“Yểm Thiếu là cái gì?”
Lạc Nam âm thầm nghi hoặc, cũng khá lâu rồi Hệ Thống mới đưa ra thêm một nhiệm vụ nữa cho hắn.
Vội vàng mở ra Nhiệm Vụ Chú Thích quan sát thông tin.
Cái gọi là Yểm Thiếu, chính là vị trí Thiếu Chủ của Yểm Ma Điện…
Mỗi thời đại của Yểm Ma Điện chỉ chọn ra một Yểm Thiếu, có địa vị cực kỳ cao cấp, chỉ dưới Điện Chủ, sánh ngang cả Đại Trưởng Lão.
Muốn đạt được vị trí Yểm Thiếu, đầu tiên ngươi phải là sát thủ của Yểm Ma Điện, sau khi tích lũy đầy đủ cống hiến sẽ được trao Lệnh Bài Nhân Tuyển, đủ tư cách để cạnh tranh với những Nhân Tuyển khác.
Ba mươi năm sau, Yểm Thiếu Chi Tranh sẽ bắt đầu, toàn bộ Nhân Tuyển phải trở về tổng bộ Yểm Ma Điện để tham dự, nếu chậm trễ sẽ bị tước quyền thi đấu.
Hệ Thống đưa ra nhiệm vụ Yểm Thiếu là muốn Lạc Nam đoạt lấy chức vị này, trở thành Thiếu Chủ của Yểm Ma Điện.
Mà cái tên nam tử vừa bị hắn giết chết đương nhiên chính là một trong số những nhân tuyển muốn cạnh tranh vị trí Yểm Thiếu, đáng tiếc đã ngã xuống ở nơi này.
“Thú vị.” Lạc Nam mỉm cười, đem thi thể và Lệnh Bài Nhân Tuyển của tên nam tử thu hồi.
Nếu thật sự có thể trở thành Thiếu Chủ của Yểm Ma Điện, có được tổ chức sát thủ hàng đầu Đạo Giới như thế này hậu thuẫn, vậy đại sự thống nhất cả Nguyên Giới lại gần hơn một bước.
Có đến ba mươi năm nữa Yểm Thiếu Chi Tranh mới bắt đầu, Lạc Nam cũng không vội vàng, trước đó vẫn là nên đến Đạo Quốc trước một chuyến.
Nếu có thể ở Đạo Quốc gia tăng thực lực, vậy thì bên trong Yểm Thiếu Chi Tranh sẽ càng thêm nắm chắc phần thắng.
“Ngươi đang suy nghĩ gì?” Chân Mật thấy hắn trầm tư liền nhịn không được hỏi.
“Là như thế này…” Lạc Nam đem những hiểu biết về Yểm Ma Điện và Yểm Thiếu Chi Tranh nói ra, dù sao đều là người một nhà, cũng không cần che giấu.
“Đạo Giới vẫn có thế lực sát thủ quỷ dị như thế nào.” Chân Mật tặc lưỡi:
“Xem ra hiểu biết của ta vẫn còn quá ích…”
“Ngươi hứng thú với chức vị Yểm Thiếu sao?” Khương Lê tò mò hỏi.
Thử tưởng tượng thiên phú và chiến lực của Lạc Nam vốn đã rất kinh khủng, nếu có thêm Yểm Ma Điện chống lưng, vậy hắn còn đáng sợ đến mức nào nữa?
Bên trong Phá Đạo Lệnh, Bích Tiêu và Đông Hoa cũng hưng phấn nhìn nhau nói:
“Phải đem chuyện này báo cáo với đại tỷ, toàn lực hỗ trợ hắn trở thành Yểm Thiếu.”
Nếu như Lạc Nam thành công chấp chưởng Yểm Ma Điện, vậy thì căn cơ của Phá Đạo Hội ở Đạo giới sẽ lại vững chắc thêm một bậc.
Thậm chí các nàng cảm thấy, chức vị Yểm Thiếu này so với việc trở thành cao tầng của Độ Đạo Môn còn quan trọng hơn.
Bởi lẽ nếu xét về nội tình, chưa chắc Yểm Ma Điện sẽ yếu hơn Độ Đạo Môn.
