Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 56

Đinh Nhị Cẩu nhận được điện thoại của Trương Hòa Trần, liền lái xe từ cục công an chạy đến thành ủy, nhưng khi vừa ngoặt qua góc phố, thì đã nhìn thấy từ tòa nhà ủy ban nhân dân thành phố chạy ra một chiếc xe Audi, nhưng bởi vì góc khuất, nên nhìn không tới bảng số xe, nhưng Đinh Nhị Cẩu nghĩ, mình cứ chạy chậm lại, mãi cho đến khi chiếc xe Audi chạy vào sân của tòa nhà thành ủy, hắn mới chậm rãi theo sau vào.

– Vừa rồi chiếc xe mới chạy vào là xe của ai vậy?

Đinh Nhị Cẩu tại cổng bảo vệ hỏi.

– Báo cáo Đinh phó cục, là xe của Để chủ tịch, vừa mới chạy vào.

Bảo vệ chào rồi nói ra.

Đinh Nhị Cẩu thấy đúng lúc này Để Khôn Thành đến thành ủy, nhất định là có việc công sự, có thể là Thạch Ái Quốc gọi ông ta tới, chứ nếu tới muốn tìm La Bàn Hạ, không đến mức ban ngày rêu rao chạy đến đây, hoàn toàn có thể vào buổi tối gặp La Bàn ở trong nhà…

Hắn dừng xe ở bãi đỗ xe thành ủy, gọi điện thoại cho Trương Hòa Trần.

– Để thị trưởng có phải là mới vào rồi?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

– Ừ… vừa mới vừa đi vào, em đợi tí nữa thì hãy tới, có gì xong việc thì bí thư gọi điện thoại gọi tới cho em.

Trương Hòa Trần nhỏ giọng nói, xem ra là Để Khôn Thành đến vì chuyện của khu khai phát, Đinh Nhị Cẩu lúc này mới ý thức được, Lan Hiểu San nói không sai, tuy khu đang phát triển hiện tại không được, nhưng không có nghĩa là về sau không được…

Tuy Thạch Ái Quốc lần đầu tiên nhìn thấy Để Khôn Thành là lúc Để Khôn Thành còn làm thư ký cho bí thư tỉnh ủy An Như Sơn, tại trên tỉnh cũng là nhân vật hô phong hoán vũ, tại vì ai cũng phải nể mấy phần mặt mũi bí thư tỉnh ủy.

Nhưng bây giờ An Như Sơn đã rời khỏi tỉnh Trung Nam, còn Để Khôn Thành bây giờ là chủ tịch thành phố Hồ Châu, còn Thạch Ái Quốc là bí thư Hồ Châu, vì vậy bên trong Thạch Ái Quốc vẫn có một chút ưu thế hơn, nhưng An Như Sơn còn tại vị, thì cái ưu thế này của Thạch Ái Quốc có thể bỏ qua không tính, có lẽ là ngoài tầm tay với, An Như Sơn có thể đưa Để Khôn Thành lên ở vị trí này, nhưng không thể nào mãi mãi là chỗ dựa cho Để Khôn Thành, nên có một số việc thì Để Khôn Thành phải tự đối mặt.

– Khôn Thành… mời ngồi.

Nhìn thấy Để Khôn Thành vào cửa, Thạch Ái Quốc phá lệ đứng lên đi qua khu ghế sa lon.

Đúng lúc này Trương Hòa Trần cũng vào để châm trà cho Để Khôn Thành, nhưng nàng bị Thạch Ái Quốc nói:

– Tiểu Trương… không cần đâu, cứ để chúng tôi tự thưởng thức uống trà, cũng đừng cho người đến quấy rầy.

– Vâng, bí thư… em biết rồi.

Trương Hòa Trần lui ra ngoài, Để Khôn Thành nhìn thoáng qua Trương Hòa Trần, nhìn thấy mông vú nàng lồi lõm nổi bật với một dung nhan xinh đẹp nên nghĩ thầm, trách không được bên ngoài có lời đồn Thạch Ái Quốc cùng với nữ thư ký của mình có một chân, người đàn bà này quả nhiên là rất có tư sắc, nhưng quan sát bộ dạng của Thạch Ái Quốc, thì hình như là không có cùng người đàn bà này có quan hệ gì cả, bởi vì Để Khôn Thành Cương cũng nhìn ra được, Thạch Ái Quốc lúc nói chuyện với nàng, cũng chưa từng liếc nhìn qua nàng một chút nào.

