Chỉ cần là âm vật, tôi sẽ có biện pháp đối phó! Sau đó Vương Bình bị mấy gương mặt đang khóc vây quanh, kêu lên thê thảm vô cùng, trên người cũng chậm rãi có vết máu, đứa trẻ vẫn ôm chặt con hổ bông, ánh mắt lạnh lùng nhìn hết thảy. Tôi cố ý để Vương Bình phải chịu giáo huấn, chậm rãi leo xuống cây, đến khi cô ta lăn lộn một hồi mới đột nhiên đẩy cửa ra. Khi đẩy cửa ra, tôi tạt máu gà trống mang theo ra ngoài. Gà trống luôn là thần vật trừ tà có thể xua đuổi âm khí, dẫn lối cho dương khí.
Ở Trung Quốc bất luận là việc hiếu hỉ gì, gà là đồ ăn không thể thiếu, có vài nơi còn cho rằng gà có thể bái đường thay cho người chết. Đây chủ yếu là vì gà trống có thể gọi mặt trời lên, có thần tính trừ tà thông thiên, gà gáy và ánh sáng hỗ trợ lẫn nhau, mà máu gà trống cũng có công hiệu tương tự, huống chi tôi còn cố ý cho thêm chu sa. Mấy gương mặt quỷ đang khóc bị dính máu gà trống bê bết thì co lại như bị điện giật chạy đến bên người đứa bé, trong phòng nơi nơi đều là tiếng khóc thét, làm đầu tôi choáng váng.
Tôi căng Âm Dương Tán ra nhưng không tiến thêm bước nào, đứa trẻ hung tợn nhìn chằm chằm vào tôi, trên mặt là hình bàn tay thoạt nhìn làm người ta phải đau lòng. Tiếng kêu của Vương Bình đã ngừng lại, sau khi xác định được cô ta chưa chết thì tôi cũng mặc kệ cô ta, hành vi vừa rồi của nữ nhân này thật sự khiến tôi không thể có chút đồng tình nào. Tôi thử trò chuyện với đứa trẻ, hy vọng nó có thể đưa con hổ bông cho tôi xử lý.
Thấy trên con hổ bông lượn lờ hắc khí, tôi sợ đứa trẻ thật sự sẽ bị đoạt mất thần trí. Đứa trẻ vừa nghe tôi nói vậy thì càng ôm chặt hổ bông, kiên định nói:
“Ta chết cũng sẽ không để ngươi làm hại A Cát! Ngươi là người xấu, đại hỗn đản.”
Xem ra A Cát là tên của âm linh này. Đáng tiếc không phải là nhân vật nổi danh lịch sử, bằng không tôi còn có thể từ đó tìm ra điểm đột phá. Tôi nói:
“Nhóc yên tâm đi! Ta chỉ muốn giúp A Cát thôi.”
Một lát sau, đứa trẻ có lẽ thấy tôi thật sự không định làm hại nó, liền điều khiển hắc ảnh nhích lại gần tôi. Tôi móc trong túi ra một bộ Hán phục giấy cho trẻ em làm từ giấy vàng, trông rất tươm tất. Lúc trước khi A Cát chết thảm, hẳn là không được mặc quần áo tốt như vậy, giờ nó đã là âm linh, nhưng cũng là một đứa nhỏ, khẳng định không chống cự được sự dụ hoặc của quần áo đẹp. Quả nhiên, tôi vừa đưa bộ Hán phục qua, A Cát quần áo tả tơi đã gấp không chờ nổi chui vào.
Chỉ là A Cát vừa chui vào đã phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương. Sắc mặt đứa trẻ biến đổi, dùng hổ bông muốn thu hồi âm linh! Tôi đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ, bộ Hán phục bằng giấy này tôi phải tốn rất nhiều công sức mới làm thành, chỉ vàng trên đó đều là rút ra từ chuỗi Phật châu đã khai quang, sao có thể để đứa trẻ thu lại được? Theo tiếng chỉ vàng được tôi kéo, tiếng kêu của A Cát càng thêm thảm thiết, hắc khí nồng đậm trên người nó dần dần tiêu tán, lộ ra một gương mặt trắng nõn, chỉ là cặp mắt vẫn đỏ máu như cũ.
