Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 116

Nữ thích khách thủ đoạn không ít, kiện áo choàng trên thân nàng cũng là một Đạo Bảo cấp cao có khả năng hòa vào bóng râm, một đường ẩn sau các kiến trúc lại chưa từng bị người khác phát hiện.

Bất quá nàng cũng chẳng ngờ rằng có một kẻ đang lặng lẽ bám theo phía sau, thủ đoạn ẩn nấp so với bản thân nàng còn bí hiểm hơn.

Hai người một trước một sau cứ thế xâm nhập… bất chợt đều vô thức dừng lại bước chân.

Bởi vì trước mặt hiện ra một toà tháp uy nghi hùng vĩ với tận chín tầng đâm thủng tầng mây, tỏa ra cửu sắc hào quang cực kỳ chói mắt.

Thứ khiến bọn hắn chú ý là bốn chữ “Loạn Đạo Quốc Khố” lượn lờ trước tháp.

Không sai, đây chính là bảo khố của Loạn Đạo Thần Quốc, bên trong chắc chắn chứa đựng vô số tài sản quý giá, đủ hấp dẫn bất cứ kẻ nào dù là Thần Đạo Cảnh.

Lạc Nam liếm liếm môi, chưa cần biết bên trong Vô Minh Mộ Địa rốt cuộc có bao nhiêu thứ tốt, nhưng nếu có thể vơ vét sạch sẽ quốc khố của Loạn Đạo Thần Quốc cũng đã đủ thu hoạch cho chuyến đi này.

Nữ thích khách có vẻ như cũng có cùng suy nghĩ với hắn, cái bóng của nàng lặng lẽ tiếp cận cửa vào trong tháp.

Lạc Nam cũng bước theo sát phía sau.

Tuy nhiên ngay lập tức hai người phải lùi lại cước bộ, bởi vì bọn hắn nhìn thấy một lão thái bà râu tóc bạc trắng đang ngủ gà ngủ gật ngay tại lối vào.

Lão thái bà này dáng người thấp lùn nhỏ con, diện mục hiền hòa nhìn qua rất là vô hại…

Nhưng ngay khi nữ thích khách tiếp cận, đôi mắt khép hờ của bà ta bất chợt mở ra…

ẦM ẦM ẦM…

Không gian chấn động, vô số con mắt đục ngầu u ám bỗng nhiên hiện ra ở bốn phương tám hướng quét ngang quét dọc.

Những con mắt này quét đến đâu, Thần Đạo Quy Tắc chiếu rọi đến đó.

Hiển nhiên lão thái bà này chính là Thần Đạo Cảnh cấp cường giả.

Lạc Nam hít sâu một ngụm khí lạnh, hắn được biết Loạn Đạo Thần Quốc có đến bốn vị Thần Đạo Cảnh cấp cường giả qua lời của Loạn Nhai, không ngờ ở nơi này gặp được một vị.

Bất quá ỷ vào Bá Đạo Quy Tắc của sư bá, Lạc Nam vẫn tự tin thu liễm mọi khí tức đứng ở một bên mà không sợ bị đám mắt kia phát hiện, chờ đợi nữ thích khách bại lộ sơ hở, nói không chừng đó sẽ là cơ hội tốt để mình lẻn vào quốc khố.

Đáng tiếc, thủ đoạn của nữ thích khách lại không đơn giản như vậy.

Bởi vì ngay khi những con mắt kia quét đến, từ bên trong lớp áo choàng của nàng cũng có hai loại Thần Đạo Quy Tắc khác tiến ra dung hợp vào toàn thân nàng, khiến trạng thái ẩn thân của nàng đạt đến một đẳng cấp hoàn toàn mới.

Thậm chí lúc này Lạc Nam cũng đã mất dấu, không thể tìm thấy hành tung của nàng như trước đó.

“Không hổ là người có liên quan đến hai vị Thần Đạo Cảnh, xem ra ta đã đánh giá thấp nàng.” Lạc Nam âm thầm nuốt nước bọt.

Nghĩ đến trước đó đại chiến trong Không Gian Đỉnh, nếu như ép nữ thích khách đến đường cùng buộc nàng xuất động hai loại Thần Đạo Quy Tắc, vậy thì ai thắng ai bại khó mà nói được.

Bá Đạo Quy Tắc của hắn khi đó cũng không phải đối thủ của hai loại Thần Đạo Quy Tắc cùng lúc triển khai.

“Kỳ quái… chẳng lẽ lão thân đa nghi?”

Vô số con mắt trôi nổi giữa không gian khẽ chớp, bà lão canh giữ quốc khố lẩm bẩm.

Vừa rồi trực giác của một vị Thần Đạo khiến bà ta phát giác có kẻ nhìn lấy mình, nhưng khi cố gắng tìm kiếm lại chẳng phát hiện tung tích.

“Các hạ nếu đã có bản lĩnh như vậy, cần gì dấu đầu lòi đuôi? Mau lộ diện đi!” Bà lão trầm giọng lên tiếng.

Nhưng Lạc Nam và nữ thích khách đâu có ngu xuẩn, hai người ngay cả thở mạnh cũng không dám, án binh bất động.

