– “Ha ha… Kéo cả phái đoàn đi du ngoạn miền Tây à?” Đức ngạc nhiên khi nhìn thấy Ngọc Lan, Nhã Thy và Nhã Phương với một núi hành lý… Cái này giống như dọn nhà chứ không phải đi du lịch nha…
– “Cái gì du lịch chứ?” Gia Kỳ lườm… nét mặt rất đáng yêu… Ngọc Lan mỉm cười, Nhã Phương, Nhã Thy cười rúc rích… không ai trả lời hắn…
– “Không phải du lich?” Đức sửng sốt… nhìn núi hành lý…
– “Lên xe rồi nói sau đi…” Ngọc Lan giục… mắt long lanh nhìn hắn… hai má nhuộm hồng… nhớ lại trong căn lều đêm đó… hắn biến nàng thành đàn bà…
– “Ừm… được… được…” Đức chất cả núi hành lý lên xe… Hôm nay tiết trời khá oi bức… hắn đổ mồ hôi… Gia Kỳ cầm khăn giấy lau trên trán… Nàng đứng gần. Hơi thở thơm như hoa lan…
– “Nhớ em không?” Gia Kỳ hỏi nhỏ…
– “Tối nay em sẽ biết… Hi hi.” Đức “nham nhở cười…
– “Em không phải nói chuyện này… anh đúng là lưu manh…” Gia Kỳ ngoài miệng “mắng”… trong lòng mong đợi… có người con gái nào khi đã bén mùi lại không nhớ nhung khi không gần nhau trong hai tuần nghỉ Tết…
– Hai người coi đây là chỗ không người à? Nhã Thy nhăn mặt… lầu bầu…
– Ha ha… sorry… Bây giờ đi đâu…
– “Azerai… Đã đặt phòng rồi… Ở đó vài ngày…” Ngọc Lan mỉm cười đáp…
– “Lại là Azerai… đắt lắm đó…” Đức bật thốt lên… Thầm nghỉ… Azerai này đúng là rất “có duyên” với mình…
– “Tụi em ở vài ngày thôi để đi chơi và kiếm nhà mướn… Khi chị Ngọc Lan đi nhậm chức thì dọn đến… Anh phải hướng dẫn bọn em đi tham quan đấy” Nhã Phương, Nhã Thy bên trái bên phải chẳng nể mặt Gia Kỳ chút nào… nũng nịu đáp… cầm tay hắn lắc lắc…
– “Ha ha… nhất định… nhất định…” Đức suy nghĩ phải nhờ Hồng Phượng, Thúy Ái giúp mới được… mình đâu có thời giờ nhiều vậy… đi chơi với hai bà cô “bá đạo” này… rủi bốc đồng không kiềm chế được “đớp” luôn thì bỏ mẹ…
– “Ngày mai chị Điệp đến… Ở đây chơi vài ngày… Sau đó anh đưa em và chị Điệp xuống Cao lãnh…” Ngọc Lan mỉm cười… không biết “nhờ” hay ra lệnh”… Nhưng “ra lệnh” hay “nhờ ” thì cũng giống nhau thôi… Hắn là bạn trai của nàng… bạn gái đi nhận chức… có lý nào đi một mình?
