Lạc Nam được Cầm Thanh Vận dẫn vào một dòng suối nằm ở sâu trong rừng trúc…
Dòng suối này vậy mà lại do Hồn Lực tinh khiết ngưng tụ thành, ẩn chứa từng tia Quy Tắc Hồn Đạo cực kỳ nồng đậm, vừa nhìn đã biết không phải tài nguyên tầm thường.
“Đây là Đạo Hồn Thanh Thuỷ, Thiên Đạo Cấp Tài Nguyên… đủ để ngươi đột phá tiểu cảnh giới ở tu vi Hồn Đại Đạo.” Cầm Thanh Vận hướng dẫn nói.
“Vậy đệ không khách khí.” Lạc Nam vui sướng, đang định cởi trần nhảy xuống.
“Ngươi làm cái gì?” Cầm Thanh Vận hừ một tiếng:
“Thân thể tiến vào trong đó chẳng phải làm ô uế cả dòng suối? Đây là nơi mà ngày thường chỉ có Sơn Chủ như sư tỷ mới đủ tư cách tu luyện.”
“Không ngâm mình thì làm cách nào?” Lạc Nam không hiểu.
“Xuất hồn ra đi, dùng linh hồn tiến vào bên trong là được.” Cầm Thanh Vận giải thích nói:
“Thân thể thì ở trên bờ.”
Lạc Nam âm thầm giật mình.
Phải biết rằng linh hồn của mỗi người sẽ có hình dạng như hư ảnh của người đó, hiện tại hắn xuất hồn ra sẽ mang hình dạng của bản thể mà không phải dung mạo của túi da Tiểu Ma.
Khi xuất hồn chắc chắn thân phận sẽ bại lộ.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam đề nghị nói:
“Hay là sư tỷ cho đệ múc một bồn mang về, ta sẽ ở Thanh Trà Sơn tu luyện, như vậy không làm ảnh hưởng đến Đạo Hồn Thanh Thuỷ.”
“Ngươi cho rằng Thiên Đạo tài nguyên là nước mưa sao? Còn dám xin một bồn?” Cầm Thanh Vận bất mãn nhìn hắn:
“Nếu không xuất hồn xuống ngâm, vậy thì cho ngươi ba bình mang về.”
Lạc Nam âm thầm nhứt cả trứng, nếu xuất hồn với diện mạo bản thể, các nàng dù ngu xuẩn cũng sẽ nhận ra thân phận của mình.
Dù sao thì họa Thuỷ đã nhận ra mình, không có lý do gì thế lực lớn như Độ Đạo Môn không có thông tin về kẻ đã thống nhất Ngũ Châu Tứ Vực.
“Sư tỷ à… cho đệ năm bình được không?” Lạc Nam tham lam hỏi.
Cầm Thanh Vận bĩu môi, năm bình Thiên Đạo cấp tài nguyên như Đạo Hồn Thanh Thuỷ có giá trị liên thành, đủ để hàng chục đệ tử tu luyện trăm năm.
Nàng khoanh tay trước ngực: “Tối đa là ba bình, không thể lấy hơn.”
“Cho hắn đi thôi…” Thanh âm như gió của Cầm Dao Nhã truyền đến:
“Sư đệ càng mạnh đối với đoạt Thiên Cảnh sắp tới càng có lợi với chúng ta…”
“Đa tạ sư tỷ.” Lạc Nam âm thầm vui vẻ, cảm kích nói:
“Tỷ cho đệ Hung Ma Nhãn, nay còn hào phóng cho đến năm bình Đạo Hồn Thanh Thuỷ, ân tình này đệ không dám quên.”
“Vậy còn không mau gia nhập Thiên Âm Đạo Thống?” Cầm Thanh Vận trừng mắt nhìn hắn.
Lạc Nam giả vờ không nghe thấy lời nàng, nhìn trời nhìn đất.
“Xú tiểu tử.” Cầm Thanh Vận hết cách, cũng chỉ đành lấy ra năm chiếc bình thuỷ tinh tiến đến bên dòng suối đem Đạo Hồn Thanh Thuỷ thu vào, căn dặn:
“Đây là tài nguyên có công dụng tương đồng với Hồn Thạch Nhũ, tuy nhiên đẳng cấp lại cao hơn, ngoài tu luyện còn có thể trị thương linh hồn, dùng tiết kiệm một chút.”