Xem ra nó đối với tất cả đều tràn ngập thù hận, mà cội nguồn của thù hận lại chính là nỗi ủy khuất mà nó phải gánh chịu! Tôi thở dài, niệm mấy câu chú ngữ thu A Cát vào hồ lô bằng ngọc. Đứa bé nhìn thấy mẹ mình hơi thở thoi thóp thì không có phản ứng mà lại nóng nảy không hề nghĩ ngợi lao về phía tôi. Không có A Cát trợ giúp, nó chỉ là một đứa trẻ bảy tám tuổi, đánh vào người tôi như gãi ngứa, cuối cùng ngồi dưới đất bất lực khóc lớn.
Kỳ thật, chuyện này đến đây cũng đã kết thúc. Nhưng tôi xuất phát từ tình cảm cá nhân, muốn làm gì đó cho A Cát, tôi muốn biết rốt cuộc đó là thù hận như thế nào mà có thể làm một đứa trẻ sau khi chết oán hận mấy ngàn năm. Tôi nâng đứa trẻ dậy ngồi lên ghế, gọi cấp cứu 120 cho Vương Bình, sau đó mới xoay người nói chuyện với đứa trẻ. Đứa bé vốn không hề phản ứng, khi tôi nói muốn giúp A Cát chuyển thế đầu thai thì hai mắt nó sáng ngời, sau đó đỏ hồng lên rồi gật đầu.
Tôi vừa giúp nó xức thuốc vừa dẫn dụ nó nói ra thân thế của A Cát, có lẽ nó cũng cảm giác được tôi và Vương Bình không giống nhau, nức nở kể lại chuyện của A Cát cho tôi. Thì ra A Cát là con của một quan viên triều Hán, vốn dĩ cha A Cát chỉ là một chức quan nhỏ nhưng bổng lộc cũng đủ cho người nhà không phải lo chuyện cơm áo. Chỉ là cha A Cát dã tâm bừng bừng, cả ngày không phải đi nịnh hót quan lớn này thì là đi tặng lễ cho quan lớn kia, chỉ hy vọng thăng quan phát tài, còn đối với đứa con bảo bối thì lại mặc kệ.
Sau đó cha A Cát lên chức, kết quả lại thay lòng đổi dạ, chỉ ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm, uống say rồi về nhà đánh đập vợ con. Thời gian dài, mẹ của A Cát chịu không nổi đã đâm đầu xuống giếng tự sát. Trước khi chết bà ta đã làm cho A Cát một con hổ bông, nói sau này hổ bông sẽ chăm sóc A Cát. A Cát không có mẫu thân chăm sóc, cuộc sống càng thêm khó khăn, thường thường mấy ngày liền cũng không được ăn cơm.
Về sau cha A Cát lại càng lún sâu hơn, vì một lần dự yến A Cát đã làm mất mặt ông ta nên ông ta đã nhốt A Cát lại, lần đó đã nhốt 7 ngày, thứ duy nhất làm bạn cùng A Cát chính là con hổ bông này. 7 ngày sau, khi cha A Cát nhớ ra đứa con trai này thì A Cát đã chết đói… Vì không cam lòng, linh hồn A Cát mới bám vào hổ bông, mà một đứa trẻ trời xui đất khiến thế nào đã nhặt được con hổ bông này, mới khiến âm linh xuất hiện.
A Cát đáng thương thề sẽ cho đám cha mẹ xấu xa trên đời phải bị báo ứng, từ đó mới xảy ra án băm xác liên hoàn. Tôi nghe xong thở phào một hơi, sờ vào hồ lô ngọc trong túi, quả thực muốn rơi nước mắt. Sau đó tôi đưa đứa trẻ vào phòng nghỉ ngơi, rồi đến bệnh viện thăm Vương Bình. Đến nơi mới phát hiện trên người cô ta đều là những vết thương nhỏ, xem ra đứa trẻ rốt cuộc vẫn nương tình với cô ta.
