Có thể là rất nhiều chuyện không phải nhìn về phía trên thì đơn giản như vậy, sau khi Thạch Ái Quốc nói với Cố Thanh Sơn đem Đinh Nhị Cẩu phóng tới khu đang phát triển làm chủ nhiệm, vừa nghe được La Bàn Hạ cũng rất giật mình.
– Bí thư… tôi nhớ không lầm thì Đinh Trường Sinh đến cục công an công tác thời gian cũng không dài lắm, bây giờ lại điều đi, cứ như vậy thường xuyên thay đổi công tác, đối với bản thân của hắn thì sự phát triển cũng không tốt lắm?
La Bàn Hạ nói ra.
Đây là Thạch Ái Quốc gọi điện thoại mời La Bàn Hạ đến trong phòng làm việc của mình bàn về chuyện này, ông biết rõ La Bàn Hạ là một người trung lập, chỉ cần La Bàn Hạ ủng hộ, như vậy thì bên Để Khôn Thành cũng dễ nói, tuy Sở Hạc Hiên ủng hộ Để Khôn Thành, nhưng cho đến lúc đó, về cơ bản cũng khó có thể vãn hồi cục diện đã định.
– Hạ Bàn… ông nói cũng đúng, nhưng tôi đã cân nhắc tới cân nhắc lui rồi, trước mắt những cán bộ hiện nay của chúng ta thật đúng là không có người thích hợp, hơn nữa đây chỉ là một vị trí chủ nhiệm, mặt trên còn có bí thư không chế toàn cục, tôi cảm thấy sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, với lại năng lực làm việc của Trường Sinh thì mọi người đã quá rõ ràng rồi, điểm này ông còn có nghi vấn gì không?
Thạch Ái Quốc kiên nhẫn thuyết phục nói.
La Bàn Hạ nghe Thạch Ái Quốc nói như thế, trong lúc này thật đúng là tìm không được lý do thích hợp để phản đối, hoàn toàn chính xác, mấy năm qua Đinh Nhị Cẩu xuôi gió xuôi nước, không có phạm gì sai lầm, trái lại còn nhiều lần lập công…
Thế nhưng làm người thì ai cũng có quy luật phát triển nhất định, chỉ khi nào đạt tới độ tuổi nhất định, thì mới có sự từng trải, một khi đã có sự từng trải nhất định thì trong công việc mới có thể đưa ra quyết sách không đến mức vi phạm sai lầm, không đến mức mang đến tổn thất cho chính phủ…
– Hạ Bàn… tôi minh bạch ý của ông, có phải cảm thấy Trường Sinh còn quá trẻ tuổi, nhưng tuổi của ông cũng tương đương cùng với tuổi của tôi không sai biệt lắm, trong thời kỳ chiến tranh cách mạng, có rất nhiều cán bộ trẻ tuổi như vậy đều có thể nắm giữ những công tác quan trọng, thế thì vì cái gì mà bây giờ chúng ta không tín nhiệm cán bộ trẻ tuổi chứ? Đúng là hắn tuổi trẻ, nhưng chính là bởi vì hắn còn trẻ, nên mới dám xông dám làm, hơn nữa còn có những lão gia hỏa chúng ta làm hậu thuẫn cho hắn, thì hắn làm sao có thể gây nên nhiễu loạn sai lầm?
Thạch Ái Quốc nói.
Tuy ông không biết La Bàn Hạ cùng Đinh Nhị Cẩu có quan hệ gì hay không, nhưng Đinh Nhị Cẩu cùng La Bàn Hạ đều là cán bộ xuất thân từ thành phố Bạch Sơn, dựa vào điểm này, nếu ông đề bạt Đinh Nhị Cẩu lên vị trí này, thì La Bàn Hạ không nên phản đối như vậy chứ.
– Bí thư… không nói đến vấn đề Đinh Trường Sinh nữa, vậy còn bí thư khu đang phát triển, vẫn giữ lại bí thư hiện tại sao?
La Bàn Hạ lúc này cũng đã thấy được, lần này đây động tác Thạch Ái Quốc rất quyết liệt, rất có thể là là đem toàn bộ dàn cán bộ cũ của khu khai phát thay đổi, chỉ có làm thế thì mới không tồn tại cán bộ giữa cũ và mới bộc phát mâu thuẫn.
