Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 68

– Được rồi… đừng có la lớn…

Tống Thanh Thư đau đầu vẫy tay, lập tức y phục hong không đang tán lạc tại trên giường bay lên dính trên thân của Bồ Sát Thu Thảo…

– Tiểu thư mặc xong xiêm y đi, rồi tại hạ đem tiểu thư bỏ vào bên trong rương hòm đẩy ra bên ngoài, không cần phải lo lắng y phục lại bị ướt sũng nữa…

Thấy Tống Thanh Thư tuy rằng lời nói có chút ít ác độc, bất quá lại biết săn sóc, hắn lại xoay người sang chỗ khác, Bồ Sát Thu Thảo lúc này mới hơi dễ chịu, vội vàng cầm y phục mặc vào.

– Ta xong rồi…

Bồ Sát Thu Thảo vừa dứt lời, liền một cái trở mình, dáng điệu uyển chuyển từ trên giường nhảy xuống.

Tống Thanh Thư nhìn lại, ánh mắt thẳng nhìn chằm chằm vào chính giữa hai chân nàng:

– Nữ nhân thảo nguyên thật là mạnh mẽ hung hãn, lần đầu tiên bị phá thể mà đi đứng như không có việc gì, như thế nào mà hay vậy chứ?

Bồ Sát Thu Thảo sắc mặt giống như hoa hồng, tức giận nói ra:

– Phá thể cái đại đầu quỷ của ngươi, ai nói ta… ta bị… phá… cái kia rồi hả?

Tống Thanh Thư lập tức mỉm cười:

– Chuyện này có cái gì không tốt mà chối bỏ chứ, vừa rồi tiểu thư cùng Dương Quá tại trên giường nhún tới nhún lui thật lâu, đừng nói là hai người chỉ là trêu đùa cho vui…
– Vừa rồi hắn…

Bồ Sát Thu Thảo muốn giải thích, bất quá lời nói đến bên miệng, lại ngậm miệng lại, không lên tiếng.

Vấn đề này Tống Thanh Thư ngược lại có hứng thú, nhãn châu xoay động liền nảy ra ý:

– Tiểu thư mau tới đây, tại hạ đỡ tiểu thư nằm vào trong rương hòm này…
– Ta ở bên trong sẽ không bị ngộp chết chứ?

Bồ Sát Thu Thảo nhìn qua cái rương lớn bên cạnh cái kia, vẻ mặt hồ nghi.

– Yên tâm đi, cái rương này khá lớn, sẽ không làm ngộp tiểu thư đâu…

Tống Thanh Thư vịn nàng đỡ nằm vào, thuận thế tại trên mạch đập của nàng bắt lấy, biểu lộ của hắn lập tức trở nên vô cùng cổ quái, cuối cùng vẫn nhịn không được bật cười.

Bồ Sát Thu Thảo toàn bộ thân người chỉnh lại tư thế ở bên trong xong, nghe được tiếng cười của hắn thì không hiểu thấu ngẩng đầu lên hỏi:

– Ngươi cười cái gì?
– Taị hạ đang cười Dương Quá này võ công cao cường, lại lanh lợi vô cùng, kết quả thời khắc mấu chốt hắn rõ ràng đã tìm nhầm phải vị trí…

Nghĩ đến hình ảnh quýnh quýnh nóng vội của Dương Quá khi nằm đè trên người của Bồ Sát Thu Thảo, Tống Thanh Thư có chút hả hê.

– Cái gì mà tìm sai vị trí?

Bồ Sát Thu Thảo vẻ mặt mờ mịt, một lát sau rốt cuộc cũng hiểu được, vừa thẹn vừa giận…

– Ngươi nói hươu nói vượn gì đó, nào có sai vị trí đâu, chỉ là còn chưa bắt đầu thì hắn… hắn… đã…

Chứng kiến Bồ Sát Thu Thảo ấp a ấp úng, Tống Thanh Thư tiếp theo hiểu được, cười nói:

– A, nguyên lai là không cẩn thận chưa kịp tới chợ đã hết tiền a, kỳ thật thiểu thư cũng không cần quá lo lắng, xử nam lần đầu tiên bị quá kích động, rất dễ dàng phát sinh loại chuyện như vậy, tại hạ xem ra Dương Quá thân thể rất tốt, đã có kinh nghiệm lần này, nếu lần sau tiến hành thì có lẽ không thành vấn đề.