Tôi tới bệnh viện là muốn khuyên cô ta đối xử tốt với con cái, hiện giờ cô ta đã bị nghi ngờ ngược đãi trẻ nhỏ, đây là phạm pháp! Không ngờ cô ta thấy tôi đến thì chảy nước mắt nước mũi hỏi con cô ta có sao không, tôi thầm nghĩ người này sao lại biết quan tâm đến con mình, chẳng lẽ đã đổi tính? Nghe cô ta nói một hồi tôi mới hiểu được, thì ra bộ dáng đứa trẻ ngày hôm qua đứng đó lạnh lùng nhìn tất cả đã trở thành hình ảnh không thể nào quên được đối với cô ta…
Nếu vậy thì tôi cũng không nói ra chân tướng. Vương Bình thề sau này nhất định phải đối đãi tốt với đứa con, bù đắp lại cho đứa bé. Tôi suy nghĩ rồi chỉ nói với cô ta rằng âm linh đã bị tôi thu phục, mà âm linh tìm cô ta chính là vì cô ta ngược đãi con cái. Vương Bình nghe xong đầy mặt áy náy, thề thốt sau này sẽ không bao giờ ngược đãi đứa bé nữa. Sau đó tôi đưa Vương Bình về nhà, phát hiện chồng cô ta đã trở về, nhìn thấy Vương Bình bị thương thì liên tục xin lỗi, nói hắn không nên cho rằng Vương Bình nói dối.
Tôi đã rõ, hai người cãi nhau là vì hắn không tin trên đời này thực sự có quỷ. Vương Bình thấy chồng xin lỗi thì cũng không tức giận, mà lên lầu tìm con trai. Tôi đi theo, thấy Vương Bình ôm con trai vào lòng mà thất thanh khóc rống. Đứa bé thấy mẹ khóc như vậy, lại xin lỗi hứa sau này nhất định sẽ chăm sóc tốt cho nó, hận ý trên mặt đã dần dần biến mất, cuối cùng ủy khuất ghé vào trong ngực Vương Bình gào khóc…
Tôi vui mừng, vốn đang lo lắng cho cuộc sống sau này của đứa trẻ, hiện giờ xem ra tôi đã lo nghĩ nhiều rồi! Đáng tiếc cho con cái của 8 nạn nhân trước đó, không chỉ không có được tình thân, mà cuộc sống sau này cũng chú định sẽ rất khó khăn. Nhưng đây là mệnh, âm vật thương nhân có thể thuận theo thiên mệnh mà không thể nghịch thiên, chỉ có thể hy vọng bọn nhỏ có thể sớm một chút hiểu được vận mệnh, lạc quan đối mặt với tất cả.
Tôi ở dưới lầu đợi một hồi, không bao lâu sau Vương Bình hai mắt vẫn còn đỏ đi xuống, trên tay cầm con hổ bông có chút khó hiểu đưa cho tôi, nói là con trai cô ta tặng cho tôi. Tôi cười cười, nghĩ thầm đứa nhỏ này quả nhiên là thông minh! Tiếp đó tôi đi quanh khắp nơi, tìm được một nhà xưởng cũ chuẩn bị siêu độ cho A Cát, để đứa trẻ ôm hận ngàn năm này có được một mái ấm.
Muốn siêu độ A Cát cũng không khó, A Cát hận nhất là cha nó, nhưng điều nó muốn nhất lại là được cha quan tâm yêu thương. Chỉ cần cởi bỏ được khúc mắc này, tự nhiên nó sẽ nguyện ý đầu thai. Tôi lấy trong ba lô ra một bộ Hán phục mặc lên người, thậm chí còn đội tóc giả. Qua hơn ngàn năm, bóng dáng cha nó như thế nào có lẽ nó cũng đã quên, chỉ là hận ý trong hồn phách không phát tiết ra được mà thôi. Không sai, tôi hóa trang thành như vậy, chính là muốn đóng giả làm cha của A Cát!
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297