Thạch Ái Quốc không phải mù lòa, đương nhiên nhìn thấy Kiều Hồng Trình đi theo sau Đinh Nhị Cẩu ra ngoài, hơn mười phút sau đến khi Thạch Ái Quốc cùng Lương Văn Tường nói chuyện sắp chấm dứt mới quay trở về.
– Trường Sinh, Kiều chủ nhiệm tìm cháu có việc à?
Thạch Ái Quốc trên chỗ ngồi hàng sau, hỏi.
– Cũng không có việc gì, hắn hỏi cháu có muốn cân nhắc lên tỉnh làm việc, nhưng cháu đã từ chối.
Đinh Nhị Cẩu nói rất lưu loát, không có chút dây dưa dài dòng, cho nên làm cho Thạch Ái Quốc tin tưởng hắn nói là sự thật.
– Ồ? Hắn nói như thế nào, kêu cháu nhận công tác ở cơ quan nào?
Thạch Ái Quốc mở mắt, nếu như Đinh Nhị Cẩu đi theo Kiều Hồng Trình làm việc, vậy thì đồng nghĩa là cùng làm việc bên cạnh Lương Văn Tường, như vậy thì đối với mình cùng Lương Văn Tường, mối quan hệ vậy có thể là hữu ích, cũng là một quân cờ có bước đi tốt.
– Cháu không có hứng thú, sự tình trên tỉnh quá phiền toái, cháu ưa thích ở dưới làm hơn, bí thư… cháu nói thật, cháu muốn làm việc cùng với chú, còn đối với những người khác, bây giờ thật sự là chưa có thích ứng.
Đinh Nhị Cẩu thổi phồng Thạch Ái Quốc một bả.
Thạch Ái Quốc nghe Đinh Nhị Cẩu nói như thế, cũng không tiện nói thêm cái gì nữa, một bên cảm thấy cũng hơi tiếc, một bên lại cảm thấy Đinh Nhị Cẩu thành thật…
Thạch Ái Quốc đã tự mình gọi điện thoại đến cho trưởng phòng tổ chức công an Tề Văn Hạ, cho nên Đinh Nhị Cẩu lại quay trở về Hồ Châu sau khi Thạch Ái Quốc kết thúc cuộc họp trên tỉnh.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
Đào Thành Quân cùng Thạch Ái Quốc ngồi ở trên một chiếc xe, Đinh Nhị Cẩu chạy chiếc xe của Dương Phụng Tê đưa cho theo ở phía sau, nhìn chiếc xe chạy theo thật sát ở phía sau, Đào Thành Quân nói với Thạch Ái Quốc:
– Chiếc xe này của Trường Sinh không hề rẻ a.
– Ừ, tôi đã hỏi, chiếc xe đó là Dương Phụng Tê của công ty Bàn Thạch đưa cho hắn lái đấy, chứ không phải là xe của hắn.
– Tuy không phải là xe của hắn, nhưng bước tiếp theo mục tiêu của chúng ta là muốn đem công ty đầu tư Bàn Thạch dẫn tới Hồ Châu đầu tư, mà Đinh Trường Sinh lại chạy xe của công ty Bàn Thạch, vô luận nói như thế nào, cũng không dễ giải thích, vạn nhất chuyện này bị người phóng đại, thì Đinh Trường Sinh sẽ gặp không ít phiền toái, em muốn đề tỉnh cho hắn một câu, tốt nhất là trả xe cho người ta, chẳng lẽ thành phố Hồ Châu chúng ta không còn xe cho hắn chạy sao?
Đào Thành Quân tiếp tục kiên trì ý kiến của mình.
Ừ, cậu suy tính cũng được, có gì cứ nói với hắn đi, bảo hắn đem xe trả lại.
Thạch Ái Quốc gật đầu, không khỏi thầm than Đào Thành Quân cân nhắc vấn đề quá toàn diện.
– Còn về vấn đề nhân sự của khu đang phát triển, bí thư có sự sắp xếp trong đầu rồi phải không?
Đào Thành Quân lại hỏi.
