Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 170

Cũng không trách Hoàng Sam Nữ Tử có suy nghĩ như vậy, dù sao rời thời gian ước định chỉ còn có nửa nén hương thì đã tới rồi, mặc kệ về phương diện nào, việc hô phong hoán vũ đều là không thể nào làm được, hiển nhiên Tống Thanh Thư cùng vị cô nương bạch y này rõ ràng đã lâm vào tuyệt cảnh.

Bạch y nữ nhân này tuy rằng vừa rồi biểu hiện ra ngoài võ công rất cao, khinh công cũng rất tốt, nhưng bây giờ đang bị nội thương, chẳng những không có trợ giúp được gì mà còn sẽ trở thành làm liên lụy, nếu Tống Thanh Thư một người dựa vào tuyệt thế khinh công có lẽ còn có thể chạy thoát ra hoàng cung, còn nếu mang theo nàng cùng một chỗ, hẳn phải chết đó là điều không thể nghi ngờ.

Trôi qua một chốc lát này, trong hoàng cung lực lượng phòng vệ đã triệt để điều động đầy đủ, không nói đến sư phụ Hoàng Thường với võ công sâu không lường được, các cao thủ hang đầu Đái Ngự Khí cũng có mặt, bảo vệ xung quanh hoàng cung thì có nhiều lớp quân binh, tập hợp cùng một chỗ tiếp cận hàng vạn người.

Nếu nói là cấm quân trong ngàn dặm mới tìm được một tên tinh nhuệ, những người này đều theo trong cấm quân chọn kỹ lựa từ trong quân tinh duệ lấy ra, một chi lực lượng cường đại như vậy, bất luận là cao thủ giang hồ cái gì đi nữa, chống lại chỉ có một đường tan thành mây khói.

Cho dù trong lòng có ngờ vực, bất quá nhìn thấy Tiểu Long Nữ vẻ mặt điềm tĩnh, trong ánh mắt không có chút nào hoài nghi về hắn, Hoàng Sam Nữ Tử có chút tự ti mặc cảm: “Ta cùng với hắn ở chung qua lâu như vậy, hắn há lại sẽ là người như mà mình suy nghĩ vậy…”

– Tống Tống công tử, còn có thời gian nửa nén hương.

Thấy Tống Thanh Thư vẫn cùng hai nữ nhân kia chậm rãi nói chuyện phiếm, lúc này A Kha lòng nóng như lửa đốt, nhịn không được mở miệng nhắc nhở.

Triệu Cấu nhíu mày nhìn nàng, nhàn nhạt hỏi:

– Ngô phi giống như rất quan tâm đến hắn?

A Kha biến sắc, vội vàng đáp:

– Không có… thần thiếp chỉ là hiếu kỳ.
– À…

Triệu Cấu mặt không thay đổi lên tiếng.

Một chốc lát này cao hứng nhất không ai qua được Vạn Sĩ Tiết:

– Họ Tống kia, đừng có giả thần giả quỷ nữa, mau mau thúc thủ chịu trói đi.

Mắt nhìn thời gian nhanh đã gần xong, con ngươi lảo đảo một vòng, cố ý dùng lời nói khiêu khích đối phương…

Bất quá lão rất nhanh liền thất vọng, bởi vì Tống Thanh Thư không có để ý tới lão…

– Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh…

Một giọng nói trong trẻo bỗng nhiên vang vọng tại trên quảng trường, rõ ràng thanh âm không lớn, thế nhưng là trong tràng mỗi người đều nghe được rành mạch.

Nhưng đây cũng chưa phải là sau cùng để cho bọn họ giật mình, mà là mỗi người mắt trợn tròn nhìn xem trong sân Tống Thanh Thư, bởi vì hắn mỗi lần phun ra một chữ, cả người liền từng bước một hướng phía bầu trời đi đến, dường như giữa không trung có một cái bậc thang vô hình vậy…

– Điều này sao có thể…

Đừng nói đa số các quan trong triều không biết võ công, coi như là cao thủ đứng đầu Đại Ngự Khí, thậm chí là Hoàng Thường đều vẻ mặt không thể tưởng nổi mà nhìn qua phía hắn…

Nhìn xem dưới chân Tống Thanh Thư không gian lắng đọng tựa như mặt như mặt hồ nước, mỗi một bước chân lên đều hiện ra trận trận rung động, Hoàng Thường tiến lên một bước, muốn nhìn xem được rõ ràng hơn.

– Đây là lĩnh vực gì này? Không đúng, ta tuy rằng có thể làm ảnh hưởng đến cảnh vật chung quanh, làm cho không gian rung động, tuy nhiên không có biện pháp làm giống như là lăng hư cưỡi gió kia, từng bước một nhẹ nhõm bước lên đi.