– “Nhất định… nhất định…” Đức nghỉ lúc đó mình cũng nên “vi phục xuất hành” xem tình hình một chút…
– “Nếu có thể… không chừng em cũng đi chơi cho vui… Em chưa biết Đồng Tháp…” Gia Kỳ không nóng không lạnh nói bâng quơ… mắt liếc xéo hắn…
– “Vậy thì hay quá… Tụi em chưa nhập học… cũng đi…” Nhã Phương xen vào… Náo nhiệt như vậy làm sao thiếu phần hai chị em nàng được chứ…
– “Ha ha… Thừa dịp đi chơi cũng tốt…” Đức “đổ mồ hôi lạnh”… hàm hồ đáp… Nếu bây giờ nói “không ” là đại họa lâm đầu”… Còn vài ngày nữa mà. Rất có nhiều biến số…
– “Nà… Tối nay tôi có việc quan trọng… Đi một ngày đường… chắc cũng mệt rồi… Lấy phòng xong tối nay nghỉ ngơi đi… Ngày mai tôi đưa các cô đi ăn sáng sau đó tham quan vài nơi…”
Đưa Ngọc Lan, song Nhã nàng đến Azerai… Lấy phòng xong… Đức dặn dò… Nghe hắn nói thấy cũng có lý… tuy ngồi máy bay nhưng cũng thấm mệt nên gật đầu… Hắn đưa Gia Kỳ đến nhà nàng…
– “Hẹn với ai… nam hay nữ?” Trên đường đi về nhà… Gia Kỳ truy vấn… Có chút không hài lòng… Mấy ngày Tết… nàng nhớ hắn… Hắn không nhớ nàng sao? Mới gặp thôi đã đi rồi…
– “Ha ha… Em nghỉ tới đâu rồi… là đàn ông… nà… em cũng biết là hai anh em Tuấn Hào đó”… Đức tạm thời bịa chuyện đem Tuấn Hào làm bia đỡ đạn… Mình giúp hắn nhiều như vậy… Hắn giúp lại một chút cũng nên mà… Nhưng mà bây giờ mới hơn 6 giờ… Hẹn với Tú Nhi 9h30… Mấy tiếng đồng hồ… Hắn một tay lái xe… tay kia sờ đùi Gia Kỳ…
– Gia Kỳ… anh nhớ em…
– “Lo lái xe đi… đừng chộn rộn…” Gia Kỳ mắng… nhưng không đẩy tay hắn ra…
– Hắc hắc đàn ông không “chộn rộn”… đàn bà không thương… hắc hắc…
Gia Kỳ tuy chỉ một mình nhưng mua một condo ba phòng ngủ ở lầu ba… Kiến trúc thuộc hàng thượng của thượng đẳng… Có sauna, phòng gym, hồ bơi vô cùng xa hoa trên sân thượng… Đây là lần đầu Đức đưa Gia Kỳ lên nhà nàng…
– Cho anh chìa khóa… nữa đêm đến… không cần em mở cửa… Hi hi…
– “Anh nằm mơ hả?” Gia Kỳ bĩu môi…”khinh thường”… Thật ra nàng cũng có ý định này nhưng không ngờ hắn “ra lệnh”… Tự ý và hắn ra lệnh là hai chuyện khác nhau… Nàng yêu hắn là phước đức ba đời của hắn rồi… Hắn phải “vâng lời” nàng mới phải… Có lý nào Hắn nói gì là mình cứ ngoan ngoãn vâng lời? Không được đâu… tính tiểu thư nổi lên.
– “Vậy được… không còn gì nữa… em nghỉ ngơi… người anh mồ hôi mồ hám… Anh về nhà tắm… Hôm khác gặp…” Hắn nói xong quay lưng bước đi…”Dạy con từ thuở còn thơ… Dạy vợ từ thuở ban sơ mới về…” Gia Kỳ không phải là vợ nhưng nếu Gia Kỳ là người đàn bà của hắn… hắn không thể chấp nhận thái độ cao cao tại thượng, tiểu thư ngang bướng như vậy…
Không phải chỉ Gia Kỳ… mà là bất cứ ai… đây là vấn đề nguyên tắc…
Gia Kỳ sửng sốt… cái tên này…”năn nỉ” vài tiếng không được sao? Bộ chết à?
Nói về gia thế và tài mạo… So với Nancy… Gia Kỳ không kém hơn bao nhiêu… có thể nói một mười một chín… Nancy là Thiếu tướng CA… Gia Kỳ là Tiến Sĩ… Trong thâm tâm… Gia Kỳ có chút tự hào… nàng trẻ hơn Nancy… Chỉ cần lên tiếng chọn “phò mã” chắc chắn sẽ có người sắp hàng ứng tuyển từ Bắc chí Nam… Vậy mà chọn hắn lại còn phải chia sẻ với các người khác… Hơn nữa gần đây… nếu không nhờ ông nội của nàng nói một tiếng… Với trình độ của văn hóa của hắn… Hắn làm sao nhảy được lên một lần 4 cấp? Nàng kiêu hãnh một chút có gì không đúng chứ… Hắn phải cưng chìu nàng mới phải…
Muốn lên tiếng kêu hắn ở lại… nhưng trong lòng uất nghẹn… nhìn hắn rời đi… khóc òa…
Đức về nhà tâm trạng buồn bực… Tuấn, Nhàn, Hồng Phượng đang ngồi xem TV… thấy hắn xuất hiện ngạc nhiên… Phượng mừng rỡ… hân hoan trong ánh mắt.