Khó trách Bồ Sát Thu Thảo xấu hổ nói, nàng nhớ lại lúc Dương Quá vội vàng nôn nóng, côn thịt của hắn cứ ma sát trượt lên trượt xuống dọc theo khe thịt ân hộ của nàng mà không biết đường chui vào đúng vị trí, nàng lúc đó cũng lên cơn động tình, không chịu nỗi cây côn thịt cứ cọ quẹt mà không đến được vị trí cần đến, vì thế duỗi tay nắm lây côn thịt của hắn đưa đến nơi vị trí mà côn thịt cần chui vào, nào ngờ lúc cầm nắm lấy côn thịt, nàng lại hứng thú có chút vuốt ve lấy cái vật đó, đến khi đưa đến cửa miệng âm động của mình, quy đầu chưa kịp chui vào hang động, thì Dương Quá đã là như cung giương hết đà, tinh dịch cuồng phún phun ra…

Tống Thanh Thư vừa rồi cảm thấy Bồ Sát Thu Thảo biểu hiện có chút kỳ quái, vì vậy nhân cơ hội dò xét nàng một chút mạch đập, thì hắn ngạc nhiên phát hiện nàng rõ ràng còn là tấm thân xử nữ.

Lúc ấy cả người hắn liền ngớ ra muốn đông cứng lại rồi, không ngờ hai người nhún nhảy trên giường lâu như vậy, kết quả sự tình gì cũng không có phát sinh? Nghĩ tới nghĩ lui, Tống Thanh Thư chỉ có thể cho rằng Dương Quá tìm sai vị trí, bất quá theo Bồ Sát Thu Thảo phản ứng đến, thực tế tình huống hẳn là Dương Quá chưa ra chiến trường liền bị tước vũ khí rồi.

– Hừ… ta nào có lo lắng cái gì đâu! Còn ngươi biểu lộ như thế là sao?

Chuyện này Bồ Sát Thu Thảo cũng lúng túng, lại chứng kiến bộ dạng hắn nhìn qua có chút hả hê, tức giận nói.

– Tại hạ bình thường mà, chẳng qua là chính tiểu thư bị chột dạ nên cảm thấy tại hạ biểu lộ khác thường mà thôi.

Tống Thanh Thư nghĩ thầm ta mang mặt nạ, ngươi có thể nhìn rõ ràng ta biểu lộ đó mới là gặp quỷ rồi.

Bồ Sát Thu Thảo lúc này hừ một tiếng, liền nằm im trong rương hòm, dứt khoát núp vào không lên tiếng nữa.

Tống Thanh Thư nâng lên rương hòm lớn, liền dọc theo vừa rồi đường tiến vào cổ mộ mà phản hồi.

Theo trong đầm nước đi ra ngoài, Tống Thanh Thư mở ra rương hòm, Bồ Sát Thu Thảo đỏ mặt từ trong rương bò ra, có thể trong cổ mộ chuyện đã xảy ra quá lúng túng, nàng liền không nói một lời mà hướng lên phía đỉnh núi đi đến.

Tống Thanh Thư cũng bình thản, trải qua thời gian dài như vậy nội lực của hắn có được chút ít khôi phục rồi…

Hai người cứ như vậy một trước một sau hướng phía Trùng Dương cung đi đến, đột nhiên nghe được từ phía trước Bồ Sát Thu Thảo một tiếng kêu hoảng sợ, Tống Thanh Thư cả kinh, vội vàng chạy tới:

– Chuyện gì vậy?

Đương nhiên hắn không thể nào để cho Bồ Sát Thu Thảo bị xảy ra chuyện gì, bằng không thì Bồ Sát gia tộc và hắn sẽ trở mặt, tuy rằng hắn không đến mức sợ, nhưng chung quy đó là một chuyện khó mà giải quyết…

– Trước mặt dưới sườn núi, trong bụi cây giống như… giống như là có người.

Bồ Sát Thu Thảo chỉ vào bên đường, ngay một cái sườn dốc nhỏ nói.

Tống Thanh Thư thuận theo tay nàng chỉ nhìn qua, sườn dốc ven đường cao thấp tầm chừng một trượng, người này lại nằm ở trong bụi cây, nếu không phải là trên thân bộ y phục màu trắng quá mức dễ làm người khác chú ý, còn thật không dễ dàng mà phát hiện ra.