Nếu như thay đổi toàn bộ, chỗ tốt là tất cả mọi người là nhân vật mới, vừa bắt đầu thì sẽ cùng nhau hợp tác, nói cách khác, cùng nhau đối mặt một cục diện rối rắm như vậy thì có cái gì mà có thể tranh giành đây này, trước mắt chỉ có cách là đem công tác khu khai phát làm cho tốt, tới khi đạt được trình độ kết quả nhất định, thì lúc này mới là thời điểm phân chia phạm vi thế lực cùng chia sẻ thành quả thắng lợi.
Nhưng nếu thay đổi toàn bộ cũng có chỗ xấu, dàn cán bộ mới phải phải làm lại từ đầu con sô zero, việc này là thời kỳ khó khăn nhất, hơn nữa còn phải nhanh chóng mở ra cục diện, đây cũng là nguyên nhân mà La Bàn Hạ lo lắng cho Đinh Nhị Cẩu, Đinh Nhị Cẩu thì chưa đủ để có kinh nghiệm lão luyện lèo lái như vậy…
Làm một cán bộ, trong công tác tạo được chín mươi chín chuyện tốt, thì mọi người nhìn cũng quen mắt rồi, đều cho rằng ngươi làm mỗi một việc gì cũng đều là thành công, nhưng nếu chỉ cần làm một chuyện xấu, thì vấn đề sẽ bị đánh giá tiêu cực so với chuyện làm tốt bị ảnh hưởng lớn hơn nhiều.
Tại thành phố Bạch Sơn, lúc đó La Bàn Hạ đã bắt đầu chú ý Đinh Nhị Cẩu rồi, nhưng trời đất đưa đẩy khiến cho hắn vẫn không có cơ hội thành người của ông, vốn tưởng rằng sau khi đến Hồ Châu, mình có thể từ từ tìm cách kéo hắn về, tại vì chỉ làm một phó bí thư, chuyện quyết định có hạn, công việc hàng ngày tại thành phố hiện nay là tới lui ma hợp hai đại trận doanh, hiện tại ông cũng có cảm giác thật sự rất mệt a.
– Khu đang phát triển thì người chọn lựa làm bí thư mới tạm thời vẫn chưa có định đoạt, tôi đang để cho Thanh Sơn tìm kiếm. Hạ Bàn… ông có người đề cử làm bí thư hay không vậy, nếu có tiến cử lên, tất cả mọi người cùng nghiên cứu một chút a.
Thạch Ái Quốc ngoài miệng nói như thế, tại vì hiện tại bước đầu tiên của ông là phải đem Đinh Nhị Cẩu nâng lên, còn việc chọn lựa bí thư khu đang phát triển, có gì vi6 trí này cứ thả ra, đợi đến lúc khu đang phát triển vận chuyển ổn rồi, thì cũng có thể điều chỉnh lại, bởi vì vừa rồi ông không có cân nhắc đến việc đem Đinh Nhị Cẩu phóng tới khu đang phát triển sẽ có lực cản lớn như vậy.
– Bí thư… tôi cũng không có ai để đề cử, chỉ là hiện tại khu đang phát triển đang có một bí thư, một chủ nhiệm, hai phó chủ nhiệm, tất cả những người này đều phải đổi đi sao?
La Bàn Hạ cau mày hỏi.
– Tất cả đều đổi đi là không thể nào được, vị trí bí thư, chủ nhiệm, một phó chủ nhiệm thì sẽ đổi đi, chỉ giữ lại một phó chủ nhiệm để trợ giúp ổn định các tình huống quen thuộc, không nói gạt ông, tôi vốn muốn toàn bộ cán bộ cũ đều đổi đi đấy, những người này ở khu đang phát triển mấy năm qua đã làm nên cái trò trống gì? Vừa rồi tôi có đến thức địa khu khai phát một chuyến, khắp nơi đều là đất hoang, mà vùng đất này trước kia là đồng ruộng xanh tốt, nếu chuyện này bị truyền thông đưa tin lên, ông nói xem hậu quả của chúng ta là cái gì?
Thạch Ái Quốc nói ra, bởi vì điều ông lo lắng nhất là phải huỷ bỏ khu đang phát triển Hồ Châu, cho đến lúc đó thì tất yếu phải chịu ảnh hưởng chính là tiền đồ của bọn họ, về điểm này, thì ai cũng không có khác nhau gì cả.
