Hoàn Nhan Bình hung hăng nguýt hắn, nếu như ánh mắt nàng có thể giết người, thì Tống Thanh Thư sớm đã bị vạn tiễn xuyên tâm mà chết:
– Tỷ phu của ta đâu?
– Cô nương bây giờ đã lại muốn tỷ phu?
Tống Thanh Thư cười hắc hắc nói…
– Thế nhưng tỷ phu của cô nương tại đây đã không thấy, thì hỏi tại hạ để làm gì?
– Hừ, nếu ngươi không phải là biết trước tỷ phu tối nay không về nhà, thì làm sao mà lớn gan ở tại trong phòng của hắn mà cùng tỷ tỷ… khi dễ tỷ tỷ của ta?
Hoàn Nhan Bình bất bình nói.
Tống Thanh Thư cười…
– Không tệ, chẳng qua là tại hạ biết tỷ phu cô nương được Hoàn Nhan Lượng mời qua làm khách suốt đêm, cho nên mới dám ở tại trong phòng này…
– Vô sỉ…
Hoàn Nhan Bình xì một cái, liền quay người rời đi, lưu lại một bóng lưng xinh đẹp.
Tống Thanh Thư nhún vai, chờ nàng sau khi đi khỏi liền suy nghĩ, để tiện cho ban ngày ra vào trong phủ, liền đem mặt nạ Đường Quát Biện mang lên…
Một đường đi đến gian phòng Ca Bích, thì trông thấy ngoài cửa có hai nha hoàn, hắn nhướng mày, ra hiệu hai người lui ra, nào ngờ hai nha hoàn mặt ngượng nghịu, nhỏ giọng đáp:
– Lão gia, phu nhân đang ở bên trong tắm rửa.
– Tắm rửa thì như thế nào? Ta là trượng phu nàng, chẳng lẽ không thể đi vào được sao?
Tống Thanh Thư tuy vượt qua đến cái thế giới này đã lâu, nhưng vẫn còn rất nhiều tập tục hắn không biết, ví như cho dù là giữa phu thê, bình thường lúc tắm rửa thì không gặp gỡ, nếu không thì sẽ bị coi là hoang dâm vô đạo.
Hai nha hoàn thấy hắn nổi giận, cũng không dám ngăn cản, vội cáo lỗi lui ra, để hắn đi vào.
– Trong khoảng thời gian này, ta cảm giác lão gia có chút thay đổi…
– Thay đổi cái gì?
– Trước kia lão gia đem phu nhân ngậm trong miệng sợ tan, trong lúc phu nhân tắm rửa thì lão gia là tuyệt sẽ không xông vào quấy rầy.
– Chuyện phu thê, chúng ta quản nhiều như vậy làm gì…
– Ừm…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensex68.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-4/
Nghe được từ xa hai nha hoàn xì xào bàn tán, Tống Thanh Thư phì cười, nhưng rất nhanh lực chú ý liền bị phía sau tấm bình phong một thân ảnh uyển chuyển hấp dẫn.
– Không phải là đã có lời dặn dò của ta, không cho phép vào đây sao?
Nghe được động tĩnh, Ca Bích bất mãn nói.
– Đệ vào xem tẩu tẩu có gì cần giúp đỡ hay không.
Tống Thanh Thư vòng qua bình phong nhìn mỹ nhân qua làn hơi nước bên trong mông lung…
– A? Tại sao là thúc thúc!
Ca Bích vô thức dùng hai tay che ở trước hai bầu vú, bất quá lập tức nhìn thấy bên dưới hạ thể của mình thì che không được cái gì, thảm lông đen dính nước ôm sát cái gò mu nổi phồng lên như khêu gợi ánh mắt của người, nàng vội vàng đem thân thể ngồi co lại dưới mặt nước, chỉ lộ ra một cái đầu…
Ánh mắt bị thật dày một lớp những cánh hoa thơm ngăn cản trên mặt nước, Tống Thanh Thư buồn bực…
– Nhanh lên đi ra ngoài đi…
Ca Bích thấy hắn cứ nhìn mình chằm chằm, trên gương mặt tinh xảo che kín đỏ ửng, cũng không biết là xấu hổ hay là bị hơi nước nóng tạo nên.
