Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 44

Tống Thanh Thư thấy kỳ quái, vốn dựa theo hắn phỏng đoán, tên cẩm y công tử nhìn qua chính là xuất thân từ nhà hào phú, nhưng sau khi rời thuyền lên bờ, mặc dù có một cỗ xe ngựa sang trọng đến đón, thế nhưng là rõ ràng không có nha hoàn, người hầu tới đón tiếp, phải biết rằng các nhà hào phú đại tộc rất chú ý đến những thứ lễ tiết này đấy.

“Chẳng lẽ là ta đã đoán sai…”Tống Thanh Thư theo màn cửa sổ bằng lụa mỏng hướng ra phía ngoài nhìn qua, phố xá phồn hoa, nhưng thực sự không bị hắn để ở trong mắt, toàn bộ tâm tư đang suy đoán trên thân tên cẩm y công tử kia.

Xe ngựa chạy lúc lâu, cuối cùng chạy vào một biệt viện hẻo lánh trong thành, cho dù cái biệt viện này coi như tao nhã, thế nhưng là khó tránh khỏi có chút suy bại cũ kĩ theo thời gian, Tống Thanh Thư trong lòng càng nghi hoặc:

“Tòa nhà cũng không lớn lắm a…”

Rất nhanh xe ngựa ngừng lại, ngoài xe ngựa truyền đến thanh âm Trương Tam:

– Công tử mời xuống xe…

Xuống xe, đám người Trương Tam cũng không nói lời nào, cứ trầm mặc dẫn dắt hắn đi qua các ngã rẽ trong sân, Tống Thanh Thư đầy bụng nghi hoặc, thế nhưng là sợ lộ ra kẽ hở, cũng không dám lên tiếng hỏi.

Đi trong chốc lát, một đám người bất tri bất giác đi tới một cánh cổng nhỏ vắng, có một cỗ xe ngựa mộc mạc đứng chờ ở nơi đó.

Trương Tam lúc này mới thủ lễ nói ra:

– Công tử, không tiện lại cùng công tử đồng hành, mời công tử lên xe, chúng ta sẽ âm thầm bảo hộ.

Tống Thanh Thư gật đầu, trong lòng lúc này mới sáng tỏ thông suốt: Nguyên lai là hoạt động tránh bị người theo dõi, nếu như đã biết ảo diệu trong đó, Tống Thanh Thư lập tức bình tĩnh trở lại, bắt đầu ngồi trong xe ngựa điều tức dưỡng thần.

Trải qua mấy lên trung chuyển, cuối cùng từ xe ngựa đổi một cỗ kiệu, lại đi một lúc lâu, chợt thấy đến trước phố bắc có cái cổng lớn có hai con sư tử bằng đá, cửa chính cũng không mở, trên cửa có một biển, có năm chữ to “Sắc Tạo Vệ Quốc Phủ”.

Tống Thanh Thư hãi: “Vệ quốc phủ này không phải là tòa nhà của Nam Tống Xu Mật Sứ Cổ Tự Đạo sao?”

Hắn, đối với cấu thành quyền lực trung khu thiên hạ của các quốc gia cũng có biết một chút, Nam Tống Vệ Quốc Công đó là đời sau quyền thần Cổ Tự Đạo, hiện nay thân là Xu Mật Sứ, lúc này triều đình Nam Tống còn có Vạn Sĩ Tiết, Hàn Thác Trụ, Sử Di Viễn quyền hành cùng địa vị Cổ Tự Đạo ngang nhau.

Mặc dù như thế, Cổ Tự Đạo cũng chính là một nhân vật thực quyền của triều đình Nam Tống, tuyệt không có thể khinh thường.

Thời điểm Tống Thanh Thư kinh nghi bất định, cỗ kiệu rồi lại hướng đến phía Vệ quốc phủ đi, nhưng không tiến cửa chính, mà lại tiến vào cửa nách phía tây.

“Thì ra là người trong Cổ phủ…” Tống Thanh Thư kinh hãi, Cổ Tự Đạo quyền thế như vậy, lại cùng Hiệp Khách đảo có quan hệ mật thiết, đến cùng lão đang muốn làm gì?

Sau khi kiệu phu đi vào một nơi rồi hạ kiệu, liền lui ra.

Tống Thanh Thư còn đang nghi hoặc, thì có một nha hoàn dẫn một đám người đến đón, vừa cười vừa nói:

– Bảo nhị gia rốt cuộc đã trở về, lão tổ tông ngày hôm nay một mực nhắc mãi đây.

Vừa nói qua, liền gọi đến bên cạnh bốn tên sai vặt đi đến, nâng kiệu lên, tiếp tục hướng trong vườn đi đến.

