Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 86

Lại nói trên tiền tuyến chiến trường, trong soái trướng của Kim Xà doanh, A Cửu cùng Hạ Thanh Thanh mặt đang u sầu.

– Thanh Thanh, còn chưa có tin tức Thanh Thư sao?

A Cửu xoa lấy huyệt Thái Dương, ngữ khí mệt mỏi hỏi…

Một bên Hạ Thanh Thanh lắc đầu:

– Đã phái nhiều người đến khu vực Giang Nam rồi, cho tới bây giờ cũng không có nghe được tin tức gì của hắn.

A Cửu nắm tay của nàng, vừa như an ủi A Cửu lại dường như tự an ủi mình:

– Không có tin tức gì biết đâu chính là tin tức tốt nhất, Thanh Thư võ công cao cường cơ trí hơn người, lại có hồng phúc thâm hậu, lần này nhất định có thể gặp dữ hóa lành đấy.

Hạ Thanh Thanh thở dài một hơi:

– May là có công chúa cơ trí, chứ ta thì đã bị rối loạn.

A Cửu cười khổ nói:

– Ta cũng chỉ là cố gắng hết sức mà thôi, bởi vì nếu ném đi cơ nghiệp Thanh Thư, về sau hắn bình an trở về, ta như thế nào nói rõ với hắn đây…

A Cửu dù sao cũng là công chúa Minh triều, thuở nhỏ được giáo huấn của hoàng gia làm cho khí độ của nàng khác xa người bình thường, với lại năm đó Sùng Trinh thắt cổ chết… Nàng thân kim chi ngọc diệp lại trải qua nước mất nhà tan, trái tim dù cho có nhu nhược đến đâu cũng trở nên kiên cường vô cùng.

– Ngươi nói có đạo lý.

Hạ Thanh Thanh xoa xoa khóe mắt, cũng nỗ lực phục hồi lại tâm tình, bất quá rất nhanh lại lo lắng nói…

– A Cửu, làm sao ngươi biết hắn hồng phúc thâm hậu a.

A Cửu thò tay vuốt lấy bầu vú của Hạ Thanh Thanh:

– Hắn nếu như không có hồng phúc thâm hậu, lại làm sao có thể làm cho Viên phu nhân khăng khăng một mực với hắn chứ?

Hạ Thanh Thanh chờ nghe đáp án của A Cửu, nghe được lời này lại còn bị cợt nhã vuốt lấy trước ngực, mặt đỏ tới mang tai, sẵng giọng:

– Tốt cho A Cửu, ngươi trước kia thuần khiết tựa như bạch hoa, bây giờ đã bị ảnh hưởng bởi nam nhân của ngươi, rõ ràng trở nên hư hỏng như vậy rồi.

A Cửu cười nói:

– Nam nhân ta chẳng phải là nam nhân của ngươi sao?

Hạ Thanh Thanh mặt t đỏ, cùng A Cửu trêu đùa trong chốc lát, rồi lại âm u hỏi:

– Nếu như Tống công tử thật sự… có cái gì bất trắc mà nói, thì ngươi sẽ làm sao đây?

A Cửu mặt phát lạnh:

– Ta sẽ thay hắn báo thù rửa hận, giết đám người Lý Khả Tú, Vạn Sĩ Tiết, Vạn Khuê, sau đó đi xuống hoàng tuyền tìm hắn, mong rằng hắn chưa kịp húp canh của Mạnh Bà…

Hạ Thanh Thanh nắm tay của nàng, kiên định nói:

– Ta sẽ đi cùng công chúa…
– Ngươi không lo lắng đến danh tiếng của Viên đại ca sao?

A Cửu cùng nàng quan hệ tình như tỷ muội, há lại không biết khúc mắc của Hạ Thanh Thanh cho tới nay? Hạ Thanh Thanh thà âm thầm làm nữ nhân của Tống Thanh Thư trong bóng tối, chứ không muốn có quan hệ công khai, nhìn chung cũng là vì thanh danh của Viên Thừa Chí.

