Phải biết rằng trong chốn võ lâm công phu điểm huyệt ngoại trừ, phụ mẫu, phụ tử, phu phụ, từ trước đến nay là nam sư không truyền nữ đồ, nữ sư không truyền nam đồ, bởi vì cái gọi là nam nữ thụ thụ bất thân, luyện công phu điểm huyệt thì phải sờ đến từng vị trí huyệt đạo, nếu không thì môn công phu này làm sao có thể học được…
Tống Thanh Thư mặc dù là đang chữa thương, nhưng lại dựa theo công phu điểm huyệt, phải biết rằng năm đó Lão Ngoan Đồng là người không rành thế sự, vậy mà lúc dạy cho Anh Cô công phu điểm huyệt, cuối cùng đã dạy đến cả hai cùng lăn trên giường…
Tống Thanh Thư không phải Lão Ngoan Đồng, hắn lúc này cực kỳ tự kiềm chế, định lực vượt xa thường nhân, chỉ có Trần Viên Viên định lực so với ngay cả Anh cô cũng không bằng.
Cho tới nay Trần Viên Viên có cái bí mật mà tới bây giờ không cùng người khác nói qua, đó là là kia chính là nàng mỗi lần bị nam nhân dính thân thể, sẽ toàn thân vô lực, thân thể sẽ trở nên so với bông còn muốn mềm hơn, nhưng thật ra thì cái loại thể chất mẫn cảm này, đó là do âm động của nàng thuộc một loại danh khí tác động tạo thành, ngay cả Lý Tự Thành cùng Ngô Tam Quế kiêu hùng như vậy mà đối với bậc danh khí này đều muốn ngừng mà ngừng không được.
Lúc này Tống Thanh Thư tại trên thân nàng, mỗi lần điểm trúng một huyệt đạo, thì liền có làn nhiệt khí ấm áp truyền tới sâu trong cơ thể nàng, làm cho toàn thân cực kỳ thoải mái, thậm chí nhịn không được thiếu chút nữa rên rỉ ra, bất quá nàng đúng vẫn còn lý trí chiếm được thượng phong, cắn chặt bờ môi, sợ phát ra cái gì thanh âm khó chịu kia làm hắn nghe được…
Tống Thanh Thư đang chuyên chú chữa thương cho nàng, vừa vặn Trần Viên Viên lại đưa lưng về phía hắn đối, nên hắn không có phát hiện điều gì dị thường, đả thông ba mươi sáu huyệt đạo Đốc Mạch xong, giờ còn hai mươi lăm huyệt đạo Nhâm Mạch, hắn đưa tay ôm vai thơm của nàng, đem nàng nhẹ nhàng chuyển xoay qua, chứng kiến bờ môi của nàng mơ hồ bị cắn rỉ ra vết máu, Tống Thanh Thư giật mình:
– Phu nhân rất khó chịu hay sao?
Trần Viên Viên lại càng hoảng sợ, vội vàng lắc đầu, chột dạ nói ra:
– Không có.
Tống Thanh Thư lên tiếng:
– Kế tiếp tại hạ sẽ đã thông hai mươi lăm huyệt đạo Nhâm Mạch của phu nhân…
Trần Viên Viên không phải người trong giang hồ, đối với việc huyệt đạo phân bố tuyệt không rõ ràng, hơn nữa nàng đang chột dạ, sợ đối phương khám phá ra tâm sự của nàng, vội vàng ừ một tiếng, ý bảo mình đã chuẩn bị xong.
Tống Thanh Thư vốn còn muốn nhắc nhở nàng, Nhâm Mạch có rất nhiều vị trí huyệt đạo mẫn cảm, bất quá nghĩ lại, Trần Viên Viên đã trải qua nhiều chuyện nam nữ như vậy, cho nên nếu có đụng chạm có lẽ cũng không là cái gì, nên không có nói cái gì nữa.
Bất quá bởi vì như vậy lại làm khổ Trần Viên Viên, ngay từ đầu các huyệt Thừa Tương, Liêm Tuyền, Thiên Đột những thứ này thì hoàn hảo vì nằm ở vị trí dưới môi, họng, chính giữa hai xương quai xanh, kế tiếp Tống Thanh Thư ngón tay điểm đến giữa hai vú, nàng trong nháy mắt mở to hai mắt nhìn:
– Nơi này cũng là huyệt đạo sao?