– “Hôm nay rảnh rỗi vậy… Không đi xã giao à?” Tuấn hỏi.
– Con về tắm rửa… Hồng Phượng… Em không ở nhà… Chạy qua đây làm gì… Thím ba khỏe chứ?
– Ba chở má đi ăn tiệc cưới… Em ở nhà buồn qua đây chơi với Bác Hai…
– “Con ra nhà sau tắm…”Hắn nháy mắt ra hiệu với Hồng Phượng…
– “Sao không tắm trong nhà…” Tuấn ngạc nhiên.
– “Kệ nó đi…” Nhàn tiếc nuối… nếu Tuấn không ở nhà thì tốt rồi…
– “Thôi con về…” Ngồi thêm vài phút… Phượng đứng lên… về bên nhà… Tuấn gật đầu… mừng rỡ… đang nứng cặc muốn kêu vợ lên phòng chơi một cái… nhưng có mặt đứa cháu thấy ngại… Bây giờ nó về thì tốt quá…
– “Mình lên lầu em”… Tuấn nắm tay vợ…
– “Thôi đi… mệt quá…” Nhàn biết chồng muốn gì… thẳng thừng từ chối…
– “Mệt cái gì… lâu qua rồi… lần nào cũng nói mệt… Ý em là sao đây” Tuấn tức giận hơi lớn tiếng… Nghỉ Tết… lẩn quẩn trong nhà… mỗi lần nứng cặc muốn chơi là Nhàn từ chối…
– “Anh tự suy nghĩ đi… anh ra ngoài chơi gái… ai biết có đem bệnh về hay không? Muốn đụng tui… Đi khám bác sĩ rồi mới nói đi…” Nhàn không chút sợ hãi… nàng biết Tuấn hay lăng nhăng bên ngoài với những cô gái giang hồ hạng sang… nên sợ Tuấn mang bệnh truyền cho nàng…
– “Em giỏi ha… hay là chúng ta ly dị… Đường ai nấy đi… không hợp nữa thì đừng miễn cưỡng…” Tuấn sẵn giọng… Đây là cơ hội tốt nhất để cưới vợ khác… Trẻ, ngon hơn nhiều… Nghỉ tới con đào nhí ngoài Đà nẵng… Tuấn phấn khởi… Thằng Đức đã lớn… nó có sự nghiệp của nó rồi… Không vướng bận gì hết… Bây giờ ly dị được thì sướng… tha hồ bay nhảy… Cũng tại con đào nhí về Đà Nẵng ăn Tết với gia đinh… Nếu không Tuấn chẳng thèm muốn chơi vợ…
– “Là anh nói đó… Được vậy thì tốt… Tôi sẽ nhờ luật sư làm giấy tờ…” Nhàn đi lên lầu dọn mền gối mình đi qua phòng khác… Cả hai vợ chồng ngoài mặt giận dữ nhưng trong lòng ai cũng hớn hở… Nhàn muốn đem tin này nói cho thằng con nhưng tạm dằn lại… còn thì giờ nhiều mà…
Phía sau vườn… Đức vừa tắm vừa chờ… vừa sống lại kỷ niệm xưa… Từ lúc rình thím ba cho đến lúc chơi được lần đầu… Bây giờ thím đang mang thai… Mình lại chơi luôn Hồng Phượng… thật là tội lỗi nhưng mà lỡ rồi… aiz… Ụa… Sao lâu vậy… Hồng Phượng chắc không ngu chứ hả…
Ngay lúc này bên kia có tiếng lục đục… có người mở cửa rồi đóng cửa… Chú, Thím ba đã đi ăn tiệc cưới… hắc hắc… Ai trồng khoai đất này… Hắn leo vào bồn lặn qua như lúc trước mỗi lần hẹn hò với thím…
– “Ý a… Làm em hết hồn à…” Hồng Phương vừa đóng cửa… trong lòng đang hồi hộp… bỗng hết hồn… Suýt chút nữa la lên khi thấy có người chui lên từ dưới bồn nước… Nhưng kịp nhìn thấy anh họ… trần truồng…
– Suỵt… nhỏ tiếng một chút… hi hi… Là anh chứ ai…
