Lúc Lưu Giang lên xe, Hà Hồng An chưa kịp khởi động xe hơi, thì điện thoại di động của ông lại vang lên, Hà Hồng An xem số điện thoại, thống khổ nhắm mắt lại, nhưng nhất cuối cùng vẫn phải nghe.
– Ông còn muốn thế nào nữa đây?
Hà Hồng An đau khổ nói.
– Chủ tịch Hà, tôi đã nói trước với ông, con gái của ông chỉ có thể gả cho con trai của tôi mà thôi, tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, nhưng ông vẫn ngoan cố, giờ thì nhìn xem, hiện tại tình huống xảy ra như thế nào, cần gì phải vậy chứ, tôi lập lại lần nữa, Hà Tình chỉ có thể là gả cho con của tôi, chủ tịch Hà, tôi thật sự rất muốn cùng ông kết thân một nhà, bây giờ chúng tôi cũng không chê con gái của ông song hôn đâu, coi như việc đã định, không nói đến chuyện này nữa, ông nhanh giải quyết tốt hậu quả đi.
– Ông đừng có ép người quá đáng, phải biết già néo đứt dây, chó cùng dứt dậu, cuối cùng thì cái gì cũng không có, kết quả là lưỡng bại câu thương thì ông không thể so với tôi được.
Hà Hồng An ở trong điện thoại cắn răng nghiến lợi nói.
– Lão Hà, cần gì mà phải làm vậy chứ, sự hợp tác của chúng ta gần đây rất tốt, cùng chung trên một chiếc thuyền mà giờ ông lại muốn rời bỏ, xin.. bây giờ chưa được đâu, thật ra tình trạng con của tôi thì ông cũng biết, con gái ông lấy nó làm chồng, bất quá thì con tôi chỉ là ngây ngô như một đứa bé thôi, ông làm gì mà phải nghiêm túc quá như vậy, Hà Tình đứa con gái kia, tôi đã thấy nhiều lần, tôi hứa sẽ không làm thương tổn đến nó, nhưng là vì sự hợp tác của chúng ta, ông phải cùng tôi kết làm thông gia, bằng không mà nói, con gái của ông lấy ai, tôi sẽ giết kẻ ấy, nếu tinh thần con gái của ông sụp đổ, thì đó cũng là do ông gián tiếp giết chết nó đấy.
– Ông… ông…..
Hà Hồng An còn muốn nói thêm điều gì đó thì đối phương đã cúp điện thoại rồi.
– Lão Hà, bây giờ thì nên làm gì đây?
Lưu Giang hoảng sợ nhìn Hà Hồng An hỏi, lời nói trong điện thoại vừa rồi nàng nghe được rỏ ràng, nàng cũng biết người gọi điện thoại tới là ai, chính là người này đêm qua còn gọi điện thoại đến để bảo hủy bỏ hôn lễ của Hà Tình, do đó mới khiến cho Hà Tình sáng sớm hôm nay uất ức, hai người vốn định hôm nay sau khi kết hôn trực tiếp xuất ngoại, nhưng không ngờ đến chưa kịp làm lễ kết hôn thì đã xảy ra chuyện.
– Tôi cũng không biết phải làm sao bây giờ, đừng hỏi tôi nữa, vì hắn chính là một con quỷ… là thứ ma quỷ.
Hà Hồng An cả người gục trên tay lái nghẹn ngào, một người đàn ông vì hôn lễ của con gái mình ngày hôm nay mà lại phải khóc rống lên.
– Hà Tình, là cha đã hại con rồi.
Hà Hồng An không ngừng nói thầm, tinh thần đang xuống rất thấp, ông ngồi phịch ở trên ghế lái phải đến hơn chục phút, Hà Hồng An mới khôi phục lại, chậm chậm lái xe đi đến bệnh viện, chuyện gì cũng mặc kệ, con gái mình bây giờ còn đang ở tại bệnh viện, cũng may là không có bị thương, nhưng Đào Chính chết đi thì là một sự đả kích quá lớn cho Hà Tình, vì thế tinh thần của nàng cũng đang hoảng hốt, phải nằm viện điều trị vài ngày.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 4 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-4/
– Này cho tôi hỏi cô một chút, trong nhà Hà Tình có tiền nhiều không? Cha của Hà Tình hiện đang làm gì?
Đinh Nhị Cẩu vừa nhìn Từ Kiều Kiều đang ở trong cửa hàng chọn lựa quần áo, vừa hỏi.