Lạc Nam gật gù đã hiểu, cẩn thận thu lấy năm bình tài nguyên.
Đang định cáo từ rời đi, lại nghe Cầm Dao Nhã trong veo mở miệng:
“Sắp tới Thanh Vận có nhiệm vụ ra ngoài, đệ có thể hộ tống muội ấy không?”
“Sư tỷ, chuyện nhỏ đó ta tự mình đi là được, gọi hắn theo làm gì?” Cầm Thanh Vận buồn bực hỏi.
“Đệ ấy dù sao cũng đã là Thiên Tử của Độ Đạo Môn, nhưng thời gian nhập môn chưa lâu còn những chuyện chưa trải qua, muội xem như mang theo đệ ấy trải nghiệm cũng tốt.” Cầm Dao Nhã ung dung đáp.
Lạc Nam mặc dù không biết nhiệm vụ nhỏ trong lời nói của các nàng là gì, bất quá hắn vẫn một lời đáp ứng:
“Chỉ cần có thể hỗ trợ, đệ nghĩa bất dung từ.”
“Được rồi.” Cầm Thanh Vận hết cách ném cho hắn một khối Truyền Âm Ngọc:
“Khi nào xuất phát ta sẽ liên hệ với ngươi!”
Lạc Nam gật đầu đồng ý, chắp tay cáo từ.
Rời khỏi rừng trúc, Huyễn Mộng đưa tiễn hắn.
Lạc Nam từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra hai bình Đạo Hồn Thanh Thuỷ nhét vào tay nàng.
“Công tử đừng như vậy.” Huyễn Mộng giật mình nói:
“Tài nguyên quý giá như thế, ngươi hãy để cho mình sử dụng.”
Đây là thứ mà ngày thường chỉ có Cầm Dao Nhã là được phép dùng hay ban phát cho người khác, vậy mà Lạc Nam lại một lần cho nàng hai bình, nàng làm sao không vừa cảm động vừa e ngại?
“Nàng là người của ta, cho nàng dùng chính là cho ta dùng, còn khách khí?” Lạc Nam ra vẻ giận dữ hừ một tiếng.
“Công tử…” Huyễn Mộng ửng hồng gò má, cắn cắn cánh môi anh đào, nắm chặt hai bình thuỷ tinh trong tay.
“Cố gắng tu luyện đi! Đừng để bị ta bỏ lại quá xa.” Lạc Nam mỉm cười khích lệ:
“Ta tin tưởng nàng rất nhanh có thể khôi phục tu vi, sau đó tiến vào Thiên Đạo Cảnh…”
“Thiếp thân đương nhiên không để công tử thất vọng.” Huyễn Mộng liếc mắt nhìn trộm xung quanh không có người, lấy can đảm kiểng chân hôn phớt lên gò má hắn một ngụm.
“Haha.” Lạc Nam bật cười véo véo gò má mềm mại bóng loáng của nàng.
Huyễn Mộng thẹn thùng hướng về Linh Cầm Sơn bay đi.
Nhìn bóng lưng của nàng như tiên tử, Lạc Nam trong lòng cảm thán một tiếng.
Thời gian trôi thật nhanh, mới ngày nào tàn hồn của nàng ở trong mắt hắn chính là Cấm Kỵ Cường Giả cao cao tại thượng nhưng hiện tại nàng lại là một thị nữ của hắn…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 15 tại nguồn: http://truyensex68.com/con-duong-ba-chu-quyen-15/
Trở về Thanh Trà Sơn, việc Lạc Nam làm đầu tiên không phải luyện hóa Đạo Hồn Thanh Thuỷ.
Hắn tiến vào động phủ của mình, phát hiện Bảo Lan đang quét dọn động phủ, sắp xếp trưng bày thêm một số đồ vật.
Trước đó động phủ của hắn tương đối đơn sơ, chỉ có một chiếc giường đá, qua bàn tay khéo léo của Bảo Lan mới giống một căn phòng.