– Để tại hạ đi xem.

Tống Thanh Thư lâu nay luôn không xem nhân mạng như cỏ rác, nếu có đủ khả năng là hắn muốn xuất thủ cứu giúp đấy.

Chỉ thấy mũi chân hắn điểm nhẹ một cái, cả người liền nhẹ nhàng rơi xuống phía dưới sườn dốc núi, thò tay lắc người nọ:

– Ngươi không sao chứ…

Đến lúc thấy rõ hình dạng người nọ, Tống Thanh Thư thoáng cái liền trợn tròn mắt.

Một khuôn mặt thanh nhã tuyệt tục xuất hiện ở trước mắt, không phải là Tiểu Long Nữ thì còn là ai?

Tống Thanh Thư kinh hãi, vội vàng dò xét mạch đập nàng, lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm, cho dù nàng mạch đập hỗn loạn, nhưng không cần lo lắng cho tính mạng nàng, có lẽ chỉ là tạm thời ngất đi thôi…

Ngẩng đầu quan sát bên cạnh sườn dốc, phía trên nhánh cây quả nhiên có qua dấu vết, hẳn là Tiểu Long Nữ đi ở phía trên đường, đột nhiên khí huyết sôi trào, cho nên bị bất tỉnh thuận thế lăn từ trên xuống dưới, may mắn dọc theo con đường này không có các tảng đá bén nhọn, bằng không thì Tiểu Long Nữ có thể gặp nguy hiểm rồi.

Tống Thanh Thư hồi tưởng lại thì thất hoảng sợ, vừa rồi mình đang ra không nên tùy ý để Tiểu Long Nữ trong trạng thái như vậy một thân một mình rời đi, dù là nàng chán ghét hắn đến đâu thì cũng phải cùng đi theo nàng. Nếu như Tiểu Long Nữ thật sự xảy ra chuyện gì, hắn chỉ sợ cả đời này cũng không được an tâm.

Vốn hắn còn thấy có chút kỳ quái, Tiểu Long Nữ bất tỉnh cách khỏi đường ra cổ mộ cũng không xa, vì sao Dương Quá vừa rồi đi ra lại không thấy được, nhưng rồi nghĩ lại, Tiểu Long Nữ không phải bất tỉnh tại ven đường, mà là đang phía dưới sườn dốc, nên Dương Quá chạy ra không có cách nào gặp được nàng, đó là không nói đến Dương Quá đang mất hồn mất vía chạy rồi.

Tống Thanh Thư đem Tiểu Long Nữ ôm ngang vào trong ngực, mũi chân một một lần nữa nhấn bay lên khỏi sườn dốc, Bồ Sát Thu Thảo tiến đến nhìn qua, cũng thoáng cái ngây ngẩn cả người:

– Tiểu Long Nữ?
– Lúc này nhìn thấy tình địch thì thấy sao đây?

Tống Thanh Thư trêu ghẹo nói.

Bồ Sát Thu Thảo tức giận trừng mắt liếc hắn, lập tức ánh mắt phức tạp hỏi thăm…

– Nàng không sao chứ?
– Tuy rằng không có gì đáng ngại, bất quá khí tức hỗn loạn, không kịp chữa trị thì cũng rất phiền toái.

Tống Thanh Thư dừng một chút, nói với nàng…

– Chuyện sắc phong Toàn Chân giáo sự tình này đành giao cho tiểu thư rồi, dù sao đại cục đã định, chỉ còn lại có một ít chuyện nhỏ vặt, để tại hạ trước mang nàng xuống núi đến trong quân doanh chữa thương.
– Được rồi.

Nhìn qua thân ảnh Tống Thanh Thư rời đi, Bồ Sát Thu Thảo trong lòng có chút chua chát, vì sao nam nhân thiên hạ ai cũng đều vây quanh Tiểu Long Nữ như vậy chứ, Dương Quá, rồi đến Đường Quát Biện này cũng thế.

Bất quá nàng rất nhanh tự giễu mình, đừng nói là những nam nhân kia, mỹ mạo của Tiểu Long Nữ ngay cả nàng nhìn xem cũng còn động tâm…

Lại nói Tống Thanh Thư xuống núi quay trở lại trong quân doanh, phân phó quân binh gác chung quanh, không cho phép bất luận kẻ nào đến quấy rầy, sau đó ôm Tiểu Long Nữ tiến vào soái trướng giúp nàng chữa thương.

