Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 77

RĂNG RẮC…

Nghe từng mảnh vỏ trứng màu đỏ thẳm nứt ra, Lạc Nam và Dị Nữ cực kỳ mong đợi sẽ là một chủng loài nào xuất hiện.

Thiên hàng dị tượng, bầu trời có những đám mây đen kịch xen lẫn ánh đỏ cuồn cuộn kéo về…

Một mùi vị máu tươi, âm u và rét lạnh lan tràn khắp cõi lòng.

Bên dưới mặt đất, từng cái bóng với những đôi cánh sắc bén như đao chậm rãi hiện ra…

Động tĩnh nơi này tương đối lớn, sợ thu hút cường giả của Độ Đạo Môn dò xét cho nên Bích Tiêu và Đông Hoa đã chủ động trở về Phá Đạo Lệnh, các nàng cũng có thể ở bên trong quan sát cảnh tượng bên ngoài.

Lạc Nam đã cảm nhận được nguồn sức mạnh của một đội quân cường đại với tốc độ kinh hoàng, kèm theo đó là sự nguy hiểm rình rập nhắm vào linh hồn khiến tâm linh run rẩy.

Đang cực kỳ hưng phấn mong chờ bầy dơi hiển lộ chân thân.

Bất quá lúc này, hắn phát giác được có động tĩnh ở quảng trường, một Ma Ảnh lặng lẽ được thả ra quan sát, đem tình huống thu vào trong mắt.

“Nàng ở lại xem trứng nở, ta có chút việc.” Lạc Nam nói với Dị Nữ, lật đật đạp không chạy đi, thậm chí không kịp ở lại xem trứng nở.

Có hai đại nhân vật vậy mà đến viếng thăm Độ Đạo Môn, đám người Bùi Vũ, Cầm Dao Nhã và Đan Phỉ đều đang tiếp đãi.

Lạc Nam không thể không đến một chuyến, xem mục đích của hai tên khốn này là gì.

Rất nhanh, lọt vào tầm mắt của hắn là hai thân ảnh quen thuộc mà hắn từng cảnh cáo.

Một tên nam tử khoác áo bào trắng, có diện mạo xinh đẹp âm nhu hơn cả nữ nhân, đôi mắt được che đậy bởi một mảnh vải, cũng không biết là che giấu thứ gì ở bên trong mắt.

Một tên nam tử uy nghiêm quý khí, toàn thân khoác tử sắc kim bào, sóng lưng thẳng tắp, khí độ bất phàm.

Chính là hai con hàng Huyễn Tượng Thái Tử – Huyễn Huyền Cơ và Hiên Viên Thái Tử – Hiên Viên Tử.

Bọn hắn vậy mà đến Độ Đạo Môn bái phỏng rồi.

Thì ra sau khi bị Lạc Nam cảnh cáo ra đòn phủ đầu, hai kẻ này cũng đã trở nên thận trọng hơn, không dám tự tung tự tác vì sợ rơi vào mai phục của Phá Đạo Hội cho nên tạm thời thay đổi kế hoạch.

Bọn hắn quyết định đến các đạo thống và thế lực lớn ở Đạo Địa để bày tỏ thành ý, thuyết phục về phương hướng kết minh với Đạo Quốc, cụ thể hơn là Huyễn Tượng Thần Quốc và Hiên Viên Thần Quốc.

Đối tượng lần này mà bọn hắn muốn lôi kéo kết minh chính là Độ Đạo Môn.

Không thể không nói, thân là hai Thần Quốc cường đại hàng đầu của Đạo Quốc, Hiên Viên Thần Quốc và Huyễn Tượng Thần Quốc có trọng lượng rất nặng, Độ Đạo Môn với tư cách là thế lực trung lập, không có lý do không tiếp đón bọn hắn khi đã đến tận nơi bái phỏng.