– Được rồi, tôi đồng ý bổ nhiệm Đinh Trường Sinh, nhưng vấn đề này cũng chỉ là thái độ của mình tôi thôi, còn công việc khác vẫn là phải do bí thư làm công tác với những người khác, còn về vấn đề bí thư khu đang phát triển, tôi sẽ suy nghĩ kỹ lại a.
La Bàn Hạ mới vừa nói không có ai tiến cử, nhưng lúc này thì lại nói để suy nghĩ kỹ lại, vậy thì cũng tế nhị hiểu được rồi…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
Thạch Ái Quốc nghe được La Bàn Hạ nói như vậy, chỉ cười cười đáp lại, sau đó đứng dậy tiễn La Bàn Hạ ra phòng làm việc của mình.
Trương Hòa Trần cũng phối hợp đi ra ngoài đưa La Bàn Hạ đến thang máy, lúc này Thạch Ái Quốc quay người nói với Trương Hòa Trần:
– Gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh, nói hắn đến gặp tôi.
– Vâng… em lập tức thông báo cho hắn.
Trương Hòa Trần đáp.
Trước đó tại Giang Đô, Trương Hòa Trần từng nói phải rời khỏi văn phòng thành ủy, không muốn làm thư ký cho Thạch Ái Quốc nữa, bởi vì những lời nói bóng gió làm nàng chịu không được, hơn nữa chồng của mình trong khoảng thời gian này một mực thúc giục nàng từ chức.
Nhưng khi theo từ Giang Đô trở về, chính nàng còn chưa có kịp tìm gặp thư ký trưởng Đào Thành Quân nói về việc từ chức, thì Đào Thành Quân đã tìm tới nàng, nhưng không phải muốn nàng từ chức, mà là cho nàng lên chức.
Tạm thời văn phòng thành ủy đang thiếu phó chủ nhiệm, chính điều này làm cho Trương Hòa Trần muốn rời khỏi văn phòng thành ủy do dự, dù sao đối với bất kỳ nhân viên nhà nước mà nói, thăng chức có ý nghĩa cấp độ của mình được đề cao, hơn nữa còn là bộ môn tại nòng cốt tại Hồ Châu, làm cho Trương Hòa Trần phải suy nghĩ lại việc từ chức.
Không biết nàng dùng cách nào, mà chồng của nàng đã đồng ý để nàng tiếp tục công tác tại văn phòng thành ủy, thật sự thì cũng là vì quyền lợi trước mặt, những chuyện khác sẽ trở thành nhỏ bé, đều có thể thương lượng được.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
Lâm Xuân Hiểu nhận được La Bàn Hạ điện thoại thì giật mình, đã lâu lắm rồi lãnh đạo cũ không có chủ động liên hệ với mình, bây giờ đột nhiên gọi đến, có phải là đã có chuyện?
– La bí thư khỏe chứ?
Lâm Xuân Hiểu hỏi.
– Tôi vẫn khỏe, Xuân Hiểu… vẫn công tác tốt đó chứ?
– Vâng… em vẫn khỏe, tại đây mọi việc cũng rất thuận lợi, bí thư… có phải là có việc cần nói phải không?
Lâm Xuân Hiểu chủ động hỏi.
– Ừ có chuyện, tôi muốn hỏi trước ý kiến của cô một chút, cô có muốn chuyển sang nơi khác công tác không?
La Bàn Hạ hỏi.
– Bí thư nói là về thành phố Hồ Châu sao?
Lâm Xuân Hiểu kích động, chính mình mặc dù đang ở tại huyện Hải Dương làm công tác tốt lắm, nhưng từ khi La Bàn Hạ đi rồi, chỗ dựa của nàng ở thành phố Bạch Sơn đã không có, nàng cũng đang ý đồ lại lần nữa tìm chỗ dựa khác, nhưng tại nơi này hệ thống quan trường hết sức nghiêm mật, nếu không đánh giá nhận thức đúng con đường, rất khó có người tiếp nhận mình, đây cũng chính là nhờ nàng tại huyện Hải Dương làm việc hiệu quả, bằng không sớm đã bị người điều chỉnh đến một cơ quan nào nhàn hạ của thành phố ngồi uống trà xem báo rồi.