Bà lão chau mày, cũng không tiếp tục truy tìm, ngược lại liên tục điểm ra từng luồng Thần Đạo Quy Tắc như một mạng lưới, phong tỏa toàn bộ Loạn Đạo Quốc Khố…

Cứ như thế, chỉ cần một khối Nguyên Thạch biến mất cũng sẽ lập tức bị bà ta cảm ứng được.

Hành động của bà lão khiến Lạc Nam thầm hô đáng tiếc, chỉ có thể từ bỏ ý đồ trộm cắp…

Nữ thích khách hiển nhiên cũng có cùng suy nghĩ với hắn, quyết đoán quay lưng bước đi.

Đã không thể tiếp tục theo dõi nàng, Lạc Nam cũng chỉ đành tự thân vận động.

Qua khỏi phạm vi toà tháp, từng làn hương thơm thấm đẫm ruột gan đã truyền vào trong mũi.

Không phải hương thơm của mỹ thực, mà là hương thơm của các loại Đạo Đan cao cấp, các loại thiên tài địa bảo, kỳ trân…

“Y Đan Thánh Viện.”

Một toà biệt viện gần gũi thiên nhiên, lưng tựa núi cao, phía trước là cả một vườn đạo dược, các loại đạo trà, đạo thảo, đạo quả, tài nguyên luyện đan chế thuốc cao cấp nhiều không tả hết, rộng lớn bạt ngàn…

Thấp thoáng từ xa, Lạc Nam đã có thể nhìn thấy không ít dược đồng có tay nghề đang chăm sóc, bồi dưỡng đủ loại thực vật.

Y Đan Thánh Viện, đây là nơi bồi dưỡng tài nguyên, cũng là chỗ luyện đan, đào tạo luyện đan sư, y sư của Loạn Đạo Thần Quốc.

Âm thầm cảm ứng một phen, nơi này không có Thần Đạo Cảnh cường giả tọa trấn… Lạc Nam lại liếm liếm môi đầy hứng thú.

Chỉ là rất nhanh khóe miệng hắn liền giật giật… bởi vì hắn nhìn thấy có vô số con mắt ẩn trong không gian đang quan sát mọi ngõ ngách tại dược điền.

Chủ nhân của đám con mắt này đương nhiên chính là bà lão Thần Đạo Cảnh kia, cũng không biết bà ta kiêm luôn trong coi dược điền hay là trước đó vì nghi ngờ nên mới lâm thời phản ứng.

Bất quá dù là nguyên nhân gì, Lạc Nam cũng chỉ có thể thèm thuồng lướt qua…

ẦM!

Bỗng có tiếng động chấn ra bốn phương khiến không gian phát sinh gợn sóng.

Lạc Nam rùng mình, chẳng lẽ nữ thích khách bị phát hiện nên xảy ra đại chiến rồi?

Lần theo phương hướng phát ra thanh âm, hắn vội vàng đuổi đến…

Ánh sáng dần dần biến mất, thay vào đó là một bầu không khí âm u, trầm lắng…

Hai toà kiến trúc nằm ở hai bên trái phải, song song lộ ra trong mắt Lạc Nam… hoàn toàn đối lập.

Trong đó kiến trúc nằm ở bên tay phải là một toà cung điện cổ kính, mang đậm khí tức tang thương, cổ lão.

Còn kiến trúc ở bên tay trái lại là một cánh cổng như dẫn lối vào hư vô, phía sau chỉ là khoảng không mờ mịt, sương mù trắng xám bao phủ lượn lờ… nó lặng lẽ nằm ở nơi đó nhưng lại giống như không thuộc về vị trí này, ngược lại là nằm ở một vùng thời không khác biệt nào đó…

Phía trên cánh cổng, bốn chữ “Vô Minh Mộ Địa” được điêu khắc lên bằng kiếm khí kinh thiên động địa…

Lạc Nam chỉ thoáng nhìn qua bốn chữ Vô Minh Mộ Địa này đã phải rùng mình, hắn phát giác Kiếm Vực trong cơ thể mình như muốn lao ra ngoài, Quy Kiếm Tổ Phù thì run lên đầy kinh sợ như gặp phải tổ tông…

Vội vàng dời ánh mắt, Lạc Nam rất sợ bốn chữ ẩn chứa kiếm khí khủng bố đó sẽ khiến tâm cảnh mình rối loạn, mất bình tĩnh bại lộ hành tung.

“Đến rồi sao…” Lạc Nam hít một hơi khí lạnh.

Vô Minh Mộ Địa, mục tiêu đã ở ngay trước mắt của hắn.

ẦM!