Lạc Nam vừa đến, đã nghe Bùi Vũ ung dung nói rằng: “Hai vị Thái Tử có lòng chúng ta rất cảm kích… nhưng việc liên quan đến đại sự như kết minh giữa Thần Quốc và Tông Môn, ta nghĩ nên để các vị Thần Chủ thương lượng với nhau thì hơn.”

Ý nói rõ ràng, các ngươi đến thì chúng ta đón… nhưng nếu muốn cùng Độ Đạo Môn kết minh, vậy thì gọi phụ hoàng của các ngươi, cũng chính là Quốc Chủ của hai Thần Quốc đến đây đi.

Lạc Nam âm thầm hài lòng, câu trả lời này chẳng khác nào câu trả lời Độ Đạo Môn dành cho Phá Đạo Hội của hắn.

Đúng lúc này, Huyễn Huyền Cơ bỗng nhiên quay mặt về phía Lạc Nam.

Lạc Nam âm thầm giật mình, trong lòng thầm mắng một tiếng: “Moá nó, chẳng lẽ tên yêu nhân này nhìn ra thân phận của ta?”

Bất quá rất nhanh hắn liền lấy lại bình tĩnh, hắn không tin Huyễn Tượng Thái Tử lợi hại đến mức vừa cảm ứng đã nhận ra lai lịch của mình, có thể trực giác của đối phương nhận ra điều gì khác thường nhưng chưa chắc đã nhìn thấu thân phận.

“Vị này là?” Huyễn Huyền Cơ để tâm hỏi.

“Haha, hắn chính là nhân vật đã đánh bại Thiên Hoàng Công Chúa của các vị.” Bùi Vũ sảng khoái nói:

“Sư đệ Tiểu Ma, cũng là Thiên Tử của Độ Đạo Môn chúng ta.”

Nhắc đến việc Thiên Hoàng Công Chúa bị hạ, mấy người Đan Phỉ cũng nở mày nở mặt, có chút đắc ý.

“Ồ…” Hiên Viên Tử ánh mắt híp lại, bởi vì giao tình của Hiên Viên Thần Quốc và Thiên Hoàng Thần Quốc vẫn luôn rất tốt, hắn đối với Thiên Hoàng Công Chúa – Thiên Khả rất là sủng ái, đã định trước nàng sẽ là một trong số những nữ nhân của mình.

Hiên Viên Tử thật ra là kẻ dã tâm bừng bừng, mục tiêu của hắn là trở thành đệ nhất cường giả, đệ nhất Thần Đế của Đạo Quốc trong tương lai, có thể thâu tóm các Thần Quốc khác trở thành phụ thuộc.

Mà Thiên Khả chính là người thừa kế của Thiên Hoàng Thần Quốc, diện mạo xinh đẹp tuyệt trần, thiên phú vô song, muốn địa vị có địa vị, muốn tiềm lực cũng có tiềm lực…

Nàng là một trong số ít nữ nhân mà Hiên Viên Tử nhìn trúng ở Đạo Quốc.

Lần trước ở đại tiệc sinh thần, Thiên Hoàng Công Chúa vì bại trận ở Độ Đạo Môn mà rầu rỉ không vui, Hiên Viên Tử đã hứa sẽ tìm cơ hội để giúp Thiên Khả hả giận, không ngờ trùng hợp nhìn thấy kẻ đã từng đánh bại nàng ở đây.

Nếu có thể đem tên Tiểu Ma này gây khó dễ, Thiên Khả nói không chừng sẽ cảm động việc hắn vì nàng ra mặt.

Nghĩ đến đây, hắn mỉm cười ra vẻ hảo hữu lên tiếng:

“Đại sự nếu chúng ta không đủ tư cách bàn luận, vậy thì đàm một chút tiểu sự… tại hạ vốn là người có lòng cầu tiến, hiếm có cơ hội được đến Đạo Đạo Môn một lần, không biết có thể thỉnh giáo chiến lực của các vị một phen?”