Hoàng Thường thì thầm lẩm bẩm.

– Hắn như thế nào làm được điều này?

Hoàng Sam Nữ Tử cùng sư phụ nàng ngẩn người, nàng thân là thánh nữ Kiêm Sơn Thư viện, luôn luôn chú trọng dáng vẻ bề ngoài, nhưng lúc này nếu như có người ở bên cạnh quan sát nàng, nhất định sẽ phát hiện nàng cặp môi đỏ mọng thì mở thật to, bất quá lúc này toàn bộ lực chú ý đều đang bị Tống Thanh Thư ở giữa không trung hấp dẫn…

– Tỷ phu…

Tiểu Long Nữ phản ứng không có khoa trương như Hoàng Sam Nữ Tử như vậy, khuôn mặt thanh lệ thoát tục vẫn là một bộ mây trôi nước chảy.

So với hai người bọn họ, A Kha công phu trấn định thì không tốt như vậy, nếu không phải là Triệu Cấu tại bên người, nàng chỉ sợ đã thét lên nhảy dựng rồi, dù là như thế, hai tay nàng ở trong tay áo vẫn hưng phấn phát run.

Bất quá mẫn cảm như Triệu Cấu, há lại không phát hiện được sự khác thường của nàng, nghĩ đến nữ nhân của mình đối với nam nhân khác có cảm giác như vậy, sắc mặt hắn càng thêm tối tăm vài phần.

– Thập Nhị Lâu Ngũ Thành…

Theo Tống Thanh Thư càng lên càng cao, toàn bộ hoàng cung đều chú ý tới động tĩnh, nhìn xem giữa không trung tựa như xuất hiện một vị Trích tiên, trong hậu cung truyền đến các các loại kinh hô của nữ nhân tiếng thét chói tai, ngay trong lãnh cung Lý Nguyên Chỉ cùng Trần Viên Viên cũng bị kinh động đến.

– Là Tống đại ca!

Nàng mắt sắc, dù là cách quá xa, nhìn thấy mơ mơ hồ hồ, cũng rất nhanh liền nhận ra tình lang, Lý Nguyên Chỉ dựa tại bên cạnh cửa sổ, vẻ mặt phấn khích nói ra…

– Bổn cô nương chọn trúng nam nhân, chính là soái như vậy a…
– Lý cô nương, có thể đỡ ta qua nhìn xem hay không?

Sau khi nghe được trong nội cung thanh âm gần như sôi trào, ngay cả Trần Viên Viên cũng có chút hiếu kỳ rồi, thế nhưng nàng trọng thương mới khỏi, toàn thân vẫn còn vô lực, không cách nào tự mình xuống giường.

– Hừ…

Lý Nguyên Chỉ giơ lên cái cằm, nàng không thế nào chào đón nữ nhân hại nước hại dân này, bất quá là vào niên kỷ của một cô nương, trong lòng luôn luôn muốn hướng những nữ nhân khác khoe khoang tình lang của mình cỡ nào lợi hại, do dự một chút nàng vẫn là đã chạy tới đỡ Trần Viên Viên đi đến bên cửa sổ.

Nhìn qua giữa không trung cái kia một thân tiên khí kia, Trần Viên Viên không khỏi nghĩ đến trước đây không lâu, đối phương đáng giận kia trêu đùa hí lộng làm cho nàng buộc phải có đến cao trào mấy lần, bây giờ loại bộ dạng này hoàn toàn tương phản bất đồng cực lớn làm cho nàng trong lúc nhất thời khiếp sợ không thôi.

– Thật là một nam nhân thần bí oai vũ a…

Không biết nghĩ đến cái gì, Trần Viên Viên da thịt bạch ngọc bất tri bất giác nhiễm một tầng đỏ ửng.

Lúc này bên ngoài Tụ Anh Điện, bỗng nhiên vang lên giọng nói chói tai của Vạn Sĩ Tiết:

– Họ Tống đây là muốn chạy trốn, mọi người nhanh dùng cung tiễn bắn hắn đi…

Hoàng Sam Nữ Tử lập tức nổi giận:

– Tả tướng đại nhân, ngươi làm vậy là có ý tứ gì?
– Ta hiểu rõ họ Tống kia có chủ ý gì…

Vạn Sĩ Tiết cười lạnh nói…

– Hắn đang bị cấm quân lớp lớp trùng vây, có chắp cánh cũng không thể bay thoát được, nên mượn cớ hô phong hoán vũ, khiến cho cấm quân không có ngăn trở hắn rời đi, bằng không thì hắn sớm đã bị bắn thành gai nhím rồi!
– Hừ… nhiều lời…

Tiểu Long Nữ xưa nay quẳng đi hỉ nộ ái ố, như bình thường chuyện cho dù có lớn hơn nữa cũng rất khó làm cho nàng tâm tình chấn động, thế nhưng l không biết vì cái gì, lúc này nghe được Vạn Sĩ Tiết trắng trợn chửi bới Tống Thanh Thư, nàng cảm thấy trong lòng có một cỗ lửa giận, bóng trắng liền lóe lên, giơ kiếm đâm thẳng tới trước người Vạn Sĩ Tiết.

