Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 77

– Tại sao lại là tiểu thư?

Thấy rõ dưới thân nữ nhân đó lại là Bồ Sát Thu Thảo, Tống Thanh Thư trong lòng có chút mê muội.

Bồ Sát Thu Thảo khóe mắt rưng rưng, oán hận mà nhìn hắn, chỉ là khổ nỗi á huyệt bị phong ấn, không có cách nào mở miệng.

Tống Thanh Thư nhận ra dị thường của nàng, đang muốn đưa tay giải huyệt đạo cho nàng, khi ngón tay vừa vặn muốn chạm đến thân thể đối phương đột nhiên dừng lại, chú ý tới ánh mắt nàng, Tống Thanh Thư nói:

– Ta có thể giải huyệt đạo cho tiểu thư, nhưng ta nói trước…

Cũng mặc kệ nàng đáp ứng hay không, Tống Thanh Thư mau nói:

– Thứ nhất, ta quả thật không biết đây là chuyện gì hiện tại cũng là không hiểu ra sao, thứ hai, sau khi giải khai huyệt đạo, chúng ta bình tâm tĩnh khí mà trao đổi, tiểu thư không được la to, thứ ba, sự tình hôm nay… tuy rằng ta cảm thấy ta cũng là người bị hại, nhưng tiểu thư dù sao cũng chịu thiệt hơn một ít, vì vậy ta sẽ đền bù chuyện xảy ra đối với tiểu thư tạo thành tổn thương, nếu như tiểu thư đồng ý ba điều này, thì trừng mắt ra hiệu, ta sẽ giải huyệt rồi sau đó chúng ta sẽ trao đổi.

Bồ Sát Thu Thảo bị hắn nói làm cho giận điên lên, nàng nghĩ thầm ngươi chiếm được tiện nghi của ta lớn như vậy, rõ ràng còn nói ra nhiều yêu cầu như vậy?

Bất quá người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, Bồ Sát Thu Thảo chỉ muốn sớm thoát ly khổ hải, vì vậy vội vàng mở trừng hai mắt.

Thấy nàng bộ dạng cấp bách, Tống Thanh Thư liền nói:

– Tốt rồi… tốt rồi, ta đã thấy được…

Bồ Sát Thu Thảo tức giận đến đỏ bừng cả khuôn mặt, lúc đối phương giải xong huyệt đạo, phản ứng đầu tiên là lạnh lùng mắng:

– Cút ra!

Tống Thanh Thư nhướng mày:

– Vừa rồi tiểu thư rõ ràng đã đáp ứng giải huyệt, sau đó chúng ta hảo hảo trao đổi đấy.

Bồ Sát Thu Thảo cắn môi hướng nhìn xuống phía hạ thể của hắn, trừng mắt liếc:

– Ta đang bị cái đồ vật buồn nôn này cắm vào nên trong thân thể, vậy ngươi muốn ta như thế nào hảo hảo trao đổi?

Tống Thanh Thư cái này mới nhớ tới cây côn thịt của mình vẫn còn lưu lại tại trong âm động của nàng, đổ mồ hôi hột, vội vàng theo trong cơ thể nàng rút lui ra ngoài, ngượng ngùng nói:

– Vừa rồi chuyện phát sinh làm ta chấn kinh, trong lúc nhất thời không có kịp phản ứng.

Bồ Sát Thu Thảo vẻ mặt sương lạnh, ngồi dậy lấy chăn che lại trên thân, thân thể không thể ức chế bắt đầu run rẩy.

Tống Thanh Thư cũng rất lúng túng, dù sao nhân gia một khuê nữ, cứ như vậy u mê bị cướp đi cái quý giá nhất của mình, đổi lại là mình cũng chỉ sợ rất khó tiếp nhận.

– Ách, chuyện này đến cùng là chuyện gì xảy ra, vì sao tiểu thư lại đến trong lều của Đại Khỉ Ti, còn cải trang thành bộ dáng của nàng, trên thân lại không có mảnh vải che thân mà nằm…

Tống Thanh Thư càng nói càng cảm thấy mình bị ủy khuất, đây là chuyện gì, mình chính là say rượu chạy đến tìm Đại Khỉ Ti, vốn đây là chuyện người tình ta nguyện, như thế nào bây giờ lại không giống như bình thường.

– Được… được, ngươi là người bị hại, đều là do lỗi của ta, được chưa?

Bồ Sát Thu Thảo càng nghe càng phẫn nộ, nam nhân này được tiện nghi còn nói vậy, thật sự là quá vô sỉ.

Tống Thanh Thư cũng cảm giác mình nói như vậy có chút quá mức, nên ngượng ngùng hỏi:

– Tiểu thư tại sao phải hóa thành bộ dạng Đại Khỉ Ti vậy?

Vì để tránh cho nàng bị thêm kích động, Tống Thanh Thư không có nhắc lại đối phương tại sao phải trần truồng nằm trên đệm chờ hắn.

– Còn không phải là do Đại Khỉ Ti tiện nhân kia làm chuyện tốt…

Bồ Sát Thu Thảo oán hận nói, nàng kể lại cùng hắn một lần.

Nói qua nói qua, Bồ Sát Thu Thảo đột nhiên sau lưng một hồi khí lạnh ứa ra, kinh hãi ngẩng đầu đến nhìn qua sắc mặt Tống Thanh Thư.

