Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 6

“Đối phó Độ Đạo Môn?”

Sắc mặt Nguyệt Lượng ngưng lại.

“Không tệ…” họa Thuỷ lười biếng ngồi xuống một tảng đá, hai chân vắt chéo lên nhau vô thức triển lộ một góc da thịt trắng nõn và chiếc chân dài miên man không tỳ vết làm cả bọn nuốt nước miếng.

Nguyệt Lượng ánh mắt lấp lóe, thân là Thiếu Thần Tử của một Đạo Thống, hắn đương nhiên cũng là người biết suy nghĩ, liền hài hước nói:

“Xem ra Tam Đạo Môn của các vị xem Độ Đạo Môn là đối thủ lớn nhất ở Tranh Đoạt Thiên Cảnh sắp tới?”

“Nói đối thủ lớn nhất thì chưa chắc, chỉ là quả thật Độ Đạo Môn thật sự là một mối nguy hiểm.” Họa Thuỷ thản nhiên đáp:

“Ở lần Tranh Đoạt Thiên Cảnh trước, chính Độ Đạo Môn đã khiến Tam Đạo Môn tổn thất nhiều nhất, dù sao cùng Tam Đạo Môn thắng lợi cũng phải cực kỳ chật vật, cho nên lần này chúng ta muốn giảm thiệt hại xuống mức thấp nhất.”

“Với nội tình của Tam Đạo Môn, nếu được Song Thần Môn các ngươi viện thủ… vậy thì chiến thắng Độ Đạo Môn sẽ đỡ vất vả hơn.”

“Chuyện này trưởng lão của Song Thần Môn đã biết sao?” Nguyệt Lượng trầm giọng hỏi.

“Đương nhiên, bằng không cao tầng của hai thế lực đâu cử chúng ta đến đây gặp nhau thương lượng?” Họa Thuỷ nâng đầu ngón tay tinh xảo như ngọc trêu đùa lọn tóc của mình, cong môi nói:

“Chẳng qua đây là cuộc chơi của hậu bối, chúng ta mới là những người tham chiến, cho nên ta mới cùng ngươi đại diện song phương thương lượng cách thức hành động, các trưởng bối của hai thế lực không xen vào.”

“Song Thần Môn sẽ được lợi ích gì trong chuyện lần này?” Nguyệt Lượng ánh mắt lóe lên.

Chống lại Độ Đạo Môn không phải việc nhỏ, nhất là khi địa bàn của hai thế lực ở lân cận nhau, mà Độ Đạo Môn lại mạnh hơn Song Thần Môn nhiều lắm.

“Hai phần Thiên Cảnh.” Họa Thuỷ đưa lên hai ngón tay:

“Sau khi chiếm được quyền sử dụng Thiên Cảnh, Tam Đạo Môn sẽ cho các vị hai phần bên trong.”

“Hai phần quá ít.” Nguyệt Lượng hừ một tiếng:

“Chúng ta mạo hiểm như vậy sao chỉ được có hai phần? Ít nhất phải là bốn phần.”

Các đệ tử của Song Thần Môn phía sau kính nể nhìn Nguyệt Lượng, không hổ là Thiếu Thần Tử, ở trước mặt hồng nhan họa thuỷ như vậy cũng có thể bản lĩnh thương nghị nhằm thu được lợi ích cao nhất cho tông môn.

Họa Thuỷ lại tỏ thái độ khinh thường, nhàn nhạt nói:

“Các vị không chấp nhận cũng phải chấp nhận, bằng không một khi Tranh Đoạt Thiên Cảnh bắt đầu, Tam Đạo Môn sẽ nhắm đến Song Thần Môn đầu tiên.”

“Các ngươi…” Sắc mặt Nguyệt Lượng giận dữ:

“Vậy nếu chúng ta chuyển sang liên hợp Độ Đạo Môn đối phó Tam Đạo Môn thì sao đây?”

Họa Thuỷ bật cười, nụ cười khiến bầu sữa ngoại cỡ run rẩy như từng con sóng, nàng khiêu khích nhìn Nguyệt Lượng:

“Thứ nhất, Độ Đạo Môn từ trước đến nay cao ngạo hơn người, chưa chắc sẽ đồng ý liên thủ với các ngươi.”