Trong khi đó Độ Đạo Môn đã có thế hệ kế thừa hàng đầu như Bùi Linh Hi, Cầm Dao Nhã, Đan Phỉ… dù Lạc Nam có trở thành Thiếu Thần Tử thì cũng chỉ sánh ngang bọn họ.
Ngược lại nếu đoạt được ngai Yểm Thiếu của Yểm Ma Điện, đó chính là chức vị độc nhất vô nhị, có tầm ảnh hưởng lớn hơn cả Thiếu Thần Tử.
“Không sai, ta muốn trở thành Yểm Thiếu.” Lạc Nam quyết đoán nói:
“Đến thời điểm đó nếu như có việc cần, ta sẽ phân phó hai nàng giúp sức.”
“Không thành vấn đề.” Chân Mật cùng Khương Lê gật đầu đồng ý.
Lạc Nam cũng cảm thấy mình khá hữu duyên với Yểm Ma Điện.
Bởi lẽ vũ khí của hắn sử dụng chính là Yểm Ma Đao, mà năm đó ở Nhất Thế Vũ Trụ, dưới trướng của hắn cũng có Yểm Ma Tộc đầu nhập.
Đương nhiên Yểm Ma Tộc ở Nhất Thế Vũ Trụ là vô pháp sánh bằng Yểm Ma Điện ở Đạo Giới này.
Chỉ riêng con Huyết Yểm Ma mà tên nam tử triệu hoán vừa rồi, nó chính là chủng loại biến dị bên trong Yểm Ma Tộc, không phải Yểm Ma Tộc bình thường có thể so sánh, chẳng qua hơi xui xẻo gặp phải bầy dơi như khắc tinh mà thôi.
Lạc Nam dọn dẹp sạch sẽ giấu vết chiến đấu, tránh có cường giả của Yểm Ma Điện tìm đến điều tra.
Trong lúc đó, Bích Tiêu cũng bắt đầu liên hệ với Phá Đạo Hội, tìm kiếm thêm nhiều tin tức tình báo về Yểm Ma Điện.
“I a… ia a…”
Con thú nhỏ đáng yêu khả ái khiến người khác muốn bế vào lòng âu yếm, đáng tiếc nó chỉ bám chặt trên tóc Lạc Nam không rời.
Điều này khiến Chân Mật bất mãn nói: “Đầu ngươi có gì hấp dẫn? Tại sao nó không chịu xuống?”
Lạc Nam bất đắc dĩ nhún nhún vai, ra hiệu cho Diên Hương Trùng bay vào lòng Chân Mật.
Lúc này Hồng Hồn Thánh Thảo liền bay theo Diên Hương Trùng, ngoan ngoãn để cho Chân Mật ôm lấy nó.
“Đây là Diên Hương Trùng, chẳng trách thu hút Hồng Hồn Thánh Thảo tìm đến…”
Rời khỏi tóc Lạc Nam, Khương Lê rốt cuộc nhìn thấy nó, trước đó nàng còn suy nghĩ Lạc Nam liệu có phải là Khí Vận Chi Tử hay Thiên Đạo Chi Tử hay không, tại sao vô duyên vô cớ hấp dẫn được Hồng Hồn Thánh Thảo.
Nên biết rằng Hồng Hồn Thánh Thảo bình thường có hình dạng như một nhánh cỏ với mấy chiếc lá hình tròn màu phấn hồng, còn Hồng Hồn Thánh Thảo có thể hóa hình thành con thú như vậy đẳng cấp ít nhất cũng là tài nguyên Thiên Đạo, giá trị liên thành.
Chân Mật cưng nựng đùa nghịch Hồng Hồn Thánh Thảo, tấm tắt nói:
“Diên Hương Trùng ở đây, nói không chừng sẽ lại hấp dẫn thêm nhiều loại tài nguyên tìm đến.”
“Cũng hên xui.” Lạc Nam nhún nhún vai.
Mùi thơm của Diên Hương Trùng tỏa ra trong phạm vi có hạn, nếu trên đoạn đường đến Đạo Quốc không có loại thiên tài địa bảo nào ở gần thì cũng đành chịu mà thôi.
