Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Chương 3 – Phần 40

Đinh Nhị Cẩu mấy ngày nay rỗi rãnh, nhiệm vụ chủ yếu là dụ dỗ đem Phương Lệ Hồng đến nhà của Vương Gia Sơn, khi đến nơi, Phương Lệ Hồng có cảm giác như mình đã bị lừa, đây là một khu vực nông thôn quê mùa hẻo lánh, tuy cô cũng xuất thân từ một cô bé ở nông thôn, nhưng đã có thói quen nhìn trong bệnh viện, cô thật sự là không cách nào tưởng tượng được nơi đây là một phòng khám chữa bệnh.

– Chủ nhiệm Đinh, nơi này là chỗ ở của vị… thần y mà anh nói?.

– Ưm…đừng nói nhảm nữa.. ông nội…ông nội ra nhìn cháu dẫn theo ai đây này?

Đinh Nhị Cẩu vừa xuống xe, mua theo nhiều loại đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, cùng Phương Lệ Hồng tiến vào cái sân nhỏ.

– Ai ôi!!! Thằng ranh con, ông tưởng cháu quên mất ta rồi chứ … ơ kìa, cô gái này là ai vậy?

Ông lão lúc này mới để ý đến đứng ở bên cạnh Đinh Nhị Cẩu là Phương Lệ Hồng.

– Ơ… à ông nôi là như vầy… cô ấy là….

– Khỏi nói… ông cũng biết rồi, cháu không cần giải thích, bạn gái đúng không? Ông nói rồi mà, cháu tranh thủ thời gian kết hôn đi, khi cháu có em bé, cũng đáng để cho ông sống lâu thêm vài năm..

– Ai ai … từ từ cháu cho ông biết, không phải là bạn gái của cháu, đây là cháu tìm cho ông một người học trò..

– Học trò? Ông lúc nào nói muốn thu học trò vậy hả?

Lão già ngơ ngác chẳng hiểu gì cả, nhưng xem kiểu nói của Đinh Nhị Cẩu không giống là đùa giỡn.

– Ông nội, là như vầy, cô này chính là bác sĩ Phương, tốt nghiệp đại học y khoa tỉnh Trung Nam, bây giờ đang công tác ở huyện chúng ta, cách đây mấy ngày, cháu có việc cần tìm bác sĩ Phương, trong lúc vô tình có nhắc tới về vấn đề y thuật, cháu liền kể về tài năng của ông nội cho bác sĩ Phương nghe, ông nội đoán xem, bác sĩ Phương nghe xong liền cao hứng nói muốn tới xin gặp vị thế ngoại cao nhân này, cháu không có cách nào khác, nên mới dẫn bác sĩ Phương tới đây.

Đinh Nhị Cẩu đưa mắt liếc qua Phương Lệ Hồng một cái ra ý, Phương Lệ Hồng thật ra lúc này không muốn phối hợp với hắn, nhưng khi nghĩ đến Đinh Nhị Cẩu cam đoan giải quyết cho cô sẽ ở lại côn tác ở bệnh viện huyện, vì vậy cố gắng khuôn mặt tươi cười:

– Ông ơi.. đây là một ít hoa quả, cháu xin gửi biếu đến ông.

Phương Lệ Hồng đưa một giỏ trái cây về phía Vương Gia Sơn, ông đành cầm lấy, Đinh Nhị Cẩu nói mấy câu làm Vương Gia Sơn có điểm chóng mặt, lại còn Phương Lệ Hồng tận lực biểu thị, làm cho Vương Gia Sơn một thầy thuốc đông y miệt vườn rốt cục có chút lâng lâng vì hãnh diện rồi.

Thích lên mặt dạy đời là bản tính của mỗi con người, lúc mới bắt đầu Vương Gia Sơn vẫn nghĩ đến Phương Lệ Hồng đang làm bác sĩ ở bệnh viện huyện, cho nên trong lúc nói chuyện vẫn còn tương đối khách sáo dè dặt, nhưng về sau, ông phát hiện cô bác sĩ này cách trả lời xử lý các ca bệnh cũng không có kinh nghiệm thông thạo gì hết, điều này làm Vương Gia Sơn có lòng tự tin vào tài năng y thuật của mình hơn hẳn cô bác sĩ này rất nhiều, ông bắt đầu huyên thuyên cùng Phương Lệ Hồng nghiên cứu thảo luận, nói chuyện với Phương Lệ Hồng ông tiết kiệm sức lực hơn nhiều so với trao đổi với một thằng thường dân như Đinh Nhị Cẩu chẳng biết cóc khô gì về y học hết cả, vì vậy ông quyết định nhận lấy cô gái này làm học trò, Đinh Nhị Cẩu lúc này tạm thời sếp xó qua một bên rồi, dạy cho thằng tiểu tử này thì ba bữa đực một bữa cái, trong lúc Vương Gia Sơn có cảm giác thời gian của mình còn không nhiều lắm, vẫn còn một số phương thức bí quyết trị bệnh cứu người đặc biệt tâm đắc nằm giấu ở trong đầu mình chưa biết truyền dạy cho ai, mỗi lần nhớ đến chuyện này, ông cảm thán thời gian không có đợi người.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Vương Gia Sơn tiếp tục tiến hành truyền đạo thụ nghiệp đối với Phương Lệ Hồng, thì Đinh Nhị Cẩu bị Trọng Hải gọi qua điện thoại bảo là về gấp ủy ban huyện.

Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 3 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-3/

– Chị Giai Giai xảy ra chuyện gì vậy? Em thấy hình như lãnh đạo đang lo lắng đến vấn đề gì đấy.