– “Anh… anh qua đây làm gì…” Hồng Phượng lí nhí… hỏi một câu dư thừa…
– “Em đoán thử… anh qua đây làm gì hi hi…”Dứt lời… cười dâm… Hắn áp môi vào môi nàng… Tay hắn bắt đầu du ngoạn trên cơ thể nàng… một vật cứng ngắc chạm ngay bụng… Ngay tức thì… Hồng Phượng cảm giác có luồng điện chạy khắp người… người như lên cơn sốt… Nàng biết đó là cái gì… Còn đang bàng hoàng hắn cầm tay nàng đưa xuống… Nàng hoảng hốt rút tay lại nhưng hắn giữ chặt tay nàng… kéo xuống… Hai bên giằng co… Cuối cùng nàng để tay lên đó… vuốt ve… Trong hơi thở hổn hển… Cả hai hôn hít sờ soạng lẫn nhau… Rồi từng mảnh quần áo trên người nàng bị hắn lột hết… Hồng Phượng không thấy lạnh… người nàng đang nóng ran… Hơi thở ấm áp của hắn rà xuống cổ, ngực nàng…
Đức ngậm đầu vú bú mút như đứa trẻ bú sữa mẹ… Đầu vú con gái… săn cứng, núm hồng hồng… Miệng bú tay mò giữa hai đùi… Nơi đó đã ướt đẫm… Hắn ngồi xuống, gát một chân nàng lên vai, để lưng nàng dựa vào vách… Cửa động thiên thai đang ngay trước mặt… hắn áp miệng vào… Nước trong người nàng liền không ngừng tiết ra… Hắn bú… mút, liếm… Nàng không còn biết trời đất gì nữa… Để hắn muốn làm gì thì làm… Hắn nói sao nàng ngoan ngoãn làm theo…
– “Bú anh đi…” Hắn ấn vai nàng… Hồng Phượng ngồi xuống, Cầm cặc hắn… mút mút rồi ngậm… Lần trước ở ngoài Hà Tĩnh hắn đã dạy nàng rồi… Gần đây, trong trước khi ngủ nàng thỉnh thoảng lên mạng “tham khảo” chút đỉnh… bây giờ áp dụng… dễ thôi mà… mút mút… liếm liếm. Cái đầu tim tím… ngậm vào… nhả ra lại liếm rồi lại ngậm vào… À… xém chút nữa quên rồi… Nàng cầm cặc hắn cạ vào đầu vú mình… Nhớ xem phim làm sao… nàng làm vậy…
– Wow… Em tiến bộ nhiều nha…
Tuy Chú, Thím đi ăn tiệc cưới nhưng không thể “tắm” quá lâu, hắn để nàng đứng dựa lưng, quàng một chân qua eo, cầm cặc ra cửa động từ từ đút vào… Cặc hắn to bự, tuy lần trước đã nông qua nhưng con “đường” vẫn còn rất chật hẹp… Mặc dù cửa hang lầy lội nhưng hắn chỉ nhấp nhè nhẹ. Chậm rãi để nàng thích ứng… Lần đầu tiên trong đời với tư thế đứng… Hồng Phượng vừa thốn vừa sướng mê tơi… Mười ngón tay nàng cào nát eo hắn… Môi kề môi… Hay tay hắn vừa bóp vú vừa nắc…
– “Đức à… Tắm gì lâu vậy” Trong nhà… thấy hắn tắm gần cả tiếng đồng hồ… Không biết có chuyện gì… Nhàn mở cửa gọi lớn… Cả hai thất kinh buông nhau ra…
– “Ha ha… Anh vô trước…” Hắn leo vào bồn… lặn trở qua bên nhà… bỏ lại Hồng Phượng đang ngẩn ngơ… nàng đã lên đỉnh mấy lần nhưng vẫn còn tiếc nuối…
– “Suỵt… Má vừa choảng với ổng một trận… Ổng đề xuất ly dị… má chấp nhận liền” Nhàn thấy hắn vô nhà… nói nhỏ… nhìn lên lầu… sợ Tuấn nghe…
– Hả? Tại sao?