Thời gian năm năm quá ngắn, hắn không thể mang theo Diên Hương Trùng khám phá toàn bộ Tứ Đạo Cổ Lâm để thu thập tài nguyên được.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 15 tại nguồn: http://truyensex68.com/con-duong-ba-chu-quyen-15/
Lại nửa tháng trôi qua, bóng tối bao phủ khu rừng, ánh trăng treo cao bị mây đen che khuất, không khí lâm vào sự âm u, quỷ bí…
Xuyên suốt thời gian dài di chuyển, Lạc Nam và hai nữ nhân cũng tìm một sơn cốc nghỉ chân.
Vốn Lạc Nam không có ý định dừng lại… bất quá nữ nhân có bệnh ưa sạch sẽ, hành tẩu lâu như thế không tắm rửa cứ cảm thấy khó chịu và bứt rứt.
Thiên Đạo Bảo hình dạng như lồng đèn của Khương Lê được lấy ra, hai nữ nhân tiến vào bên trong thoải mái tắm rửa, Lạc Nam thì bị cho ở bên ngoài canh giữ.
Như sợ hắn nhìn trộm, hai nữ còn kích hoạt Trận Pháp bao phủ toàn bộ lồng đèn, đảm bảm một khi Lạc Nam có ý đồ bất chính sẽ lập tức bị phát hiện.
Lạc Nam lại âm thầm bĩu môi, thầm nghĩ lão bà của ta dung nhan không kém gì hai người, ta cần gì phải làm ra hành vi thấp kém như vậy? Nữ nhân đúng là ưa thích suy diễn.
Rõ ràng là hai nàng ta bám theo mình… bất quá không thể không nói, xuyên suốt đoạn đường có mỹ nhân bầu bạn cũng đỡ nhàm chán.
Chợt ánh mắt Lạc Nam hơi híp lại…
Bên trong bóng tối, vô số con Xích Nha Hắc Ám cảm giác được khá nhiều động tĩnh.
Từng đôi mắt đỏ ngầu như máu mở ra trong màn đêm, khí tức Yêu Thú như rình rập con mồi đang từ từ tiếp cận.
Cũng phải thôi, giữa bóng đêm lạnh lẽo, kiện Thiên Đạo Bảo như đèn lồng sáng rực không gian của Khương Lê quá mức nổi bật, thu hút đám Yêu Thú tìm đến cũng là chuyện bình thường.
Thông qua Xích Nha Hắc Ám ẩn nấp ở khắp nơi quan sát, Lạc Nam nắm được 30 cổ khí tức Yêu Thiên Đạo…
Tứ Đạo Cổ Lâm không hổ là hung địa, chỉ riêng một đội ngũ Yêu Thiên Đạo lên đến 30 con đã đủ khiến đại đa số tu sĩ dưới Thần Đạo Cảnh phải đau đầu.
Bất quá hắn không chút nao núng…
Lục Đạo Luân Hồi Tâm vận chuyển, Yêu Đạo mở ra.
Long Thần Biến kích hoạt, dung hợp cùng Bá Đạo Quy Tắc…
NGAO!
Thể nội Lạc Nam vang lên tiếng Long ngâm kiệt ngạo bất tuần.
Khoảnh khắc đó uy áp dữ dội từ Yêu Đạo, Long Thần và Bá Đạo Quy Tắc kết hợp trực tiếp khuếch tán khắp bốn phương tám hướng.
Chỉ trong nháy mắt, hơn một nửa Yêu Thiên Đạo đang tiếp cận rùng mình, máu huyết toàn thân sục sôi vì kính sợ, lập tức xoay đầu bỏ chạy.
Một số khác không phải không chạy, mà bởi vì thực lực yếu hơn, trực tiếp bị dọa đến nằm run lẩy bẩy trên mặt đất, không dám động đậy.
Yêu Thú ở Tứ Đạo Cổ Lâm linh trí không cao, mà linh trí càng thấp thì càng hành động dựa vào bản năng…
Huyết mạch và khí tức của Lạc Nam cường đại hơn chúng nó quá nhiều, khiến chúng nó ngay cả chiến ý cũng không dám sinh ra.
