Nghe được Tống Thanh Thư nói, Tiểu Long Nữ vẻ mặt mờ mịt hỏi:
– Ngươi bây giờ không thể dùng nội lực đem độc bức ra sao?
Tiểu Long Nữ vừa rồi đồng dạng cũng trúng độc, sau đó dùng nội lực của mình đem độc ép ra, Tống Thanh Thư một thân công lực trên nàng, nàng không nghĩ ra vì sao đối phương lại gặp phải phức tạp như vậy…
Trước đó Tống Thanh Thư trúng độc quá sâu nên không có cách nào khác bức độc, bây giờ Kim Ba Tuần Hoa chi độc đã được áp chế, lấy công lực của hắn, thì có thể đem độc bức ra mới đúng a.
Tống Thanh Thư lại cười khổ:
– Kim Ba Tuần Hoa chi độc có thể lấy mệnh danh là Thiên Ma, độc tính thật sự kỳ lạ, bây giờ ta tuy rằng tạm thời không còn lo lắng tính mạng, thế nhưng kinh mạch tại trong cơ thể lại bị Kim Ba Tuần Hoa chi độc phong bế, ta có thể cảm giác được công lực của ta tán ở bên trong, có thể là vì độc tính xâm nhập kinh mạch, dẫn đến chân khí của ta không có cách nào tuần hoàn chu thiên, không cách nào thuyên chuyển.
Kỳ thật cũng không phải là hoàn toàn không cách nào thuyên chuyển, Tống Thanh Thư vừa rồi có thử mấy lần, cứ mười lần thì ngẫu nhiên có một lần thành công vận khởi được vài phần chân khí, chỉ là duy trì trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi, chẳng khác nào lóe lên, nên không có cách nào dùng để bức độc, ngược lại dễ dàng bởi vì chân khí đột nhiên biến mất, dẫn đến kịch độc càng thêm xâm nhập tạng phủ, Tống Thanh Thư thật vất vả mới khiến cho độc tính trong cơ thể đạt tới một loại cân bằng, nào dám tiếp tục mạo hiểm nếm thử.
Nghe xong Tống Thanh Thư giải thích, Tiểu Long Nữ có vài phần đã minh bạch:
– Ngươi đã không có biện pháp bức độc, thì nên đi tìm người khác hỗ trợ thay ngươi bức độc đây…
– Vẫn chưa được…
Vừa rồi trong một chốc lát này Tống Thanh Thư sớm đã đem các loại phương pháp đều nghĩ qua…
– Kim Ba Tuần Hoa chi độc đã xâm nhập bên trong kinh mạch tạng phủ, nếu nhờ ngoại lực bức độc, độ mạnh yếu nắm giữ không tốt, ta sẽ bị kinh mạch đảo ngược toàn thân tẫn phế, bị chết sẽ thê thảm…
Kỳ thật hắn tình hình hiện nay so với Trương Vô Kỵ lúc còn nhỏ bị trúng Huyền Minh Thần Chưởng không sai biệt lắm, bởi vì hàn độc xâm nhập tâm mạch Trương Vô Kỵ, dẫn đến Trương Tam Phong một thân vang dội cổ kim công lực, cũng đành thúc thủ vô sách, dù sao tâm mạch của người cực kỳ yếu ớt, ngoại lực xâm nhập nếu không lưu ý chính là mất mạng tại chỗ, cuối cùng Trương Vô Kỵ chỉ có tu luyện Cửu Dương Chân Kinh, tự dựa vào lực lượng của mình mới đem hàn độc trong cơ thể hóa giải.
Tình huống Tống Thanh Thư so với lúc trước Trương Vô Kỵ còn không xong, Kim Ba Tuần Hoa chi độc đã xâm nhập đến trên người hắn mỗi một huyệt đạo, ngăn chặn lộ tuyến vận hành chân khí, dẫn đến chân khí trong cơ thể của hắn không có biện pháp thuyên chuyển, chớ nói chi là giống như Trương Vô Kỵ tu luyện võ công hóa giải kịch độc trong cơ thể…
– Vậy phải làm thế nào đây?
Thấy phương án nào cũng bị phủ quyết, Tiểu Long Nữ bắt đầu thay hắn lo lắng.
– Ta cũng không biết.
Tống Thanh Thư nói…
Hắn suy nghĩ có nên không đến Dược Vương trang một chuyến, xem Độc Thủ Dược Vương cùng Trình Linh có biện pháp gì không, bất quá y thuật luôn luôn cũng có cực hạn của nó, hôm nay Kim Ba Tuần Hoa chi độc đã cùng kinh mạch tạng phủ triền miên cùng một chỗ, đoán chừng Độc Thủ Dược Vương cũng hết cách xoay chuyển.