Thạch Ái Quốc nhìn trước mặt lái xe Hồ Hải Quân, không trả lời thẳng, chỉ nói:
– Chuyện này không thể sốt ruột, bằng không trước hết cứ để cho Trường Sinh đến khu đang phát triển trước làm quen hoàn cảnh đi.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
Đinh Nhị Cẩu không quay về nhà mà trực tiếp đi đến thẩm mỹ viện của Hạ Hà Tuệ.
– Ồ… sao gọi điện thoại nói là mai mới trở về, vậy mà mới hôm nay lại xuất hiện vậy?
Hạ Hà Tuệ Nhất nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu, lập tức hỏi.
– Em sợ có việc trễ nãi nên nói nói vậy để có gì về trễ thì chị không có lo lắng, cho nên em mới nói muộn một ngày như thế nào, thấy em về sớm mất hứng hay là làm trễ nãi chuyện tốt của chị hả?
– Thôi đi… nhưng mà, tôi có chuyện tốt phải nói cho em nghe, đi… đi trên lầu nói chuyện.
Hạ Hà Tuệ kéo Đinh Nhị Cẩu lên lầu hai.
– Chuyện gì mà thần bí như vậy?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Đến đây xem kỹ đi, nhìn xem có cái gì khác trước không?
Vừa lên trên lầu, Hạ Hà Tuệ liền nhấc lên vạt áo của mình, đem cái bụng lộ ra.
– Ừ, đúng là giảm béo không thành công, nhìn thấy mập hơn trước nha.
Đinh Nhị Cẩu sờ sờ trên bụng nàng rồi nói ra.
Thật vậy chăng? Em cũng nhìn thấy lớn hơn trước rồi?
Hạ Hà Tuệ vui vẻ nói.
– Đến cùng làm sao vậy? Chị có bệnh trong người hay sao?
– Chị có em bé rồi, tháng này chị vừa thử, đã mang bầu.
Hạ Hà Tuệ thận trọng nhìn Đinh Nhị Cẩu nói ra.
– Cái gì? Thật hay giả vậy… Ưm… chuyện này quá đột ngột, em… em sắp làm cha sao?
Đinh Nhị Cẩu hỏi ngược lại, bất quá tất cả trong giọng nói đều là không tự tin.
– Đó là dĩ nhiên, như thế nào… không vui sao?
– Vui chứ… chúng ta sẽ kết hôn sao? Vậy là… em… sẽ kết hôn…
Đinh Nhị Cẩu nói có chút không mạch lạc, tuy từ bên trong nội tâm là không muốn kết hôn lúc bây giờ, nhưng đúng lúc này hắn thật sự là không thể nói với Hạ Hà Tuệ lời này, bởi vì Hạ Hà Tuệ đã đi theo hắn từ Bạch Sơn đến Hồ Châu, nàng không oán không hối, tự mình cố gắng tự lập, không để có một chút gì liên lụy đến hắn, trái lại còn chiếu cố hắn tốt vô cùng, cho nên chuyện làm đả kích tổn thương nàng như vậy, hắn tuyệt đối không làm được.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
– Trường Sinh, đây là lời thật lòng của em sao? Cùng chị kết hôn?
Hạ Hà Tuệ trong nội tâm thật cao hứng khi nghe Đinh Nhị Cẩu có thể nói như vậy, nhưng chính nàng không có nghĩ qua sẽ cùng Đinh Nhị Cẩu kết hôn, nàng sở dĩ đem chuyện này nói cho Đinh Nhị Cẩu biết, đó là bởi vì Đinh Nhị Cẩu là nam nhân của nàng.
– Đúng vậy, em là nam nhân, muốn phụ trách con của mình, em biết một đứa bé nếu như thiếu cha hoặc mẹ, thì trong lòng của đứa bé sẽ không kiện toàn, cho nên em không muốn con của chúng ta bị khiếm khuyết như vậy.
Thời gian dần qua Đinh Nhị Cẩu lúc này đã an tĩnh lại, sự kích động bất an cũng đã thanh tỉnh.