Vẫn là Bá Đạo Quy Tắc quá mức khủng bố, bằng không dù là Yêu Đạo và Long Thần kết hợp cũng chưa chắc dọa được đám Yêu Thiên Đạo này.
Nhưng mà tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa…
“RỐNG! Kẻ nào dám đến chỗ của ta kiêu ngạo?”
Một tiếng gầm kiệt ngạo bất tuần từ bên trong núi vọng ra…
ẦM ẦM ẦM…
Toàn bộ sơn cốc lắc lư kịch liệt.
ĐÙNG…
Ngọn núi sụp đổ, từng hòn đá khổng lồ bắn ra.
“Xem ra khí tức của ta đã kinh động đến một kẻ đáng gờm đang ngủ say…” Lạc Nam nở nụ cười tà.
Theo ngọn núi sụp đổ, bên trong núi cũng bước ra một thân ảnh cường hoành.
Đó là một dã nhân, nửa thân dưới khoác da thú bao trùm, nửa thân trên cởi trần để lộ cơ bắp như tạc tượng, làn da rám nắng khỏe mạnh, gân xanh cuồn cuộn bao trùm cơ thể, lông tóc cuồng loạn, đỉnh đầu có một đôi sừng dê uốn cong.
Đôi mắt lãnh khốc của hắn đảo qua một vòng, trực tiếp khóa chặt lấy thân ảnh Lạc Nam.
Mà Lạc Nam đã sớm lấy ra Gương Dị Chủng chiếu về thân ảnh đối phương.
Dương Lực Thánh Sơn Thú, được núi rừng thiên địa cùng với nơi có Quy Tắc Chi Lực cấp cao dung hợp thai nghén sinh ra, một trong những Thiên Địa Dị Chủng có chiến lực hàng đầu, ưa thích ngủ say trong núi, phẫn nộ khi bị đánh thức, có được nguồn sức mạnh hoang dã gần như vô địch trong cùng cấp.
Xem qua thông tin từ Gương Dị Chủng, Lạc Nam âm thầm gật đầu:
“Linh trí cao, biết nói tiếng người… quả nhiên là Thiên Địa Dị Chủng.”
Hắn không thể không cảm khái Đạo Giới thật sự là quá mức đặc sắc, bởi vì sở hữu quy tắc bậc cao cho nên sinh ra đủ kiểu giống loài cường đại và khủng bố.
Dương Lực Thánh Sơn Thú này chính là điển hình.
Lúc này, đôi mắt táo bạo của nó không khó phát hiện ra vị trí của Lạc Nam.
Cảm giác được khí tức Yêu Đạo và Long Thần của Lạc Nam quét đến, trên mặt nó không có chút biểu tình, càng là không có chút e ngại.
“Chết!”
Cực kỳ quyết liệt và dứt khoát, hai chân đạp nát mặt đất, cơ thể cường tráng như đạn pháo lao thẳng mà đến.
Nắm tay siết lại, gân xanh nổi lên, một quyền đấm thẳng vào mặt Lạc Nam.
Cảm giác khí tức của nó chỉ là Thiên Đạo Sơ Kỳ, Lạc Nam không lùi mà tiến.
Bỉ Ngạn Hoa nở rộ bao trùm cánh tay, Oanh Thiên Tổ Phù phóng thích xung kích, một quyền nghênh đón.
ĐÙNG!
RĂNG RẮC…
Lạc Nam cảm giác được Phật Cốt của mình kêu lên dữ dội, một cổ đau nhứt kịch liệt bao trùm toàn bộ cánh tay, cơ thể bị chấn đến bay ngược trở về, hung hăng đụng nát một gốc đại thụ.
“Thật mạnh…” Hắn hít một hơi.
Cũng may Phật Cốt vừa rồi đã được cường hóa, bằng không một quyền vừa rồi đủ đề nghiền nát cánh tay của mình.
Tuy chỉ là Thiên Đạo Sơ Kỳ nhưng sức mạnh nhục thân và thể tu của con hàng này lại sánh ngang với Thiên Đạo Viên Mãn, vì vậy mới có thể áp chế Lạc Nam ở lần đụng độ đầu tiên.
