Cố Hàn Uyên đem Mãng Cổ Chu Cáp cùng với những mũi Phù Dung kim châm bị ăn mòn ném vào hệ thống trữ vật, Thiểm Điện Điêu đột nhiên không thấy Mãng Cổ Chu Cáp, tò mò tại trên thân Cố Hàn Uyên bò qua bò lại tìm kiếm, Cố Hàn Uyên bắt nó lật ngửa chổng vó phần bụng hướng lên trên, Thiểm Điện Điêu đột nhiên bị kích động vặn vẹo thân thể, kêu loạn ríu rít lên.
– Có thẹn thùng a? Thì ra ngươi chính là một tiểu cô nương à?
Cố Hàn Uyên nhìn nó vừa cười vừa nói, hắn thấy con Thiểm Điện Điêu có linh tính quá đủ, nếu là tại trong thế giới tiên hiệp mà nói, tám chín phần chắc có thể hóa hình thành người.
Cố Hàn Uyên thả con Thiểm Điện Điêu ra, nó liền quay trở lại tính khí gây náo, ghé vào trên bờ vai của Cố Hàn Uyên nghiêng đầu lắc lư, cuối cùng vẫn là Cố Hàn Uyên dùng con Ngô Công vẫn còn bị các mũi châm ghim chặt trên đất đưa cho Thiểm Điện Điêu ăn, nó mới thôi gây rối, nhưng vẫn là một mực ghé vào bên tai líu ríu Cố Hàn Uyên lấy cái gì, đại khái là nó không cho phép Cố Hàn Uyên độc chiếm Mãng Cổ Chu Cáp a.
Cố Hàn Uyên đem Đoàn Dự đang còn hôn mê nhấc lên, phóng lên đỉnh núi, lần theo đường cũ trở về, trên đường trở về dùng Thần Niệm Định Vị tìm kiếm vị trí của Mộc Uyển Thanh, quả nhiên không ngoài sở liệu, nàng đang vỗ về con Hắc Mân Côi cách đó không xa đầm nước, Cố Hàn Uyên lúc cứu chữa Hắc Mân Côi đã sớm đã có dự mưu, hắn cố ý chọn khu vực phụ cận gần bên đầm nước, bởi vì thế nào Mộc Uyển Thanh cũng phải đi tắm rửa.
Trước đó nàng đánh nhau thụ thương, trên thân nếu không vết máu thì cũng là bụi đất, Giang hồ nhi nữ dưới tình huống không có điều kiện thì có thể nhẫn nại chịu đựng, nhưng một khi có điều kiện nào có nữ nhân nào không thích sạch sẽ, Chung Linh cũng muốn đi tắm rửa, nhưng lại chờ Mộc Uyển Thanh tắm rửa trước mà thôi…
Mộc Uyển Thanh cũng đã cân nhắc vạn nhất Cố Hàn Uyên quay trở về gặp được tình huống này, cho nên mới quyết định đi tắm rửa trước, chỉ là nàng không có nghĩ tới Cố Hàn Uyên nhanh như vậy đã mang Đoàn Dự về.
Cố Hàn Uyên mang theo Đoàn Dự hôn mê đi tới đầm nước, thật đúng lúc nhìn thấy Mộc Uyển Thanh còn đang trên bờ đầm nước, vừa cởi ra cái tiểu nội khố còn sót lại duy nhất trên thân thể mình…
Chỉ thấy nàng vóc dáng thon thả ngọc thể hoàn mỹ, đường cong cực kỳ ưu mỹ dụ nhân, da dẻ trắng nõn như ngọc, mơn mởn bóng loáng, tựa như làn da mềm mại của hài tử vậy, đồn bộ mượt mà đầy đặn, hai chân tròn trịa săn chắc, dưới ánh thái dương càng tràn ngập trọn vẹn vẻ đẹp mỹ cảm, đôi song phong mượt mà bạo mãn kiên đĩnh trơn mịn như mỡ, không ngừng run rẩy, phía trên đỉnh phong còn đính hai hạt đầu núm vú hồng tươi, tiên diễm lóa mắt mê người cực kỳ, bụng dưới bằng phẳng sáng bóng, thảm lông đen âm hộ mịn như nhung vẽ nên đường cong hình tam giác nhỏ, dãn đến từ nơi chính giữa cái khe suối mê người càng làm cho lòng người ngẩn ngơ mê say, toàn thân da thịt trắng trẻo non mịn, tản ra một tầng long lanh tựa như ôn ngọc, thân thể quyến rũ, cực kỳ gợi tình…
Nàng nghe được tiếng xé gió còn chưa tới kịp tránh né liền nghe được thanh âm Cố Hàn Uyên trêu chọc.
