“Đã đến lúc nàng đưa ra lựa chọn…”
Lạc Nam lên tiếng, chờ đợi phản ứng của Cầm Dao Nhã.
Việc Cầm Dao Nhã lựa chọn là điều bắt buộc phải xảy ra, bởi vì bí mật Bá Đạo Quy Tắc của hắn đã bại lộ trước mặt nàng.
Loạn Đạo Thần Công quá mạnh, nếu không điều động đến Bá Đạo Quy Tắc thật sự rất khó đối phó.
Nên biết rằng trước đó ngay cả Vô Đạo Lĩnh Vực của Bích Tiêu cũng không thể hoàn toàn áp chế được Loạn Đạo Lĩnh Vực, bởi vì tu vi của Loạn Nhai và Bích Tiêu ngang bằng nhau, hai loại lĩnh vực chỉ có thể giằng co, chống cự lẫn nhau mà thôi.
Trong tình huống đó, nếu không xuất ra Bá Đạo Quy Tắc… sợ rằng khó mà đánh bại được Loạn Nhai một cách nhanh chóng.
Nếu Cầm Dao Nhã từ chối, vậy Lạc Nam phải chuyển sang dùng phương pháp mạnh.
Nàng chỉ đưa mắt nhìn hắn, từ tốn lấy ra một viên đan dược trị thương bỏ vào trong miệng, bờ môi nhợt nhạt khôi phục một chút huyết sắc.
Không đợi Lạc Nam nói thêm lời thứ hai, Cầm Dao Nhã bình thản hồi đáp:
“Nếu là đứng về Phá Đạo Hội… bản thân ta không thể đại diện cho toàn bộ Độ Đạo Môn, nhưng cá nhân ta sẽ chấp nhận, toàn lực ủng hộ Phá Đạo Hội.”
Lạc Nam sửng sốt, khóe môi giật giật: “Nói chuyện với người thông minh đúng là dễ dàng… bất quá nàng không suy nghĩ kỹ lưỡng một chút?”
Hắn không ngờ đến Cầm Dao Nhã sẽ quyết đoán gật đầu nhanh như vậy, còn tưởng rằng phải hao phí công phu miệng lưỡi để thuyết phục nàng, hoặc uy bức hoặc lợi dụ.
“Có gì để suy nghĩ nữa đâu? Hiện tại ta đã kết thù cùng Loạn Đạo Thần Quốc rồi, mà Phá Đạo Hội cũng giống như thế, có câu nói kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu không phải sao?” Cầm Dao Nhã nhẹ vuốt lọn tóc phủ bên vai, ánh mắt nhìn hắn như nhìn tên ngốc.
Lạc Nam nhất thời á khẩu không trả lời được.
Đúng a, Loạn Đạo Thần Quốc là thần quốc mạnh nhất của Đạo Quốc, Cầm Dao Nhã đã cùng Loạn Đạo Thần Quốc đối nghịch chẳng khác nào cùng Đạo Quốc đối nghịch, mà Phá Đạo Hội cũng giống như vậy… cho nên đứng giữa hai bên, nàng đương nhiên sẽ chọn nghiêng về Phá Đạo Hội.
“Nhưng chẳng phải nàng cũng là Ngân Dao Công Chúa sao?” Lạc Nam vuốt cằm:
“Lập trượng của Ngân Thiên Thần Quốc cũng ủng hộ việc chiếm đoạt Đạo Giới a.”
“Lập trường là thứ có thể thay đổi, sau những gì Loạn Nhai gây ra cho ta… Ngân Thiên Thần Quốc sẽ phải suy nghĩ lại.” Cầm Dao Nhã trong trẻo nói, sau đó hơi nghi hoặc nhẹ nhíu mày:
“Nhưng ta vẫn chưa rõ động cơ của hắn.”
“Nguyên nhân nằm ở Hiên Viên Thần Quốc.” Lạc Nam nói ra những tin tức trước đó mình biết được:
“Bởi vì Ngân Thiên Quốc Chủ suy yếu, Dạ Thiên Thần Quốc dưới trướng Hiên Viên Thần Quốc muốn công chiếm Ngân Thiên Thần Quốc của nàng, mà Loạn Nhai đương nhiên không hy vọng điều đó xảy ra, cho nên mới nhắm vào nàng.”