– Trường Sinh, em nghĩ tới như vậy em thật cao hứng, nhưng ý chị thì khác…
Đinh Nhị Cẩu ngồi trên ghế dựa, Hạ Hà Tuệ ngồi ở trên đùi Đinh Nhị Cẩu, ôm cổ của hắn, bộ dáng rất là hạnh phúc.
– Được, chị cứ nói đi.
Đinh Nhị Cẩu Bất biết rõ Hạ Hà Tuệ lúc này sẽ nói cái gì, đối với một người đàn bà mà nói, trong lúc mang thai như thế này, nếu như được nam nhân mình tán thành việc hôn nhân, đó là chuyện vui vẻ nhất trong đời.
– Em thuộc cái dạng gì thì chị biết rất rõ ràng, tuyệt đối chính là một kẻ phong lưu đào hoa, nhưng chị không quan tâm đến, bởi vì chị cũng là một trong số người đàn bà đó, không có hôn nhân trói buộc, cho nên tất cả mọi người đều sinh hoạt rất thoải mái, nhưng chị lo lắng sau này mình sẽ trở nên lòng dạ hẹp hòi, sẽ không cho phép người đàn bà khác đến cái nhà này của mình nếu đã kết hôn với em, nhưng nếu làm vậy thì chắc chắn là em sẽ mất hứng, nếu là như vậy, thì cuộc hôn nhân này còn có ý nghĩa gì nữa chứ?
Hạ Hà Tuệ có chút u oán nhìn Đinh Nhị Cẩu nói.
– Ách… chuyện đó… kỳ thật em… em có thể thay đổi, em thật sự có thể thay đổi, được không?
Đinh Nhị Cẩu cho đến bây giờ cũng không rõ Hạ Hà Tuệ muốn nói gì, cho nên vẫn luôn có ý muốn chịu trách nhiệm với nàng, tuy Lý Phượng Ny đã sinh cho hắn một đứa bé, nhưng mãi đến tận bây giờ hắn ngay cả mặt của con mình hắn cũng chưa từng thấy qua, mỗi lần liên hệ cùng Lý Phượng Ny, nàng nói cứ để con không gặp hắn như vậy thì tốt hơn, sợ gây thêm phiền toái cho Đinh Nhị Cẩu, cho nên dứt khoát không cho hắn thấy mặt.
Đinh Nhị Cẩu tuy là hỗn đãn, nhưng cách đối xử đàn bà của hắn đều dựa trên tình cảm chân thật, nhưng phải nói đối với con của mình, muốn nói vứt bỏ thì hắn thật sự làm không được, bởi vì hắn đã từng đau lòng khi mồ côi cha mẹ, sự việc đó ăn sâu vào tiềm thức của hắn quá sâu…
– Bản tính của em, bộ chị không biết sao? Không thay đổi được đâu… được rồi, chị cũng không nói vòng vo với em nữa, ý của chị là muốn đi ra nước ngoài, về chuyện này em phải giúp chị các loại giấy tờ hộ chiếu các loại…
Hạ Hà Tuệ lời này nói ra làm cho Đinh Nhị Cẩu thoáng cái sợ ngây người.
– Xuất ngoại? Chị không có nói lộn chứ, ngay cả ngoại ngữ một tiếng chị cũng không biết, chị ra ngoại quốc để làm gì, một thân lẻ loi, tội gì mà khổ thế chứ?
Đinh Nhị Cẩu ôm Hạ Hà Tuệ thận trọng màng vào trên giường, nói ra.
– Việc này em không cần phải xen vào, chị đã cùng Phượng Tê liên lạc qua rồi, nàng tán thành cách làm của chị, ý của nàng là có thể chiếu cố được cho chị, công ty của Phượng Tê ở nước ngoài có rất nhiều chi nhánh, chị cứ đến đó là xong.
Hạ Hà Tuệ nói kiên định lạ thường.
– Chị và chị Dương có liên lạc qua rồi? Nói chuyện chuyện khi nào vậy, mà em cái gì cũng không biết?
