Bên trong văn phòng hai người đã mặc quần áo xong, tự dọn dẹp.
Hồ Giai Giai trong thân thể còn lưu lại dư vị cao trào, sắc mặt vẫn có chút hồng nhuận.
Không qua bao lâu, đột nhiên trong hành lang đã có tiếng bước chân, Hồ Giai Giai mới khẩn trương nhìn thoáng qua đồng hồ ở cổ tay, chỉ còn cách có giờ làm việc chỉ có 15 phút, trong lầu bắt đầu có người đến, cô liền vội vàng leo xuống người của Đinh Nhị Cẩu, từ trong cái túi xách ra một xấp giấy, xé đoạn dài đoạn gấp thành khối lập phương lau chùi sạch sẽ ở trên cái âm hộ rồi kéo cái quần lót màu xanh lam lên, buông váy, đem giấy vệ sinh ném cho Đinh Nhị Cẩu ….
Đợi mãi đến lúc 8 giờ sáng, Đinh Nhị Cẩu từ trong cửa sổ mới trông thấy từ dưới lầu Vu Toàn Phương ngồi xe tiến vào trong sân ủy ban huyện, xe chạy đến bậc thang trước ủy ban mới dừng lại, xe còn nổ máy, từ bên tay lái phụ phía trước bước xuống một người tuổi còn trẻ, dưới cánh tay kẹp lấy một cái cặp công văn, nhanh nhẹn bước qua đằng sau đuôi xe, kéo ra cánh cửa xe, Vu Toàn Phương ngẩng đầu ưỡn ngực bệ vệ chui ra khỏi chỗ ngồi, Đinh Nhị Cẩu trong nội tâm không khỏi thầm than, cái giá đỡ này không nhỏ ah…
– Lãnh đạo đến rồi, còn không đi báo cáo công tác nhanh lên?
Hồ Giai Giai đứng ở sau lưng Đinh Nhị Cẩu cũng nhìn thấy một màn này, đối với cô, nhìn nhiều lần đã thành quen rồi.
Đinh Nhị Cẩu đột nhiên quay người, hắn không ngờ Hồ Giai Giai đứng sát gần như vậy, quay người lại vừa vặn đụng phải một cái thật mạnh lên đôi bầu vú đầy cõi lòng của cô, Hồ Giai Giai tại không phòng bị chút nào dưới tình huống này, bị hung hăng va vào một phát, trên đôi chân mang giày cao gót trọng tâm không vững, thoáng cái ngã té ngửa mặt về phía sau, Đinh Nhị Cẩu thật nhanh chụp lấy cái eo nhỏ nhắn Hồ Giai Giai, lúc này thân thể Hồ Giai Giai cách mặt đất chưa tới 10 cm, cái váy bị tốc lên, chính giữa trung gian cái khe hở dù ẩn núp bên trong cái quần lót nhưng vẫn thất một đốm loang to hỗn hợp chất lỏng của cuộc giao cấu vừa rồi tích tụ bên dưới đáy quần thật là chết người, nhưng tư thế này không có tiếp tục bao lâu, bởi vì trong hành lang truyền đến nhiều tiếng bước chân, Đinh Nhị Cẩu vội vàng đem Hồ Giai Giai đở dậy, lui về sau một bước.
Hồ Giai Giai nói đùa:
– Chạy cái gì, còn sợ chị ăn em?
– Không phải… chị ăn em thì không sợ, em chỉ sợ chị đánh em.
Đinh Nhị Cẩu nhỏ giọng nói, cái này ngược lại là có thật, Đinh Nhị Cẩu là có trãi qua giáo huấn như vậy đấy, cho nên kịp thời chạy đi là cử chỉ sáng suốt.
Hắn chạy đi ngay đến trước chỗ văn phòng của Vu Toàn Phương xếp hàng chờ đợi triệu kiến, bởi vì hắn thấy ở văn phòng chủ tịch huyện cũng có nhiều người rồi.
– Xin chào Hạ thư ký, tôi là chủ tịch trấn Độc Sơn Đinh Trường Sinh, có việc đến báo cáo với chủ tịch huyện, hiện tại chủ tịch có rảnh không?
Đinh Nhị Cẩu tận lực giữ lấy một loại tư thái khiêm tốn, trước đó chẳng có bao lâu, chính mình còn ngồi ở vị trí chỗ này, không có nghĩ rằng lúc này mình đổi lại thành loại người cầu kiến kia, thế sự khó liệu, ai dám nói trước được….
– À.. ông chờ một chút đi, chủ tịch huyện đang bận đấy.
Hạ Chấn Chấn chỉ nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu cũng không nói gì khác thêm
– Vậy cũng được, tôi chờ một lát.
Đinh Nhị Cẩu rất tự giác, đi đến cái ghế dựa gần đó ngồi xuống, cầm lấy tờ báo nhân dân nhật báo nhìn xem, không thể không nói đến tờ nhân dân nhật báo thực sự có trình độ viết lách về chính trị, cho nên trước kia Đinh Nhị Cẩu cũng có xem, nhưng không có quá nhiều thời gian, còn bây giờ thì không giống với lúc trước, tại trấn, mỗi ngày vào buổi tối hắn phải nghe tin tức radio cùng xem tờ nhân dân nhật báo, chỉ cần nắm được tin tức truyền thông hai thứ này thì chính sách sẽ hiểu rõ, tại đất nước này không dám nói là vô địch đấy, nhưng ít ra ngươi cũng sẽ không lỗ lả.