“Nàng là Ngân Dao Công Chúa, nếu hắn có được nàng… chẳng khác nào không cần đánh cũng sẽ có được Ngân Thiên Thần Quốc, mục tiêu của hắn là phủ đầu Hiên Viên Thần Quốc.”
“Ban đầu hắn chỉ định thăm dò thân phận thật sự của nàng sau đó mới tính đến bước kế tiếp, nào ngờ nàng quá cường thế buộc hắn đâm lao phải theo lao.”
“Thì ra là như thế…” Cầm Dao Nhã rốt cuộc hiểu ra vấn đề, ánh mắt quỷ dị xem lấy hắn:
“Công tử cũng bản sự thông thiên a, xem ra đã sớm bám theo Loạn Nhai.”
“Không tệ, ta vẫn luôn theo dõi… tình cờ thấy nàng gặp chuyện nên chỉ đành xuất thủ.” Lạc Nam nhún nhún vai.
Vốn hắn cũng không ngờ Loạn Nhai sẽ cương quyết đến như vậy, kẻ này cũng là tên háo sắc, không nhịn nổi trước mỹ nhan khuynh quốc khuynh thành của Cầm Dao Nhã.
Lạc Nam ban đầu chỉ định tùy cơ ứng biến, nếu Cầm Dao Nhã không gặp nguy hiểm sẽ không lộ diện… nào ngờ hắn thấy nàng sắp rơi vào đường cùng, ngay cả thủ đoạn phòng thân của Thiên Âm Đạo Chủ cũng vô dụng.
“Mau rời đi!” Cầm Dao Nhã đột nhiên lo lắng:
“Nơi này mặc dù gần vùng ngoại thành nhưng cũng sẽ có tu sĩ qua lại, sợ rằng rất nhanh sẽ có người đuổi đến.”
“An tâm đi, có người của ta canh giữ ở bên ngoài, còn thiết lập kết giới ngăn chặn mọi động tĩnh rồi.” Lạc Nam nở nụ cười:
“Bằng không trận chiến vừa rồi lớn như vậy, làm sao không có ai cảm nhận được?”
Cầm Dao Nhã âm thầm thán phục, tên nam nhân này hành sự quá mức lão luyện và chu toàn, mọi việc hắn đều đã tính toán thấu đáo từ trước… hơn nữa người của hắn còn dám xâm nhập vào tận địa bàn của Đệ Nhất Thần Quốc, bản lĩnh phi phàm.
“Vậy còn đệ đệ của ta…” Cầm Dao Nhã chau mày.
“Hắn là bị người của Loạn Nhai dẫn dụ rời đi để tiện hành động mà thôi, cũng không có gì nguy hiểm.” Lạc Nam mỉm cười:
“Dù sao mục tiêu chính của bọn hắn là nàng.”
Hai người đang nói chuyện, mắt thấy Loạn Nhai có dấu hiệu sắp tỉnh lại… Lạc Nam trực tiếp bước đến đặt bàn tay lên đỉnh đầu hắn.
Bá Đạo Quy Tắc điên cuồng thâm nhập vào Linh Hồn của Loạn Nhai, tiến hành tẩy não:
“Từ giờ ngươi là thuộc hạ trung thành của Lạc Nam, tận tâm tận lực vì Phá Đạo Hội, xem mọi nhiệm vụ ta giao phó đều quan trọng hơn tính mạng của mình.”
Loạn Nhai mơ mơ hồ hồ nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu thần phục.
Cầm Dao Nhã âm thầm rùng mình, kiêng kỵ nhìn hắn: “Nếu vừa rồi ta từ chối, có phải ngươi cũng làm như thế với ta?”
“Không sai.” Lạc Nam thẳng thắng đáp:
“Bí mật của ta quá lớn, không thể không dùng thủ đoạn cực đoan một chút… đương nhiên ta hy vọng nàng cam tâm tình nguyện.”