“Công tử…” Bảo Lan thấy hắn trở về, nhu nhuận lên tiếng:
“Thiếp tự ý bày biện, hy vọng ngươi đừng chê cười.”
“Không tệ lắm.” Lạc Nam mỉm cười gật gù:
“Thời gian ta ở động phủ khá ít nên cũng tùy tiện, bất quá từ giờ có thêm nàng, cũng nên trang trí một chút.”
Lười biếng ngã lưng trên giường, Lạc Nam hỏi: “Hương Trà sư tỷ có hỏi thăm gì nàng không?”
“Không có.” Bảo Lan nhẹ lắc đầu:
“Thiên Nữ rất tốt, nàng ấy còn căn dặn nếu công tử khi dễ thiếp thì có thể đi tìm nàng.”
“Haha.” Lạc Nam buồn cười, lấy ra thêm một cái giường đặt ở bên cạnh cho Bảo Lan.
“Công tử tu luyện vừa trở về, có muốn tắm rửa hay nghỉ ngơi một thoáng?” Bảo Lan dịu dàng hỏi.
“Nàng cứ tự nhiên, mặc kệ ta.” Lạc Nam lấy ra Phá Đạo Lệnh đưa mắt vào quan sát.
Hắn nhìn thấy lúc này Bích Tiêu sư thúc đang củng cố tu vi, còn sư phụ Đông Hoa thì đã tiến vào tu luyện.
“Nhị tỷ nói sẽ tranh thủ đột phá Thiên Đạo Cảnh để có thể cùng ngươi thành hôn.” Bích Tiêu truyền âm nói.
“Ồ… hiện tại ta mới là Đại Đạo, nàng ấy lại trở thành Thiên Đạo… vậy chênh lệch cánh giới sao có thể?” Lạc Nam thắc mắc hỏi.
“Lúc đó tu vi đã đột phá rồi nên không ảnh hưởng, bất quá khi dung hợp thành hình xăm Bỉ Ngạn Hoa trên cơ thể ngươi, nàng chỉ phát huy được chiến lực Đại Đạo Cảnh bằng ngươi.” Bích Tiêu giải thích.
“Thì ra là như thế…” Lạc Nam bừng tỉnh.
Điều này cũng không ảnh hưởng quá lớn, quan trọng nhất vẫn là Đông Hoa có thể đột phá đến Thiên Đạo mà không cần vì trao thân cho hắn phải chậm trễ việc tu luyện.
Mặc dù rất muốn có nàng, bất quá hắn còn chưa ích kỷ hy sinh lợi ích của Đông Hoa.
Thậm chí cũng may có sư thúc nhắc nhở, bằng không hắn đã xảy ra sai lầm khiến Đông Hoa chịu thiệt thòi.
“Nhị tỷ đã nhờ ta hỗ trợ ngươi trong thời gian tới, gặp chuyện khó cứ việc lên tiếng.” Bích Tiêu thanh lãnh nói.
“Ta đương nhiên sẽ không khách khí, em vợ.” Lạc Nam cười khà khà.
Bích Tiêu xém chút ngã xuống giường, thầm mắng một tiếng tên khốn kiếp.
Lật đật ngồi dậy, Lạc Nam gọi Bảo Lan đến ngồi đối diện với mình, đề nghị nói:
“Hiện tại ta muốn túi da này của mình tu luyện Thiên Hà Quyết, nàng hướng dẫn đi!”
“Vâng thưa công tử.” Bảo Lan biểu lộ nghiêm túc, đưa hai tay đến trước mặt của hắn.
Lạc Nam cùng nàng tay chắp tay, hiểu ý thả lỏng Linh Hồn.
Bảo Lan khép hờ hai mắt, đem khẩu quyết của Thiên Hà Quyết truyền thụ cho hắn tiếp nhận.
Thiên Hà Vĩ Đại.
Nhật Nguyệt Tinh Tú.
Trọng Lập Đan Điền.
Chinh Phục Thiên Đạo.
Lạc Nam tập trung cao độ tiếp nhận Thiên Hà Quyết, đây là một môn công pháp đòi hỏi người tu luyện phải tu luyện từ những ngày đầu, thời điểm khi tu vi còn chưa bước vào Đạo Cảnh để từng chút một cải biến đan điền của mình thành Thiên Hà rộng lớn.