Đinh Nhị Cẩu vừa lái xe vừa gọi điện thoại cho Hồ Giai Giai.

– Đinh Trường Sinh, em chạy đâu mất vậy, xảy ra chuyện lớn, em không biết à ?

– Xảy ra chuyện gì?

– Tôn Quốc Cường ngày hôm qua bị ủy ban thanh tra kỷ luật dẫn giải đi, nhưng đến tối thì chết mất rồi, hiện tại lãnh đạo trong huyện đều đỏ mặt, ngày hôm qua bí thư kỷ ủy vừa mới tổ chức buổi họp, cũng trong ngày hôm qua thì Tôn Quốc Cường bị triệu tập, một đêm trôi qua, hắn bỗng dưng lăn ra chết rồi, em nghĩ xem chuyện này, lãnh đạo trong huyện biết ăn nói ra làm sao đây? Trở về gấp đi, lãnh đạo cũng đang rất vội vã đây này.

Hồ Giai Giai nói sơ qua câu chuyện cho hắn biết, Đinh Nhị Cẩu giật mình cả kinh, Tôn Quốc Cường bị điều tra, hắn không biết, Tôn Quốc Cường chết hắn cũng không biết, làm một thư ký cho lãnh đạo, như thế này là không ổn rồi, chẳng biết mình bị mê muội cái gì mà ngơ ngác đến như vậy.

Tôn Quốc Cường suốt ngày hôm qua bị tra hỏi liên tục, nhưng dù dùng đủ mọi cách, Tôn Quốc Cường vẫn không mở miệng khai ra một câu, giống như là không có gì để mà nói, vậy mà đến tối hôm qua nhân viên ca trực vừa xuống thay ca tầm mười phút, Tôn Quốc Cường đã bị chết ở trong nhà vệ sinh, trên cổ còn hằn dấu dây giày ghìm chết, cả người co rúc nằm ở phía dưới bồn rửa tay..

Dương Đại Chí đã không nhớ nổi mình đã làm vỡ hết bao nhiêu tách trà rồi.

– Mấy người các ngươi, hãy suy nghĩ cho thật kỹ, Tôn Quốc Cường trước khi chết, có dấu hiệu gì bất thường không ? Còn nữa, ai cùng hắn nói chuyện? Mỗi một chi tiết nhỏ đều không thể bỏ qua, việc này nhất định phải tra xét rõ ràng, nếu không thì các ngươi cũng xin nghỉ làm đi là vừa.

Trọng Hải giống như là pho tượng đứng nhìn về phía trước, như là nhìn ngắm xem phong cảnh bên ngoài, bộ dạng cứ như vậy tầm 10 phút, Đinh Nhị Cẩu thấy bô điệu Trọng Hải như thế, cũng không dám sờ vào dính lây rủi ro, vì vậy hắn cung im lặng đứng ở bên bàn làm việc Trọng Hải, kiên nhẫn chờ đợi lãnh đạo thức tỉnh…

– Không thể tưởng tượng được chuyện như thế bọn chúng cũng dám làm, trước đây tôi từng nghĩ khi nào có vị trí để trống ở trấn Độc Sơn, sẽ đưa cậu lấp vào, nhưng thật sự là trấn này quá thâm trầm, nguy hiểm, cậu thì cũng không phải là siêu nhân, bây giờ lại xảy ra chuyện Tôn Quốc Cường như vậy, tôi lại lo lắng đưa cậu lên đẩy vào chỗ hắc ám sợ chịu không nỗi, Trường Sinh, cậu có ý kiến gì không?

– Dạ.. em toàn bộ nghe theo sự sắp xếp của lãnh đạo, dù sao em cũng muốn đi ra bên ngoài rèn luyện thêm một chút, như vậy thì mới có thể đuổi kịp theo bước chân của lãnh đạo mà.

Đinh Nhị Cẩu làm thư ký trong thời gian vừa qua, dĩ nhiên học được nghe câu nói mà đoán ý người, nếu Trọng Hải không muốn để cho hắn đi, căn bản cũng không có cần đem chuyện này trưng cầu ý kiến của hắn, chẳng qua lúc này Trọng Hải hơi có chút do dự, nguyên nhân là thấy trước mắt Tôn Quốc Cường chết bất đắc kỳ tử, có thể thấy được Trọng Hải đối với Đinh Nhị Cẩu vẫn là có trách nhiệm quan tâm, cho nên Trọng Hải mới có câu hỏi này với hắn.

Khi lãnh đạo còn do dự, chẳng khác nào là muốn chính mình tự nói ra, kỳ thật trong nội tâm hắn hận không thể mắng tổ tông tám đời của Trọng Hải, ai bày cho ông đưa tôi đi rèn luyện như vậy chứ..

Dù sao thì Đinh Nhị Cẩu cũng phải nói trái ngược với suy nghĩ của mình, nghe hắn nói như vậy, thì Trọng Hải thấy trong lòng khá nhẹ nhàng, đã giảm bớt loại này áo lực khi đưa hắn vào chốn hiểm địa.

– Thế nào, nghĩ như vậy rồi có tiếp tục đi không?

– Vâng… phải đi, chủ yếu là lâu nay theo lãnh đạo trên học được một số điều mà chưa có cơ hội thực chiến, lúc này cũng muốn tìm một chỗ thử sức xem.. ha ha lãnh đạo, nhưng em cũng không phải muốn rời xa lãnh đạo vì sợ để lãnh đạo phải xoay sở một mình ah…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195

Thể loại