Trong mắt Cầm Dao Nhã hiện lên một tia tán thưởng, nàng rất thích sự thành thật của nam nhân này, dù rằng lời nói của hắn có thể gây mất lòng nhưng không nguỵ biện… thẳng thắn như chính nhân quân tử.
Không tiếp tục dong dài, Lạc Nam lấy ra một bản khế ước, dùng Bá Đạo Quy Tắc gia trì, viết lên trên đó giao kèo với Cầm Dao Nhã.
Khi chấp nhận ký vào, nàng sẽ giống như Khương Lê chúng nữ, trở thành người của Phá Đạo Hội làm việc dưới tay của hắn.
Nghĩ đến người nam nhân này ra tay cứu mình khỏi phải sử dụng đến Cuồng Thần Đan, hiện tại lại ngồi chung một thuyền với hắn, Cầm Dao Nhã cũng chẳng do dự, trực tiếp trích máu nơi đầu ngón tay ký lên khế ước.
Một cổ lực lượng vô hình phủ xuống bao phủ lấy thân thể nàng, thiên địa đã chứng giám… nếu như làm ra hành vi phản bội sẽ gặp phải thiên phạt, kết cục vô cùng thê thảm.
Thấy sắc mặt Cầm Dao Nhã vẫn còn nhợt nhạt, Lạc Nam đề nghị:
“Ngồi xuống ta giúp nàng trị thương, tránh lưu lại di chứng khiến người khác nghi ngờ.”
Cầm Dao Nhã gật đầu đáp ứng, khoanh chân ngồi giữa không trung.
“Uống vào thứ này!” Hắn lấy ra một bình Bất Tử Dịch Thuỷ.
Cầm Dao Nhã không do dự uống vào, chỉ cảm thấy sinh mệnh phun trào lan tràn khắp cơ thể.
Lạc Nam đặt một tay lên tấm lưng thon thả, Hồn Lực, Bất Diệt Viêm và các loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính trị thương, phục hồi nhanh chóng xâm nhập thân thể nàng.
Vừa được Bất Tử Dịch Thuỷ hỗ trợ, vừa được Lạc Nam ra tay… Cầm Dao Nhã lần đầu tiên lĩnh hội cái gọi là phục hồi siêu tốc là như thế nào.
Chỉ chưa đến vài phút, toàn bộ suy nhược và nội thương của nàng tan biến, sắc mặt khôi phục vẻ hồng nhuận, hai mắt sáng ngời như được rột rửa từ trong ra ngoài, được chữa trị từ linh hồn cho đến thể xác.
“Ưm…”
Nàng nhịn không được nhẹ rên một tiếng trong cổ họng vì thoải mái.
Biểu lộ của Lạc Nam trở nên cổ quái, mà mặt Cầm Dao Nhã cũng đỏ đến tận mang tai, vội vàng đứng lên nói:
“Đa tạ công tử, ta đã khôi phục tám chín phần…”
Lạc Nam hài lòng gật đầu, lúc này lột sạch Nhẫn Trữ Vật của Loạn Nhai rồi đem hắn đánh thức, vỗ vỗ vào mặt hắn:
“Cục diện ở đây giao cho ngươi giải quyết, đừng để lộ bất cứ manh mối nào, hiểu chưa?”
“Tuân lệnh chủ công.” Loạn Nhai cung kính hồi đáp, ánh mắt tràn ngập nể sợ.
Lạc Nam hài lòng, triệu hồi Tiểu Tinh mở ra Thời Không Môn:
“Chúng ta tạm thời rời khỏi chỗ này!”
Cầm Dao Nhã hiểu ý, nàng lấy ra Truyền Âm Ngọc thông báo với tổng quản và đệ đệ tìm khách sạn nghỉ ngơi ở trong thành, không cần trở về đình viện.
Lúc này mới ưu nhã ngồi lên lưng Tiểu Tinh.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 15 tại nguồn: http://truyensex68.com/con-duong-ba-chu-quyen-15/
Bên trong phòng của họa Thuỷ, Lạc Nam và Cầm Dao Nhã hiện ra, hắn đem Tiểu Tinh thu hồi.
“Loạn Nhai thật sự đã bị khống chế sao?” Cầm Dao Nhã thận trọng hỏi.
