Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 289

Tôi biết mình không vào được, dứt khoát đi vòng quanh bệnh viện một vòng, tìm nơi đột phá! Cuối cùng phát hiện ra cổng sau bệnh viện dường như không có cảnh sát canh gác, kết quả vừa đến gần thì sắc mặt của tôi trở nên khó coi, nơi này có một cái mương rộng chừng 3 mét thối um, trong đó không chỉ có nước bẩn, còn có phân, cùng với một số cơ quan cơ thể người. Nhưng lúc này đã không còn cách nào, tôi chỉ đành lội qua con mương, nhưng tôi đứng trước mương do dự hơn nửa ngày, thật sự không dám nhảy vào, đành phải nhìn xung quanh xem có thể tìm gì đó làm thành một cây cầu nhỏ không?

Đáng tiếc chung quanh không có ván gỗ, chỉ có đống rác chất thành núi, tôi sửng sốt đột nhiên nghĩ tới một biện pháp: Thỉnh Linh! Không sai, mời âm linh đến có thể giúp tôi “bay” được một đoạn ngắn, lúc trước mỗi lần tôi thỉnh linh đều là để bọn chúng giúp tôi chạy nhanh hơn mà đã xem nhẹ tác dụng “bay” này. Nói là làm, tôi lập tức chuẩn bị mời đến cô hồn dã quỷ ở chung quanh, kết quả vừa mới cắn ngón tay, đã nghe thấy gần đó có tiếng bước chân sột soạt.

Lòng tôi lập tức trầm xuống, mẹ kiếp, đám cảnh sát này cũng quá chuyên nghiệp đi? Tôi mới vừa đi đến cửa sau đã bị phát hiện. Đang lúc tôi chuẩn bị đào tẩu lại đột nhiên nghe thấy giọng của Tiểu Tuyền:

“Sau khi đi vào thì không cần lưu tình, trực tiếp giết Diệp Vệ Quốc, đến lúc đó tất cả tội danh đều chụp lên tiểu tử họ Trương kia, chúng ta sẽ an toàn…”

“Ha ha ha, diệu kế.”

Tiểu Tuyền vừa nói xong đã có một người trung niên khác cười to.

Thanh âm này nghe rất quen thuộc, tôi trốn sau đống rác lén lút xê người, nhìn về phía thanh âm, liếc mắt một cái đã thấy Tiểu Tuyền. Mà kẻ đứng bên hắn chính là tổ trưởng tổ hành động đặc biệt Giang Sơn!

“Mẹ nó, rắn cùng một ổ.”

Tôi tức giận đến ngứa răng, không phải bởi vì bọn họ tính kế tôi, mà là vì bọn họ là tinh anh của quốc gia mà lại liên thủ làm chuyện xấu. Như vậy thì có khác gì đám tham quan ô lại thời cổ đại đâu?

Tôi cắn chặt răng, hạ quyết tâm nhất định phải giúp Diệp Vệ Quốc diệt trừ Giang Sơn và Tiểu Tuyền. Sau đó hai người bọn họ ở bên cạnh con mương, cách tôi mấy mét. Xem ra bọn họ cũng là bị cảnh sát cản đường, bắt buộc phải đi tới cửa sau. Chẳng qua bọn họ có hai người, hành động tiện hơn nhiều, Giang Sơn ở bên cạnh con mương làm thế đứng tấn, hai tay chụm lại, hiển nhiên là làm thang cho Tiểu Tuyền.

Tôi ý thức được chuyện không tốt nhưng cũng không thể ngăn cản, rốt cuộc hiện giờ bọn họ vẫn chưa động thủ, nếu tôi ra mặt thì họ tùy thời đều có thể cắn ngược lại tôi! Tiếp đó Tiểu Tuyền lui về phía sau vài bước, đột nhiên chạy lấy đà vài bước rồi nhảy lên tay Giang Sơn, mượn lực nhảy về phía trước. Lúc rơi xuống đất, hắn đã qua bên kia con mương, ra dấu OK với Giang Sơn, cười âm trầm tiến vào bệnh viện. Còn chờ đợi nữa thì Diệp Vệ Quốc khẳng định sẽ xong đời, chờ cho Tiểu Tuyền đi khuất tôi lập tức lao ra, trực tiếp đánh một quyền nện lên huyệt Thái Dương cùa Giang Sơn.

Không ngờ hắn rất khỏe, không bị ngất xỉu, chỉ đứng tại chỗ rung lắc vài cái.

“Ngươi đã biết hết?”

Giang Sơn trừng mắt hỏi tôi. Tôi không có thời gian nói lời vô nghĩa với hắn, lại lần nữa ra tay, Giang Sơn cười lạnh một tiếng, lấy cứng đối cứng với tôi. Tuy rằng thân thủ của hắn vô cùng lợi hại, nhưng cũng may không phải người cùng nghề với tôi, hơn nữa vừa rồi đã bị tôi đánh trúng yếu huyệt, cho nên thừa dịp hắn không chú ý tôi nhanh tay ném chu sa vào mắt hắn.

