– Quá nhi nếu đã quyết định rời khỏi Cổ Mộ, có thể hắn cũng đã suy nghĩ cặn kẽ đến hậu quả, mặc dù Tôn bà bà dặn dò ta chiếu cố hắn, nhưng nếu hắn đã tự rời đi khỏi Cổ Mộ, từ nay về sau hắn có sống chết cũng không oán hận.
Tiểu Long Nữ có cái nhìn rất thoáng, dáng vẻ tựa như đây là ý trời…
– Nếu Long cô nương không muốn ra Cổ Mộ, tại hạ cũng có thể giúp một tay đi tìm giùm Dương huynh đệ. Nếu như có thể khuyên được hắn hồi về Cổ Mộ thì sẽ khuyên, nếu như khuyên không được thì cũng sẽ tận lực chiếu cố đến hắn.
Cố Hàn Uyên vẻ mặt thành thật nhìn xem Tiểu Long Nữ nói.
Tiểu Long Nữ lại bị hắn nhìn thì ngại ngùng.
Lý Mạc Sầu có chút ăn hương vị dấm chua:
– Đáng tiếc ta bây giờ đã quay trở lại phái Cổ Mộ, cũng phải tuân thủ môn quy không được rời khỏi Cổ Mộ, bây giờ đột nhiên cũng có chút hối hận…
– Lý tiên tử không phải là nói có biện pháp không trái với môn quy thì cũng có thể ra khỏi Cổ Mộ sao?
Cố Hàn Uyên đương nhiên biết cái môn quy này, nhưng lúc bộ dáng Lý Mạc Sầu nói gần nói xa ý là muốn hắn tiếp lời, nên hắn cũng không tiện cứ giả ngu.
– Nếu như cần ngươi hỗ trợ thì có được không?
Lý Mạc Sầu đôi con ngươi yêu kiều nhìn Cố Hàn Uyên.
– Lý tiên tử có chuyện nhờ, đương nhiên tại hạ không thể chối từ.
Cố Hàn Uyên không chút do dự đáp ứng, Lý Mạc Sầu so với Tiểu Long Nữ thì nàng giải quyết sự việc tốt hơn nhiều lắm, thậm chí nàng cũng sẽ không để ý đến dã tâm của Cố Hàn Uyên, ngược lại còn sẽ tận lực hỗ trợ.
Lý Mạc Sầu thỏa mãn nở nụ cười, khuôn mặt vũ mị đã không còn duy trì băng lãnh, lại càng trở nên xinh đẹp hơn.
Cố Hàn Uyên trầm ngâm phút chốc, quyết định lại lấy thêm chút hảo cảm.
– Long cô nương, Lý tiên tử, mặc dù Cổ Mộ cảnh đẹp và tĩnh mịch thanh u, lại có mỹ nhân làm bạn, đáng tiếc tại hạ còn có chuyện quan trọng tại người, nên không thể ở lâu.
– Ngươi muốn đi sao?
Lý Mạc Sầu nghe xong Cố Hàn Uyên có rời đi ý tứ, nàng tuyệt không nghĩ nhanh như vậy đã chia tay, vội vàng mở miệng hỏi.
Tiểu Long Nữ cũng nhìn lại, trong lòng đồng dạng hiện ra không muốn hắn rời đi, trong lòng suy nghĩ: “Quả nhiên vẫn là không có thể lưu hắn ở lại Cổ Mộ sao?”
– Đúng vậy, sự tình khẩn cấp, hôm nay sẽ rời khỏi, bất quá trước khi đi còn có một chút băn khoăn…
Lý Mạc Sầu nghe được Cố Hàn Uyên hắn nói muốn đi, thần sắc nàng có chút không rõ, tựa như lại một lần nữa không muốn tuân thủ môn quy Cổ Mộ.
– Băn khoăn?
Tiểu Long Nữ thấy Lý Mạc Sầu một bộ dáng thân du thiên ngoại, đành mở miệng hỏi.