“Thứ hai, Song Thần Môn cũng không phải là thế lực duy nhất mà Tam Đạo Môn chúng ta có thể tìm để hợp tác, nếu ngươi từ chối… ta sẽ đi tìm thế lực khác.”

Làn da Nguyệt Lượng trở nên tái mét, hiển nhiên lời nói của họa Thuỷ là đúng sự thật.

Độ Đạo Môn vẫn luôn có một khuyết điểm, đó chính là quá mức ươn ngạnh, bọn hắn thà bại trận một cách oanh liệt cũng không muốn dùng mưu hèn kế bẩn, nhất định sẽ từ chối ý đồ liên thủ với Song Thần Môn.

Ở Tranh Đoạt Thiên Cảnh kỳ trước, Độ Đạo Môn đã thất bại trong gang tấc trước Tam Đạo Môn, vậy thì lần này chắc chắn là muốn tự mình lấy lại cả vốn lẫn lãi mà không cần phụ thuộc vào bất kỳ thế lực nào khác.

Nguyệt Lượng dám cam đoan, nếu mình tìm Độ Đạo Môn thương lượng chắc chắn sẽ bị đuổi về.

“Nhưng ít nhất cũng phải ba phần…” Nguyệt Lượng cắn răng ra giá:

“Hai phần chẳng bỏ công, dù các ngươi tìm thế lực khác liên thủ thì hai phần Thiên Cảnh cũng không hấp dẫn được bọn hắn đâu.”

“Thành giao!” Họa Thuỷ bỗng nhiên chấp thuận.

“Cái này…” Nguyệt Lượng sửng sốt, sau đó mới biết mình bị đối phương đưa vào tròng.

Rõ ràng là họa Thuỷ cố tình ép xuống cái giá thấp nhất để chiếm ưu thế, sau đó dễ dàng đạt thành thương lượng.

Rõ ràng với một tông môn có hai Đạo Thống như Song Thần Môn, ba phần Thiên Cảnh vẫn là quá ít.

“Chúng ta ký giao kèo!” Họa Thuỷ lấy ra một bản khế ước, bên trên ngay từ đầu đã viết sẵn là ba phần Thiên Cảnh.

“Đáng hận a.” Nguyệt Lượng giận đến phát run, bất quá quân tử nhất ngôn, lời đã nói ra hắn cũng không nuốt xuống.

Xem qua khế ước, bên trong ghi rõ khi tiến vào chiến đấu, Song Thần Môn và Tam Đạo Môn sẽ thông qua bí pháp liên hệ với nhau mà tập hợp, sau đó đột kích từng nhóm đệ tử của Độ Đạo Môn.

Khi Tam Đạo Môn chiến thắng, sẽ chia cho Song Thần Môn ba phần khu vực bên trong Thiên Cảnh.

Nguyệt Lượng chỉ có thể đem máu nhỏ xuống, hoàn thành khế ước.

“Đa tạ Nguyệt Thiếu Thần Tử.” Họa Thuỷ hài lòng thu hồi khế ước, bỗng nhiên nàng khẽ cau mày.

Chú ý đến biểu hiện của họa Thuỷ, Nguyệt Lượng hỏi: “Có chuyện gì?”

Họa Thuỷ không đáp, ngược lại thân thể bỗng nhiên như sương khói tan biến.

Một lần nữa xuất hiện, thân ảnh của nàng đã rơi vào trên một vách núi ở phụ cận, nơi có bóng đêm bao trùm.

Một con quạ đen bí ẩn vừa lúc tiêu thất trước khi nàng hiện thân…

“Kỳ lạ…” họa Thuỷ híp lại đôi mắt:

“Chẳng lẽ là ta bị ảo giác?”

“Rốt cuộc là sao?” Nguyệt Lượng nhịn không được chất vấn.

“Ta vừa cảm giác được có kẻ theo dõi.” Họa Thuỷ ngưng sắc mặt đáp:

“Ở ngay vị trí này, nhưng sau đó liền không nhìn thấy.”

“Ta đâu cảm ứng được gì? Nữ nhân đúng là đa nghi.” Nguyệt Lượng hừ một tiếng.

Họa Thuỷ trong mắt hiện lên vẻ khinh bỉ, chỉ bằng ngươi cũng muốn so sánh với ta?