“A…”

Giang Sơn lập tức ôm mắt kêu lên đau đớn, có lẽ hắn cũng sợ kinh động tới cảnh sát nên vẫn cố tình đè giọng xuống. Tôi không hề khách khí, đối với Giang Sơn đã mất đi thị lực tay đấm chân đá, trực tiếp đánh hắn như bị bông. Tiếp đó tôi tịch thu hết đồ đạc trên người hắn, trói hắn lại chôn xuống cạnh đống rác, chỉ chừa ra một khe hở cho cái đầu, cũng không đến mức làm hắn chết ngạt. Xong xuôi tôi biết muốn đuổi theo Tiểu Tuyền là đã không thể, chỉ có thể cầu nguyện đám huynh đệ của Diệp Vệ Quốc có thể kiên trì thêm một hồi, sau đó tôi triệu hoán một con quỷ gầy đến da bọc xương, nói bát tự của Diệp Vệ Quốc cho nó.

Vừa lúc trên người tôi có máu mà Diệp Vệ Quốc phun ra, con quỷ dựa vào bát tự và máu tươi cảm thụ một lát, sau đó cõng tôi loáng một cái xuất hiện ở lầu 5 bệnh viện, cuối cùng dừng lại ở trên cục nóng điều hòa ngoài cửa sổ lầu 5.

“Diệp Vệ Quốc ở bên trong?”

Tôi bị bệnh sợ độ cao vẫn cố chịu, hai chân run rẩy hỏi. Con quỷ đó gật đầu, cùng lúc đó, trong phòng có tiếng kêu thảm thiết, sau đó là một hồi đánh nhau lộn xộn. Xem ra Tiểu Tuyền đã tới, đang tấn công đám thủ hạ của Diệp Vệ Quốc.

Tôi thử giật cửa sổ, phát hiện cửa sổ không khóa, sau đó tôi bảo con dã quỷ rời đi, đẩy ra cửa sổ rồi đột nhiên nhảy vào. Sau đó tôi thấy Diệp Vệ Quốc đang ngồi trên giường bệnh, sắc mặt giận dữ nhìn ra cửa phòng. Thấy tôi đột nhiên xuất hiện hắn cũng không giật mình, chỉ nhìn tôi cười bình đạm. Tôi nhìn ra ngoài, phát hiện đám thủ hạ của Diệp Vệ Quốc đều là một đám thiết huyết quân nhân, hiển nhiên đã sớm chuẩn bị phòng thủ Tiểu Tuyền tới ám sát, tiếng kêu thảm thiết vừa rồi có thể là một quân nhân bị Tiểu Tuyền đả thương.

Dù sao Diệp Vệ Quốc trước mắt vẫn chưa có việc gì, tôi lập tức thả lỏng, tiến đến giường bệnh cười ha hả hỏi:

“Ngươi cố ý giả bộ bị trọng thương?”

“Không sai, đây là cơ hội cuối cùng ta cho Tiểu Tuyền, đáng tiếc hắn vẫn không bắt lấy.”

Diệp Vệ Quốc thở dài, đưa tài liệu trên bàn cho tôi. Tôi nhận lấy phát hiện ra đó đều là tài liệu về người chết, không khỏi có chút nghi hoặc, những tài liệu này lúc trước tôi đã xem qua rồi.

“Ngươi xem đi.”

Diệp Vệ Quốc âm trầm nói. Tôi đành phải nhẫn nại tiếp tục đọc, đến cuối cùng nhịn không được há to miệng, càng xem càng kinh hãi.

Quả nhiên đúng như tôi nghĩ, kẻ bị Quan nhị gia giết chết đều là thủ hạ của Giang Sơn và Tiểu Tuyền. Mới đầu tôi cho rằng bọn họ cùng lắm là tham ô nhận hối lộ, kết bè kéo cánh, không ngờ rằng bọn họ lại dám bán nước! Lợi dụng chức vụ đánh cắp bí mật về vũ khí quốc gia, bán cho thế lực nước ngoài, thu lấy mấy trăm vạn mấy ngàn vạn tệ. Nói tóm lại đây là một đám Hán gian do Giang Sơn và Tiểu Tuyền cầm đầu.

“Ta và Tiểu Tuyền quan hệ không tồi, có lần đến nhà hắn trong lúc vô ý đã phát hiện ra bí mật này, liền tìm hiểu ngọn nguồn tra ra được.”

