Tại Hồ Châu mọi người đều biết Vương Sâm Lâm là người của bí thư thành ủy Tưởng Văn Sơn, Vương Sâm Lâm là do bí thư Tưởng Văn Sơn sắp xếp vào trong ủy ban thành phố, đó là một cây cứng rắn không thể cưa đổ, đủ thấy Tưởng Văn Sơn bá khí đến cỡ nào.
Dưới sự cài cắm như thế này, ủy ban thành phố chẳng những không giữ được bí mật nào quan trọng, ngay cả ý kiến thống nhất cũng khó lòng mà có được, đây cũng là nguyên nhân lực cản sự phát triển kinh tế TP Hồ Châu, thấy rỏ thâm ý của Tưởng Văn Sơn cũng rất rõ ràng, tìm cách đẩy Thạch Ái Quốc đi, đưa Vương Sâm Lâm lên làm chủ tịch thành phố, trước đó bên phòng tổ chức tỉnh ủy Tỉnh ủy từng đã nói chuyện riêng hỏi thăm qua bí thư Tưởng Văn Sơn có muốn rời khỏi TP Hồ Châu hay không? Nhưng Tưởng Văn Sơn cự tuyệt, rồi sau đó phòng tổ chức tỉnh ủy lại còn hỏi Tưởng Văn Sơn có muốn lựa chọn người thích hợp để làm chủ tịch ủy ban thành phố, lúc ấy Tưởng Văn Sơn liền đề cử Vương Sâm Lâm.
Sau đó, Tưởng Văn Sơn nghĩ rằng chủ tịch Thạch Ái Quốc sẽ sắp rời khỏi TP Hồ Châu, nhưng chờ mãi vẫn không thấy quyết định từ trên tỉnh xuống, đây cũng là một tâm bệnh của Tưởng Văn Sơn, thử hỏi có bí thư thành ủy nào mà không muốn thay đổi một chủ tịch thành phố không chịu nghe lời của mình, chỉ có chủ tịch Thạch Ái Quốc hết lần này tới lần khác là người chống đối với Tưởng Văn Sơn.
…
– Lần này anh nói rất rất nghiêm túc, cam đoan lần này đây nhất định anh sẽ ly hôn, anh cũng đã nhận được tin tức, chủ tịch Thạch Ái Quốc sẽ rất nhanh bị điều đi rời khỏi TP Hồ Châu, bí thư Tương đã đề cử anh lên thay thế, chỉ cần một khi anh lên làm chủ tịch, lập tức sẽ cùng với người đàn bà kia ly hôn, được không? Hãy tin tưởng anh lần này nhé.
Vương Sâm Lâm vẫn quỳ trên mặt đất nói lời xin lỗi với Hách Giai.
Vương Sâm Lâm và Hách Giai có căn biệt thự này là do mấy năm trước một nhà đầu tư đã đưa tặng cho Vương Sâm Lâm đấy, nhưng Vương Sâm Lâm lại để cho nhà đầu tư để cho Hách Giai trên danh nghĩa đứng tên, có thể nói đây là nơi bọn họ hẹn hò mấy năm nay, nơi đây tương đương an toàn, nhưng cây kim giấu trong bọc lâu ngày cũng sẽ lộ ra, lần này cũng thế, hai người đang lo cãi nhau, không có chú ý tới trên cây tùng trong sân sát bên cửa sổ có một đôi ánh mắt quỷ mị đang theo dõi, trong tay hắn cầm camera quay phim nhắm ngay trong cửa sổ phòng không có kéo rèm cửa, đều quay phim ghi lại tất cả diễn biến ở bên trong.
Lại nói tiếp việc này, cũng không thể trách Vương Sâm Lâm, bởi vì Vương Sâm Lâm cũng đã đề cập với vợ mình về vấn đề ly hôn, nhưng vợ của ông lại không đồng ý, hơn nữa vợ của ông nguyên là con gái của một vị lãnh đạo trên tỉnh, đương nhiên vợ của ông nuốt không trôi cục tức này, vì vậy liền thuê một thám tử tư nhân, âm thầm lặng lẽ điều tra Vương Sâm Lâm, thám tử tư theo Vương Sâm Lâm Tam lâu nay, cuối cùng thì trong buổi tối hôm nay cũng đã dò ra đến khu căn biệt thự này, ghi lại toàn bộ tư liệu.
Vì vậy sau đó vài ngày lúc Vương Sâm Lâm về nhà, lại nói đến chuyện ly hôn, vợ của ông thật sự là không thể nhịn được nữa, liền đem tất cả tài liệu mà thám tử tư ghi lại, phát tán tài liệu lên trên mạng internet, tin tức chấn động ngay ngày đầu tiên đã làm cho mọi người chấn động, đương nhiên là ban kỷ luật thanh tra tỉnh Trung Nam không có khả năng tránh né được vấn đề nghiêm trọng như thế này, vì vậy khi Vương Sâm Lâm tan việc, trên đường về đã bị người của ban thanh tra kỷ ủy mang đi.
