Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 38

Cách đó không xa…

“Cũng không có gì khác… vẫn lẳng lơ như trước đây, có phải tụi bây đã quá đa nghi” Bạch Ngạn Tổ lên tiếng.

Lúc hắn xoay người lại đã không thấy hai người kia đâu, chỉ còn mỗi Hoắc Phi. Với một khuôn mặt tối sầm, không chút hào quang.

“Còn đứng yên làm gì… mà không ra tay”Hoắc Phi hét lớn tiếng vào đám thủ hạ phía sau hắn.

“Dạ! Thiếu gia”

Bọn thủ hạ lập tức đi đến chỗ của Dục Uyển đang ngồi, và hành động theo kế hoạch…

Bạch Ngạn Tổ cho là Hoắc Phi rất nôn nóng muốn biết thật giả, nhưng không ai rõ hơn Hoắc Phi. Lúc này hắn chỉ muốn bẻ gãy đôi tay của Dục Uyển, không phải, mà phải là bẻ gãy từng ngón một, để cô sau này không thể dùng nó để vuốt ve những thằng đàn ông khác.

Còn nụ cười xấu xí đó nữa, gần gũi với thằng khác vui đến thế sao. Hoắc Phi tức giận đập tay lên cây cổ thụ phía trước.

“Luật! Mày có cảm thấy em trai mày gần đây rất kỳ lạ…” Bạch Ngạn Tổ đi đến chỗ của Hoắc Luật.

Nhưng Hoắc Luật lại không để tâm đến lời nói của hắn, còn có Hoắc khiêm. Hai người họ đi thẳng đến trước màn hình to lớn ở giữa quản trường. Trên đó đang truyền hình trực tiếp, phát bản tin thời sự bạo loạn ở Bunradi và thống kê con số người bị thương.

“Sáng nay vào lúc 9h tại thành phố Ctrito của Bunradi, đã có một đám người lạ mặt tấn công trạm y tế, trong lúc các bác sĩ tình nguyện đang khám chữa bệnh cho dân tị nạn, khiến cho rất nhiều người bị thương… chính phủ Bunradi cho đây là hành động của bọn phản động… nhằm…”

Lo lắng cho người nào đó sẽ Bunradi có thể gặp nguy hiểm. Hoắc Luật đã phóng lên xe, chạy đến đại sứ quán.

“Khiêm! Mày nghĩ chị Mạn Ni có xảy ra chuyện gì không” Bạch Ngạn Tổ lên tiếng.

“Tao cũng mong là không có chuyện gì, nếu không Luật… nó sẽ…”

Bạn đang đọc truyện Dục Uyển tại nguồn: http://truyensex68.com/duc-uyen/

Ngồi trên ghế uống tiếp ly nước còn dang dở, trong khi chờ đợi Dịch Nam chạy đi mua nước.

Dục Uyển đã nghĩ ra địa điểm tiếp theo, nơi có thể tìm chủ nhân mới cho những món hàng hiệu của mình.

Vừa có nhiều người lui tới, lại thừa tiền mặt trong túi và không ngần ngại chi ra mấy triệu để mua một cái túi xách. Nơi hội tụ đủ những điều kiện đó chỉ có thể là…

“Vũ trường Hoàng hậu”

Đó sẽ là địa điểm tiếp theo của cô và Dịch Nam sẽ đến. Nhiều lúc Dục Uyển cũng cảm phục bởi đầu óc nhanh nhạy của mình.

“Cộp… Cộp…”

Đôi tai nhạy bén của Dục Uyển dù đã cảm nhận được hành động của kẻ phía sau, nhưng cô nhanh thì người ta lại càng nhanh hơn. Dục Uyển vừa xoay người lại đã bị chụp ngay thuốc mê.

“Các người… ưm… m…”

Hương thơm này…

Mới có một ngày thì làm sao Dục Uyển có thể quên cho được hương của ngày hôm qua. Nó quá là thơm, thơm tới mức mà cô không còn sức để chống trả, tay chân đều mềm nhũn và ngã xuống.

“Rầm… m…”

Kịch bản cũ tái diễn, có người đã bất tỉnh nhân sự dù chưa có hành động kháng cự nào. Bọn vest đen chỉ còn việc là bế cô lên và quăng vào trong xe, nhưng khi tay họ vừa chạm vào người Dục Uyển thì có kẻ đã ngăn lại.

“Không được chạm vào nó”

Hoắc Phi cúi người xuống bế Dục Uyển lên và đi thẳng đến xe. Các vệ sĩ thì ngơ ngác nhìn nhau, bốn chữ thôi “hành động khó hiểu”.