Trong lời của Diệp Vệ Quốc lộ ra vẻ bất đắc dĩ, hắn thu thập được chứng cứ lại không dám giao cho cấp trên, bởi vì tổ hành động đặc biệt là bảo bối của Bộ Quốc An, nếu không bắt được quả tang rất khó trị tội bọn họ. Hơn nữa từ tình cảm cá nhân mà nói, hắn càng hy vọng người anh em tốt Tiểu Tuyền có thể nghe lời mình khuyên bảo, kịp thời thu tay lại. Ai ngờ Tiểu Tuyền căn bản không nghe, Diệp Vệ Quốc đang không biết nên làm gì thì âm linh Quan Vũ lại xuất hiện…

“Cho nên ngươi vừa quan sát sự tình phát triển, vừa chờ đợi cơ hội! Khi ta bị bọn họ mời đến bắt quỷ, ngươi cảm thấy cơ hội đã tới, đúng không?”

Tôi cười hỏi, trong lòng đột nhiên cảm thấy Diệp Vệ Quốc có chút đáng sợ, hắn bày ra bố cục thật lớn, khoanh lại tất cả những ai có liên quan đến chuyện này. Diệp Vệ Quốc không phủ nhận, chỉ ra những người bị đánh ngã ngoài cửa, nói:

“Trương lão bản ngươi có thể tới ta rất vui vẻ, nhưng hôm nay ngươi không cần động thủ, ở bên cạnh xem diễn trò là được.”

Tôi nghe xong biết hắn còn có hậu thủ, dứt khoát không nghĩ đến chuyện này nữa, mà nhớ tới Quan Vũ. Nếu nói hồn phách của Quan nhị gia hiện giờ vẫn du đãng ở nhân gian căn bản là không thực tế, cho nên Quan nhị gia đang tác quái khẳng định là sống nhờ vào âm vật, hơn nữa kiện âm vật đó khẳng định là ở khu Hải Điện. Tôi nhìn Diệp Vệ Quốc, muốn hỏi hắn có biết manh mối nào không, nhưng nghĩ đến hắn cười nụ giấu dao, lòng tôi nhảy lên, sau đó trong đầu có một ý nghĩ: Chẳng lẽ âm linh Quan nhị gia phát uy, kỳ thật chính là do Diệp Vệ Quốc ở phía sau điều khiển?

Nhớ lại sự ăn ý của hắn và Quan nhị gia, thật sự là có khả năng này, nhưng hiện giờ tôi không thích hợp nói nhiều lời, nếu Tiểu Tuyền xong đời thì quyền lên tiếng sẽ đến tay Diệp Vệ Quốc. Với tôi mà nói thì vận mệnh vẫn bị nắm giữ trong tay người khác, chỉ là Diệp Vệ Quốc có vẻ làm cho tôi yên tâm hơn một ít mà thôi… Lúc này dưới lầu vang lên tiếng còi cảnh sát dày đặc, tôi chạy đến bên cửa sổ thì phát hiện rất nhiều cảnh sát đang đi xuống lầu.

Thì ra đây là trò hay mà Diệp Vệ Quốc nói, không bao lâu cảnh sát đã tiến vào phòng bệnh, Diệp Vệ Quốc lấy thân phận người bị hại nói Tiểu Tuyền có ý định giết mình, sau đó đưa ra hình ảnh Tiểu Tuyền nhắm vào hắn nổ súng. Sau đó Diệp Vệ Quốc trước mặt đám cảnh sát mà cởi bỏ quần áo bệnh nhân, lộ ra áo chống đạn bên trong, hắn chỉ vào đám cảnh sát quát:

“Ở đây không có cấp trên, chỉ có người bị hại và hung thủ, hy vọng đồng chí cảnh sát xử lý công bằng.”

“Được!”

Viên cảnh sát chắp tay kính lễ, sau đó đưa Tiểu Tuyền đã bị chế phục xuống lầu.

Tôi muốn xem thử hiện giờ Tiểu Tuyền thế nào, liền tò mò đi theo. Không ngờ hắn lại quay đầu nhìn tôi một cái, trên mặt không có chút nào lo lắng, ngược lại lộ vẻ tà quái cười nhìn tôi giơ ngón tay tạo thành hình khẩu súng lục. Tôi sửng sốt cả nửa ngày cũng không hiểu hắn có ý gì, khi lấy lại tinh thần thì cảnh sát đã sớm đi hết, bệnh viện trống không. Tôi chuẩn bị đến nhà Diệp Vệ Quốc xem có thể tìm được manh mối có liên quan đến âm vật hay không, kết quả còn chưa ra khỏi bệnh viện, trên lầu đã có tiếng hét thảm.

Là Diệp Vệ Quốc kêu thảm thiết!

“Không xong!”

Nghĩ đến vẻ mặt Tiểu Tuyền lúc trước, tôi cảm thấy hắn cố ý bị cảnh sát bắt đi, sau đó thu hút sự chú ý của cảnh sát để tiện cho kẻ khác hành động. Khi tôi chạy đến phòng bệnh nhìn thấy cảnh tượng bên trong thì cả người đều ngây ngốc!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297

Thể loại