Lại là thanh âm chấn động vừa rồi phát ra…

Khói bụi mịt mù, có thân ảnh chật vật từ lối vào mộ địa bắn ra với vận tốc như đạn pháo, nặng nề rơi trên mặt đất…

Đó là một vị tuyệt thế giai nhân thân khoác bạch sắc y sam, mỹ lệ đến mức đủ khiến thời gian ngưng đọng…

Nàng có mái tóc màu nắng vàng cao quý, làn da trắng nõn như da em bé lại tràn đầy cảm giác đàn hồi dẻo dai, đôi chân dài miên mang, hai bàn chân trần với từng ngón tinh tế, ngũ quan sắc sảo cùng với nét kiêu kỳ, mắt phượng mày ngài, sóng mũi quỳnh cao thẳng, môi không son vẫn hồng đỏ đằm thắm…

Từng đường nét cơ thể đạt đến mức hoàn mỹ, nơi cần lồi thì lồi, nơi cần lõm thì lõm… dẻo dai như linh xà.

Mặc dù lúc này bờ môi rỉ máu, sắc mặt hơi nhợt nhạt… nhưng tất cả những khuyết điểm chỉ làm nàng có thêm vài phần hư nhược khiến toàn bộ nam nhân trên thế gian như muốn ôm vào lòng che chở.

“Bổn quận chúa không tin!”

Nữ nhân cắn chặt cánh môi, trong tay hiện ra một thanh kiếm, thân thể hóa thành tàn ảnh nhắm vào đại môn Vô Minh Mộ Địa lao vọt đến.

KENG!

Kiếm khí ngân vang xuyên thủng vân tiêu, Loạn Đạo Quy Tắc ngưng tụ đến đỉnh điểm dung hợp vào kiếm khí, có đến hai mươi vạn tầng Kiếm Vực ẩn chứa bên trong đó, cường thế trảm thẳng vào đại môn mộ địa.

“Thật mạnh…” Lạc Nam ánh mắt ngưng tụ, một kiếm này vừa ra gần như vô địch bên dưới Thần Đạo Cảnh rồi.

Nhất kiếm trảm vào…

ONG…

Một lớp màn chắn vô hình bắn ngược trở lại, nhát kiếm kinh khủng của mỹ nhân tan thành từng mảnh, cơ thể của nàng lại bị phản chấn bay ngược ra ngoài.

ẦM…

Mỹ nhân nặng nề rơi xuống mặt đất, tiên huyết lại chảy ra từ đôi môi kiều diễm, khuôn mặt đầy vẻ không cam lòng.

“Thì ra nàng ta là Loạn Đạo Quận Chúa…” Lạc Nam chậc chậc.

Vừa rồi nghe mỹ nhân tự xưng, hắn đã biết nàng là Loạn Đạo Quận Chúa, đệ nhất thiên tài của Đạo Quốc.

Chỉ với một kiếm vừa rồi, quả thật xứng đáng với danh xưng đệ nhất thiên tài… thậm chí là đệ nhất yêu nghiệt.

Ngay cả Lạc Nam khi đối mặt với một kiếm như vậy, sợ rằng cũng phải dốc hết thủ đoạn mới cản phá thành công.

Xem ra vị Loạn Đạo Quận Chúa này vẫn chưa từ bỏ ý đồ chinh phục Vô Minh Mộ Địa mặc kệ Long Phượng Võ Hội đang diễn ra bên ngoài…

Chỉ tiếc là nàng vẫn thất bại sau nhiều lần cố gắng được lăng mộ tán thành.

“Rõ ràng là đối thủ cuối cùng tại Long Phượng Võ Hội, vị quận chúa này vẫn đang miệt mài ở nơi đây… chứng tỏ nàng không hề để đám thiên tài ngoài kia vào trong mắt.” Lạc Nam vuốt vuốt cằm.

Đúng lúc này, có thanh âm già nua vang lên:

“Dừng ở đây đi! Càng cố chấp càng nhận lại thất bại…”

Từ trong cung điện cổ kính ở phía đối diện Vô Minh Mộ Địa, một vị nam tử tóc bạc lặng lẽ bước ra.

Nam tử khí khái bất phàm, ngũ quan không giận tự uy, thân khoác hoàng bào, phong thái như rồng, tràn ngập một cổ áp bách vô hình bao phủ.

“Phụ thân…” Loạn Đạo Quận Chúa biểu lộ quật cường, nắm chặt chuôi kiếm trong tay:

“Người vẫn luôn dạy nữ nhi nghị lực chính là căn cơ của cường giả, càng khó khăn càng phải cố gắng, vượt qua mọi nghịch cảnh để chinh phục đại đạo chi lộ…”

“Ta tin rằng một ngày nào đó, dù Vô Minh Mộ Địa không công nhận, ta vẫn có thể cường thế xông vào và chứng minh mình là người xứng đáng.”

“Rất tốt… nhưng không phải hiện tại.” Nam tử hài lòng gật đầu, ánh mắt lóe lên:

“Nhưng không phải bây giờ, con hiện tại vẫn chưa đủ thực lực để làm điều đó, ngay cả phụ thân cũng không đủ… Long Phượng Võ Hội đang diễn ra, con phải mau chóng ổn định trạng thái để còn nghênh chiến.”

“Được rồi.” Loạn Đạo Quận Chúa nghiêm túc đáp, ánh mắt vẫn là chấp niệm chưa từ bỏ nhìn về phía Vô Minh Mộ Địa, chậm rãi nói:

“Thử thêm một lần nữa vậy!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233

Thể loại