– Đúng vậy…
Tống Thanh Thư nhẹ gật đầu, một bên điểm huyệt một bên giải thích nói…
– Nơi này là Tử Cung, đây là Ngọc Đường, nơi này là Thiên Trung…
Trần Viên Viên Nhìn kỹ ánh mắt của Tống Thanh Thư, thì thấy ánh mắt hắn thanh tịnh vô cùng, nàng biết là mình đã hiểu lầm hắn, hai người chưa từng có khoảng cách gần như vậy tiếp xúc qua, Trần Viên Viên chợt phát hiện nam nhân ở trước mắt dường như một bức tượng điêu khắc tỉ mỉ, mỗi một đường nét đều là anh tuấn lãng cùng với dương cương, không biết nghĩ đến cái gì, Trần Viên Viên sắc mặt trong nháy mắt đỏ lên, vội vàng quay đầu xoay qua một bên, vừa rồi hơi chút bình phục một cái tâm tình: “Ta rút cuộc là chuyện gì xảy ra, hắn rõ ràng so với ta niên kỷ nhỏ hơn rất nhiều như vậy…”
Suy nghĩ của Trần Viên Viên rất nhanh liền đứt gãy, bởi vì ngón tay của Tống Thanh Thư đã điểm vào trên bụng nàng, một điểm nhiệt khí từ bụng dưới từ từ tỏa xuống hạ thể, Trần Viên Viên nắm thật chặt nắm đấm, sắc mặt đỏ đến lợi hại hơn rồi.
Điểm xong huyệt Khí Hải ở dưới rốn, Tống Thanh Thư bỗng nhiên lâm vào thế khó, chần chừ một chút đối với Trần Viên Viên nói:
– Phu nhân, kế tiếp cần phải cởi bỏ xiêm y của phu nhân…
– Cái gì?
Trần Viên Viên dường như không thể tin được lỗ tai của mình, quả quyết cự tuyệt…
– Không được…
Tống Thanh Thư đành phải giải thích nói:
– Còn có mấy cái huyệt đạo bên dưới rốn, mấy cái huyệt đạo này trọng yếu phi thường, chỉ còn điểm lệch thì chẳng những không có cứu được, mà còn có thể đẩy nhanh thêm về hướng Quỷ Môn Quan.
– Thế nhưng là…
Trần Viên Viên vừa thẹn vừa vội…
– Làm vậy thì còn thể thống gì…
Mắt thấy nàng ra sức khước từ, Tống Thanh Thư biết rõ tiếp tục như vậy không phải biện pháp, đành phải nói ra:
– Kỳ thật phu nhân cần gì phải để trong lòng cái chuyện này chứ, dù sao đêm đó cái gì không nên xem thì tại hạ cũng đều đã nhìn thấy hết rồi, đến tột cùng là phu nhân nguyện ý chỉ bị một mình tại hạ nhìn xem, hay là đến lúc đó bị treo ở cửa cung cho nam nhân khắp thiên hạ xem?
Trần Viên Viên oán hận trừng mắt hắn:
– Ngươi rõ ràng là có hảo tâm, nhưng vì cái gì mà cứ mỗi lần nói chuyện, đều dùng lời nói thô bỉ thấp kém như vậy…
Tống Thanh Thư nhún vai:
– Nếu không làm như vậy thì làm gì mà phu nhân chịu đi vào khuôn khổ…
Trần Viên Viên cắn môi:
– Ta cũng không tin ngươi thật sự dám làm như vậy.
Tống Thanh Thư nhìn lại nàng:
– Phu nhân có thể cứ đánh cược một lần.
Hai người đối mặt thật lâu, Trần Viên Viên rốt cuộc nhịn không được di dời ánh mắt, hừ nhẹ một tiếng:
– Được rồi, coi như là ngươi thắng…
Tống Thanh Thư mỉm cười:
– Vậy bây giờ tự phu nhân thoát khỏi hay là tại hạ thoát khỏi…
Nghe được hắn nói, Trần Viên Viên sắc mặt lại càng đỏ, khí tức có chút bối rối:
– Ta ta tự mình…
Lúc này mới do do dự dự đưa tay dời về phía dây lưng bên hông.