Tống Thanh Thư sau khi nghe nàng kể lại chân tướng sự việc, liền cười khổ, nghĩ thầm Đại Khỉ Ti ở trước mặt mình thì dịu dàng ngoan ngoãn, khiến mình đã quên nàng từng là Tử Sam Long Vương, còn là Kim Hoa bà bà, đó là hạng người lòng dạ độc ác.

Đột nhiên phát hiện Bồ Sát Thu Thảo dừng lại không nói gì nữa, vẻ mặt kinh hãi đang nhìn mình, Tống Thanh Thư cũng ngẩn người ra hỏi:

– Tiểu thư làm sao vậy?
– Mặt của ngươi… ngươi rút cuộc là ai?

Bồ Sát Thu Thảo run giọng nói ra.

Tống Thanh Thư vô thức sờ soạng mặt mình, thần sắc liền biến đổi, nguyên lai hắn cho rằng người trong lều vải chính là Đại Khỉ Ti, hơn nữa Đại Khỉ Ti lại không thích hắn dùng bộ dạng của Đường Quát Biện lúc cùng nàng hoan ái, nên đã tiện tay tháo xuống mặt nạ, kết quả về sau chuyện phát sinh quá mức bất ngờ, đừng nói Tống Thanh Thư trong lúc nhất thời đã quên cái gốc này, ngay cả Bồ Sát Thu Thảo cũng là qua rất lâu thì mới phát hiện hắn tuy dùng giọng nói Đường Quát Biện trò chuyện, nhưng khuôn mặt thì đã rồi lại thay đổi.

Tống Thanh Thư liền nhức đầu, bí mật này đã bị Bồ Sát Thu Thảo biết, bố cục của mình ở Kim quốc rất có thể gặp thất bại trong gang tấc.

Bồ Sát Thu Thảo cũng là người thông minh, sau khi nghi hoặc thì rất nhanh liền kịp phản ứng, nếu như Đại Khỉ Ti có thể đem mình dịch dung thành hình dạng của nàng, thì trước mắt người này cũng có thể dịch dung thành Đường Quát Biện.

Vừa nghĩ tới hôm nay đệ nhất nhân quyền thế của triều đình Kim quốc lại là do những người khác giả trang, trong đó tất nhiên là có thiên đại âm mưu, Bồ Sát Thu Thảo lập tức không rét mà run.

– Ta đi trước.

Bồ Sát Thu Thảo đem chăn vây bọc tại trên thân thể, liền y phục cũng không kịp mặc, hướng bên ngoài lều chạy ra, lúc này nàng chỉ có một ý niệm trong đầu, mau rời khỏi cái chỗ này, sau đó lập tức triệu tập các cấp tướng lãnh trong quân vạch trần việc này.

Bất quá nàng vừa chạy tới cửa lều liền đụng vào trên một cái lồng ngực bền chắc, Bồ Sát Thu Thảo ngẩng đầu nhìn lên, là chính Tống Thanh Thư ngăn chặn cửa ra vào.

Bồ Sát Thu Thảo giật mình, rất nhanh nghĩ tới đối phương lúc tại Trùng Dương cung triển lộ ra võ công, bây giờ nàng đã tỉnh ngộ lại, khó trách mình cứ cho là Đường Quát Biện bất hiển sơn lộ thủy, bởi vì trước giờ chưa từng nghe nói Đường Quát Biện là võ lâm cao thủ cái gì, thì ra đó lại là người khác…

– Tiểu thư muốn đi đâu vậy a?

Tống Thanh Thư hỏi.

Cho dù nam nhân ở trước mắt hình dạng anh tuấn, nụ cười cũng dễ xem, bất quá lúc này trong mắt Bồ Sát Thu Thảo thì hắn so với ác ma cũng không khác gì, run rẩy đáp:

– Ta… ta muốn quay về tắm rửa thay y phục…
– Thật sao?

Tống Thanh Thư khẽ cười một tiếng, thấy nàng rõ ràng đã sợ muốn chết, rồi lại làm như sự tình gì cũng không có phát sinh, cũng là bội phục sự trấn định của nàng.

Tống Thanh Thư trầm mặc một lát, rồi mở miệng nói ra:

– Tiểu thư, tất cả mọi người đều là người thông minh, nếu như bí mật của ta bị cô nương phát hiện ra, thì ta không có khả năng cứ như vậy mà thả tiểu thư đi.
– Ta sẽ không nói ra bất cứ điều gì…

Bồ Sát Thu Thảo run giọng nói ra, thời điểm này thất trinh hay cái gì gì đó đã trở nên không quan trọng rồi.

Tống Thanh Thư lập tức mỉm cười:

– Cô nương cảm thấy ta sẽ tin tưởng lời cam đoan hứa hẹn này sao?
– Vậy ngươi… muốn làm sao bây giờ?

Bồ Sát Thu Thảo thanh âm run rẩy, trong đầu hiện ra bốn chữ to “Giết người diệt khẩu”.

– Yên tâm, ta cũng không muốn giết tiểu thư…

Dường như xem thấu tâm tư của nàng, Tống Thanh Thư cười nói…

– Chỉ là ta bây giờ vẫn chưa nghĩ ra phương pháp vẹn toàn đôi bên, không bằng chúng ta quay lại chỗ nằm trao đổi, như thế nào?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219

Thể loại