Hoàng Thường hừ lạnh, tuy rằng lão không ưa Vạn Sĩ Tiết, nhưng Vạn Sĩ Tiết dù sao cũng là quan lại đứng đầu, lại làm sao có thể để cho hắn tại dưới mí mắt xảy ra chuyện?

Tâm niệm vừa động, trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước mặt Vạn Sĩ Tiết, thay hắn ngăn cản lại nhất kích tất sát.

Tiểu Long Nữ rất nhanh lui về tại chỗ, nàng vốn bởi vì lúc trước tâm tình chấn động dẫn đến bị nội thương, hiện tại lại vọng động chân khí như vậy, khóe miệng rất nhanh lại liền chảy ra máu tươi.

Vạn Sĩ Tiết tìm được đường sống trong chỗ chết, kinh hồn vừa định, nghĩ đến mình rõ ràng bị một cô nương khiến cho chật vật như vậy, thẹn quá hóa giận phía dưới vội vàng mệnh lệnh quân binh chung quanh:

– Đem thích khách này bắt lại cho ta!

Lão dù sao thân là quan lại đứng đầu, vẫn có được uy tín nhất định, thị vệ phụ cận do dự một chút rồi từng bước một hướng phía Tiểu Long Nữ bức tới.

Trong lúc cơ thể khí tức kích động, Tiểu Long Nữ rõ ràng trong thời gian ngắn chỉ sợ không có sức chiến đấu, đôi mi thanh tú nhăn lại, trong nháy mắt đó vẻ điềm đạm đáng yêu làm cho nam nhân nhao chung quanh trong lòng thương xót nổi lên, bọn thị vệ bước chân tiến lên cũng là chậm chạp xuống.

Hoàng Sam Nữ Tử thừa cơ phóng ra đem Tiểu Long Nữ bảo vệ tại sau lưng, hừ lạnh:

– Tả tướng đại nhân, hôm nay nén hương nếu như không cháy hết, thì đổ ước vẫn còn có hiệu lực, ta đã đáp ứng hắn bảo vệ an toàn cho Long cô nương, sẽ không để cho bất cứ ai khi dễ nàng.
– Dương cô nương, nếu Tống Thanh Thư chỉ là lấy đánh cuộc để ngụy trang, để mà chạy trốn thì sao đây?

Vạn Sĩ Tiết cười lạnh nói.

– Hắn không phải là người như vậy, ta lấy tính mạng ra đảm bảo.

Hoàng Sam Nữ Tử nhàn nhạt đáp.

Vạn Sĩ Tiết nhướng mày, Hoàng Sam Nữ Tử thân phận đặc thù, địa vị trong Kiêm Sơn Thư viện lại cao cả, huống chi nàng còn là một công chúa, những người khác thì không biết tầng bí mật này, nhưng lão thân là tể tướng đương triều lại há lại không biết, một người như vậy đã quyết tâm bảo vệ Tiểu Long Nữ, hắn thật đúng là không biết làm như thế nào cho phải.

– Đợi nén hương cháy hết rồi nói sau.

Hoàng Thường bỗng nhiên lên tiếng, địa vị của Hoàng Thường tôn sùng, lại vừa mới cứu tính mạng, Vạn Sĩ Tiết không dám phản bác.

– Vậy thì chờ thêm một chút đi, dù sao nén hương cũng nhanh đã xong, đến lúc đó xem các ngươi còn có lời gì để nói.

Vạn Sĩ Tiết cười lạnh.

– Tiên Nhân Phủ Ngã Đính…

Âm thanh trong trẻo lại từ giữa không trung truyền đến, chỉ bất quá thời điểm này Tống Thanh Thư đã ở trên không trung rất cao, ngoại trừ số ít mấy cao thủ công lực cao sâu thì mơ hồ có thể chứng kiến thân hình của hắn, người còn lại hoàn toàn chỉ có thể bằng vào thanh âm mà cảm nhận được hắn vẫn còn đang ở trên không trung.

– Hắn là thần tiên hay sao đây?
– Lẽ nào hắn quả thật tìm đến Lôi công cầu mưa?
– Trời mưa thuộc về Long Vương quản chứ?