Tống Thanh Thư đợi lâu, thấy nàng cứ để tay tại trên đai lưng mà vẫn không nhúc nhích, liền trợn trắng mắt:
– Để cho tại hạ làm cho…
Tiếp cận qua, không nói lời gì nhanh và gọn cởi bỏ mở rộng hai bên vạt ra, lộ ra hoàn toàn thân dưới lõa lồ mê người của nàng, chỉ còn lại cái tiểu nội khố màu vàng bằng tơ ôm trọn cái âm hộ phồng cao rất là no đủ kia…
– Ngươi…
Trần Viên Viên vừa thẹn vừa vội, bất quá Tống Thanh Thư chỉ điểm một chút tại huyệt Quan Nguyên bên dưới ngay vừa chạm đến âm mao của nàng, cái loại này cảm giác nhiệt khí liền truyền thẳng vào âm động làm cho nàng vội vàng ngậm chặt miệng lại…
– Xem vừa ngươi thuần thục cởi lấy xiêm y như vậy, có lẽ đã không ít lần cởi lấy y phục của nữ nhân rồi…
Trần Viên Viên sau khi hồi phục tinh thần có chút ít châm chọc hắn nói, phải biết rằng đai lưng nữ nhân thắt gút vẫn có chút phức tạp, nếu không biết cách cởi ra rất dễ dàng lại thành siết chặt vào…
– Phu nhân đây là đang đố kỵ sao?
Tống Thanh Thư thản nhiên nói.
– Hừ…
Trần Viên Viên vội vàng quay mặt đi, tim đập phanh phanh, âm thầm tự nhủ mình”Tốt nhất không nên nói gì với hắn, nếu nói đó chính là sai lầm…”
Tuy rằng đã hạ quyết tâm không hề cùng hắn nói chuyện nữa, thế nhưng bỗng nhiên lại thấy bàn tay của Tống Thanh Thư lại di chuyển muốn cởi bỏ luôn cả cái tiểu nội khố mình ra, nàng đúng là vẫn không yên:
– Tay… tay của người làm cái gì vậy?
Tống Thanh Thư vẻ mặt như thường đáp nói:
– Nhâm Mạch được xưng là âm mạch chi hải, mà huyệt Hội Âm thì có thể xưng là hải trung chí hải, đó là huyệt đạo quan trọng nhất của Nhâm Mạch.
Cũng khó trách Trần Viên Viên không yên, huyệt Hội Âm của nữ nhân là nằm ngay trung tâm chính giữa âm động và hậu đình…
– Vậy… không cần điểm cái huyệt đạo ở chỗ đó được không?
Trần Viên Viên trong thanh âm mơ hồ dẫn theo nghẹn ngào nức nở.
Tống Thanh Thư lắc đầu:
– Nếu không đả thông huyệt Hội Âm, thì hồi nãy giờ đả thông các huyệt đạo của Nhâm Mạch đều uổng phí.
Nghe được hắn trong giọng nói nghiêm túc, Trần Viên Viên nghiêng đầu đi:
– Vậy ngươi… nhanh lên đi.
Tiểu nội khố của nàng được lấy ra, giữa hai đùi nổi lên đồi núi thảm cỏ tươi tốt, khe thịt trung tâm có hai mép nhỏ âm động hồng hào khép chặt, phía trên ẩn hiện viên âm hạch tựa như hạt đậu nành ngậm nước, hướng phía cái động khẩu đã là lấp lánh rỉ ra chút ít âm trơn bóng, tất cả cấu thành một bức tranh vẽ nguyên thủy xinh đẹp tuyệt luân, khe nứt âm hộ một màu phấn hồng tươi mới cho dù nàng đã là sinh dục, gò mu đẫy đà thanh thục hoàn mỹ mê người.
Tống Thanh Thư cười khổ, vận khởi Nhất Dương điểm tới.
– Um…
Trần Viên Viên thân thể vốn là so với nữ nhân bình thường đã nhạy cảm hơn gấp mấy lần, lúc trước nàng đã nghiến răng chịu khổ rồi, lúc này nơi tư mật như vậy cứ bị nam nhân chạm vào, nàng cảm giác được da đầu một hồi run lên, sâu trong âm động ngứa nhột tựa như muốn bùng nổ với hàng vạn con côn trùng đảo quanh, nhịn không được nữa rên rỉ lên tiếng.
– Chuyện gì vậy?
Lý Nguyên Chỉ biết mình chức trách trọng đại, bởi vậy một mực cẩn thận quan sát đến động tĩnh bên ngoài, tuyệt không dám qua loa, bất quá nghe được thanh âm Trần Viên Viên, vô thức quay đầu lại hỏi…
– Không có gì…
Trần Viên Viên cùng Tống Thanh Thư dường như tâm hữu linh tê (tâm ý tương thông) đồng thanh đáp.
– Thật không?
Nhìn không ra cái gì khác thường, Lý Nguyên Chỉ hồ nghi lại xoay đầu ra ngoài cửa, trong lòng tôi thầm hừ một tiếng ” Hồ ly tinh chính là hồ ly tinh, tùy tiện ” um…” một tiếng mà lại nghe tao lãng như vậy, bổn cô nương nghe được mà còn nổi da gà…”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198