Trước đó từ khi Thiệu Nhất Chu bị Tưởng Hải Dương áp chế, đã đáp ứng cùng Tưởng Hải Dương hợp tác, nên đã gạt bỏ Hoa Cẩm Thành qua một bên, nhưng Hoa Cẩm Thành là một người ở trong xã hội lăn lộn thời gian dài như vậy, cục tức này khó mà nuốt trôi, vì thế khi hỏa khí thoáng cái liền bạo phát.
Thế nhưng khi lão biết được Tưởng Hải Dương sở dĩ dám làm như vậy vì đằng sau hắn còn có người để làm chỗ dựa, thì cho dù Hoa Cẩm Thành muốn đối phó với Tưởng Hải Dương, đó cũng là chuyện không thể nào.
Nhưng đối với Thiệu Nhất Chu và Tiêu Hồng trên thương trường chỉ là hai kẻ ngây ngô thì khác, chỉ cần nắm bắt được tay cầm của hai người này, thì chẳng phải là muốn bóp thế nào thì bóp sao…
Vì vậy lão tìm đến một đôi nam nữ côn đồ theo dõi Thiệu Nhất Chu, nhưng khi chưa có nắm bắt được nhược điểm gì của Tiêu Hồng và Thiệu Nhất Chu thì đã bị Đỗ Sơn Khôi phát hiện, chuyện của Tiêu Hồng chẳng những không có giải quyết được, mà còn đắc tội với tên sát thần Đinh Nhị Cẩu này.
Đinh Nhị Cẩu vốn định quay trở lại cục công an, nhưng khi đi ngang qua cư xá thành ủy, mới nhớ lại lúc hừng đông thì Thạch Mai Trinh có gọi điện thoại cho mình, vì vậy cùng Thạch Mai Trinh liên hệ, quả nhiên nàng đang ở nhà, không có đi ra ngoài.
Vì vậy Đinh Nhị Cẩu quẹo vào trong cư xá thành ủy, đi đến nhà Thạch Aí Quốc, nếu đổi là trước kia, chỉ cần Thạch Aí Quốc không ở trong nhà, thì hắn không dám tới nơi này, vì sợ bị Tiêu Hồng gài bẫy, nhưng bây giờ thì không sợ rồi, Thạch Mai Trinh đang ở nhà, thừa cơ hội này, đem sự việc của Tiêu Hồng giải quyết triệt để, để cho Tiêu Hồng không còn có lộn xộn về sau.
– Cậu đến có việc gì không? A Trinh đang trên lầu đấy.
Mở cửa là Tiêu Hồng, nàng đang lau nhà.
– Đợi lát nữa hãy gọi chị ấy đi, tôi có chuyện muốn nói với phu nhân.
Đinh Nhị Cẩu nói ra.
Tiêu Hồng nghe xong thân thể chấn động, nàng còn tưởng rằng chuyện ngày hôm qua hắn vẫn chưa có để yên, cho nên run rẩy đem đồ lau nhà bỏ vào trong thùng nước, sau đó cùng Đinh Nhị Cẩu đi đến khu ghế sa lon.
– Tôi có một tập tin muốn gửi qua điện thoại của phu nhân, là cuộc hội thoại của Thiệu Nhất Chu tôi ghi âm, tôi cũng không có đưa hắn đến Sơn Tây đào than đá, hắn đã đi rồi vào tối hôm qua, sẽ không bao giờ quay trở về nữa, tôi nghĩ sau khi phu nhân nghe xong cuộc ghi âm này rồi sẽ quyết định có cùng hắn liên hệ hay không? Bất quá tôi đề nghị phu nhân ở lại nơi này sống, Thạch bí thư lớn tuổi rồi cố chiếu cố tốt cho ông ấy, còn vấn đề của Mai Trinh, tôi sẽ giúp phu nhân giải quyết.
