biến thành bộ dáng con người cũng sẽ không có nhân tính, không thể cảm hóa được. Chỉ là, tôi tiếc cái khăn tơ vàng này. Tiếp đó Nhất Sơ tháo băng gạc trên chân tôi, móc ra một nắm gạo nếp nghiền thành bột đắp lên, tôi chỉ thấy bàn chân đột nhiên phát ngứa, theo bản năng muốn gãi, Nhất Sơ đè tay tôi lại, nghiêm túc nói:
“Kiên trì một chút, ta sẽ rút âm khí ra cho ngươi!”
Lực đạo của Nhất Sơ tăng mạnh, tôi dần dần thích ứng được, cảm giác khí lạnh toàn thân hướng tới bàn chân, rất nhanh bột nếp trắng tinh đã biến thành màu đen. Hắn lại móc trong túi ra một cái bình nhỏ, sau đó lấy thứ gì đó như kem đánh răng bôi lên vết thương, bàn chân tôi chợt đau đớn, tôi nhịn không được la lên một tiếng. Nghe thấy vậy Chu Thiên vội vàng chạy vào cùng Nhất Sơ giữ chặt tay chân của tôi, đến khi tôi chết lặng mới buông ra. Lúc này tôi ngạc nhiên phát hiện ra hai chân đã không còn đau đớn, ngó qua thấy miệng vết thương đã kết vảy, tôi đi thử hai bước, quả nhiên không đau!
Tôi vui vẻ, vỗ vai Nhất Sơ, nói:
“Bản lĩnh của ngươi lớn như vậy, truyền thụ cho ta mấy chiêu đi.”
“Ha ha.”
Nhất Sơ cười, sau đó chợt lạnh lùng hỏi tôi, có biết ông lão kia ở đâu không? Tôi nghe xong cũng nghiêm túc theo, lúc ấy tôi chỉ theo dõi được nửa đường đã bị phát hiện, thật sự không biết lão ở đâu. Nhưng vừa rồi lão tự mình tới bệnh viện hại tôi, khẳng định sẽ để lại manh mối. Nghĩ vậy tôi mau chóng cùng Nhất Sơ xuống lầu, đến phòng bảo vệ xem lại camera theo dõi, phát hiện ông lão từ trong phòng bệnh đi ra thì trực tiếp xuống lầu, cởi bỏ áo blouse trắng và khẩu trang, nghênh ngang rời khỏi bệnh viện.
Đi thêm mấy trăm mét là ngã tư, căn bản không thể phán đoán lão ta sẽ đi đâu. Nhất Sơ thở dài nói:
“Nếu có tiểu đạo đồng ở đây thì tốt rồi, nó khẳng định có thể phân biệt được dương khí trên người lão ta.”
Tôi nghe xong bỗng nhiên nhớ ra mình đã thu nhận Tiểu Lân, lập tức thả nó ra, Tiểu Lân vô cùng cao hứng đang chuẩn bị nhào lộn, kết quả nhìn thấy Nhất Sơ thì sắc mặt đại biến, vèo một cái nhảy lên vai tôi, hiển nhiên là nó cảm nhận được sự uy hiếp của Nhất Sơ.
“Không cần sợ, là người mình.”
Tôi cười sờ đầu Tiểu Lân, tiếp đó nhìn Nhất Sơ nói:
“Thế nào, ta thay ngươi thu nhận đó.”
Nhất Sơ nhàn nhạt liếc Tiểu Lân hỏi:
“Sao ngươi lại sợ ta?”
“Bởi vì ngươi rất lợi hại.”
Tiểu Lân lắc đầu, cẩn thận nói. Nhất Sơ gật đầu, trực tiếp cắn ngón tay đặt lên miệng Tiểu Lân, có thể thấy hắn thật sự rất thích tiểu quỷ này. Tiểu Lân thấy thế theo bản năng muốn uống máu của Nhất Sơ, nhưng ở một khắc cuối cùng đã dừng lại, do dự nhìn tôi. Tôi rất cảm động, gật đầu nói:
“Không sao! Bản lĩnh của hắn lớn hơn ta nhiều, có thể sớm giúp ngươi hoàn dương.”