Còn đối với trường hợp của những người đã là Đạo Cảnh trở lên rồi mới bắt đầu tu luyện, vậy phải sử dụng chính Quy Tắc Chi Lực của mình để cải biến đan điền hóa thành Thiên Hà.
Việc này không quá khó khăn đối với Lạc Nam.
“Công tử, hãy quan sát bên trong cơ thể thiếp…” Bảo Lan dịu dàng êm tai nói.
Nàng thả lỏng tinh thần để Linh Hồn của Lạc Nam tiến vào bên trong cơ thể của nàng, quan sát vị trí đan điền.
Vùng không gian tại nơi đó đã hóa thành một dãy thiên hà diễm lệ, nơi có mặt trăng, mặt trời và các ngôi sao…
Rõ ràng Bảo Lan đã tu luyện Thiên Hà Quyết đã cao minh hơn tên Dương Siêu kia, Thiên Hà của nàng không hề trống rỗng, trái lại còn có mặt trăng, mặt trời và các ngôi sao, giúp nàng khi chiến đấu có thể đa dạng thủ đoạn hơn bằng cách hấp thụ lực lượng đến từ chúng nó.
Dựa vào tình huống trong cơ thể của Bảo Lan cho tận mắt quan sát, lại thêm khẩu quyết truyền sang rõ ràng tỉ mỉ, nếu Lạc Nam còn không tu được thì quá mức ngu ngốc.
Vậy nên hắn điều động Quy Tắc Chi Lực ở trạng thái Siêu Thoát Thiên Địa, thông qua khẩu quyết thay đổi và cải tiến đan điền của mình.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Vô tận Nguyên Khí nồng đậm từ bốn phương tám hướng đổ dồn về động phủ của Lạc Nam, trở thành nguồn lực lượng để hắn khai mở thiên hà trong cơ thể.
Độ Đạo Môn không hổ là một trong những thế lực hàng đầu, chất lượng Nguyên Khí cực kỳ cao và nồng đậm… tạo điều kiện thuận lợi trong quá trình này.
RĂNG RẮC…
Thanh âm rạn vỡ vang lên, đan điền của hắn bắt đầu biến hóa.
Quá trình này đương nhiên không thể diễn ra nhanh chóng được…
Thời gian dần dần trôi đi…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 15 tại nguồn: http://truyensex68.com/con-duong-ba-chu-quyen-15/
“Ngộ tính thật khủng bố.”
Một năm sau, Bảo Lan kinh dị nhìn nam nhân ngồi đối diện mình.
Dù nàng được ca ngợi là thiên tài, nhưng nàng mất đến năm năm để tu luyện Thiên Hà Quyết.
Còn lúc này đây chỉ mới một năm, Lạc Nam đã khai mở ra một Thiên Hà có phạm vi trăm vạn dặm bên trong đan điền, đồng thời còn có một mặt trời, mặt trăng và mười ngôi sao đang xoay tròn.
Hắn đã hoàn toàn luyện xong quyển hạ của Thiên Hà Quyết.
Lạc Nam mở ra đôi mắt, bên trong đồng tử như có thiên hà thâm thuý mênh mông vô tận hiện lên rồi tắt.
Hắn hài lòng cảm nhận được trạng thái lúc này của mình, hưng phấn nói:
“Công pháp này rất mạnh, thiên hà lớn hơn đan điền trước đó hàng chục lần, giúp ta có được rất nhiều lợi ích từ điều động nguyên khí, tốc độ tu luyện, lực công kích và dự trữ lực lượng trong chiến đấu…”
Thật sự không tưởng nổi nếu Lạc Long Nhi có thể đem tất cả đan điền của nàng hóa thành thiên hà, chiến lực sẽ đạt đến mức độ nào.
“Công tử thật là kinh tài tuyệt diễm, thiếp thân tự nhận không bằng…” Bảo Lan có chút hâm mộ nhìn hắn.
“Haha, hiện tại nàng lại giúp ta khai mở thêm đường văn.” Lạc Nam hưng phấn nói:
“Ta muốn số lượng Ma Văn và Độc Văn càng nhiều càng tốt.”