– Có tiền nhiều hay không thì tôi chẳng biết, nhưng cha của Hà Tình là chủ tịch của ngân hàng công thương, nên cũng xem là người có địa vị, mà anh hỏi điều này để làm gì?
Từ Kiều Kiều lúc này mới nhớ đến đây là điều riêng tư của bạn mình, mình không thể tùy tiện tiết lộ ra bên ngoài..
– Há, chủ tịch ngân hàng? Vậy tôi an tâm rồi, nhà của Hà tình như thế thì ít nhất có lẽ cũng giúp được cho tôi cái xe khác cho tôi, chiếc xe kia đã bị cảnh sát tạm giữ để điều tra rồi, mười ngày nửa tháng chắc là vẫn chưa có lấy lại được, những ngày sắp tới tôi lây xe gì mà đi đây?
Đinh Nhị Cẩu than thở.
– Ai.. trách không được người ta thường nói giậu đổ bìm leo, anh cũng tính toán quá đi, nhà người ta hiện tại xảy ra chuyện như vậy, anh còn nghĩ đến chuyện phải hỗ trợ cái xe. Hừ… cái xe cùi kia của anh chỉ là hư mất có một cánh cửa, thay cái cửa khác là được rồi, chẳng lẽ anh muốn người ta mua cho anh một chiếc xe khác?
– Hừm.. không riêng gì chiếc xe xảy ra vấn đề, tôi còn cứu được con gái của người ta một mạng, cô nghĩ xem, mạng con gái của ông ta không đáng bằng một chiếc xe à?
– Hừ hừ.. nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, tôi thật sự là mắt bị mù mới cùng anh làm bạn, coi như rồi, tôi không có mang theo tiền, quần áo này tôi cũng không mua nữa, để về nhà lấy tiền mua.
Từ Kiều Kiều lần này là giận thật đấy, bạn của nàng đã thảm đến mức này rồi, thằng này lúc này còn nghĩ đến muốn cho người ta báo ân, thật ra thì yêu cầu của Đinh Nhị Cẩu không có sai, nhưng mấu chốt hiện giờ thì không phải lúc.
– Ha ha, mua mua đi… chỉ đùa thôi mà, vậy mà cũng giận, hình như là cô không biết vui đùa thì phải?
Đinh Nhị Cẩu vội vàng cười cười, xuống giọng mãi cuối cùng Từ Kiều Kiều mới ổn định trở lại, hắn sau này còn có việc cần phải nhờ đến cô gái này, cho nên cũng không nên trở mặt, mà còn phải cẩn thận hầu hạ!
Hai người mua xong quần áo, thì đón xe đến bệnh viện, còn chưa tới cửa phòng bệnh, thì nghe thấy trong phòng bệnh tiếng chửi bậy:
– Biến đi.. cút ra ngoài, tôi bây giờ ai cũng không muốn gặp, cứ để cho tôi chết đi.
Từ Kiều Kiều liếc nhìn Đinh Nhị Cẩu.
– Đây là tiếng nói của Hà Tình, thật là đáng thương, tôi giờ cũng không biết nói gì với Hà Tình đây?
Từ Kiều Kiều tới trước cửa lại do dự, nói thật ra, bây giờ nàng đối mặt với Hà Tình, thật đúng là không biết nên nói cái gì.
– Cô cứ vào đi, tôi chờ cô ở ngoài, vơi Hà Tình tôi không quen biết, có vào cũng không tiện nói cái gì, nhưng các người là bằng hữu, ít ra cũng có chuyện để nói.
Đinh Nhị Cẩu nói.
Đúng lúc này từ trong phòng bệnh đi ra hai cảnh sát, đằng sau đi theo con có cha mẹ của Hà Tình, vẻ mặt lúng túng đi ra khỏi phòng bệnh.
– Chủ tịch Hà, chúng tôi biết hiện tại con gái của ông tình trạng không tốt lắm, nhưng sự tình chắc ông cũng biết, nếu như ông biết được manh mối gì, thì chúng sẽ mau chóng phá được án, chúng tôi tin rằng ông cũng muốn cho người chết một cái công đạo, nói thật, vụ án này ảnh hưởng rất lớn về tình hình trị an cua thành phố, hiện tại đã có rất nhiều lãnh đạo cấp thành phố gọi điện thoại thúc giục chúng tôi phải phá án, áp lực của chúng tôi cũng rất lớn, hi vọng các người có thể hiểu được.