– Ý a… ổng ra ngoài chơi gái… má sợ lây bệnh…
– “Má làm đúng lắm…” Đức khen… Hắn nhớ lại cha con Lại Đức Quang… hết hồn… Ba hắn ra ngoài lăng nhăng bậy bạ. Tuy đều là gái hạng sang nhưng càng sang càng bá cháy thì càng nhiều người chơi… Xem ra phải nói với thím ba nên đề phòng chú ba mới được… Bây giờ thì không sao… nhưng mai mốt sanh xong… khó mà tránh khỏi…
– “Con cũng thấy má làm đúng à?” Thấy hắn khen mình làm đúng… Nhàn mừng rỡ…
– Dĩ nhiên rồi… rủi ổng dính… truyền cho con đó nha…
– “Không có đâu… Lâu rồi… má đâu cho ổng đụng tới má… Chỉ có con thôi…” Nhàn “lườm”… Quả thiệt khá lâu rồi… thằng con nàng thay cha nó mà cày cấy trên cơ thể nàng…
– “Hắc hắc… Thôi con đi đây… mai mốt hai má con mình qua nhà Dì út thường một chút… ý không phải… Má và Dì Út xuống Đồng Tháp thường một chút…” Hắn cười dâm đãng… liếc lên lầu… thấy im lìm… Trước khi đi thay quần áo… ráng bốc hốt chút đỉnh khiến Nhàn vặn vẹo thân hình… người nóng ran… Phải vô nhà tắm mở vòi bông sen tắm để hạ nhiệt…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensex68.com/thang-duc-quyen-2/
Hôm nay là ngày sinh nhật của Tú Nhi… ít người biết… nàng không muốn làm lớn… Người khách mời duy nhất là Thụy Vũ… Đúng ra cũng không phải là khách mời… Thụy Vũ ở nhà của Tú Nhi thường hơn ở nhà mình… Tú Nhi và Thụy Vũ rất hợp rơ nên ngày càng thân thiết… Hơn nữa ở Đức Lập… Thụy Vũ còn là Trợ Lý của Tú Nhi… dĩ nhiên ngày sinh nhật của Tú Nhi không thể không có mặt của Thụy Vũ… Người thứ hai không cần mời cũng phải có mặt… thân phận đặc biệt mà… Là bạn trai của cả hai… Lúc đầu… vô cùng ngượng nghịu… nhưng bây giờ cả hai cùng nhau chia sẻ… Vì vậy mà thân càng thêm thân…
– “Happy Birthday Sweetheart” Đức lấy ra một cái hộp đưa cho Tú nhi… Hôn trên môi nàng một cái thật lãng mạn… Nụ hôn kéo dài khá lâu khiến Thụy Vũ “đằng hắng” mấy lần hai người mới buông nhau ra…
– “Có người ghen rồi… hi hi…” Tú Nhi cười… Từ lúc biết hắn “quơ” Phương Linh… Hai nàng đều công khai quan hệ của mình với hắn… Hầu như không còn bí mật gì nữa… Đôi khi còn đùa cợt bóng gió chuyện “phòng the”… mục đích là cùng nhau kiềm chế bớt tính “dê” của hắn…
– “Ghen gì chớ… cứu chị thôi… thấy chị sắp bị ngộp thở rồi” Thụy Vũ lườm…
– “Nà… Cái này của em…” Đức lấy ra một cái hộp khác đưa cho Thụy Vũ…
– “Em? Không phải sinh nhật em mà…”Thụy Vũ được quà bất ngờ… Ngạc nhiên hỏi…
– Hai người ở chung… Từ nay sinh nhật Tú Nhi em cũng có quà… sinh nhật Thụy Vũ… Tú Nhi… em cũng có quà… Vậy mới vui… Hai em mở ra coi đi…
– Hi hi… Anh thiệt đáng yêu… Thụy Vũ chồm lên hôn hắn… Hai người mở quà… Trong mỗi hộp là một sợi dây chuyền Armani… Kiểu mẫu khác nhau… trẻ trung sang trọng quý phái… Thụy Vũ, Tú Nhi hai mắt sáng ngời… Phẩm vị của hắn không tệ…