Nàng lo lắng Loạn Nhai sẽ có biện pháp thoát ly khống chế, sau đó điên cuồng trả thù.
Đang ở ngay Loạn Thần Đô, chỉ cần một vị Thần Đạo Cảnh xuất thủ đủ khiến tất cả vạn kiếp bất phục.
“Vấn đề này nàng cứ an tâm, trừ khi đích thân Thần Đạo Cảnh kiểm tra Linh Hồn của Loạn Nhai, bằng không hắn sẽ bị ta thao túng.” Lạc Nam tự tin đáp:
“Công pháp ta tu luyện rất đặc biệt, bên dưới Thần Đạo không thể thoát khỏi sự thao túng của ta.”
Một ngày nào đó khi Lạc Nam đột phá đến Thần Đạo Cảnh, ngay cả Thần Đạo cũng sẽ bị Bá Đạo Quy Tắc của hắn thao túng mà thôi.
Trừ khi kẻ đó tu luyện công pháp còn vượt trên Bất Hủ Diễn Sinh Kinh…
Lạc Nam không cho rằng bản nhái của Loạn Đạo Kiếm Quyết là Loạn Đạo Thần Công có bản lĩnh đó.
Cầm Dao Nhã nghe vậy cũng tạm thời yên lòng, Loạn Nhai đường đường là một Thái Tử… tin rằng sẽ không có vị Thần Đạo Cảnh nào vô duyên vô cớ kiểm tra linh hồn của hắn.
KẼO KẸT…
Cửa phòng bất chợt mở ra, ba thân ảnh tư dung tuyệt mỹ tiến vào.
Cầm Dao Nhã lập tức ngẩn ngơ, bởi vì ba người này chính là họa Thuỷ, Chân Mật và Khương Lê…
“Xem kìa… chúng ta vì ngươi vất vả canh gác để ngươi có thời gian tán tỉnh đệ tam mỹ nhân trên Đạo Địa Tiên Bảng cơ đấy.” Họa Thuỷ trề ra cánh môi anh đào nói.
“Còn tưởng chuyện gì quan trọng, thì ra là có người làm anh hùng cứu mỹ nhân đây mà.” Chân Mật bày tỏ thái độ khinh thường.
“Không nghĩ đến đường đường mỹ nhân thanh cao kiêu sa như ngươi cũng trúng phải ma trảo.” Khương Lê lại trêu tức nhìn Cầm Dao Nhã.
Vừa rồi Lạc Nam đột ngột truyền âm yêu cầu các nàng gấp gáp đến ngoại thành một chuyến phong tỏa phạm vi đình viện.
Còn tưởng rằng có đại sự gì, hiện tại thấy hắn mang theo Cầm Dao Nhã trở về, ba nàng liền bất mãn.
“Ba người các ngươi…” Cầm Dao Nhã nhịn không được nhìn Lạc Nam:
“Bản sự của công tử lại khiến người khác phải kinh ngạc.”
Hiển nhiên nàng đã nhận ra họa Thuỷ, Chân Mật và Khương Lê cũng giống như mình, có thể coi như là bị bắt làm “tù binh”.
Mỗi người đều là Thiếu Thần Nữ của đại thế lực ở Đạo Địa a…
“Khụ.” Lạc Nam ho khan một tiếng, vuốt vuốt mũi:
“Tất cả ta làm đều là vì đại sự không phải sao?”
Hắn đem sự việc Loạn Nhai ra tay với Cầm Dao Nhã kể lại một lần.
Vừa chiêu mộ được Thiếu Thần Nữ của Thiên Âm Đạo Thống, vừa thu phục được Loạn Đạo Thái Tử… đối với sự phát triển của Phá Đạo Hội lại tiến thêm một bậc quan trọng.
“Hừ, tên khốn đó.” Họa Thuỷ nhướn mày bày tỏ bất mãn.
Loạn Nhai ngoài mặt thì ve vãn nàng, trong bóng tối lại âm thầm ra tay với Cầm Dao Nhã, hành vi đúng là cầm thú.
Thậm chí nàng đang suy nghĩ, nếu như cuối cùng Loạn Nhai theo đuổi nàng thất bại… liệu hắn có sử dụng bạo lực động thủ với nàng hay không?