Tiểu Lân lúc này mới vui vẻ hút máu của Nhất Sơ, xem như đã trở thành tùy tùng của Nhất Sơ. Sau đó Tiểu Lân ngửi dương khí của ông lão trên rương, sau đó đuổi theo đến ngã tư thì đi vòng quanh vài vòng, cuối cùng đã xác định được phương hướng. Tôi, Nhất Sơ và Chu Thiên lập tức đuổi theo. Trên đường tôi thấy sắc mặt Chu Thiên rất khó coi, lúc trước khi ở bệnh viện tôi đã thấy ánh mắt của hắn không đúng lắm, tôi sợ hắn xảy ra chuyện nên hỏi:
“Ngươi sao vậy, có tâm sự sao?”
“Không… Không có gì.”
Chu Thiên mau chóng lắc đầu, ra vẻ thoải mái mà đi tiếp, điều này càng làm cho tôi thêm tin rằng hắn có vấn đề.
Lúc này Nhất Sơ bất động thanh sắc đưa tay ngăn tôi lại một chút, tôi ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy hắn mờ mịt liếc Chu Thiên một cái, lòng tôi nhảy lên, không khỏi cảnh giác. Hay là Chu Thiên cũng có vấn đề? Đi theo Tiểu Lân không bao lâu, tôi đã thấy công trường mà hôm qua tôi đã đi qua, xem ra lão già kia đang đi về nhà. Đến gần hàng rào sắt thì Tiểu Lân đột nhiên dừng lại, sợ hãi nhìn quanh. Tôi vốn dĩ đã căng thẳng, thấy thế trực tiếp rút Âm Dương Tán ra cẩn thận nhìn dưới chân. Nhất Sơ cũng quay lưng vào tôi, chúng tôi nhìn xung quanh nhưng tất cả vẫn im ắng, không có gì khác thường.
Một lát sau Nhất Sơ thu kiếm, nghi hoặc nhìn Tiểu Lân, hỏi:
“Có phải ngươi nhầm không?”
Tiểu Lân liên tục lắc đầu, nôn nóng nhìn quanh nhưng vẫn không tìm được mục tiêu, cuối cùng Nhất Sơ vẫy tay nói:
“Mặc kệ đi, tiếp tục đi bằng cảm giác.”
Tiểu Lân sợ hãi, nhưng cuối cùng vẫn nghe theo Nhất Sơ. Đi tiếp mấy dặm, công trường xung quanh ngày càng ít, bắt đầu xuất hiện đồng ruộng, thi thoảng có mấy căn nhà gỗ, từ xa nhìn lại không biết bên trong có người không? Lúc này, ở một gian nhà gỗ nhỏ cách chúng tôi mấy trăm mét, đột nhiên có tiếng Chu Thiên kêu thảm thiết.
Tôi sửng sốt, đột nhiên quay đầu nhìn lại, phát hiện Chu Thiên đã không thấy đâu!
“Sao lại thế này?”
Nhất Sơ thấy Chu Thiên biến mất, lập tức nhíu mày, hỏi:
“Chu Thiên rốt cuộc là ai?”
“Hắn có vấn đề hay không ta không biết, nhưng âm vật luôn tìm hắn gây phiền toái.”
Trong lòng tôi có chút ảo não, từ khi đến đây, tôi và Nhất Sơ luôn chú ý quan sát tình hình địch ta, căn bản là không chú ý đến Chu Thiên, cho nên hắn biến mất lúc nào cũng không biết.
Nhưng tôi có thể chắc chắn vừa rồi lúc Tiểu Lân dừng lại Chu Thiên vẫn ở sau lưng tôi, lúc ấy hắn ôm rương đồng, vẻ mặt phức tạp vô cùng. Nghĩ vậy tôi cả kinh, chẳng lẽ việc Tiểu Lân sợ hãi có liên quan đến Chu Thiên?
“Không nghĩ được nhiều như vậy!”
Nhất Sơ phóng tới căn nhà gỗ, tôi đau chân nên tốc độ chậm hơn nhiều, vừa đảo mắt đã bị hắn bỏ xa hơn 10 mét. Đang chuẩn bị đuổi theo, lại phát hiện phía sau có một sức mạnh bắt lấy tôi, sau đó tôi cảm giác được sự đau đớn bỏng rát.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297