Hạ Thanh Thanh mím cặp môi đỏ mọng:

– Ta đã đã trải qua một lần thống khổ chi ái chân thành, nên không muốn trải lại điều này lần thứ hai, cũng không có dũng khí còn lại một mình sống tạm trên trần thế…

A Cửu vỗ tay của Hạ Thanh Thanh an ủi, bất quá trong đầu lại nổi lên ý niệm, nếu như trên đường Hạ Thanh Thanh xuống hoàng tuyền, thì bắt gặp Viên Thừa Chí cùng Tống Thanh Thư đang đánh nhau, cũng không biết Hạ Thanh Thanh sẽ giúp cho người nào đây?

Hai nàng thổ lộ tâm sự một hồi thì cảm thấy tâm tình đỡ hơn nhiều rồi, Hạ Thanh Thanh vừa nhớ tới còn có chính sự:

– Hiện nay sĩ khí quân binh từ trên xuống dưới của Kim Xà doanh sa sút vô cùng, lần này chúng ta muốn đánh lui đại quân Lý Khả Tú thì khả năng cũng rất thấp, chứ đừng nói đến việc giết Lý Khả Tú thay cho Thanh Thư báo thù.
– Đúng vậy…

A Cửu cũng là âm u thở dài một hơi.

Nguyên lai Tống Thanh Thư thiên nam địa bắc ngao du, bên này Kim Xà doanh do A Cửu dịch dung thành bộ dáng của hắn tọa trấn, bình thường thì rất hoàn hảo, nhưng vừa rồi sự tình Tống Thanh Thư bị trúng độc lan truyền bá rộng như vậy, toàn bộ người Kim Xà doanh cũng bắt đầu hoài nghi thân phận A Cửu, tuy rằng hai nàng nỗ lực trấn áp xuống, nhưng lòng người cũng đã bàng hoàng, lời đồn nổi lên tứ phía, đã vậy lúc đối mặt Lý Khả Tú tiến công, còn thất bại mấy trận, hôm nay phòng tuyến đều nhanh thủ cứng không được nữa rồi.

– Thời gian không sai biệt lắm, các thủ lĩnh sắp đến rồi, chúng ta chuẩn bị trước một chút.

Hạ Thanh Thanh nhắc nhở, vừa nói xong thì các thủ lĩnh Kim Xà doanh rất nhanh nối đuôi nhau vào.

Những người đang ngồi tại đây đều là nhân vật chủ chốt thực quyền của Kim Xà doanh, bọn họ bắt đầu tính toán sách lược kế tiếp, lại phát sinh ra chia rẽ, cũng không biết như thế nào chủ đề lại kéo đến trên thân công chúa A Cửu.

– Khắp thiên hạ đang có lời đồn đại, Kim Xà vương tại Dương Châu đã trúng độc bỏ mình, không biết Kim Xà Vương kai cùng với Kim Xà vương tại đây ai mới là thật sự, ai là giả dối?

Ánh mắt mọi người hồ nghi nhìn chăm chú vào trên thân công chúa A Cửu.

– Đã từng nói qua tất cả đây chỉ là lời đồn, các ngươi muốn như thế nào mới tin tưởng? Hay là có muốn cùng ta tỷ thí một trận để thử xem đến cùng ta có phải thật sự là Kim Xà vương hay không?

Công chúa A Cửu cả giận nói, nàng tự biết võ công mình tuy rằng không sánh bằng Tống Thanh Thư, nhưng dung để đối phó với những người này thì thừa sức…

– Ha ha, chúng ta võ công thấp kém, làm sao mà thử được chứ?

Cũng không biết người nào nói một câu, đám người nhao nhao phụ họa theo.

Hạ Thanh Thanh nặng nề vỗ tay lên cái bàn:

– Các ngươi năm lần bảy lượt hoài nghi thân phận của Tống công tử, đến tột cùng là vì mục đích gì?
– Chúng ta không phải là đối với Kim Xà vương bất kính, mà là lo lắng Kim Xà vương đã bị kẻ gian hãm hại, đã sớm không còn trên trần thế rồi…

Đám người kia dường như sớm đã âm thầm có cùng suy nghĩ thống nhất như vậy rồi.