– Ngọc Nữ Tâm Kinh nguy hiểm khó lường, các người lại chưa có tìm được người thích hợp để tu luyện, tuyệt đối không nên gượng ép mà tu luyện.
Cố Hàn Uyên nghiêm túc đối với hai nàng cảnh cáo.
Lý Mạc Sầu nghe nói như thế suýt nữa thốt ra “Ta cứ muốn tu luyện”.
Cũng may sự thận trọng để cho nàng nhịn được, nhưng trong lòng lại có chút phiền muộn.
Tiểu Long Nữ nghĩ đến phương thức tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh cũng có chút đỏ mặt, lặng lẽ nhìn hắn…
– Phái Toàn Chân hiện nay cường thế vô sỉ, tại chỗ này mà còn có đệ tử đến muốn làm chuyện xằng bậy, Toàn Chân lại cùng Cổ Mộ rất gần, rất khó cam đoan bọn họ sẽ không làm ra những chuyện gì khác với hai vị, tại hạ đã cùng hai vị quen biết, cho nên trước khi rời đi khó tránh khỏi có chút bận tâm, tại hạ có môn võ học này thích hợp để các người tu luyện, về sau ít nhất có thể tăng thêm năng lực để tự bảo vệ mình.
Cố Hàn Uyên nói xong liền từ trong ngực móc ra một phần Cửu Âm Chân Kinh đêm qua hắn đã ghi chép ra trên mảnh lụa, so với bản ghi chép đưa cho Kỷ Hiểu Phù cũng không sai biệt lắm, chỉ là có thêm công phu Tồi Kiên Thần Trảo, cũng chính là tiền thân của Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, thích hợp để cho Lý Mạc Sầu sử dụng.
Đương nhiên Tồi Kiên Thần Trảo rất dễ dàng xảy ra sự cố, chỗ nào cần chú ý thì hắn cũng đã đánh dấu lên rồi, hắn không muốn ngày nào đó, nhìn thấy Lý Mạc Sầu mỗi ngày đi bắt người để luyện công.
Lý Mạc Sầu tiếp nhận Cố Hàn Uyên bản tơ lụa đưa tới, liếc mắt nhìn rồi kinh sợ nói:
– Cửu Âm Chân Kinh?
Cố Hàn Uyên tất nhiên đã muốn lấy hảo cảm, chắc chắn là muốn để các nàng biết xuất xứ, dạng này mới có thể thể hiện ra hắn coi trọng các nàng.
– Cửu Âm Chân Kinh bao quát vạn tượng, nếu như tu luyện toàn bộ thì không có dưới mười năm chi công rất khó sở thành, đây chỉ bản tại hạ ghi chép đơn giản, đem các môn thích hợp để cho các người tu luyện, ngoại trừ khinh công, nội công còn có Dịch Cân Đoán Cốt Chương dùng để tăng lên tu vi võ học, trị liệu nội thương thì có Liệu Thương Chương, điểm huyệt giải huyệt cùng công phu bế khí cũng có, Bạch Mãng Tiên Pháp thì thích hợp để Long cô nương tu luyện, Tồi Kiên Thần Trảo thì thích hợp dùng cho Lý tiên tử. Đem tất cả những thứ này học được thì ít nhất cũng có thể ứng phó được với tuyệt đại đa số tràng diện, tại hạ cũng có thể yên tâm một chút.
Cố Hàn Uyên đối với hai nàng giảng giải, một bộ để ý lấy bộ dáng của các nàng.
Lý Mạc Sầu xúc động, trước kia Ngũ Tuyệt vì tranh đoạt Cửu Âm Chân Kinh cơ hồ đánh nhau sứt đầu mẻ trán, kết quả là bây giờ Cố Hàn Uyên lại nhẹ nhàng đưa cho các nàng.