Đinh Nhị Cẩu ánh mắt thoáng cái trợn tròn, mình và Dương Phụng Tê vừa mới tách ra cũng không có bao lâu a, không ngờ hai nàng đã âm thầm trao đổi đều gạt mình.
– Cũng mới mấy ngày nay thôi, em hãy giúp chị đi, hiện nay chị cũng đang học ngoại ngữ rồi, với lại trong thẩm mỹ viện của chị có một cô gái, có quan hệ với chị rất tốt, sẽ mang nàng đi theo, đến lúc đó nàng sẽ chiếu cố chị tốt, không có chuyện gì đâu, em cứ yên tâm đi.
Hạ Hà Tuệ nói.
– Ai… chị đã chuẩn bị sẵn hết rồi, còn nói cho em biết để làm gì, đến lúc đó chị cứ đi thì xong rồi.
Đinh Nhị Cẩu thần sắc chán nản nói ra.
– Chẳng qua là chị không để cho em thêm phiền toái, em làm quan, nếu chuyện này truyền ra ngoài, chỉ sợ em cũng không còn quả ngon để ăn, cho nên chị vẫn quyết định đi ra nước ngoài, hơn một năm nay tại thẩm mỹ viện của chị cũng kiếm được khá tiền, cũng đủ để chị sinh sống rồi.
Hạ Hà Tuệ cuối cùng dặn dò.
– Thế nhưng mà… chuyện này đối với chị thì quá không công bằng.
Đinh Nhị Cẩu lúc này thời điểm thật sự quyết định muốn cùng với Hạ Hà Tuệ kết hôn, dù đây là một quyết định chật vật.
– Tốt rồi, không có gì có công bằng hay không ở đây, để chị đi xuống sắp xếp trong tiệm, đợi lát chúng ta cùng trở về.
Hạ Hà Tuệ cười gượng nói.
– Được, em ở chỗ này đợi…
Đinh Nhị Cẩu ngồi trên ghế dựa mệt mỏi không dậy nổi.
Hạ Hà Tuệ chậm rãi bước ra cửa, nàng tự nói với mình nhất định phải kiên cường, nhưng khi vừa đóng cửa lại, nước mắt liền trào ra, nàng che lại miệng của mình, sợ mình khóc thành tiếng.
Đẩy ra một căn phòng khác, dựa vào cửa nước mắt của mình rào rào chảy, nàng nhớ tới vận mệnh của mình, gặp phải một người chồng không đáng tin cậy, làm cho mình đối với hôn nhân đã mất đi tin tưởng, tuy lúc cùng Đinh Nhị Cẩu không minh bạch ở cùng một chỗ, nhưng nàng biết rõ, người nam nhân này đối với mình thật sự rất tốt, nhưng hắn cùng với chồng trước của mình có một tật xấu giống nhau, đó chính là khi thấy phụ nữ xinh đẹp thì chân tay không yên được.
Nàng bắt đầu sợ hãi, sợ hãi chính mình có một ngày thật sự hoàn toàn rơi vào trầm luân, không bao giờ cho phép hắn qua lại với bất kỳ một người đàn bà nào khác nữa, nhưng có khả năng này sao? Mình và hắn liên hệ như thế nào? Bất quá chỉ là một người đàn bà so với hắn lớn hơn mấy tuổi mà thôi mình và hắn không có quan hệ khế ước, chính mình dựa vào cái gì để mà quản chuyện của hắn.
Suy nghĩ tới suy nghĩ lui, không có một lý do nào thích hợp để cùng hắn tách ra, thật ra trong lòng nàng cũng không thể tách rời với hắn, hắn từ từ đã như là một đồ vật không thể ly khai của mình, cùng thân thể tính mạng của mình hòa thành một thể.
Nhưng khi có mang, phảng phất lại mang đến cho nàng một sự hy vọng cực lớn, nếu hắn không thể chỉ là của riêng mình, nhưng còn đứa bé, đứa bé này sẽ không thể nào cũng bị những người đàn bà khác tranh giành, do đó đứa bé này mang lại cho nàng hy vọng vô cùng.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137