Đinh Nhị Cẩu mở ra Bluetooth, đem tập tin ghi âm lời của Thiệu Nhất Chu truyền qua điện thoại của Tiêu Hồng.
Đinh Nhị Cẩu không nói nhiều lời với Tiêu Hồng, lúc truyền xong tập tin ghi âm thì đi lên lầu, gõ cửa phòng của Thạch Mai Trinh.
– Cút ngay, không cần cô đến đây giả tình giả ý, tôi không có tin cô đâu…
Thạch Mai Trinh trong phòng quát to.
Đinh Nhị Cẩu lắc đầu, đẩy cửa tiến vào, không cần phải nói, Thạch Mai Trinh tưởng là Tiêu Hồng vừa gõ cửa phòng mình.
– Cô còn dám đi vào… Uả… tại sao là em?
Thạch Mai Trinh đang ngồi ở trên giường vọc laptop, ngẩng đầu lên thấy Đinh Nhị Cẩu vừa vào, hỏa khí lập tức liền giảm một nửa.
– Làm gì mà hỏa khí lớn như vậy, uống lộn thuốc sao.
Đinh Nhị Cẩu đặt mông ngồi ở cạnh đầu giường, khẽ vươn tay đem Thạch Mai Trinh ôm vào trong ngực.
– Ai da… Tiêu Hồng đang ở dưới lầu, em không sợ Tiêu Hồng nói cho cha biết à?
Lần này Thạch Mai Trinh ngược lại là có chút sợ hãi.
– Yên tâm đi, Tiêu Hồng sẽ không nói lung tung đâu, sáng sớm hôm nay chị muốn nói cái gì?
– Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có phải là em đã nói với Tiêu Hồng cái gì, bằng không làm sao mà Tiêu Hồng lại nghe lời như vậy, mau nói cho chị biết đi…
Thạch Mai Trinh thoáng cái nghĩ tới vấn đề mấu chốt, cho nên ôm Đinh Nhị Cẩu cổ của nói ra.
– Hừ… đến bây giờ cũng chưa có rời giường, sáng sớm quấy rầy giấc ngủ của em, trong người lại trống trơn không có mặc cái gì cả, đây không phải rõ ràng muốn cho em khởi xướng tiến công hay sao?
Đinh Nhị Cẩu đưa tay vào trong vái váy ngủ của Thạch Mai Trinh, rõ ràng bên trong nàng cũng không có mặc quần lót…
– Như thế nào? Có dám không?
– Ai… chị không thể đứng đắn một chút được sao, trong nhà không phải là không có đàn ông, chị mặc như vậy dạo tới dạo lui, đây không phải là làm cho cha của chị tức giận phát hỏa sao?
Đinh Nhị Cẩu thấp giọng cười nói, ngón tay của hắn đang duỗi vào bên trong cái khe thịt âm hộ của nàng.
– Em cút đi, chị ăn mặc thành cái dạng gì thì cha của chị cũng bất kể đến, trong mắt của ông ấy chỉ thấy chị là một con tiểu yêu tinh.
Thạch Mai Trinh bĩu môi nói.
– Em và Tiêu Hồng đã trao đổi qua, yên tâm đi, về sau Tiêu Hồng sẽ không ghim chị đâu, cô ấy cũng đã muốn đem công ty chuyển cho chị rồi, em thấy về sau chị cũng đã có chuyện làm, nói cách khác đừng có suốt ngày cứ nghĩ đến cùng Tiêu Hồng cãi lộn đánh nhau, làm như vậy chỉ bất lợi cho sự hài hòa của gia đình mà thôi…
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Hừ… có phải là Tiêu Hồng đã dân hiến thân thể cho em…
Thạch Mai Trinh nói chuyện quả nhiên là không sợ dị nghị gì cả, lời này nếu như bị Thạch Aí Quốc nghe được, nói không chừng sẽ nghi ngờ hắn đấy, cho nên không đợi Thạch Mai Trinh nói xong, Đinh Nhị Cẩu một tay lấy miệng của nàng bịt lại.