– “Sao hả? Có thích không?” Đức đã mua sẵn mười mấy sợi dây chuyền như vầy… Kiểu khác nhau… Ngoài ra còn có đồng hồ, nước hoa để dự trữ… mỗi năm ngày sinh nhật cũng rất nhiều… Nên chuẩn bị trước là hơn… Không cần phải nhức đầu… Sinh nhật Tú Nhi… hắn tặng nàng sợi dây chuyền… Thụy Vũ cũng “ăn ké”… Loại dây chuyền này mắc như vàng nhưng giá trị “bán lại” rất bèo… Biết vậy nhưng hắn vẫn chọn… Vàng quá dung tục…
– “So beautiful… Đeo cho em đi…” Tú Nhi quay người đưa cổ trắng ngần để hắn đeo vào… Thụy Vũ cũng bắt chước… tự ý coi như là ngày sinh nhật của mình vậy…
– “Tối nay anh ngủ đây nha…” Đeo dây chuyền trên cổ Tú Nhi… Đức rù rì bên tai nàng…
– “Thụy Vũ… em qua phòng chị… để anh ấy ngủ phòng em tối nay”… Hình như đoán được ý đồ đen tối của hắn… Tú Nhi hai má ửng hồng… thẳng thừng “dập tắt” âm mưu…
– “Không tàn nhẫn như vậy chứ hả? Một mình buồn lắm… ba người mình ngủ chung cho vui… Anh thề ” Hắn giơ tay lên vẻ mặt “thánh thiện”…
– Anh muốn làm hoàng đế à? Thụy Vũ trừng mắt…
– “Được… được… hai em nói sao thì sao đi…” Đức làm ra vẻ “dễ dạy” nghe lời nhưng trong bụng tính đâu vào đó hết rồi… Đàn bà nói một đàng làm một nẻo…
Quả nhiên là như vậy… Không cần chờ đến đêm. Hôm nay sinh nhật… dĩ nhiên có thức ăn ngon và bia rượu… Trong nhà chỉ có ba người, cả ba ăn uống cười nói vui vẻ… Tắt đèn neon… đốt đèn cầy… Hát bài “Happy Birthday to Tú Nhi”… Xong rồi thổi đèn… cắt bánh… Dưới ánh đèn mờ mờ… Trong bầu không khí lãng mạn… Tiếng nhạc du dương… Hắn trái ôm phải ấp… hôn hít…”đụng chạm” ti tí thôi… Tú Nhi. Thụy Vũ dù sao “đạo hạnh” còn rất kém… Cứ mỗi lần chút chút mà người đã như lên cơn sốt… Từ đụng chạm ti tí cứ để hắn sờ mó… Có sao chứ… cả hai đều nghỉ “mình” đã là người của hắn rồi… Vì vậy… Giống như bó rơm gặp lửa… cháy bùng… Không biết từ lúc nào quần áo trên người từng mảnh đều rải rác trên sàn nhà… Để mặc hắn tung hoành ngang dọc…
Nhiều lúc Tú Nhi muốn dừng tay hắn lại, đẩy hắn ra… không thể thác loạn như thế này… Nhưng cái lưỡi và bàn tay điêu luyện của hắn khiến nàng không thể làm như ý nghỉ… trái lại còn ngược lại… vô thức phối hợp hưởng ứng, miệng kêu ư ư… nàng mong Thụy Vũ “sáng suốt” hơn nhưng liếc nhìn thấy Thụy Vũ đang rất bận rộn gục gặc đầu trước háng hắn…”Con nhỏ này… nói thì hay lắm” Tú Nhi thầm “mắng”… Thật ra nàng nào biết Thụy Vũ chỉ trông cậy vào chị Nhi sáng suốt… ai dè ngẩn lại nhìn thấy chị Nhi cũng đang hồn bay phách lạc… hai mắt nhắm khít, nét mặt đê mê khi hắn dúi mặt vào giữa hai đùi… Rúc cục việc em nhìn chị Nhi… chị Nhi nhìn em Vũ để làm theo… là hắn dễ dàng dìu dắt cả hai vào cuộc làm tình tay ba…
Nhất Long hí. Song. Tam… tứ phượng… Hắn là người từng trải… kinh nghiệm tràn trề… dễ dàng dẫn dắt cả hai hòa nhập cuộc chơi thú vị của dục tình…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243