– Như thế này, trong thành phố đối với khu khai phát hiện trạng không hài lòng, cho nên phải thay đổi lại dàn lãnh đạo mới, nếu đến đây thì cấp bậc của cô so với bây giờ thì cao hơn, cho nên tốt nhất hãy suy nghĩ kỹ càng, nhưng nơi này khu đang phát triển lại rối tinh rối mù, do dàn lãnh đạo cũ để lại một cục diện rối rắm, nhưng do cục diện rối rắm thì cũng dễ dàng tạo ra thành tích, cô suy tính một chút a.
– Bí thư… em không có gì để suy tính, chỉ cần bí thư cho rằng là đúng, em liền đi ngay, nói thật… tuy em ở đây làm việc cũng không tệ, nhưng từ trên xuống dưới cũng đều không hài lòng, chẳng những là chuyện làm ăn, còn có một ít vấn đề khác chuyện, dù sao em cũng muốn chuyển sang nơi khác rồi.
Lâm Xuân Hiểu ở trong điện thoại kể khổ nói.
– Được rồi… bất quá cô phải chuẩn bị tư tưởng trước, vị trí chủ nhiệm khu khai phát thì đã có quyết định rồi, tôi chỉ tranh thủ kéo cô về làm vị trí bí thư, nhưng cũng chưa chắc là có thể thành công, chỉ có thể nói là thử xem.
– Há, chủ nhiệm đã có quyết định, đó là ai vậy?
Lâm Xuân Hiểu có dự cảm xấu, hỏi.
– Ai… đó là Đinh Trường Sinh thuộc cấp cũ của cô đấy, đây là do bí thư thành ủy Thạch Ái Quốc chủ trương thực hiện, tôi nghĩ chắc cũng không có vấn đề gì, chỉ là không biết cô như thế nào mà thôi?
La Bàn Hạ cũng rất lo.
– Bí thư… không sao cả, cũng không nên vì chuyện của em mà lo nghĩ, không đáng giá như vậy đâu.
Lâm Xuân Hiểu trong nội tâm ngũ vị tạp trần, không ngờ Đinh Nhị Cẩu vọt lên rất nhanh, tuy có nhận công tác mới thì hắn vẫn còn là thuộc cấp của mình, nhưng trong nội tâm đã có chút không thăng bằng.
La Bàn Hạ sau khi cúp điện thoại, bắt đầu nghĩ đến chuyện thao tác cho Lâm Xuân Hiểu, đầu tiên là Lâm Xuân Hiểu với tư cách nằm trong thường vụ huyện ủy Hải Dương, thì nàng là cán bộ tỉnh quản, vậy thì phải thông qua phòng tổ chức cán bộ tỉnh ủy, tuy nhiên việc điều cán bộ đến địa khu chỉ là chuyện nhỏ, nhưng chuyện thao tác thì phải làm.
La Bàn Hạ đem Lâm Xuân Hiểu nối nghiệp bồi dưỡng là cũng vì sự nghiệp chính trị của mình, cho nên tốn chút công sức thì cũng đáng đấy, hơn nữa nếu ông đem Lâm Xuân Hiểu điều từ thành phố Bạch Sơn đê đến nơi khác, vậy thì gián tiếp giúp cho Bạch Sơn có một vị trí trống để bổ sung, vì thế cũng tin rằng Bạch Sơn cũng sẽ đồng ý đấy…
Mặc dù bây giờ khu đang phát triển Hồ Châu là cục diện rối rắm, nhưng trong thời gian kế tiếp sự được trợ giúp của thành phố, nhất định sẽ có những chính sách cùng với tài chính tốt nhất, đối với năng lực Đinh Nhị Cẩu, thì La Bàn Hạ biết một chút, còn đối với năng lực Lâm Xuân Hiểu, thì La Bàn Hạ càng rõ ràng vô cùng, cho nên có lẽ không qua một năm, có thể là Lâm Xuân Hiểu sẽ có khả năng lên làm trợ lý cho chủ tịch thành phố…
Đợi đến lúc mình có thay đổi vị trí, đem Lâm Xuân Hiểu đưa đến vị trí phó chủ tịch thành phố có lẽ là không thành vấn đề, đây là toàn bộ ý định của La Bàn Hạ về sau, nhưng quá trình này tại Bạch Sơn hiển nhiên là ông không thể nào thực hiện được…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137