– Mộc cô nương, ta đã đem Đoàn Dự mang về, cũng không cảm tạ ta đâu…
Mộc Uyển Thanh hét lên một tiếng liền nhảy xuống đầm nước trầm mình xuống, oán hận nhìn về phía Cố Hàn Uyên xách theo Đoàn Dự hôn mê.
– Vô sỉ…
– Ta giúp Mộc cô nương đem tình lang của cô nương mang về sau còn mắng ta? Quả nhiên làm người tốt không dễ a…
Nói xong Cố Hàn Uyên mang theo Đoàn Dự liền đi đến nơi Chung Linh, mục đích đã đạt được, cũng không tất yếu lưu lại chọc người nữa làm gì, cũng không biết trong lòng Mộc Uyển Thanh đến cùng người trọng yếu nhất là người nam nhân đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt nàng lúc gỡ tấm mạng che mặt ra, hay là người nam nhân đầu tiên nhìn thấy toàn bộ thân thể không mảnh vải che thân của nàng đây?
Mộc Uyển Thanh chưa bao giờ gặp khó qua như vậy, nước mắt như thế nào cũng ngăn không được trào ra, rõ ràng là nàng muốn đem điều tốt đẹp nhất của mình giao cho Đoàn Dự, kết quả đầu tiên là bị Cố Hàn Uyên khinh bạc sờ soạng, rồi bây giờ lại là bị thấy được toàn bộ bên trong thân thể của mình, mặc dù là hết lần này đến lần khác, nhưng những việc này lại không thể ồn ào trước mặt Đoàn Dự, nàng không thể làm gì khác hơn là cố gắng nhẫn nhịn…
Đương nhiên nếu là đơn độc gặp gỡ Cố Hàn Uyên thì nhất định sẽ tìm cách lấy đi tính mệnh của hắn, đến khi Mộc Uyển Thanh bình phục cảm xúc thì thấy được Đoàn Dự đã tỉnh táo lại, đang cùng Cố Hàn Uyên và Chung Linh trò chuyện.
– Vô Thiên tiên sinh, cảm tạ tiên sinh đã cứu tại hạ hai lần.
Đoàn Dự làm người chính trực, có tri thức lễ nghĩa, đối với ân nhân cứu mạng Cố Hàn Uyên thì vô cùng tôn kính, Đoàn Dự cảm thấy hắn mặc dù mang theo mặt nạ quỷ dị, nhìn qua thì lạnh nhạt kinh khủng, thật ra thì là người mặt lạnh tim nóng. Vốn là Đoàn Dự muốn kêu Cố Hàn Uyên là Vô Thiên đại ca, bất quá bị hắn cự tuyệt, cuối cùng đành phải gọi Vô Thiên tiên sinh.
– Ngươi xem ta là ân nhân cứu mạng, không phải là cái gì tốt đâu…
Cố Hàn Uyên mang theo thâm ý nhìn Đoàn Dự, còn Đoàn Dự thì không rõ ràng cho lắm.
– Đoàn lang…
Mộc Uyển Thanh nhào vào trong ngực Đoàn Dự, khóc òa lên chỉ muốn đem toàn bộ ủy khuất của mình nói ra, Đoàn Dự không có phát giác được tâm tư Mộc Uyển Thanh, hắn chỉ cảm thấy ngay trước trước mặt người mà nàng khóc như vậy thì hết sức khó xử.
Chung Linh lại là liếc Cố Hàn Uyên một cái, cảm thấy hắn có phải hay không đã làm chuyện gì với Mộc Uyển Thanh, đột nhiên từ đâu nhảy ra bốn người hướng về phía Đoàn Dự hô to…
– Thế tử…
Thì ra đó là tứ đại gia thần Ngư, Tiều, Canh, Độc của hoàng thất Đại Lý, phụng mệnh mang Đoàn Dự quay trở về Trấn Nam Vương phủ.
Đối với Cố Hàn Uyên đã cứu Đoàn Dự, bọn họ cũng biểu đạt cảm tạ, mời hắn cùng đi Trấn Nam Vương phủ, bất quá bị hắn từ chối…
– Linh muội… ta tiễn đưa muội quay trở về Vạn Kiếp cốc a…
Cố Hàn Uyên đối với chuyện về sau, sớm đã có kế hoạch, nên không có ý định tiếp tục mang theo Chung Linh đi khắp nơi, Chung Linh mặc dù không muốn, nhưng rời nhà đã một thời gian, cũng muốn về để cho phụ mẫu biết mình vẫn bình an.