Lời nói vừa ra, sắc mặt Cầm Dao Nhã, Bùi Vũ đều trở nên thận trọng.

Hiên Viên Thái Tử này nghe đồn đã từng đánh bại Thiếu Thần Tử – Lâm Thiên của Tam Đạo Môn mà không tốn quá nhiều sức lực.

Nếu thật sự là như thế, sợ rằng chỉ có Bùi Linh Hi là đủ tư cách sống mái với hắn.

Bất quá nếu đối phương đã chủ động mở miệng, Độ Đạo Môn cũng không thể hèn nhát.

“Không biết Hiên Viên Thái Tử muốn luận bàn với ai?” Bùi Vũ ánh mắt lấp lóe chiến ý:

“Ta và Dao Nhã vẫn luôn sẵn sàng.”

Cầm Dao Nhã ở bên cạnh cũng đã chuẩn bị ứng chiến.

Nào ngờ Hiên Viên Tử lại mỉm cười nhìn Lạc Nam nói: “Ta rất nóng lòng muốn biết vị Thiên Tử này của các vị có bản lĩnh gì mà chiến thắng được Thiên Khả, phải biết rằng Thiên Hoàng Truyền Đạo Kinh của nàng thế nhưng rất là lợi hại.”

“Vậy nên không biết có thể hướng Tiểu Ma Thiên Tử thỉnh giáo cao chiêu?”

“Hả? Nhưng mà Tiểu Ma chỉ mới là Đại Đạo Cảnh…” Bùi Vũ nhíu mày, Hiên Viên Tử sẽ không phải loại người không biết xấu hổ mà muốn đánh với một Đại Đạo Cảnh chứ?

“Không hề, đối thủ của hắn không phải ta… mà là nó!” Hiên Viên Tử phất óng tay áo.

NGAO!

Có tiếng thú gầm thét vang trời, hư ảnh một con quái vật thân người như sư tử, đầu như kỳ lân cực kỳ dữ tợn hàng lâm.

Hư ảnh quái vật cấp tốc thu liễm lại hóa thành một tên nam tử cơ bắp vạm vỡ, dáng người oai hùng, thân khoác hắc sắc chiến giáp nhìn qua như nhất tôn đại tướng.

“Hắn là cận vệ của ta tên gọi Sư Lân, có thể áp chế tu vi xuống để luận bàn với Tiểu Ma Thiên Tử.” Hiên Viên Tử thong dong nói rằng.

“Cái gì mà cận vệ?” Bùi Vũ phẫn nộ vỗ bàn:

“Đây rõ ràng là tọa kỵ của ngươi, đừng tưởng chúng ta không biết.”

Bọn hắn cũng nắm giữ tình báo về Hiên Viên Tử, biết rõ đối phương có một con thú cưỡng là Thiên Địa Dị Chủng – Sư Lân Đế Thú, từng tranh đoạt được trong tay của Thiếu Thần Tử – Ngự Yêu Đạo Thống tại Đạo Vực mà thu phục.

Hiện tại cứ tưởng để Sư Lân Đế Thú hóa thành hình dạng nhân loại là có thể qua mặt bọn họ hay sao?

Sắc mặt Cầm Dao Nhã và Đan Phỉ ở bên cạnh cũng trở nên lạnh lùng, đòi dùng tọa kỵ để đấu với Thiên Tử của bọn họ, hành vi như thế khác nào xem thường? Không để Độ Đạo Môn vào trong mắt?

“Nếu muốn đấu với Tiểu Ma, vậy thì gọi Đại Đạo Cảnh của Hiên Viên Thần Quốc các ngươi đến đây đi!” Đan Phỉ thanh lãnh nói:

“Đến bao nhiêu sư đệ của ta sẽ đánh bấy nhiêu, ngươi đem một tên tọa kỵ đi ra làm gì?”