Bất quá sau khi kiểm tra cẩn thận xung quanh, họa Thuỷ vẫn là lắc đầu, có lẽ do chính mình suy nghĩ nhiều.

“Được rồi, kế hoạch đã xong… hy vọng hợp tác vui vẻ.” Họa Thuỷ phất tay:

“Các vị có thể đi!”

“Hy vọng Tam Đạo Môn đừng xem Song Thần Môn chúng ta là pháo hôi.” Nguyệt Lượng trầm giọng nói:

“Bằng không chúng ta sẽ không khách khí.”

“Ngươi bị ngu sao?” Họa Thuỷ hừ lạnh: “Trong khế ước ghi rõ là đôi bên hợp tác, ngươi còn đa nghi cái gì?”

“Được vậy thì tốt!” Nguyệt Lượng trong mắt lóe lên vẻ oán giận.

Bất quá biết rằng thực lực của mình không sánh bằng đối phương, hắn cũng chỉ có thể mang theo các đệ tử rời đi.

Đợi nhóm người Song Thần Môn đi mất, một vị đệ tử của Tam Đạo Môn nhếch mép cười nói:

“Sư tỷ, Song Thần Môn này ngày càng vô dụng a, không nghĩ đến một kẻ như thế cũng có thể làm Thiếu Thần Tử.”

“Con ông cháu cha mà thôi.” Những người khác cũng khinh thường Nguyệt Lượng.

Rõ ràng từ đầu đến cuối bị họa Thuỷ sư tỷ của bọn hắn đùa giỡn xoay quanh, vậy mà ngay cả một chút dũng khí động thủ để thu nhiều quyền lợi hơn cũng không có, đúng là quá kém cõi.

“Các ngươi biết cái gì? Là do mị lực của bổn sư tỷ quá lớn mà thôi.” Họa Thuỷ kiêu hãnh ngẩng đầu:

“Ở trước mặt ta, hắn ngay cả cố thủ tâm cảnh cũng đã rất vất vả, làm sao còn sáng suốt hành động?”

“Đúng vậy, sư tỷ là số một.” Đám đệ tử nịnh nọt không thôi.

“Các ngươi về trước đi! Ta còn chút chuyện.” Họa Thuỷ phất phất tay, một toà Truyền Tống Trận đã hiện ra.

“Sư tỷ cẩn thận một chút!”

Mặc dù không biết nàng muốn ở lại Yên Vụ Sơn Mạch làm gì, bất quá đám đệ tử phục tùng mệnh lệnh tuyệt đối, nhanh chóng bước vào Truyền Tống Trận.

Đợi khi tất cả đi mất, họa Thuỷ thả người trôi nổi lơ lửng giữa Yên Vụ Sơn Mạch.

Đột ngột, một cổ Quy Tắc Chi Lực như không thuộc về thế giới này cấp tốc quét ngang…

Trong thoáng chốc, tất cả đều không thoát khỏi tầm cảm ứng của nàng.

“Siêu thoát thiên địa?”

Lạc Nam đang núp trong bóng tối đột ngột cảm giác được báo động.

Hắn rốt cuộc hiểu vì sao nàng ta cảm ứng được vị trí của Xích Nha Hắc Ám, là do nữ nhân này vậy mà cũng nhập đạo theo phương pháp siêu thoát thiên địa.

Rõ ràng đây là một con bài bí mật của nàng, cho nên mới ra lệnh tất cả mọi người rời đi rồi mới sử dụng.

Họa Thuỷ này là một nữ nhân cực kỳ sắc sảo, nàng ta vẫn chưa từ bỏ chuyện vừa rồi cảm ứng được có người theo dõi, muốn đích thân kiểm tra.

Không hổ là Thiếu Thần Nữ của Tam Đạo Môn, thế lực khiến ngay cả Độ Đạo Môn cũng phải kiêng kỵ.

Không muốn để mình bị phát hiện, hắn lập tức điều động Bá Đạo Quy Tắc trạng thái hắc ám bao trùm toàn thân, che giấu tung tích.

So với Lạc Nam, họa Thuỷ lúc này cũng là biểu lộ nghiêm túc.

Nàng không ngờ sau khi mình sử dụng đến Quy Tắc của trạng thái siêu thoát vẫn không tìm thấy bất cứ manh mối nào.

