Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Chương 3 – Phần 61

Đồn công an trấn Độc Sơn nằm phía tây của ủy ban trấn, tổng cộng chiều dài cách khoảng tầm 500 mét, nhưng khi 2 cảnh sát của đồn công an đến hiện trường, đã hơn 20 phút đồng hồ trôi qua, Đinh Nhị Cẩu sắc mặt lạnh băng, nhưng cũng không nói gì, chính mình mới ngày đầu tiên đi làm, cũng khó mà hành động quá đáng, nhưng bọn chúng lại quá đáng trước, mình chẳng qua là bị động phản ứng lại mà thôi.

Toàn bộ người của ủy ban đều nhìn thấy rỏ, như hôm nay là ngày đầu tiên Đinh Nhị Cẩu nhậm chức, với tư cách là bí thư đảng uỷ Trương Nguyên Phòng tối thiểu thì cũng sẽ cùng với Đinh Nhị Cẩu ăn một bữa cơm, coi như là mọi người nhận thức, nhưng không biết là ông cố ý hay quên, trận tiếp phong yến này rõ ràng không có, cứ cho là Trương Nguyên Phòng nói là đã quên, nhưng điều này làm cho những người khác trong ủy ban trấn sẽ nghĩ như thế nào?

Cho nên lúc này Đinh Nhị Cẩu rất là bực bội, hắn túm 3 tên lưu manh giao cho bảo vệ cổng trói lại, rồi liền bước vào bên trong ủy ban, đúng lúc này Tôn Hải Anh cùng Dương Hòa Bình cũng đi theo vào.

– Chủ tịch, việc này xem nên xử lý như thế nào đây?

Dương Hòa Bình nói xong liếc nhìn Tôn Hải Anh đang đi bên cạnh, đúng ra đây là đang nhắc nhở Đinh Nhị Cẩu nên xử lý như thế nào với chuyện Tôn Hải Anh, vừa rồi mấy tên côn đồ nói ra sao, mọi người đều nghe, mặc dù biết Trương Nguyên Phòng ở phía sau làm mấy chuyện xấu, nhưng việc này không có chứng cớ, người khác chắc có lẽ không tin, chỉ duy nhất là Tôn Hải Anh bây giờ đã tin.

– Tự anh xem rồi an bài đi, tôi có chút mệt mỏi…

Đinh Nhị Cẩu vẫn không muốn lẫn lộn tự đưa mình vào chuyện của Tôn Quốc Cường, dù sao mình là người vừa mới thay thế vị trí của Tôn Quốc Cường.

– Hải Anh, đi thôi, tôi sắp xếp cho cô chỗ nghỉ ngơi, rồi gọi người nhà đến đón cô về nhé?

Dương Hòa Bình nhìn thoáng qua Tôn Hải Anh hỏi.

– Chú Dương, cám ơn chú, không cần đâu, cháu chỉ muốn nói riêng mấy câu với chủ tịch Đinh, nói xong cháu liền tự đi về.

Tôn Hải Anh nói mà không nhìn Dương Hòa Bình, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Đinh Nhị Cẩu.

– Chuyện này …. chủ tịch, làm sao bây giờ?

Dương Hòa Bình nhìn về phía Đinh Nhị Cẩu hỏi.

Đinh Nhị Cẩu cảm thấy rất đau đầu với cô gái này, nhưng là khi ánh mắt của hắn nhìn về phía Tôn Hải Anh, cùng lúc cô cũng nhìn thẳng tắp vào hắn, động tác cái cằm hơi nhếch lên tràn ngập cảm xúc, đường cong khuôn cằm như là khiêu khích, cái này làm cho Đinh Nhị Cẩu trong nội tâm không khỏi khẽ động, hắn khoát tay, ra hiệu Dương Hòa Bình đi ra ngoài trước.

Nào biết được Dương Hòa Bình lại hiểu sai ý tứ, tưởng rằng Đinh Nhị Cẩu muốn chuyện bậy bạ với Tôn Hải Anh, lúc đi ra còn kéo cửa khép kín lại…

– Nói đi, có lời gì nói nhanh đi, đêm cũng khuya rồi đấy, coi chừng ảnh hưởng không tốt.

Đinh Nhị Cẩu lui ra phía sau vài bước, đến bên cái bàn làm việc, ngồi ở trên mặt ghế dựa, đương nhiên cái ghế này trước kia là thuộc về Tôn Quốc Cường.

– Chủ tịch Đinh, cám ơn anh hôm nay đã cứu tôi, nhưng tôi cũng không cảm kích anh đâu, biết tại sao không?

– Không biết, và cũng không muốn biết.

– Bởi vì cho mọi người đều nói là anh đã hại chết cha của tôi, thù giết cha không đội trời chung, tôi hận là không giết được anh.