Làm như thế, nếu như Tiểu Ma chiến thắng thì cũng chỉ mang danh là đánh thắng một con thú cưỡi, nhưng nếu như Tiểu Ma thất bại… vậy thì càng thêm ô nhục rồi, ngay cả thú cưỡi của Hiên Viên Thái Tử cũng đánh không lại.

Không thể không nói, hành vi của Hiên Viên Thái Tử thật sự khiến cho người ta tức giận.

Ngươi rõ ràng là đến Độ Đạo Môn chúng ta giương oai, không phải là đến lôi kéo đồng minh.

So với Lạc Nam đại diện cho Phá Đạo Hội trước đó ôn hòa hữu lễ, thật sự là không đáng để so sánh a.

Bọn họ không biết rằng Hiên Viên Tử thật tâm không muốn gây sự với Độ Đạo Môn, hắn chỉ muốn dạy dỗ Tiểu Ma để lấy được hảo cảm của Thiên Khả, nhằm rút ngắn khoảng cách của mình với Thiên Hoàng Thần Quốc mà thôi.

Với thân phận cao quý của hắn đương nhiên là khinh thường ra tay với một tên Đại Đạo như Tiểu Ma, cho nên mới để tạo kỵ của mình thay thế xuất chiến.

“Không phải tọa kỵ, ta vẫn luôn xem hắn như đồng bọn đáng tin cậy nhất.” Hiên Viên Tử nguỵ biện:

“Huống hồ nó cũng rất mạnh, chắc hẳn không để các vị phải thất vọng.”

“Hừ, muốn đánh thì ta cùng ngươi đánh, phiền toái như thế làm gì?” Bùi Vũ không phục đứng lên.

Thân là sư huynh, hắn làm sao có thể nhìn sư đệ mình bị đối phương khinh thường như thế?

Hiên Viên Tử lại lắc đầu, hắn muốn dạy dỗ Tiểu Ma, đâu có muốn dạy dỗ Bùi Vũ?

“Sư huynh bình tĩnh.” Lạc Nam nở nụ cười điềm tĩnh ra hiệu cho Bùi Vũ đừng nổi nóng.

Hắn nhìn tọa kỵ của Hiên Viên Tử, ánh mắt híp lại nói: “Vừa vặn tại hạ cũng có một vị chiến sủng có thể ứng chiến, không cần đến “cận vệ” của Thái Tử phải áp chế tu vi đâu.”

“Ồ…” Hiên Viên Tử biểu lộ nghi hoặc.

Mà Huyễn Huyền Cơ ở bên cạnh hắn lại nhẹ bấm đốt ngón tay, truyền âm: “Kết quả không như mong muốn…”

“Hử?” Hiên Viên Tử giật mình.

“Dị Nữ, đến đây một chuyến đi!” Lạc Nam cất tiếng cười dài.

Phần phật…

Óng tay áo tung bay, một luồng huyết vụ với hai màu sắc đen và đỏ xen lẫn cuốn ngang trời từ chân núi hàng lâm mà đến.

Huyết vụ tản đi, mỹ nhân tuyệt sắc quyến rũ hiện thân sau lưng Lạc Nam.

Trên trán của hai người lập loè ấn ký sáng rực tượng trưng cho mối quen hệ khế ước được ký kết giữa người và thú, chứng minh mỹ nhân này thật sự là chiến sủng của Lạc Nam.

Hiên Viên Tử đánh giá Dị Nữ, trong lòng thầm nghĩ đây là loại yêu tộc gì? Tu vi Thiên Đạo Cảnh Trung Kỳ sánh ngang Sư Lân Đế Thú của hắn, một tên Đại Đạo Cảnh như Tiểu Ma vậy mà có thể ký khế ước vượt cấp với yêu tộc chênh lệch tu vi lớn đến vậy?

Mặc dù Huyễn Huyền Cơ đã nói kết quả lần này có thể không tốt, nhưng Hiên Viên Tử không cho rằng Sư Lân Đế Thú của mình sẽ bại trận.