“Không thành vấn đề, thật ra lúc chúng ta cùng nhau tu luyện, thiếp thân cũng được khai mở thêm số lượng, đôi bên cùng có lợi.” Bảo Lan nhẹ cong cánh môi.
Trong lòng nàng lại âm thầm thán phục, chẳng trách nam nhân này có thành tựu xuất chúng như vậy, thì ra hắn chưa từng lơ là việc tu luyện.
Vừa mới luyện thành Thiên Hà Quyết đã nóng lòng muốn khai mở thêm đường văn.
Nam tử như thế, muốn không có thành tựu cũng khó.
Lạc Nam đem Đạo Xu lấy ra chất chồng xung quanh như mấy ngọn núi.
Bởi vì Sinh Văn Đạo Thể thần kỳ ở chỗ không cần đến tài nguyên tương ứng mà chỉ cần Nguyên Khí là có thể tạo thêm bất cứ loại đường văn nào theo ý muốn, cho nên hắn chỉ cần đại lượng Đạo Xu là đủ.
“Chúng ta bắt đầu!” Bảo Lan siết nhẹ tay hắn, có chút đáng tiếc nghĩ: “Không phải bản thể của công tử… bất quá ngày sau vẫn sẽ có cơ hội.”
Chợt gò má nàng hơi nóng lên, thầm mắng mình suy nghĩ lung tung.
“Tiến hành thôi!” Lạc Nam lại khép hờ đôi mắt.
Bảo Lan hít sâu một hơi, vận chuyển khả năng của Sinh Văn Đạo Thể.
Từng khối Đạo Xu rung lên, sau đó hóa thành dòng Nguyên Khí cô đọng tiến vào cơ thể nàng.
“Độc Văn và Ma Văn…”
Bảo Lan lẩm bẩm, vận dụng Quy Tắc Chi Lực dung hợp vào những dòng chảy Nguyên Khí kia, biến chúng nó thành các đường văn theo ý muốn của nàng.
Trong cùng lúc, từng luồng từng luồng Độc Văn và Ma Văn được sinh ra trên cánh tay của hai người, sau đó lan tràn khắp toàn thân.
Quá trình này thậm chí còn nhanh hơn Lạc Nam tự luyện hóa tài nguyên để khai mở.
Sinh Văn Đạo Thể danh bất hư truyền.
Chưa đầy ba tháng sau, cả hắn và Bảo Lan mỗi người lại khai mở thêm được 2 vạn đường Ma Văn và 2 vạn đường Độc Văn.
Tuy nhiên Đạo Xu của Lạc Nam cũng đã dùng hết…
“Đến đây là dừng.” Lạc Nam cảm khái một tiếng:
“Lại phải cày cuốc thêm tài nguyên.”
Bảo Lan phì cười, có chút mỏi mệt muốn ngã xuống giường nhưng vì hình tượng thục nữ vẫn cố gượng lại.
Mặc dù mang tiếng là hỗ trợ Lạc Nam tu luyện nhưng nàng cũng được hấp thụ Đạo Xu của hắn để tăng thực lực, nàng không lỗ mà vẫn còn lời.
“Nghỉ ngơi đi!” Lạc Nam ân cần lau mồ hôi lấm tấm trên trán của nàng, đỡ nàng nằm xuống.
“Vâng.” Bảo Lan nhìn thì thào:
“Phải chăng trở thành thị nữ của công tử chính là vận mệnh của thiếp?”
“Nàng nghĩ như thế thì nó chính là vậy đấy.” Lạc Nam véo véo cái mũi xinh xắn của nàng:
“Tranh thủ tu luyện đi, nàng cũng là thiên tài, không lâu là có thể tiến vào Thiên Đạo rồi.”
Hắn lấy ra Bàn Đào Quả và Thăng Hoa Đan đặt bên cạnh giường cho Bảo Lan.
Đang định tiếp tục dùng Đạo Hồn Thanh Thuỷ đột phá Hồn Tu.
Truyền Âm Ngọc bỗng nhiên rung lên.
Giọng nói lãnh ngạo của Cầm Thanh Vận truyền đến:
“Xuất phát thôi, đây là nhiệm vụ cuối cùng trước khi chúng ta vào Tranh Đoạt Thiên Cảnh!”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233