Đưa Vương Sâm Lâm vào phòng làm việc của ban kỷ luật thanh tra tại thành phố Hồ Châu, trên lý thuyết tỉnh kỷ ủy phá án thì sẽ không để cho kỷ ủy TP Hồ Châu nhúng tay vào, ngay cả chỗ giam giữ cũng phải là tỉnh kỷ ủy sắp xếp, chỉ có điều lần này thì do sở công an thành phố Hồ Châu phụ trách, chuyện này không giống với bình thường, tựa như là chỉ đạo là do tỉnh kỷ ủy, còn sở công an thành phố do sở trưởng Lý Pháp Thụy đích thân phụ trách, phó sở công an Đàm Quốc Khánh căn bản không có được xen tay vào.
– Vương Sâm Lâm, ông là là đảng viên, chánh sách của đảng thì ông phải rất rõ ràng, có còn cần tôi lập lại một lần nữa sao?
Tỉnh kỷ ủy kiểm tra kỷ luật chủ nhiệm giám sát Hà Phong nói.
– Tôi phạm sai lầm gì? Tôi bị kỷ luật gì mà đem tôi mang đến nơi đây?
Vương Sâm Lâm ra vẻ trấn tĩnh hỏi.
– Sai lầm gì thì bây giờ còn chưa nói tới, tôi tin rằng ông cũng đã xem qua đoạn video kia ở trên internet, chúng tôi hi vọng ông có thể cho chúng tôi một lời giải thích hợp lý, ông nếu không nói, thì cũng sẽ có người khác nói, người phụ nữ kia một khi chúng tôi khống chế được, ông không nói thì cô ấy cũng nói, tôi cũng không tin các người sẽ tường trình giống nhau như đúc, trừ phi là nói thật.
Hà Phong ngồi đối diện Vương Sâm Lâm, ông ta năm nay vừa mới 40 tuổi, còn Vương Sâm Lâm đã sấp sỉ 50 tuổi, chuyện này cũng làm cho Hà Phong thấy rất kỳ quái, người phụ nữ kia đến cùng là có quan hệ với Vương Sâm Lâm như thế nào, mà có thể để cho Vương Sâm Lâm một phó chủ tịch thành phố lại quỵ lụy đến mức quỳ gối như vậy?
– Cô ấy không phải là đảng viên, các người không có thể khống chế cô ấy, đây là phạm luật.
Vương Sâm Lâm gần như gầm thét lên.
– Chúng tôi cũng không phải là khống chế cô ấy, mà gọi cô ấy đến hiệp trợ điều tra, cô ấy hình như là tổng giám đốc của công ty Đằng Đạt phải không? Thật không rõ, một người phụ nữ tuổi còn trẻ như vậy, làm sao tài giỏi như vậy, trong tay nắm lấy một công ty lớn như vậy muốn tự mình điều hành cũng không phải là dễ dàng đâu..
Giọng nói của Hà Phong mặc dù không là mãnh liệt, nhưng tiềm ẩn bên trong chứa lực lượng hung hãn đánh thẳng vào trái tim của Vương Sâm Lâm.
Vương Sâm Lâm ngẩng đầu liếc nhìn Hà Phong, trong đầu suy nghĩ, bọn kỷ ủy này không biết sự cường đại của nhóm Vương Sâm Lâm, xem ra chuyện của mình, bọn họ đã nắm giữ không nhiều lắm, nhưng từ khi cái đoạn video kia xuất hiện ở trên mạng, hắn một mực âm thầm lặng lẽ dùng lực lượng của mình điều tra tìm lai lịch video này, nhưng đến bây giờ cũng không có tìm được từ nơi phát xuất ra.
Hách Giai thì không giống như hắn vậy, nếu Hách Giai bị rơi vào trong tay bọn họ, đoán chừng nàng sẽ rất nhanh đem tất cả mọi chuyện đều khai ra cho người kỷ ủy, hắn hiện tại duy nhất cầu nguyện là Hách Giai ngàn vạn lần đừng để cho người kỷ ủy tìm ra được, như vậy thì hắn mới có thể giảm thiểu được chuyện này xuống mức thấp nhất, nhưng nếu như Hách Giai sa lưới, như vậy không còn là đơn giản vấn đề tác phong qua hệ của hắn, mà về vấn đề kinh tế mới là giết chết hắn..
– Chúng tôi nếu muốn tìm một người, rất đơn giản, chỉ cần cô ấy còn sống, thì chúng tôi có thể tìm được, cho dù là cô ấy xuất ngoại, chúng tôi cũng đem cô ấy trở về được, Vương Sâm Lâm.. đạo lý tôi đều nói rõ ràng rồi, ông bây giờ nói thật vấn đề của mình ra đi, chứ nếu đợi khi tìm được Hách Giai lúc cô ấy khai hết thì hoàn toàn là hai việc khác nhau, hi vọng ông hiểu được tình cảnh hiện tại, suy nghĩ thật kỹ một chút đi, tôi ở phòng kế bên chờ ông.
Hà Phong nói xong liền đẩy cửa đi ra ngoài.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200