Cũng không biết trải qua bao lâu, Tiểu Long Nữ nội tức trong cơ thể đảo lộn đã dần an tĩnh trở lại, bất quá nàng vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại.

Tống Thanh Thư biết rõ nàng hôm nay vốn là bị trọng thương, sau đó bị dục tính đốt thân, rồi lại tận mắt nhìn thấy người trong lòng cùng với nữ nhân khác hoan ái, sau đó bị rơi xuống sườn núi…

Nếu là thay đổi một nữ nhân bình thường khác, bị những chuyện giày vò như vậy, chỉ sợ không chết cũng đã tàn phế phế đi, may mắn Tiểu Long Nữ võ công nội lực tốt, hơn nữa còn có Tống Thanh Thư liều mạng cứu chữa, cho nên nàng mới có thể bình yên vô sự, bất quá do bị nhiều lần đả kích, chỉ sợ không ngủ mê một ngày một đêm, chắc chắn là sẽ không tỉnh lại đấy.

Tống Thanh Thư nhẹ nhàng để cho Tiểu Long Nữ nằm ở trên giường, thay nàng đắp kín tấm chăn vải lên, rồi hắn mới xuống giường đi ra ngoài, vừa bước chân đưa ra, hắn liền một hồi choáng váng, suýt chút nữa đã lảo đảo té lăn trên đất.

Hắn mới ý thức tới mình đã tổn hao nguyên khí nhiều, những thứ khác cũng không nói, trong đó sau cùng tổn thương nguyên khí đúng là do dùng Nhất Dương chỉ chữa thương…

– Nguyên soái, ta có thể tiến vào không?

Bên ngoài truyền đến thanh âm mềm mại đáng yêu của Đại Khỉ Ti, dù sao bên chung quanh là quan binh Kim quốc, nàng không có thể lấy nguyên danh của Tống Thanh Thư mà xưng hô.

Tống Thanh Thư giật mình, nhìn qua bên ngoài lều, thì thấy bên ngoài sắc trời đã tối, mơ hồ còn có thể nhìn thấy ánh lửat bên ngoài doanh địa.

– Thì ra thời gian đã qua lâu như vậy rồi.

Tống Thanh Thư tặc lưỡi, nghĩ đến Đại Khỉ Ti còn ở bên ngoài chờ, vội đáp…

– Vào đi…

Chỉ thấy Đại Khỉ Ti bưng một bàn thức ăn tiến đến, ánh mắt nàng liền rơi xuống trên thân Tiểu Long Nữ đang nằm trên giường, lúc này mới chuyển qua Tống Thanh Thư:

– Vì một nữ nhân mà khiến cho mình chật vật như vậy, có đáng giá sao?

Tống Thanh Thư nhìn thoáng qua Tiểu Long Nữ tư thế ngủ ngọt ngào, mỉm cười:

– Đương nhiên là đáng giá.

Đại Khỉ Ti nhẹ nhàng hừ một tiếng:

– Ta thấy nàng cũng không có quá nhiều xinh đẹp, làm sao lại có thể đem các nam nhân như ngươi say mê thành cái bộ dạng này, Trùng Dương cung với Doãn Chí Bình cũng thế, ngươi cũng như thế.

Tống Thanh Thư cười khổ, Tiểu Long Nữ nếu không coi là có nhiều xinh đẹp, thì dưới gầm trời này được xưng tụng là nữ nhân xinh đẹp chỉ sợ cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, bất quá Đại Khỉ Ti nói lời như vậy thì cũng không phải là sai lầm, dù sao dung mạo của nàng không chút nào thua kém Tiểu Long Nữ nàng nói lên lời này cũng là đủ tư cách đấy…

– Ủa, cái gì thơm vậy a.

Tống Thanh Thư sáng suốt không cùng nàng dây dưa luận bàn về sắc đẹp, hắn đem lực chú ý chuyển đến cái mâm trong tay nàng.

– Phụ cận vừa vặn có một nhà nông gia có con gà bị chết, ta thấy vứt đi thì cũng đáng tiếc đấy, liền nhặt về hầm cách thủy, ngươi nếu không sợ ta hạ độc thì liền uống đi.

Đại Khỉ Ti mặt không thay đổi nói xong liền đem tô canh gà đưa tới cho hắn…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219

Thể loại