– Ngươi nói ai là kẻ gian? Tung tích…

Hạ Thanh Thanh vốn là bởi vì Tống Thanh Thư không rõ nên tâm tình khó chịu, lập tức cả giận nói.

– Tại hạ không nói là Viên phu nhân…

Người nọ cười nói, Hạ Thanh Thanh tức giận đến bộ ngực một hồi phập phồng, nhưng không biết phải nói cái gì nữa…

– Các ngươi muốn như thế nào thì mới có thể tin tưởng được?

A Cửu bỗng nhiên mở miệng hỏi.

Đám người kia ánh mắt nhìn nhau, cuối cùng có người nói:

– Rất đơn giản, lúc trước Kim Xà vương hô phong hoán vũ, một người làm cho toàn quân thiết kỵ Thanh quốc bị diệt, chỉ cần Tống công tử có thể một lần nữa hô phong hoán vũ, thì chúng ta sẽ tin…

Công chúa A Cửu lông mày thoáng cái liền nhíu lại, trước kia tuy rằng nghe qua Tống Thanh Thư nhắc tới cách vận hành hô phong hoán vũ kia, thế nhưng nàng từ đầu tới đuôi nghe qua như lọt vào bên trong sương mù, hoàn toàn không biết là chuyện gì xảy ra, thời điểm này đều muốn phục chế lại cái thần tích này, làm gì mà có thể?

Hạ Thanh Thanh đương nhiên cũng hiểu rõ Công chúa A Cửu khó xử, vội vàng ra mặt hòa giải:

– Hô phong hoán vũ thì còn phải dựa vào thiên thời địa lợi, thiếu bất cứ một yếu tố nào cũng không làm được, đâu phải cứ muốn làm là làm được, các ngươi đây không phải cố tình làm khó dễ sao?
– Tống công tử luôn là một nam nhân tạo ra kỳ tích, chúng ta tin tưởng Tống công tử…

Đám người kia hiển nhiên không muốn thối lui lại ý của mình…

Hạ Thanh Thanh phiền muộn, cũng không biết là nên khóc hay nên cười, theo lý nàng còn là chủ mẫu tiền nhiệm của đám người kia, trước kia bọn họ đối với mình tôn kính có thừa, thế nhưng là từ khi Tống Thanh Thư lấy sức một mình dẫn dắt mọi người tiêu diệt mười vạn đại quân Thanh triều, uy phong tăng vọt chưa từng có, đám người kia tất cả đều cúi đầu làm ngựa, chỉ biết duy nhất một Tống Thanh Thư mà thôi, cho nên không còn để nàng vào trong mắt nữa…

Đây cũng là nguyên nhân vì sao khi nghe được tin tức Tống Thanh Thư gặp chuyện không may, đối với sĩ khí quân binh Kim Xà doanh bị đả kích lớn như vậy.

– Nếu như hô phong hoán vũ khó khăn như vậy, thì xin mời Tống công tử phô bày chiêu Vạn Kiếm Quy Tông mà đã từng xuất ra tại trên đại hội Kim Xà…

Lại có người đề nghị, lập tức liền nhận được phụ họa tất cả mọi người, trên đại hội Kim Xà Tống Thanh Thư tung ra một chiêu Vạn Kiếm Quy Tông có thể nói là kinh động đến toàn trường, làm cho tất cả mọi người chứng kiến mãi mãi khó quên.

Công chúa A Cửu cắn cắn bờ môi, lần đầu tiên nàng oán trách Tống Thanh Thư, làm gì mà có nhiều bản lĩnh như vậy nghịch thiên, nàng xem mình có võ công trong giang hồ coi như không tệ, thế nhưng không có bổn sự nào của hắn mà bắt chước được.