Tống Thanh Thư thấy nàng thẹn thùng liền nói:
– Trên người tẩu tẩu có nơi nào mà đệ chưa từng thấy qua, cần gì phải thẹn thùng như thế?
– Lúc… này thì khác…
Ca Bích xấu hổ, ầy ầy nói.
– Có cái gì mà khác?
Tống Thanh Thư thưởng thức thân thể tuyệt mỹ của Ca Bích đang tắm rửa, nghĩ thầm khó trách Hoàn Nhan Lượng đối với nàng cứ nhớ mãi không quên.
– Cảm giác không giống nhau.
Thấy nam nhân trước mắt vẫn đứng yên không có động tĩnh, Ca Bích gấp, liền dùng tay nâng… lên một bụm nước hướng trên thân Tống Thanh Thư vẩy tới.
Bị làn nước ấm nóng quấy rầy, Tống Thanh Thư cũng không còn tâm tình đùa giỡn Ca Bích, liền đem chuyện vừa rồi đụng phải Hoàn Nhan Bình kể ra…
– Hả? Bình nhi đã gặp chúng ta lúc hoan ái?
Ca Bích suýt chút nữa ngất đi…
– Úi trời… vậy về sau làm sao ta đối mặt với nàng đây?
– Tẩu tẩu cũng không quá lo lắng, nàng đã được đệ ổn định lại tâm trí rồi, đã đáp ứng sẽ không đem chuyện này chọc ra bên ngoài, về sau tẩu tẩu lúc đối mặt với nàng, thì cứ coi như cái gì cũng không biết là được.
Tống Thanh Thư cười nói.
– Làm sao có thể giả làm như cái gì cũng không biết chứ…
Ca Bích vừa tức vừa gấp, nghĩ đến lúc này trong lòng của muội muội chỉ sợ đối với mình đã vô cùng xem thường, nàng đã cảm thấy lòng như đao cắt.
– Thực ra chuyện này cũng không hoàn toàn là chuyện xấu, chuyện của Đường Quát huynh chúng ta cũng không có khả năng gạt nàng cả một đời, vậy hãy nhân cơ hội này làm cho nàng từng chút từng chút thích ứng cũng tốt.
Tống Thanh Thư an ủi.
– Cũng đành phải làm như thế này mà thôi…
Ca Bích đột nhiên nghĩ đến cái gì, vội nói…
– Thúc thúc vừa rồi nói dối nàng là tỷ phu đi đến phủ của Hoàn Nhan Lượng suốt đêm?
– Đúng vậy, có chuyện gì sao?
Tống Thanh Thư hỏi.
Ca Bích gấp:
– Thúc thúc không hiểu tính tình của muội muội ta, dưới tình huống này nàng có thể muốn đi tìm tỷ phu, nếu đến phủ đệ Hoàn Nhan Lượng hỗn đản kia, vạn nhất hắn đối với nàng động tà niệm, thì sẽ nguy hiểm.
– Không đến mức như vậy đâu…
Tống Thanh Thư xem thường…
– Theo đệ được biết hắn chỉ đối với tẩu tẩu là có lòng mơ ước, lại nói giữa ban ngày, hắn có thể làm được chuyện gì với Bình nhi chứ?
Ca Bích gương mặt ửng đỏ, cắn môi giận dữ liếc hắn:
– Vừa rồi cũng là ban ngày, thúc thúc đối với ta lại làm thêm một lần nữa thì tính sao?
Nghĩ đến vừa mới rồi đối phương phong tình dưới thân thể mình, Tống Thanh Thư trong lòng rung động:
– Được… được rồi… để đệ qua Hải Lăng Vương phủ nhìn xem.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252