Người khác e ngại Tam Đạo Môn của nàng, nhưng Thái Tử của Loạn Đạo Thần Quốc như Loạn Nhai thì không sợ a.
Loạn Đạo Thần Quốc có nội tình vượt qua bất kỳ một trong tứ đại thế lực.
“Chậc chậc, đúng là cố sự kinh điển… anh hùng cứu mỹ nhân thoát khỏi tay cầm thú.” Chân Mật vẫn chưa chịu bỏ qua:
“Nếu là ta sẽ lập tức lấy thân báo đáp.”
“Câm miệng!” Cầm Dao Nhã sắc mặt lạnh lẽo: “Còn dám khiêu khích ta sẽ không nể mặt.”
Tâm trạng của nàng đang không vui, Chân Mật lại còn trêu chọc, nàng cũng không phải người dễ bắt nạt.
Lạc Nam bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Chân Mật: “Ta cũng cứu nàng thoát khỏi tay Võ Lân, sao chưa thấy lấy thân báo đáp?”
Khương Lê giả vờ không nghe thấy nhìn sang chỗ khác.
Chân Mật nhất thời lúng túng, yêu kiều hừ một tiếng: “Ta đầu quân cho ngươi xem như báo đáp rồi còn gì?”
“Dao Nhã cũng giống như thế, nàng ấy hiện tại đã là người của Phá Đạo Hội.” Lạc Nam nghiêm mặt đáp:
“Sau này nghe ta phân phó mà hành động, đừng có vì mâu thuẫn cá nhân làm hỏng hết đại cục.”
“Nếu dám trái lời… vậy đừng trách đồ chơi này.”
Hắn lấy ra Đằng Vân Tiên nắm trong tay.
Mấy nữ nhân lập tức rùng mình, vô thức lùi về phía sau một bước.
Chân Mật cũng rụt cổ lại không dám tiếp tục khiêu khích.
Cầm Dao Nhã cổ quái xem lấy chiếc roi da trong tay Lạc Nam, thầm nghĩ thứ này là pháp bảo gì? Vì sao khiến những nữ nhân tâm cao khí ngạo hoảng hốt đến như vậy?
“Thế kế hoạch tiếp theo là gì đây?” Họa Thuỷ thay đổi chủ đề.
Nàng cũng không xem Cầm Dao Nhã là đối tượng uy hiếp, chỉ có Bùi Linh Hi mới khiến nàng phải thận trọng mà thôi.
Cầm Dao Nhã tuy rằng mạnh, nhưng chiến lực sánh ngang Thi Hồng Nhan là cùng… không phải đối thủ của nàng.
Lạc Nam nhún nhún vai: “Các nàng vẫn tham gia Long Phượng Võ Hội như dự tính, còn ta sẽ lợi dụng Loạn Đạo Thái Tử xâm nhập hoàng cung.”
“Có quá nguy hiểm không?” Họa Thuỷ chau mày:
“Hay để ta đi cùng yểm trợ, dù sao thì ban đầu mục đích của ta không phải Long Phượng Võ Hội.”
“Không được, đường đường là Thiếu Thần Nữ của Tam Đạo Môn… đã đặt chân đến tận đây nhưng không tham gia Long Phượng Võ Hội, bất cứ ai cũng sẽ hoài nghi động cơ của nàng.” Lạc Nam nghiêm mặt nói:
“Hơn nữa ta chỉ lén lút thâm nhập, một khi bại lộ thì thêm bao nhiêu người cũng không thay đổi được cục diện.”
“Nhưng mà…” họa Thuỷ vẫn chưa an tâm.
Cầm Dao Nhã lấy làm kỳ quái nhìn họa Thuỷ, hai người nhận thức cũng nhiều năm… lần đầu tiên nhìn thấy họa Thuỷ lo lắng cho một người đến vậy, hơn nữa đây còn là nam nhân.
Nàng ngửi thấy mùi vị không tầm thường…
Đột ngột, bên ngoài phòng vang lên thanh âm của Thi Hồng Nhan:
“Họa Thuỷ, Lâm Thiên xảy ra chuyện!”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233