– Um… um… làm cái gì vậy? Bị ta nói trúng tim đen rồi a.
Thạch Mai Trinh mặt giận dữ nói.
– Đầu óc của chị có phải toàn là đậu hủ, chị nghĩ như thế nào vậy, có khả năng này hay sao? Thạch bí thư đối với em có ơn tri ngộ, em dám làm ra sự tình như vậy à? Đúng là một điểm đầu óc cũng không có lớn nổi…
Đinh Nhị Cẩu tức giận chỉ vào Thạch Mai Trinh mắng.
– Hừ, làm như chị không biết tính tình của em, thấy đàn bà xinh đẹp là hận không thể cưỡi lên thân thể của người ta rồi, đúng rồi, tối hôm qua em đã cùng ai ngủ một chỗ vậy?
Thạch Mai Trinh đột nhiên nhớ tới lúc hừng đông gọi điện thoại cho hắn, vì vậy nhắc lại hỏi.
– Thạch Mai Trinh… em nói cho chị biết, em có cùng ai cùng một chỗ cũng không cần phải báo cho chị, ngày trước lúc mới bắt đầu, em đã từng nói qua với chị là chúng ta không có kết quả, chị lúc đó nói như thế nào? Suy nghĩ thật kỹ đi, nếu nghĩ không rõ lắm thì cũng đừng tìm gặp em nữa…
Đinh Nhị Cẩu nói xong cầm mở cửa đi ra ngoài. Lưu lại Thạch Mai Trinh một mặt đờ đẫn ở trong phòng chậm rãi rơi lệ xuống…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
Thạch Mai Trinh không nghĩ tới Đinh Nhị Cẩu lại đột nhiên lên cơn bão nổi, mà trước kia nàng chưa từng thấy qua, thoáng cái ngây dại, còn Tiêu Hồng cũng nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu mặt hầm hầm bước xuống lầu.
– Cậu muốn đi sao?
Tiêu Hồng hỏi.
Nhưng Đinh Nhị Cẩu cũng không trả lời nàng, hắn đẩy cửa bước ra ngoài rồi khởi xe hơi rời đi ngay, Tiêu Hồng nhìn xem cánh cửa đóng cửa, lại ngẩng đầu nhìn trên lầu, tựa hồ là đã hiểu ra cái gì, nhưng lúc này nàng không có chút suy nghĩ nhiều đến chuyện này nữa, bởi vì ngay mới vừa rồi, nàng đã nghe xong toàn bộ tập tin ghi âm mà Đinh Nhị Cẩu truyền cho nàng về Thiệu Nhất.
Thật sự là biết người biết mặt nhưng không biết lòng, không ngờ tới mình ở trong mắt của của Thiệu Nhất Chu là một người như vậy, hơn nữa càng không không nghĩ tới Thiệu Nhất Chu vì chỗ tốt, lại muốn đem nàng đưa cho gã đàn ông khác chơi, vì thế tất cả những gì liên quan đến Thiệu Nhất Chu đối với nàng đã triệt bị đánh nát trong tâm tư, do đó lúc này nàng cũng không có tâm tư quản đến chuyện của Thạch Mai Trinh như thế nào cho mệt…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
Để Khôn Thành ngồi xe Audi vào trong khu thành ủy, hôm nay là khai mở cuộc họp của ban thường vụ thành ủy, không có gì cải biến được, việc điều chỉnh khu đang phát triển đã vô thế phải làm, chỉ là là từ bên trong việc này làm sao kiếm được một chén canh mà thôi.
Còn La bàn Hạ hôm nay chủ yếu không phải là vấn đề chọn lựa Đinh Nhị Cẩu làm chủ nhiệm có thích hợp hay không thích hợp, đối với chuyện này ông đã thông suốt, không cần tham dự, mục đích của ông là muốn đem Lâm Xuân Hiểu đẩy lên mà thôi.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137