Thế là đám người cứ như vậy mỗi người đi một ngả…
Chỉ là Mộc Uyển Thanh thời điểm rời đi, thừa dịp đám người không có chú ý, oán hận trừng mắt nhìn theo bóng lưng Cố Hàn Uyên…
Cố Hàn Uyên mang theo Chung Linh đi tới Vạn Kiếp cốc.
– Cố ca ca, sau này ca ca nhất định phải nhớ tới muội đấy…
Tới gần lúc chia tay Chung Linh càng thêm lưu luyến không thôi.
– Linh muội phải ngoan ngoãn ở nhà, rất nhanh chúng ta có thể gặp lại.
Cố Hàn Uyên thuận miệng trấn an Chung Linh vài câu, rồi liền hướng đến Trấn Nam Vương phủ, trên đường kiểm lại hệ thống đánh giá mà mình thu được.
Đánh giá cấp độ A nhân vật phản diện, 1800 điểm nhân vật phản diện.
Đây hẳn là điểm đạt được sự việc cướp được Mãng Cổ Chu Cáp khỏi tay Đoàn Dự, không còn Mãng Cổ Chu Cáp, thì Đoàn Dự liền cũng thiếu đi bách độc bất xâm chi thể.
Tiếp đó chính là mở ra hệ thống đánh giá hàng loạt Mộc Uyển Thanh nhân vật phản diện.
Mộc Uyển Thanh ngoài ý muốn bị khinh bạc, cấp đánh giá S, 2000 điểm nhân vật phản diện.
Mộc Uyển Thanh bị nhìn toàn bộ thân thể, cấp đánh giá S, 2500 điểm nhân vật phản diện.
Trước mắt hệ thống đánh giá Mộc Uyển Thanh hàng loạt là cấp S, tích lũy 4500 điểm nhân vật phản diện, tạm thời không thể nhận lấy.
Mộc Uyển Thanh mặc dù oán hận, nhưng mà cảm tình của nàng đối với Đoàn Dự cũng không có dao động, nếu như từ nay không còn cùng Cố Hàn Uyên gặp nhau mà nói, thì tuyến nhân duyên của nàng cơ hồ không có chịu ảnh hưởng gì.
Cố Hàn Uyên bỏ ra 4000 điểm nhân vật phản diện tăng Thánh Linh kiếm pháp lên tới cấp tiểu thành, có thể từ chiêu Kiếm thập chin tang lên chiêu Kiếm nhị thập nhị, mấy chiêu này đều thuộc về công kích kiếm khí dùng để tấn công từ xa…
Tựa như Thiên Long tự có Lục Mạch Thần Kiếm nhìn như là chỉ pháp, kỳ thực chiêu như kỳ danh, phát ra chỉ mình đúng là kiếm khí, đến lúc đó hắn sẽ cùng Lục Mạch Thần Kiếm vang danh thiên hạ so đấu một lần để xem sao…
Lúc này Mộc Uyển Thanh đi theo Đoàn Dự đến Trấn Nam Vương phủ vốn là sẽ cùng Đoàn Dự có một đoạn tiếp xúc thân mật, chỉ là đột nhiên Mộc Uyển Thanh lo lắng đến những chuyện đã xảy ra giữa Cố Hàn Uyên và nàng thì có chút chột dạ, cho nên nàng cùng Đoàn Dự giữ vững một khoảng cách.
… Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: http://truyensex68.com/an-to-to/
Lúc này Cố Hàn Uyên đang tiềm phục tại bên trong Trấn Nam Vương phủ, âm thầm chờ đợi đến mấy canh giờ sau.
Trong đêm đầu tiên là xảy ra sự việc Đoàn Chính Thuần nhận ra nhi nữ của mình là Mộc Uyển Thanh, làm nàng bi phẫn muốn chết, chỉ cảm thấy thượng thiên bất công.
Tiếp đó Tần Hồng Miên tới cửa tiếp xúc Mộc Uyển Thanh, lúc sau lại đưa tới Cam Bảo Bảo cùng Đao Bạch Phượng…
Tiếp theo chính là nhìn một hồi Đoàn Chính Thuần cùng mấy tình nhân nháo nhào, mặc dù Đoàn Chính Thuần quần nhau cùng với các nàng, nhưng mà không có trách nhiệm, lại không xử lý tốt quan hệ giữa các nàng, giữa việc các nàng tranh giành tình lang, quấy làm Đoàn Chính Thuần nhức đầu không thôi.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144