Tôn Hải Anh cắn răng nghiến lợi nói ra.

Đinh Nhị Cẩu không nói gì, chỉ ra phía góc cửa. :

– Nơi đó có một cây dù đi mưa, tới lấy rồi đâm vào đây đi, cô sẽ báo thù được đấy.

Đinh Nhị Cẩu vừa nói, vừa chỉ vào ngực của mình nói.

– Nhưng sau khi trở về, tôi phát hiện cha của mình có khả năng không phải là anh làm hại, chỉ bằng dựa vào tối nay anh đã cứu tôi, thì anh cũng sẽ không hại cha tôi, có đúng hay không ? Tôi muốn anh tự xác định lại bằng lời.

Tôn Hải Anh tiến lên một bước, hỏi.

– Tôn Hải Anh, tôi lập lại một lần nữa, chuyện cha của cô chết không có bất cứ môi quan hệ nào đến tôi, dù sao cha cũng đã bị chết, tôi không muốn đánh giá về điều gì với ông ấy, nhưng tôi tin rằng, cha cô là bất đắc dĩ mới tự sát, có lẽ là có người uy hiếp, cũng có thể là vì sự uy hiếp đó là lại nhắm vào cô, cho nên bây giờ cô không nên trở về nhà, nói cách khác, đừng để cha của cô chết lãng phí …

– Vốn là tôi cảm thấy bác Trương là đồng sự lâu năm của cha tôi, tưởng rằng bác ấy có thể giúp tôi, nhưng xảy ra chuyện tối nay, tôi cũng không dám tin tưởng bất kỳ kẻ nào nữa.

Đinh Nhị Cẩu nhìn cô một cái, chính mình rót một chén nước trà uống …

– Chủ tịch Đinh, tuy tạm thời tôi tin là cha tôi không phải là do anh hại, nhưng chắc là anh biết rõ ai hại chết, phải không?

Đinh Nhị Cẩu cười khổ, cô bé này thật sự muốn mất trí vì chuyện này rồi, vì cái gì mà cứ chắc chắn mình và cái chết của cha cô có quan hệ.

– Cô hải Anh à, tôi cũng không biết là ai hại cha cô, nếu như cô muốn biết, thì cứ đi lên đi trên ban thanh tra kỷ luật hỏi thử xem, bọn họ mang cha cô đi cho nên việc này bọn họ là rõ ràng nhất.

Đinh Nhị Cẩu có ý đồ xấu, đem hết phiền toái này giao cho ban kỷ luật thanh tra, thật ra hắn nói không có sai, Tôn Quốc Cường tự sát nơi giam giữ của ban thanh tra kỷ luật, làm sao chuyện này Ban Kỷ Luật Thanh Tra lại không biết.

– Ban Kỷ Luật Thanh Tra tôi đã đến hỏi, chỉ nói là tự sát rồi không cho biết gì thêm, chủ tịch Đinh, anh biết chuyện này, cầu anh nói cho tôi biết đi.

– Thật sự là tôi không biết, sao cô cứ nằng nặc là tôi biết vậy? Tự nghĩ ra một lý do bậy bạ sao?

– Chỉ là anh không chịu nói cho tôi biết, chủ tịch Đinh, nếu anh muốn điều kiện gì thì mới có thể cho tôi biết, cứ nói, tôi sẽ đáp ứng anh, như vậy có được chưa?

Tôn Hải Anh cảm xúc đã đến bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ, lời vừa nói xong, Tôn Hải Anh đã đem cái áo len mỏng vén lên quá ngực, ở dưới ngọn đèn hiện ra trên bụng bóng loáng trắng nõn không có một tia thịt thừa, vài sợi lông tơ thanh mảnh chạy dai dọc từ lổ rún xuống khuất mất dưới đường viền cái lưng quần, bởi vì tâm tình vô cùng kích động, toàn bộ phần trên thân hình đều ở một loại trạng thái cực độ khẩn trương, khiến cho Tôn Hải Anh thở hồng hộc, mà phía trên bụng hai bầu vú săng tròn tuy vẫn còn cái áo nịt ngực màu đen bảo hộ, nhưng là phía dưới chân vú đã là bạo lộ tại trước mặt Đinh Nhị Cẩu, cái quần tính chất vải mềm mại, cơ hồ là dính sát trên thân thể của cô rũ xuống, cho nên dáng người chỗ bờ mông uyển chuyển đường cong liền hoàn mỹ triển hiện ra, càng thêm mê người là do Tôn Hải Anh đang mang giày cao gót, khiến cho phần eo nghiêng về phía trước, bờ mông đầy đặn ở phía sau vểnh lên, hai bên mảnh thịt mông rung rung quang cảnh tình cờ thật sự là cũng khó gặp qua.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195

Thể loại