Hơn nữa so với Tiểu Long Nữ, quanh năm đi lại trên giang hồ thì Lý Mạc Sầu rất hiểu tầm quan trọng của võ công, có thể vì dạng bí tịch thần công này mà chính là phu thê tử nữ đều có thể sẽ trở mặt thành thù, nếu không phải là còn có chút tâm trí, Lý Mạc Sầu đã nhào vào trong ngực Cố Hàn Uyên rồi, nhưng cảm xúc đôi mắt thu thuỷ của nàng cũng đã biểu đạt đến mức rất rõ ràng.
Tiểu Long Nữ lúc này thần sắc lại có chút xoắn xuýt, nàng cũng rất xúc động, nhưng mà đối với chuyển tu nội công của Cửu Âm Chân Kinh có chút do dự, cho dù coi như không thể tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh, nàng cũng không muốn từ bỏ công phu của tổ sư truyền xuống trong môn phái Cổ Mộ.
– Long cô nương, nếu như cô nương không bỏ xuống được nội công của phái Cổ Mộ cũng không quan hệ, tại hạ lấy ra những môn võ công này là vì để cho các người thêm một chút an toàn bảo đảm, mà không phải vì ép buộc, dù cho không muốn tu luyện nội công, học thêm một chút bí pháp chiêu thức tăng cường thực lực cũng là tốt.
Cố Hàn Uyên nhìn ra tâm tư Tiểu Long Nữ xoắn xuýt, cũng không miễn cưỡng nàng.
Tiểu Long Nữ thấy Cố Hàn Uyên an ủi nàng, sau đó thì trong lòng nhẹ nhàng thở ra, trên mặt lướt qua nụ cười ngượng ngùng có thể làm chết hết bách hoa.
Cố Hàn Uyên nhìn thấy nụ cười Tiểu Long Nữ cũng là sững sờ, hắn cảm thấy mặc kệ là tiễn đưa bí tịch này, có thể lấy thêm được độ thiện cảm hay không, chỉ cần nhìn thấy được nụ cười như thế thì cũng đã đủ đáng giá mà mình bỏ ra rồi…
Cố Hàn Uyên buông lỏng cũng mỉm cười, nụ cười tinh khiết của Tiểu Long Nữ đồng dạng tẩy rửa tâm linh của hắn, hành tẩu trong bóng tối áp lực không có thì không được, nhưng có thể nhìn đến nụ cười như thế, chính xác là rất tốt để chữa trị nhân tâm.
Mị lực của Tiểu Long Nữ tuyệt không chỉ là dáng người cùng khuôn mặt của nàng.
Tiểu Long Nữ vừa rồi nhìn thấy nụ cười Cố Hàn Uyên có chút ngoài ý muốn, nhìn thấy nụ cười này không giống với những nụ cười trước đây của hắn, nhưng mà nàng ưa thích nụ cười như thế, cảm giác nó rất là chân thật.
Lý Mạc Sầu ở bên cạnh thấy biển dấm chua lật sóng, trong lòng suy nghĩ: “Còn nói không thích, sư muội cũng biết gạt người.” Nhưng dù sao nàng sớm đã có suy đoán, mặc dù có chút khó chịu, cũng không thấy gì quái lạ.
Lý Mạc Sầu vốn là không có vội Cố Hàn Uyên tỏ thái độ “nguyện vì mình mà chết” theo lời hứa sẽ giúp nàng của hắn, để sau đó mang mình rời khỏi Cổ Mộ, nhưng bây giờ biết được hắn sắp khai thì là không còn chờ được.
– Sư muội… ngươi theo ta vào trong Cổ Mộ một chuyến a…
Lý Mạc Sầu đột nhiên gọi Tiểu Long Nữ quay trở lại Cổ Mộ.
Tiểu Long Nữ mặc dù không rõ, nhưng vẫn là ngoan ngoãn đi theo.
Cố Hàn Uyên cũng có chút không hiểu, không rõ Lý Mạc Sầu lại nghĩ đến cái gì mà đột nhiên hồi lại Cổ Mộ.
Cũng không thể nói đơn thuần là ghen a?
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144