Tống Thanh Thư xuyên thấu qua khe hở màn cửa, lặng lẽ quan sát cô nương kia, chỉ thấy nàng thân thể mảnh mai, tuy rằng không phải là tuyệt sắc, nhưng lại ôn nhu động lòng người, làm cho người bay lên một cảm giác thân cận.

“Bảo nhị gia…” Tống Thanh Thư nhớ tới lời nha hoàn kia xưng hô, sắc mặt cổ quái, xưng hô này như thế nào nghe lại thân quen như vậy, rõ ràng nha hoàn kia đi tại bên cạnh cỗ kiệu, thừa dịp những người khác không có chú ý, lặng lẽ xuyên thấu qua màn cửa sổ bằng lụa mỏng nói với hắn.

– Bảo nhị gia hôm nay là tại sao lại ngồi an tĩnh như vậy?

Tống Thanh Thư âm thầm kêu hỏng bét, cô nương này xem ra là nha hoàn mang theo bên mình của cẩm y công tử kia, hơn nữa nghe khẩu khí của nàng, thì nàng cùng cẩm y công tử có quan hệ rất tốt, bằng không thì sẽ không dám xưng hô tùy tiện như thế.

– Um… ta vừa rồi mấy lần thay đổi xe ngựa, giờ lại ngồi trên kiệu, hiện tại có chút choáng váng, nên không muốn nói chuyện.

Tống Thanh Thư rất nhanh tìm được một lý do.

– Vậy nhị gia nhanh ngủ trong chốc lát đi, hiện tại lão tổ tông đang trong phòng chờ nhị gia, đến lúc đó cũng đừng có một bộ uể oải, bằng không thì toàn bộ Vệ quốc phủ chỉ sợ cũng không được an bình.

Cô nương kia nói xong lời cuối cùng, cũng nhịn không được nữa, che miệng nở nụ cười.

Tống Thanh Thư lập tức trong đầu xoay tròn không dứt, hắn bây giờ đối với tình huống trong phủ hoàn toàn không biết gì cả, lại sắp đi gặp cái gì lão tổ tông, đến lúc đó vạn nhất còn có thân thích nào khác của tên cẩm y công tử tại đó, nếu mình nhận không ra, sơ rằng sẽ có phiền phức rồi.

Hắn có lòng muốn từ cô nương này trong miệng tìm hiểu chút ít tin tức, bất quá xem ánh mắt của nàng sáng ngời, hiển nhiên là một cô nương thông minh lanh, hơn nữa lại là người bên cạnh cẩm y công tử kia, nếu không cẩn thận thì dễ dàng bị nàng nhìn ra kẽ hở.

Tống Thanh Thư mặc dù có chút khẩn trương, nhưng chỉ là một quốc công phủ hắn thật cũng không qua lo lắng, tự mình võ công đã khôi phục, cùng lắm thì đến lúc đó dùng khinh công, bỏ trốn là được rồi.

Nghĩ như vậy, hắn dần dần bình tĩnh, chuẩn bị đến trường hợp nước đến đất chặn, hành sự tùy theo hoàn cảnh.

Cỗ kiệu đi vào thuỳ hoa môn thì hạ xuống, mấy tên phu kiệu rời khỏi, cô nương kia đi đến xốc lên màn kiệu, đỡ lấy Tống Thanh Thư:

– Cẩn thận chút…

Tống Thanh Thư nhịn không được mỉm cười, đúng là hào phú, một đại nam nhân xuống kiệu rõ ràng còn có nha hoàn nâng đỡ.

Bất quá lúc này hắn giả mạo chính là thân phận cẩm y công tử kia, nên cũng không dám có dám làm gì khác, vịn lấy tay thân phận, rồi bước xuống cỗ kiệu.

Bàn tay nàng mềm mại ấm áp, Tống Thanh Thư cảm thán bàn tay nhỏ bé cô nương này quả nhiên tốt đẹp, bất quá hắn lúc này hắn thân vào trong hang hổ, rất nhanh liền thu liễm, theo nha hoàn kia dẫn đi vào.

Tiến vào cửa thuỳ hoa, dọc theo hành lang, đều là rường cột chạm trổ các loại chim tước. Tống Thanh Thư âm thầm tặc lưỡi, nơi này đẹp đẽ hoa lệ so ra còn vượt hoàng cung Kim, Thanh hai nước rồi, xem ra Cổ Tự Đạo tham ô mục nát không ít a.

Phía trên các bục đá, có mấy nha đầu xiêm y đủ màu sặc sỡ, thấy bọn họ đã đến, liền vội vàng cười chào đón líu ríu nói ra:

– Vừa rồi lão thái thái mới nhắc đâu rồi, vừa khéo đã tới.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198

Thể loại