Hạ Thanh Thanh đương nhiên rõ ràng công chúa A Cửu không biết cái gì Vạn Kiếm Quy Tông, lần nữa thay nàng giải vây nói:

– Vạn Kiếm Quy Tông là chiêu thức giết người, lại làm sao có thể dùng để phô bày? Huống chi mỗi lần vận dụng chiêu đó, công lực Tống công sẽ đại tổn, lúc này tình thế cực kỳ nghiêm trọng trước mặt, làm sao có thể vô duyên vô cớ tự làm hao tổn công lực?
– Viên phu nhân, phu nhân ba lần bốn lượt cứ cản trở là vì sao? Chẳng lẽ bên trong có cái gì bí mật mà không thể để cho ai biết?

Mọi người đã sớm đối với nàng có hoài nghi, thấy nàng lần nữa nhảy ra, lập tức thu nhận một đám người dùng miệng lưỡi làm vũ khí.

Gặp tâm tình của mọi người không tốt, thế cục dần dần thoát ly sự khống chế, công chúa A Cửu dùng một chưởng đánh tan nát cái bàn trước mặt, vận khởi nội công quát:

– Được rồi… đừng có náo động nữa! Ngày mai thời điểm quyết chiến, ta sẽ suất lĩnh đội cảm tử đột nhập vào trung quân Lý Khả Tú, trong vạn quân lấy đầu tướng, lúc đó nguy cơ Kim Xà doanh tự nhiên sẽ giải trừ.

Trong đại trướng lập tức lâm vào yên lặng ngắn ngủi, rất nhanh lại tuôn ra tiếng kinh hô khoa trương, trong vạn quân lấy đầu tướng, loại hành động này từ trước đến nay cũng đã từng có xuất hiện qua, có thể nói suốt chiều dài lịch sử Trung Nguyên chỉ có thành công được hai, ba lần như vậy, hơn nữa mỗi lần đều là tụ tập đủ thiên thời địa lợi nhân hòa mới có thể thành công, nếu không, cho dù là võ công có cao đến đâu, trên chiến trường anh dũng như thế nào, cũng tuyệt không khả năng làm được.

Chỉ có mọi người trong Kim Xà doanh lại không có chút nào lời nói của công chúa A Cửu, bởi vì trong lòng bọn họ, Kim Xà vương là một nhân vật chẳng khác nào thần thánh, liên tục tạo ra kỳ tích, nếu như trên thế gian này, còn có ai có thể hoàn thành được hành động vĩ đại này, chỉ có hắn chứ không còn có ai khác…

Hội nghị cao tầng sau đó chấm dứt, mọi người cảm thấy mỹ mãn rời đi, sau đó trong doanh trướng, Hạ Thanh Thanh cũng nhịn không được nữa, giữ chặt công chúa A Cửu lo lắng hỏi:

– Ngươi sao có thể nói ra khoa trương như vậy, trong vạn quân lấy đầu tướng quân, không phải là sự tình hữu tử vô sinh sao?

Công chúa A Cửu thản nhiên nói:

– Lúc đó dưới tình huống như vậy, ta nếu như không nói như vậy, toàn bộ tâm quân đã sớm tan rồi…
– Thế nhưng ngày mai ngươi định làm như thế nào, nếu không hướng trận mà nói, chỉ sợ tâm quân còn tan ra nhanh hơn.

Hạ Thanh Thanh thần sắc lo lắng nói.

– Đương nhiên là sẽ đi hướng trận.

Công chúa A Cửu nói, lọt vào trong tai Hạ Thanh Thanh, thì tựa như sấm sét giữa trời quang.

– Cái gì?

Hạ Thanh Thanh bỗng nhiên đứng lên…

– Công chúa… đây không phải chịu chết sao?

Công chúa A Cửu mỉm cười:

– Hướng trận xông vào thì sẽ có hai loại kết quả, nếu là may mắn thành công, như vậy sẽ thay Tống lang báo thù, hoặc là thất bại thì chết… lúc đó không thể thay mặt Tống lang báo thù, ta sống trên cõi đời này cũng không có ý gì, vừa vặn xuống dưới cùng hắn…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198

Thể loại