Nhưng nàng lại cực kỳ tin tưởng vào trực giác của bản thân, vừa rồi chắc chắn là có người lén lút quan sát… không thể sai được.

Vậy làm sao đối phương có thể thoát khỏi cảm ứng của nàng?

Chẳng lẽ đây là một vị Thần Đạo Cảnh, hay cũng là Thiên Đạo Cảnh siêu thoát thiên địa giống như nàng?

Họa Thuỷ chậm rãi hạ người xuống đất, ánh mắt nhìn không trung, thanh âm kiều mị cất giọng:

“Các hạ có bản lĩnh như vậy, chẳng lẽ không dám hiện thân hay sao? Giấu đầu lòi đuôi như thế?”

“Tiểu nữ chỉ là một cô nương liễu yếu đào tơ, chẳng lẽ có thể khiến các hạ sợ hãi?”

Lời nói của nàng như quyến rũ lại như khiêu khích…

Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, lúc này đang cân nhắc vấn đề.

DÀNH CHO BẠN…

Uống 1 cốc mỗi tối và giảm 18 kg trong 30 ngày!

Thêm…

324…

81…

108…

Vốn hắn định sẽ chặn đường Nguyệt Lượng, thu phục Nguyệt Lượng làm thuộc hạ, từ đó phản lại kế hoạch của Tam Đạo Môn và Song Thần Môn.

Suy nghĩ lại, Nguyệt Lượng còn có mười tên đệ tử nồng cốt đi cùng…

Còn họa Thuỷ lúc này chỉ có một mình, tuy rằng chiến lực mạnh hơn Nguyệt Lượng.

Một đấu mười và một chọi một, cũng không chênh lệch quá lớn…

Hơn nữa nếu như thu phục được họa Thuỷ, chắc chắn sẽ giá trị hơn so với thu phục Nguyệt Lượng.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Lạc Nam lóe lên vẻ quyết tâm.

Bóng đêm hàng lâm, một khúc âm thanh thần thánh trang nghiêm vang vọng sơn mạch hoang vắng…

Khí tức chiến tranh, tan thương, tàn khốc nặng nề bao phủ…

Đáy lòng họa Thuỷ trầm xuống dữ dội, vừa rồi chỉ lên tiếng cầu may mà thôi, không ngờ đến thật sự có phản ứng, hơn nữa một khúc âm điệu này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Vậy mà khiến tâm cảnh vững vàng và tự tin của nàng trở nên cảnh giác cao độ?

Dưới ánh trăng mờ mịt, tà áo choàng phần phật trong gió, những đám mây màu đỏ thêu trên nền áo đen, chiếc mặt nạ như hình xoắn ốc vào giữa trung tâm đầy quỷ dị.

Thân ảnh kia đứng ở nơi đó lặng lẽ nhìn xuống… khúc thần thánh tang thương đầy đau khổ vẫn chưa dứt.

Họa Thuỷ đáy lòng dâng lên cảm giác hoang đường, vốn một người có nội tâm kiêu hãnh như nàng lại như trở nên giống một sinh linh hèn mọn đối mặt với thần minh.

“Không được, ta là Thiếu Thần Nữ của Tam Đạo Môn, một trong các thế lực mạnh nhất Đạo Địa.” Họa Thuỷ lắc đầu trấn an bản thân.

Không thể không ca ngợi tâm cảnh của nàng rất mạnh, rất nhanh đã lấy lại phong thái bình tĩnh và kiêu ngạo, ngẩng đầu nhìn lên kẻ bí ẩn đứng giữa ánh trăng, nhoẻn miệng cười nói:

“Nhìn các hạ cũng là cao nhân, tại sao lại nghe lén?”

“Hừ, Yên Vụ Sơn Mạch là nơi ta ẩn tu, chính các ngươi đến quấy rầy ta…” Lạc Nam bịa chuyện lên tiếng, âm thanh khàn khàn.

Trong mắt họa Thuỷ lập tức biểu thị không tin, nơi này Nguyên Khí mỏng manh, ngay cả Yêu Thú còn chê bai, ngươi nói ngươi ở đây tu luyện, có quỷ mới tin tưởng.

Nghĩ đến đối phương có thể đã nghe được âm mưu giữa hai tông môn, họa Thuỷ quyết định không thể để kẻ này rời đi.