Đội trưởng cảnh sát hình sự TP Hồ Châu sở công an thành phố Hạ Bân nói với với Hà Hồng An.
– Tôi biết, chúng tôi so với mấy anh còn gấp muốn phá án hơn, nhưng tình huống của con gái tôi mấy anh cũng thấy đấy, hiện tại cảm xúc cực kỳ không ổn định, các anh giờ mà muốn hỏi, chỉ sợ cũng hỏi không được điều gì, đợi con gái tôi có chuyển biến tốt, tôi lập tức thông báo cho các anh.
– Cảm ơn.. chúng tôi đi trước.
Nói xong Hạ Bân mang theo một cảnh sát đi ra khỏi bệnh viện, nhưng chẳng bao, tên cảnh sát kia lại quay trở lại, chỉ là không có vào phòng bệnh, mà là đến trong hành lang bệnh viện trên cái ghế dài ngồi xuống, xem bộ dáng là muốn đánh trường kỳ kháng chiến.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 4 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-4/
– Bác Hà, Hà Tình ra thế nào rồi, cháu có thể vào thăm Hà Tình không?
Từ Kiều Kiều đứng ở bên cạnh cha mẹ Hà Tình hỏi.
– Ừ.. cháu cứ vào xem một chút đi, thay bác khuyên nhủ nó chút.
– Vâng, cháu biết rồi.. À… còn đây chính anh Đinh Trường Sinh là người sáng hôm nay lái xe đưa Hà Tình đi, nếu không nhờ lúc ấy, Trường Sinh đã kéo Hà Tình thoát ra, chắc là Hà Tình giờ cũng đã bị chiếc xe kia tông trúng rồi.
Từ Kiều Kiều chỉ vào Đinh Nhị Cẩu nói.
Từ Kiều Kiều cũng biết mình hôm nay cũng đã gây chuyện phiền phức đến với Đinh Nhị Cẩu, dù sao hắn là do nàng gọi tới, cho nên người này nhất định phải nói cho gia đình họ Hà phải nhớ đến hắn.
Hà Hồng An lúc này mới biết không chỉ là con rể của mình đụng chết, mà ngay cả con gái của mình cũng suýt nữa cũng vong mệnh, việc này làm cho phía sau lưng của ông toát ra mồ hôi, xem ra bọn chúng thật sự là không từ một thủ đoạn nào cả rồi.
– Cậu Đinh, xin cám ơn, giờ tôi cũng không biết nói sao, đại ân này không lời nào cảm tạ hết được, về sau nếu có chuyện gì cần giúp, cậu không cần khách sáo nại ngần cứ đến gặp tôi, cậu là người lần thư hai mang đến mạng sống cho con gái của tôi, rất cám ơn..
Hà Hồng An bắt chặt tay của Đinh Nhị Cẩu.
Lưu Giang trong lòng cảm kích không thể bộc lộ ra bằng lời nói, nếu bất cứ ai thì tâm tính cũng đều như vậy, huống chi nàng là người mẹ, vừa rồi nàng cũng nghe Từ Kiều Kiều nói, biểu hiện của nàng rất là hoảng sợ về tình huống con gái của mình lúc đó, vừa nhìn về phía Đinh Nhị Cẩu, vừa nhìn về phía chồng mình, cũng may là Đinh Nhị Cẩu không có chú ý đến Lưu Giang, chứ nếu thấy khuôn mặt tái mét của Lưu Giang lúc này, thì hắn nhất định sẽ bị hù dọa.
Nhìn thấy vợ mình thất thần như vậy, Hà Hồng An vội vàng kéo Lưu Giang đến một khúc quanh, nhìn qua như là an ủi nàng, trên thực tế là sợ Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy Lưu Giang biểu lộ ngơ ngác mất hồn như thế.
Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy bọn họ như vậy, hắn cũng không tiện nói gì thêm, nếu không phải vì đợi Từ Kiều Kiều, hắn đã quay trở về, nhưng bây giờ thì thấy người cảnh sát kia đang canh giữ ở ngoài cửa phòng bệnh, xem ra cảnh sát rất xem trọng vụ án này, dù sao chuyện này ảnh hưởng ra ngoài rất xấu rồi, lại liên quan đến chủ tịch ngân hàng công thương của thành phố, việc này nếu truyền đi, thành phố Hồ Châu lại trở nên nổi danh.
Ai… thời buổi rối loạn.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200