Đây là lần đầu tiên Hoắc phi bế một người phụ nữ giữa nơi công cộng, thật ra, nó cũng không quá “sến” như hắn nghĩ. Nhìn khuôn mặt đang ngủ say trong ngực mình, hắn có một cảm xúc rất kỳ lạ.

Chính là, khuôn mặt này không phải quá xấu đến mức không thể chấp nhận được…

Khóe miệng không cẩn thận hơi nhếch lên một chút, lại có người tinh mắt nhận ra.

“Mày cười cái gì vậy…” Bạch Ngạn Tổ chen ngang bất ngờ, phá hư cảm xúc của Hoắc Phi.

“Tao cười khi nào… tránh ra…” Hắn đẩy mạnh Bạch Ngạn Tổ sang một bên, rồi mở cửa xe, đặt Dục Uyển vào trong.

“Không cười thì thôi… có cần nóng như vậy không”

“Họ đâu rồi…” Hoắc Phi ngơ ngác nhìn xung quanh, trong xe ngoài hắn thì chỉ có Bạch Ngạn Tổ.

“Luật thì tao không biết đi đâu… còn Khiêm thì không nói gì cả, vừa nhận được điện thoại đã đi mất, nên cũng không biết luôn”

“Mày…”

Nhìn vẽ mặt tỉnh bơ của Bạch Ngạn Tổ, Hoắc Phi không biết mình có nên tức giận hay là không, lắng nghe nãy giờ, cuối cùng là không biết gì cả. Hắn cầm điện thoại lên định gọi cho Hoắc Khiêm và Hoắc Luật, nhưng khi lướt nhìn sang Dục Uyển lại do dự, rồi đặt điện thoại xuống.

“Cho xe chạy”

“Dạ! Thiếu gia”

Chuyện hắn muốn làm nhất lúc này, chính là xác nhận thân phận thật giả của Dục Uyển, cho nên những chuyện khác dù quan trọng hơn cũng tạm gác sang một bên.

“Tiểu thư!”

Lúc Dịch Nam quay lại đã nhìn thấy Dục Uyển bị bọn vest đen chụp thuốc mê, hắn rất muốn nhào ra ngăn cản, nhưng nhận ra kẻ “đầu xỏ” là Hoắc Phi nên chỉ có thể đứng yên từ xa.

Vì là thiếu gia nên tiểu thư sẽ không bị nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng lần trước tiểu thư đã bỏ thuốc họ, cậu ta hẳn còn ghi hận nên muốn trả thù.

“Bác tài! Làm ơn đuổi theo chiếc xe phía trước” Dịch Nam vội chạy ra ngoài bắt một chiếc taxi.

“Ok! Thắt dây an toàn vào…”

“Vèo… o…”

Bạn đang đọc truyện Dục Uyển tại nguồn: http://truyensex68.com/duc-uyen/

Không biết là may mắn hay là xui xẻo của Dịch Nam, bao nhiêu chiếc taxi nằm chờ, hắn lại chọn một đúng một quái xế. Chiếc xe phóng nhanh như tên lửa, lạng trái, lách phải, vượt mặt vô số chiếc xe phía trước.

Dịch Nam không dám mở mắt ra, giống như khỉ đu cây, bám chặt dây an toàn cho tới khi chiếc xe phía trước dừng lại, thì quái xế cũng dừng theo.

Bệnh viện Gok…

“Éc… c…”

Chiếc xe thắng gấp, cả người Dịch Nam đổ nhào về trước. Trong khi đó quái xế vẫn rất bình thường, quay người lại mỉm cười.

“120 Ngàn…”

Dịch Nam xoay xẫm mặt mày, móc tiền túi ra đưa cho ông ta, vừa bước khỏi xe đã nôn bửa ngay tại chỗ, tất cả thức ăn theo ngược đường ruột mà trào ra ngoài.

“Ụa… a…”

“Tiểu Thư…”

Dù chân chưa đứng vững nhưng Dịch Nam không hề quên nhiệm vụ của mình. Hắn vịnh tường đi đến phía trước và có ý đồ tiếp cận chiếc xe.

Từ bên trong, viện trưởng Lương vội vàng ra nghênh đón, theo sau ông ta là một vài bác sĩ và y tá. Họ đều là những người giỏi nhất và thân tính của Viện Trưởng Lương.

“Tam thiếu gia! Mọi thứ đã chuẩn bị xong, có thể tiến hành” Viện trưởng Lương tiến về phía Hoắc Phi.

“Tôi muốn có kết quả sớm nhất trong hôm nay” Hoắc Phi lên tiếng rồi bế Dục Uyển đi thẳng vào trong.

“Dạ! Thiếu gia”

Dịch Nam lén lút đi theo sau bọn họ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219

Thể loại