– Bí thư, tìm tôi có phải là có việc?

Để Khôn Thành nhìn thấy Thạch Ái Quốc ân cần như vậy, trong nội tâm liền trầm xuống.

– Trước cũng không gấp, nhà cửa như thế nào rồi? Em dâu ở nhà công việc an bài xong chưa?

Thạch Ái Quốc chơi bài nhẹ nhàng.

– Ừ, cũng sắp xếp xong rồi, nàng là quân nhân, cho nên điều đến bệnh viện quân đội 88 của thành phố.

Để Khôn Thành đối mặt Thạch Ái Quốc đang mềm mỏng như thế, bình tĩnh lại chậm rãi ứng phó nói.

– Vậy là tốt rồi, trong nhà ổn định, thì mới có tinh lực để làm công tác…

Thạch Ái Quốc thở dài nói, lời này Để Khôn Thành nghe được trong lỗ tai hơi thấy Thạch Ái Quốc có mấy phần tự thán, ông biết rõ trong nhà Thạch Ái Quốc có một vị kiều thê đấy, hơn nữa gần đây hình như mở công ty, làm cái gì bất động sản, thật ra đây là ngành nghề kinh doanh rất nguy hiểm, nếu gây chuyện không tốt thì sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ Thạch Ái Quốc, nhưng những chủ đề như vậy, giữa tất cả các quan viên đều rất kiêng kị đàm luận, cho dù là trên quan trường có mối quan hệ rất thân mật, bình thường cũng sẽ không bao giờ nói các vấn đề liên quan đến việc làm ăn gia đình của đối phương.

– Bí thư, có lời gì cứ việc nói thẳng a.

Để Khôn Thành nhận lấy tách trà Thạch Ái Quốc đưa tới, nhưng không vội uống, mà là đặt ở trên bàn.

– Được rồi, về vấn đề của khu khai phát, tôi muốn nghe ý kiến của ông một chút.

Thạch Ái Quốc không đề cập về tình hình muốn thay đổi dàn lãnh đạo của khu đang phát triển.

– Khu đang phát triển?

Để Khôn Thành sững sờ, ông không nghĩ tới Thạch Ái Quốc lại hỏi về vấn đề của khu khai phát.

– Đúng, khu đang phát triển… mấy ngày vừa rồi tôi có dạo qua một vòng ở đó, khắp nơi đều là cỏ hoang, nếu như cứ tiếp tục như vậy nữa, tôi lo lắng sớm muộn sẽ có một ngày trên tỉnh sẽ đem khu đang phát triển của chúng ta hủy bỏ mất, hơn nữa bên tiếp công dân của tỉnh đã phát tới thông báo, nói là đã có nông dân khiếu kiện đất đai bị mất vì khu khai phát là không ít, cũng may đây chẳng qua còn trong tỉnh, nếu như bọn họ làm ầm ĩ lên Bắc Kinh, như vậy thì thành phố Hồ Châu chúng ta sẽ rất nổi danh.

Thạch Ái Quốc thanh âm trầm thấp, nghe vào thì như là một quan viên đang ưu tư về vấn đề dân chúng đang gặp khó khăn về đất đai vậy.

– Bí thư… ý của ông có phải là muốn chỉnh đốn lại khu đang phát triển?

Để Khôn Thành đầu óc linh quang lóe lên, ý thức được vấn đề này, hơn nữa chỉnh đốn còn mang hàm nghĩa là chỉnh đốn ê kíp lãnh đạo của khu đang phát triển.

– Chính là ý này, sự thật chứng minh, bây giờ ê kíp lãnh đạo của khu đang phát triển đã không còn thích hợp, tôi muốn điều chỉnh một chút, ông nói cho biết ý kiến của ông như thế nào thử xem.

Thạch Ái Quốc đá quả bóng qua cho Để Khôn Thành.