– Thế gian vạn vật đều tuần hoàn theo quy luật tương sinh tương khắc, Kim Ba Tuần Hoa tuy rằng quái dị, bất quá ta tin rằng trên đời này sẽ tồn tại chi vật tương khắc với nó, ngươi cũng không muốn quá mức thoái lòng nản chí.
Nhìn thấy Tống Thanh Thư vẻ mặt uể oải, Tiểu Long Nữ an ủi.
Tống Thanh Thư lập tức hai mắt tỏa sáng khi nhớ lại, Bích Tằm Độc Cổ cùng Hạc Đỉnh Hồng, Khổng Tước Đàm trộn lẫn, trong ghi chép của Dược Vương rõ ràng ghi chép không có thuốc nào chữa được, bởi vậy khuyên bảo môn nhân quyết không thể sử dụng ba loại độc này dùng chung, cuối cùng Hồ Phỉ không cẩn thận trúng loại độc này, đai cũng đều cho là hắn chết chắc rồi, Trình Linh vốn thế lại hy sinh tính mạng của mình đem hắn cứu được trở về, cái gọi là không có thuốc nào chữa được, đã có pháp có thể cứu…
Hiểu rõ ràng hết thảy, Tống Thanh Thư lập tức bỗng nhiên trong tâm sáng sủa, lúc trước hắn tuy rằng biểu hiện xem nhạt số mệnh, trên thực tế so với ai khác thì hắn rất bi quan hơn nhiều, bởi vì hắn quá rõ ràng Hoa độc tính của Kim Ba Tuần.
Nhưng lúc này hắn suy nghĩ minh bạch, coi như là Kim Ba Tuần Hoa không có giải dược, thế nhưng trên đời tất nhiên sẽ tồn tại một loại phương pháp có thể hóa giải kỳ độc, bởi vậy Tống Thanh Thư khí thần tăng vọt, lập tức rực rỡ hẳn lên.
– Sư muội, trên người có mang theo Ngọc Phong Châm không? Nếu có cho ta mấy mũi.
Tống Thanh Thư bỗng nhiên mở miệng hỏi.
– Có a, ngươi lấy cái này làm gì?
Tiểu Long Nữ lấy ra ba mũi Ngọc Phong Châm, nghi hoặc đưa cho hắn.
Tống Thanh Thư tiếp nhận sau đó cũng không nói lời nào, chỉ là cầm lấy Ngọc Phong Châm tự đâm vào thân thể của mình.
– Ngươi làm gì?
Tiểu Long Nữ kinh hô lên, nghĩ thầm chẳng lẽ hắn bị độc khí nhập tâm, đã điên rồi phải không?
Ngọc Phong Châm của nàng tuy rằng không kiến huyết phong hầu (gặp máu là toi), bằng với Băng Phách Ngân Châm của sư tỷ Lý Mạc Sầu, nhưng độc tính vẫn không phải chuyện đùa, có thể giày vò người đến muốn sống không được, muốn chết không xong…
Tống Thanh Thư chú ý tới ánh mắt kinh ngạc Tiểu Long Nữ, giải thích nói:
– Sư muội không cần phải lo lắng, Ngọc Phong Châm đâm vào thân ta, không chỉ không đau, ngược lại còn có một chút cảm giác thoải mái, chắc hẳn Ngọc Phong Châm chi độc vừa vặn đối với Kim Ba Tuần Hoa chi độc có tác dụng khắc chế.
Vừa rồi Tống Thanh Thư h đang tự hỏi chế phương pháp khắc chế Kim Ba Tuần Hoa, chợt thấy Tiểu Long Nữ thanh lệ dung nhan, trong đầu linh quang vừa hiện, nghĩ tới lúc Chu Bá Thông trúng Ngũ Thải Tuyết Chu chi độc, cuối cùng chính là dựa vào Ngọc Phong chi độc, lấy độc trị độc, nên có thể khỏi hẳn.
Vì vậy hắn liền hướng Tiểu Long Nữ hỏi Ngọc Phong Châm để làm một khảo nghiệm, nếu ghim trúng thân thể, thì liền đau đớn, nói rõ Ngọc Phong chi độc đối với Kim Ba Tuần Hoa không có hiệu quả, trái lại nếu có cảm giác thoải mái, vậy chứng minh hữu hiệu…
– À… lúc trước Chu Bá Thông cũng là lợi dụng Ngọc Phong giải độc như thế này đấy.
Tiểu Long Nữ hai mắt cũng tỏa sáng, hiển nhiên cũng đã nghĩ ra cùng một kết quả với hắn.
Tống Thanh Thư cũng hưng phấn:
– Ngọc Phong Châm này số lượng quá ít, sư muội có thể triệu hoán Ngọc Phong đến hay không?
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219