Cách đó không xa nghe những tên thị vệ xì xào bàn tán, Hoàng Sam Nữ Tử vẻ mặt lo lắng nhìn xem nén hương bên cạnh, còn chỉ có một tấc thì nén hương đã cháy hết, một giọt mưa nhỏ cũng không có thấy, chẳng lẽ cuối cùng vẫn là thất bại chấm dứt hay sao này?

– Hoàng thượng, hương đã cháy xong, vi thần khẩn cầu hoàng thượng hạ lệnh đuổi bắt thích khách, truy nã Tống Thanh Thư.

Vạn Sĩ Tiết trong giọng nói ức chế không nổi nhìn có chút hả hê.

– Được…

Triệu Cấu gật đầu, đang muốn mở miệng, Hoàng Sam Nữ Tử đoạt trước nói:

– Bệ hạ, nén hương còn chưa có hoàn toàn cháy hết, xin chờ một chút.
– Còn thừa một chút như vậy thì có bao lâu, nói không chừng ta lời còn chưa nói hết thì cháy đã xong, trận mưa này chẳng lẽ có thể ở thời điểm này lại rơi xuống sao?

Vạn Sĩ Tiết cười lạnh.

– Kết… Thụ… Trường… Sinh…

Trong tầng mây bỗng nhiên lần nữa truyền đến thanh âm Tống Thanh Thư vang rền, bắt lấy không biết là người nào rống lên:

– Trời mưa…

Vạn Sĩ Tiết lập tức giận dữ, nhảy ra căm tức nhìn phương hướng thanh âm truyền đến:

– Là kẻ nào tà thuyết mê hoặc?

Bỗng nhiên lão cảm thấy trên mặt mát lạnh, vô thức đưa tay sờ sờ, chỉ thấy trên tay một mảnh nước đọng, liền ngây ngẩn cả người.

– Thật sự trời đã mưa!

Lại có người kinh hô lên.

Hoàng Sam Nữ Tử vươn tay cảm thụ được trên bầu trời rơi xuống từng giọt mưa, trong nháy mắt đó toàn bộ người hoảng hốt:

– Hắn rõ ràng thật sự làm được rồi!
– Tỷ phu…

Tiểu Long Nữ ngưỡng đầu, mặt ngọc hoàn mỹ vô hạ lẳng lặng yên cảm thụ được trong không gian mưa bụi, phảng phất là cảm thụ được khí tức của Tống Thanh Thư.

A Kha càng là che miệng mình, sợ bị kích động kêu lên, trong ánh mắt phảng phất có thủy quang lưu chuyển, đáy lòng một thanh âm càng không ngừng vang lên: “Những truyền thuyết về hắn quả nhiên đều là thật sự, đều thật sự…”

Triệu Cấu giây khắc này không chú ý đến Ngô quý phi bên cạnh dị thường, bởi vì hắn cũng đang trợn tròn mắt, trong miệng thì thầm tự nói:

– Chẳng lẽ hắn thật là thần tiên sao?
– Thần tích a…

Mấy tên quân binh lính kia thì không nhiều cố kỵ như vậy, nhìn thấy tất cả trước mắt nhao nhao kích động phát run, mỗi tên nhịn không được rống lên, dường như chỉ có như vậy mới có thể thổ lộ được tâm tình trong lòng kích động bọn hắn.

Hơn vạn tên lính gào lên thì hạng gì kinh người, trong lúc nhất thời phụ cận cung điện đều có chút run run lên…

– Còn thể thống gì, yên lặng… yên lặng!

Cảm giác quân binh như muốn bất ngờ làm phản vậy, Triệu Cấu nhướng mày, hừ lạnh nói.

Bất quá lúc này tâm tình mọi người đều ở vào giai đoạn cực kỳ tăng vọt, thanh âm của Triệu Cấu trong nháy mắt liền bị chìm ngập, không có bất kỳ người nào phản ứng đến hắn một chút…

– Nguy Lâu Cao Bách Xích…

Thủ Khả Trích Tinh Thần…

Bất Cảm Cao Thanh Ngữ…

Khủng Kinh Thiên Thượng Nhân…

Tống Thanh Thư thanh âm lần nữa truyền đến, cho dù không có tận lực, trong tiếng rống của hơn vạn binh sĩ vẫn là rành mạch truyền vào trong tai mỗi người.

‘Bất Cảm Cao Thanh Ngữ…

Khủng Kinh Thiên Thượng Nhân?’

Một đám binh sĩ đang nhao nhao nghe đến câu này ai nấy đều cuống quýt ngậm miệng lại, rong nháy mắt liền an tĩnh lại.

Nhìn xem Tống Thanh Thư từng bước một theo trên tầng mây đi xuống, cũng không biết người nào bắt đầu, hơn vạn binh sĩ tự phát quỳ trên mặt đất:

– Bái kiến tiên nhân…
– Bái kiến tiên nhân…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198

Thể loại