Hạ Chấn Chấn không phải là không biết Đinh Nhị Cẩu, tất cả mọi người đều làm chung ở ủy ban huyện, hơn nữa Đinh Nhị Cẩu là ai chứ? Đó là người đã từng dám đánh Trịnh Tam Gia lưu manh, con trai của bí thư Trịnh Minh Đường, đã vậy tại phía Bắc khu trung tâm mua bán, còn bắt được kẻ hiềm nghi phạm tội trong vụ án Cổ Thành Lượng bị bạo tạc nổ tung, nếu như những chuyện này còn có chút chưa biết rõ, thì chuyện làm con đường mới kết nối với quốc lộ 220 cũng phải nghe nói qua chứ, trong huyện có lời đồn đại là làm con đường mới đó chính là suy nghĩ sớm nhất mà Đinh Trường Sinh đã đề nghị làm, những chuyện này nếu cho là thổi phồng đồn đãi đi nữa, thì chuyện Đinh Nhị Cẩu tuổi còn trẻ đã làm đến chức vụ chủ tịch trấn, đây không phải là giả, cho nên trong nội tâm của Hạ Chấn Chấn, ước ao ganh tị với Đinh Nhị Cẩu như thủy triều từng đợt tiếp theo từng đợt, vì thế hắn để cho Đinh Nhị Cẩu ngồi ở đây nhàn rỗi đợi chờ, đây cũng là quyền lực duy nhất hắn có thể sử dụng để cho bỏ tức, vì sao ngu gì mà không sử dụng đây?
Một tiếng đồng hồ trôi qua, Hạ Chấn Chấn đi vào bên trong gian phòng làm việc của chủ tịch huyện đưa một văn kiện, còn Đinh Nhị Cẩu vẫn đang say mê ngồi trên ghế đọc mấy tờ nhân dân nhật báo, tuy Đinh Nhị Cẩu hiểu được ý của Hạ Chấn Chấn chỉ đơn giản là biểu hiện sự hiện hữu của vị trí thư ký của hắn, nhưng cách làm như thế này, thì sẽ không được lãnh đạo thưởng thức hài lòng đâu, nói cho cùng chính lãnh đạo bên trong kia mới là người quyết định gặp ai hoặc là từ chối ai chứ không phải là do người thư ký này định đoạt, ngươi không phải là người đại diện lãnh đạo, ngươi chỉ là một kẻ phục vụ, cho nên mới có vị trí thư ký, thằng thư ký Hạ Chấn Chấn này sớm muộn gì cũng sẽ gặp chuyện không may, đây là điều chắc chắn…
– Bên ngoài là ai đang chờ vậy?
Vu Toàn Phương đang nhìn xem tài liệu văn bản hỏi, hôm nay lại hơi rỗi rảnh, không có nhiều người tới quấy rầy, cho nên Vu Toàn Phương ngược lại là có chút không quen.
– Dạ..là chủ tịch trấn Độc Sơn, Đinh Trường Sinh.
Hạ Chấn Chấn nhỏ giọng hồi đáp.
– Hắn đến lâu chưa vậy?
Vu Toàn Phương bất động thanh sắc hỏi.
– Dạ..cũng mới vừa đến chưa có bao lâu, đang ngồi ở bên ngoài xem báo chí.
Hắn không dám nói Đinh Nhị Cẩu đã tới thời gian rất lâu, Hạ Chấn Chấn trước đây công tác tại phòng nghiên cứu chánh sách, La Hương Nguyệt là lãnh đạo của hắn, cho nên đối với vị quyền chủ tịch huyện mới của mình, tính tình ra sao, hắn vẫn còn chưa biết, vì thế trả lời cũng là lập lờ nước đôi.
– Cho hắn vào đi.
Vu Toàn Phương buông cây bút ra nói, nhìn theo Hạ Chấn Chấn kéo cửa đi ra ngoài gọi Đinh Nhị Cẩu, Vu Toàn Phương như có điều suy nghĩ đến người thư ký mới của mình, xem ra vẫn là phải nhờ Hồ Giai Giai tìm tiếp một người thư ký mới ….
– Xin chào chủ tịch, em là chủ tịch trấn Độc Sơn, Đinh Trường Sinh đến gặp lãnh đạo để báo cáo công tác vừa qua.
Vừa bước vào cửa, Đinh Nhị Cẩu liền hướng đến phía vu Toàn Phương tỏ rõ thái độ, đi ở phía trước Hạ Chấn Chấn hơi bực mình, tại sao thằng này lại như vậy, ta còn chưa giới thiệu người cho lãnh đạo mà, ngươi gấp cái gì, bộ ta không có tồn tại sao?
– Ha ha… Tiểu Đinh, tôi nghe nói cậu ở tại trấn Độc Sơn làm nên khí thế ngất trời, đến bây giờ mới đến nói cho tôi biết… Tiểu Hạ rót cho chủ tịch trấn Đinh chén trà.
Vu Toàn Phương mặc dù không có đứng lên, nhưng trên mặt đầy vẻ nhiệt tình khiến cho Đinh Nhị Cẩu đang trong tâm trạng lo lắng hơi chút nhẹ xuống, đừng có nhìn hắn ở ngoài cửa làm bộ xem báo, nhưng trong đầu đang suy nghĩ điều gì thì chỉ có trời mới biết được.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195