Tên nam tử do Sư Lân Đế Thú hóa thành lúc này đã bắt đầu biểu lộ dữ tợn, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Dị Nữ đứng sau lưng Lạc Nam như tùy thời muốn nghiền nàng thành cặn bả.

Hiển nhiên nó đã cảm giác được mùi vị của một trận chiến khốc liệt, điều này kích thích hung tính bên trong cơ thể nó.

“Tiểu Ma sư đệ, có ổn không?” Bùi Vũ truyền âm cho Lạc Nam.

Hắn không cho rằng một chiến sủng tìm thấy ở đáy vực Ngũ Hành Ma Nhai có thể là đối thủ của Sư Lân Đế Thú nổi danh.

“Ta tin tưởng vào nàng.” Lạc Nam mỉm cười nhìn Dị Nữ, lặng lẽ truyền âm:

“Đây là trận chiến đầu tiên để danh xưng Huyết Dị Yêu Hoàng vang vọng thiên địa.”

“Tuân mệnh!” Dị Nữ hưng phấn gật đầu, chậm rãi bước lên, ngón tay thon thả dỗi ra chỉ vào Sư Lân Đế Thú:

“Chỉ bằng ngươi cũng muốn đấu với chủ công của ta? Còn chưa đủ tư cách!”

“RỐNG! Thật không biết sống chết, một con huyết biên bức cũng dám dùng giọng điệu như thế nói chuyện với ta?” Sư Lân Đế Thú gầm lên phẫn nộ.

Nó đường đường là Thiên Địa Dị Chủng, là tồn tại do thiên địa sinh ra, độc nhất vô nhị, làm sao một con yêu tộc bình thường dám khiêu khích?

“Nếu đã như thế… trận chiến có thể bắt đầu.” Bùi Vũ trầm giọng tuyên bố.

Quảng trường mênh mông, Dị Nữ và Sư Lân bước đến đối diện với nhau.

Sư Lân Đế Thú ánh mắt hung lệ nồng nặc sát cơ, muốn ăn tươi nuốt sống con yêu thú cấp thấp dám xem nhẹ mình.

Còn Dị Nữ lại đang cân nhắc tìm cách hút sạch máu huyết của Sư Lân Đế Thú, nàng cũng muốn sở hữu năng lực và thiên phú của con hàng Thiên Địa Dị Chủng này.

“Không biết đây là luận bàn đến điểm là dừng, hay là sinh tử chiến?” Lạc Nam cười tủm tỉm hỏi Hiên Viên Tử.

Chẳng biết vì sao, Hiên Viên Tử lại cảm thấy nụ cười của Lạc Nam tràn ngập khiêu khích và thách thức.

Hắn âm thầm nổi giận, ngạo nghễ nói: “Đương nhiên là sinh tử chiến.”

Huyễn Huyền Cơ âm thầm lắc đầu, đáy lòng thở dài một tiếng… sợ rằng lần này bản tính kiêu ngạo của Hiên Viên Tử sẽ phải thu liễm.

Lạc Nam thì không vội quyết định, ngược lại giao quyền lựa chọn cho Dị Nữ hỏi:

“Nàng muốn đánh thế nào?”

“Phụng bồi đến cùng!” Dị Nữ tự tin đáp.

Nàng đã nhịn không được muốn nếm mùi máu tươi của Sư Lân Đế Thú rồi.

“Khà khà, dù ngươi có muốn đến điểm là dừng cũng đã muộn.” Sư Lân hung tàn cười lạnh lẽo:

“Sau khi hạ ngươi, ta lại tuyên chiến với chủ nhân của ngươi.”

“Như ta đã nói…” Tóc dài cuồng loạn, Dị Nữ chậm rãi hóa thân, một tiếng quát mang theo sóng âm khủng bố tàn phá quét ngang quảng trường:

“Ngươi chưa đủ tư cách!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233

Thể loại