– Vấn đề điều chỉnh ê kíp lãnh đạo khu đang phát triển tôi chưa có suy nghĩ qua, nhưng tôi tán thành điều chỉnh, còn việc chọn lựa người, bí thư đã có sự lựa chọn chưa vậy?

Để Khôn Thành lúc này mới thấy hôm nay mình đã tính sai nước cờ, cái gì cũng không biết, bị Thạch Ái Quốc ra một đòn trở tay không kịp.

– Tôi có ý định để cho Đinh Trường Sinh đi tới khu đang phát triển làm chủ nhiệm, ông thấy như thế nào đây?

Thạch Ái Quốc không có vòng vo, chính là nói thẳng, liền biểu hiện việc lựa chọn để cho Đinh Nhị Cẩu làm là quyết tâm của mình.

– Đinh Trường Sinh?

Để Khôn Thành kinh ngạc một chút, tại sao lại là Đinh Trường Sinh, hắn tuổi còn trẻ mà đã lên làm phó cục trưởng công an thành phố, đây đã là đề bạt đặc biệt rồi, bây giờ lại muốn liên tục đưa hắn đến chiến đấu tại khu đang phát triển, chẳng lẽ Đinh Trường Sinh là dầu nhớt, nơi nào bị kẹt là đưa hắn tới để bôi trơn…

Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/

Thạch Ái Quốc thấy Để Khôn Thành kinh ngạc rất hài lòng, bởi vì chứng tỏ là La Bàn Hạ cũng không có đem chuyện này kịp báo cho Để Khôn Thành biết, bất luận vì nguyên nhân gì, điều này đã nói lên một vấn đề, La Bàn Hạ đối với Để Khôn Thành cũng không phải là cái loại quan hệ tay bắt mặt mừng…

Lần trước khi bổ nhiệm Đinh Nhị Cẩu làm phó cục trưởng thì Để Khôn Thành cũng là người phản đối kịch liệt nhất, nhưng sự thật chứng minh, lúc đó quyết sách là chính xác, cũng chính vì vậy từ đó đối với Đinh Nhị Cẩu có tín nhiệm, Thạch Ái Quốc lại một lần nữa điểm danh Đinh Nhị Cẩu làm tướng tiên phong.

– Bí thư… việc điều chỉnh ê kíp lãnh đạo khu đang phát triển cũng không phải một chuyện nhỏ, Đinh Trường Sinh dù sao cũng còn quá trẻ tuổi, theo tôi được biết thì Đinh Trường Sinh chưa có kinh nghiệm khống chế một cục diện lớn như vậy, vạn nhất đến lúc đó xảy ra điều gì sơ suất, cứ để từ từ chúng ta có thể tiếp nhận nâng hắn lên về sau, đề nghị của tôi là nếu phải thay đổi, hãy tìm một ứng cử viên có kinh nghiệm lão luyện, cho dù phát triển chậm một chút thì chúng ta có thể thừa nhận, chứ nếu thất bại thì chúng ta sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều a.

Tuy Để Khôn Thành không phải nói rất khó nghe, nhưng trên thực tế là phủ định đề nghị của Thạch Ái Quốc.

– Ừ… ông cũng có đạo lý, cho nên tôi cũng đã tính đến vấn đề này rồi, Đinh Trường Sinh chỉ đảm trách làm chủ nhiệm, còn vị trí bí thư thì chọn lựa một người lão luyện có nhiều kinh nghiệm, tôi nghĩ nếu chúng ta làm như vậy, vừa có thể dùng tận dụng được Đinh Trường Sinh tuổi trẻ, mạnh dạn đi đầu, lại có thể bảo đảm tình huống khu đang phát triển không xảy ra vấn đề sơ sót, ông cảm thấy ý định như thế này được không?

Thạch Ái Quốc lại ném ra thêm một ý định, để xem Để Khôn Thành còn có thể nói cái gì nữa?