Với sự tự tin vào chiến lực của bản thân, chỉ cần không đụng độ Thần Đạo Cảnh… nàng nghĩ mình có thể ứng phó được.

“Khanh khách, các hạ nếu đã hiện thân, vậy sao không xuống đây cùng tiểu nữ đàm đạo? Xuân tiêu nhất khắc trị thiên kim, không phải sao?”

Họa Thuỷ khẽ cười, tiếng cười như chuông ngân trong gió, vậy mà át đi cả một khúc hùng hồn đang vọng giữa màn đêm.

Lạc Nam thoáng thất thần, trong âm thanh của nữ nhân này chứa đựng Mị Thuật rất là cường đại, chẳng chắc khiến đám đệ tử của Song Thần Môn bất bình tĩnh như vậy.

Bất quá hiện tại hắn đã âm thầm vận chuyển Thống Trị Quy Tắc bên trong cơ thể, hoàn toàn không bị Mị Thuật của nàng ảnh hưởng.

Tuy nhiên vẫn hạ người rơi xuống đối diện.

Họa Thuỷ thấy vậy cho rằng cá đã cắn câu, bất quá vẫn cẩn thận tiến đến thăm dò, bàn tay nhẹ nhàng đưa lên mặt nạ của hắn.

Đúng lúc này, Lạc Nam thông qua Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn kích hoạt Định Hồn.

Thân thể họa Thuỷ khựng lại một nhịp, Lạc Nam nhân cơ hội duỗi ra bàn tay chụp vào trán nàng, muốn thông qua Thống Trị Quy Tắc khống chế làm thuộc hạ.

Nào ngờ bàn tay trắng nõn của họa Thuỷ lại chụp được tay hắn, nàng tủm tỉm cười nói:

“Thì ra là tiểu gia hoả Đại Đạo Hồn Tu, còn xém chút dọa tỷ tỷ sợ hãi đây này.”

Thanh âm vừa dứt, nàng bùng nổ tu vi Hồn Thiên Đạo Cảnh, mái tóc như sương khói bỗng nhiên vươn dài dữ dội bao trùm, trói chặt cơ thể Lạc Nam.

Từng sợi tóc thơm như hoa, mang theo mùi vị tiêu hồn thực cốt như có thể ru người ta ngủ say bên trong sự vây khốn của nó một cách cam tâm tình nguyện.

Rõ ràng nàng không hề bị Định Hồn ảnh hưởng, hơn nữa còn thông qua lúc Lạc Nam sử dụng Định Hồn mà nhìn thấu tu vi Hồn Đại Đạo của hắn.

Bàn tay lại tìm đến mặt nạ của hắn.

Nhưng mà bản thể của Lạc Nam đã sớm biến mất, thứ bị tóc của nàng trói chặt lại chỉ là hóa Thân Hắc Ám đang chậm rãi tiêu tan.

Mà Lạc Nam đã sớm Tốc Biến, hóa thành ba người ở ba phương hướng khác nhau, hai bên trái phải và sau lưng tập kích.

Cuồng Thú Quyền.

Bạo Tinh Quyền.

Phật Nộ Quyền.

Bỉ Ngạn nở rộ trên nắm đấm, 2500 hành tinh xoay tròn và Oanh Thiên Tổ Phù đang gào thét.

“Thật là… không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả…”

Họa Thuỷ cười khanh khách, trong lòng lại âm thầm kinh dị.

Nguồn sức mạnh này là của một Hồn Đại Đạo có thể đánh ra sao?

Mái tóc của nàng lúc này bỗng nhiên hóa thành một cái kén nhộng đem thân thể của nàng bao trùm vào bên trong.

Hơn nữa, ẩn trong từng sợi tóc chính là từng tia Thiên Đạo Quy Tắc Chi Lực ở trạng thái Siêu Thoát Thiên Địa.

ĐÙNG!

Nhất quyền của Lạc Nam đấm vào phát ra thanh âm vang dội.

Cánh tay của hắn tê dại như đấm phải một tấm thép, hoàn toàn không ảnh hưởng đến kén nhộng.

Lạc Nam không dễ dàng từ bỏ.

Nguyệt Hồng Kiếm đã hiện ra trong tay, nhất kiếm hung hăng chém vào…

Nguyệt Thần Trảm!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233

Thể loại