Nhưng mà Dương Lực Thánh Sơn Thú lại không hề hài lòng, nó ngửa đầu gầm thét một tiếng:
“Nát cho ta!”
Hiển nhiên việc tu vi cao hơn nhưng không thể một quyền đem Lạc Nam đả bại đã xúc phạm đến tôn nghiêm của nó.
Lần này nó càng bạo khởi thế công, có thể nhìn thấy trên bắp tay của nó là lít nha lít nhít các sợi gân xanh nổi cộm lên, số lượng lên đến hàng vạn… vượt qua thể tu bình thường quá nhiều.
Gân xanh dồn nén đến cực điểm như một cái lò xo dữ tợn đang được đè ép, vừa đấm đến mặt Lạc Nam là toàn diện bật ra.
Nhưng mà Dương Lực Thánh Sơn Thú đã lầm.
Nó có thể mạnh… bất quá Lạc Nam lại càng yêu nghiệt.
Nghịch Thần Luyện Thủ Kinh – Nghịch Thiên Thủ kích hoạt, đôi tay của Lạc Nam lập tức được cường hóa như hai kiện Thiên Đạo Binh.
Sức mạnh nhục thân tiệm cận Thể Đại Đạo Viên Mãn bạo phát, một vạn hành tinh trong đan điền luân chuyển.
Đơn giản và thô bạo đấm thẳng trực diện.
PHỐC… PHỐC…
Máu tươi bắn ra, tay của Lạc Nam và tay của Dương Lực Thánh Sơn Thú đồng loạt bạo tạc.
Hiển nhiên dù là Nghịch Thiên Thú kết hợp với tu vi Thể Tu vừa mới tiến bộ không lâu, Lạc Nam vẫn chưa thể trụ nổi uy lực của một vạn hành tinh cùng lúc bạo phát.
Hắn đau đớn lùi lại vài bước chân.
Còn ở phía đối diện, Dương Lực Thánh Sơn Thú lại bay xa hàng trăm dặm…
Với hàng vạn đường gân xanh trong cơ bắp, nó vẫn không thể chống nổi hàng vạn hành tinh của Lạc Nam.
Bất Diệt Viêm hừng hực bao trùm cơ thể, Lạc Nam kết hợp nuốt xuống một bình Bất Tử Dịch Thủy, nhanh chóng phục hồi cánh tay.
Còn ở đối diện, Dương Lực Thánh Sơn Thú trong mắt lóe lên Chiến Ý điên cuồng.
Cặp sừng trên đầu nó lóe sáng mãnh liệt, bỗng nhiên húc vào một ngọn núi ở phụ cận.
Trong ánh mắt đánh giá của Lạc Nam, ngọn núi kia như hóa thành lực lượng khổng lồ thông qua cặp sừng tiến vào cơ thể của Dương Lực Thánh Sơn Thú.
Cánh tay nát như tương của nó cũng lấy tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn thấy mà phục hồi.
“Sơn Lâm Chi Lực!”
Dương Lực Thánh Sơn Thú ngửa đầu quát to, cặp sừng trên đầu lóe sáng dữ dội.
Theo sau đó, Nguyên Khí, Mộc Hệ và Thổ Hệ thuộc tính trong bán kính vạn dặm như vòi rồng tiến về phía nó, cộng hưởng cùng cặp sừng trên đầu, tiến vào cơ thể.
Khí tức của Dương Lực Thánh Sơn Thú trở nên mạnh mẽ hơn, tu vi nhảy vọt hai tiểu cảnh giới, đồng thời cơ thể cũng cao lớn hơn gấp đôi.
“Đến đây đi!” Lạc Nam cười gằn:
“Cho ta thấy ngươi có thể làm được những gì!”
Đã có Sơn Dương Đế dò xét thiên cơ, bày mưu tính kế, hắn không ngại thu phục thêm một Dương Lực Thánh Sơn Thú với chiến lực vô song.
Thân là người ở vị trí cao, Lạc Nam nổi lòng ái tài…
Đương nhiên, hy vọng Dương Lực Thánh Sơn Thú này có đủ tư cách…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233