Bởi vì không có chuẩn bị trước, cho nên các vấn đề này Để Khôn Thành không phản ứng kịp, cũng không trách ông ta được, bởi vì từ đầu đến cuối, Để Khôn Thành cũng không có suy nghĩ qua chuyện thay đổi nguyên dàn lãnh đạo khu đang phát triển, nếu bây giờ Thạch Ái Quốc để cho ông được đề cử tuyển người, thì ông cũng không có người để mà đề cử…

Cao thủ so chiêu, là ở chỗ tính trước rồi làm sau, cho nên lúc này Để Khôn Thành cũng chầm chậm bình tĩnh lại, nếu Thạch Ái Quốc muốn uống thưởng thức nghệ thuật uống trà, thì ta đây cũng từ từ thưởng thức trà…

Nhưng mà Thạch Ái Quốc lại không có nhiều kiên nhẫn như vậy cùng Để Khôn Thành ở nơi này quần nhau, ông gọi Để Khôn Thành tới bất quá là báo cho biết bên thành ủy đã chuẩn bị, miễn cho đến lúc đó nói Thạch Ái Quốc không mặc cả chào hỏi trước, cho nên trên thực tế gọi Để Khôn Thành tới, bất quá chỉ là một hình thức mà thôi, dù có đồng ý hay không cũng vậy, ông vẫn dựa theo con đường của ông đã định.

– Thạch bí thư, về vị trí bí thư khu khai phát ông đã chọn người thích hợp chưa vậy?

Để Khôn Thành hỏi dò.

– Há, vẫn chưa có chọn được người thích hợp, tôi có nói với Thanh Sơn trưởng phòng tổ chức cán bộ rồi, để ông ấy xem xét, tôi cũng đã cùng Hạ Bàn trao đổi qua, về việc Đinh Trường Sinh lên làm chủ nhiệm thì ông ấy không có ý kiến, chỉ có vấn đề về vị trí bí thư thì ông ấy nói phải suy tính một chút.

Thạch Ái Quốc nhẹ nhàng nói, nhưng một câu nói kia giống như là một đòn búa tạ hung hãn đập vào trong lòng Để Khôn Thành.

Nếu như nói Thạch Ái Quốc cùng Cố Thanh Sơn thương lượng về dàn lãnh đạo khu đang phát triển mình không biết, thì đó cũng là có căn nguyên, dù sao thì Cố Thanh Sơn vẫn luôn theo sát Thạch Ái Quốc, hơn nữa Cố Thanh Sơn còn là trưởng phòng tổ chức cán bộ.

Thế nhưng Thạch Ái Quốc đã trao đổi qua với La Bàn Hạ, vậy tại sao La Bàn Hạ vì sao không đem tin tức này nói qua cho mình biết chứ? An bí thư lúc đó đem La Bàn Hạ đặt ở Hồ Châu để làm ăn cái gì cũng không biết?

Đúng lúc này Để Khôn Thành nhớ tới chuyện La Bàn Hạ đến Hồ Châu thì tưởng rằng ông ta sẽ giúp mình, ít nhất thì cũng là lựa chọn trung lập, nhưng không ngờ La Bàn Hạ lại cùng Thạch Ái Quốc dần dần đã đạt thành một sự thỏa hiệp nào đó, điều này khiến cho Để Khôn Thành cảm thấy phẫn nộ cùng với lo lắng.

– Bí thư… nếu là như vậy, chuyện này để tôi về suy tính, tối nay sẽ trả lời cho ông nhé?

Để Khôn Thành sẵn dịp nói.

– Vậy được rồi, ngày mai cũng được, tôi chuẩn bị ngày mai mở một cuộc họp, mọi người ngồi cùng một chỗ thương lượng về vấn đề này một chút, ông thấy thế nào?

Thạch Ái Quốc cũng không có cho Để Khôn Thành nửa phần mặt mũi, mà là đả kích đến tận đáy ngọn nguồn.

Vừa rồi Để Khôn Thành có ý là về suy tính lại, tối nay sẽ trả lời cho Thạch Ái Quốc, nhưng Thạch Ái Quốc có ý tứ là cho dù Để Khôn Thành có đồng ý hay không cũng không trọng yếu, cuộc họp đại cục ngày mai đã định, thiếu một phiếu này của Để Khôn Thành cũng chẳng có quan trọng gì.

Một cảm giác bị xem thường tràn ngập trong nội tâm Để Khôn Thành, trong lúc này chẳng những là phẫn nộ, mà còn có một loại khuất nhục…

Thể loại