Đỗ Sơn Khôi mang theo Tưởng Mộng Điệp đến nơi Đinh Trường Sinh ước định, nơi này là một quán cơm nhỏ hẻo lánh…
– Như thế nào, xưởng dược kia có đáng giá đầu tư không vậy?
Vừa xuống xe, Đinh Trường Sinh liền hỏi Tưởng Mộng Điệp nói, thật ra hắn cũng biết, Tưởng Mộng Điệp cái gọi là đầu tư, bất quá là nàng sợ hãi ở một mình mà thôi, chỉ có theo lấy Đinh Trường Sinh thì nàng mới cảm thấy có cảm giác an toàn, mấy ngày nay Đỗ Sơn Khôi vẫn luôn đi theo nàng, điều này làm cho nàng càng thêm quyết định theo lấy Đinh Trường Sinh, đây cũng là ý tứ từ chị của nàng.
– Tạm được, bất quá quản lý kia nói không cần đầu tư…
Tưởng Mộng Điệp nói.
– Cô nói có phải là Giang Hàm Hạm a, nàng không quản lý việc này, đầu tư là tôi quyết định, cô nói đi, muốn đầu tư bao nhiêu tiền?
Đinh Trường Sinh cùng Đỗ Sơn đi vào tiệm cơm, bởi vì là xế chiều, cho nên vắng vẻ khách…
– Anh thiếu bao nhiêu tiền đầu tư, thì tôi đầu tư bấy nhiêu…
Tưởng Mộng Điệp đáp sảng khoái, hơn nữa nhìn giống như là có chuyện cấp bách, xuống xe cùng Đinh Trường Sinh nói vài câu, liền đến hỏi lão bản vị trí toilet.
Lúc này Đỗ Sơn Khôi cũng rõ ràng Đinh Trường Sinh cấp bách kêu mình đến, nhất định là có việc.
– Xảy ra chuyện gì?
Đỗ Sơn Khôi hỏi.
– Có chút phiền toái, chính là trước đây lúc để cho anh đi đến thành phố Bắc Nguyên làm chuyện kia, nay lão gia hỏa kia được điều đến tỉnh Trung Nam, không biết làm sao, vừa đến đây liền đem mục tiêu đối đầu là tôi, vì thế hai mẹ con nhà Vũ Văn không thể trì hoãn được nữa rồi, anh tìm biện pháp đem hai mẹ con rời đi, giờ không thể ở tại trong nước được nữa rồi, ít nhất cũng phải đi đến Hongkong.
Đinh Trường Sinh nói.
– Việc này đơn giản mà, tiến hành làm hai hộ chiếu đi Hongkong là được…
Đỗ Sơn Khôi nói.
– Nào có đơn giản như vậy, hộ chiếu của các nàng không dễ làm ở trong nước a.
Đinh Trường Sinh buồn rầu vò đầu nói.
– Um… việc này cứ giao cho tôi, chỉ cần có tiền thì cái gì mà làm không được, như vậy đi… tôi đi trước sang Thái lan, cứ đem hình của các nàng đưa cho tôi…
Đỗ Sơn Khôi nói.
– Vậy anh đi đến Hồ Châu tìm các nàng lấy hình đi, tôi nơi này không có, việc này có phiêu lưu không vậy?
Đinh Trường Sinh lo lắng nói.
– Không có gì, tôi đến Thái Lan nhờ làm hai hộ chiếu, an toàn vô cùng…
– Anh đã làm qua rồi sao?
Đinh Trường Sinh vẫn là không yên lòng.
– Tôi chưa có làm qua, nhưng chiến hữu của tôi có đi ra ngoài làm lính đánh thuê, chính là làm cách như vậy để đi ra nước ngoài, chỉ cần trả tiền là được.
Đỗ Sơn Khôi nói rất đơn giản, nhưng là trước mắt chỉ có thể là đi con đường này, biện pháp khác không có.
– Vậy thì tốt, nếu như có thể hoàn thành, thì anh cùng các nàng đi ra nước ngoài ở một đoạn thời gian, trước cứ tránh mặt rồi tính sau.
Đinh Trường Sinh nói.
– Được… một lát nữa tôi sẽ đi, còn có cô gái này, cậu mau thu hồi giữ lại đi, với tôi là đủ rồi.
Đỗ Sơn Khôi lặng lẽ chỉ ngón tay về hướng Tưởng Mộng Điệp đang đi vệ sinh nói.
– Làm sao vậy? Tôi tạo cho anh nhiều cơ hội như vậy, anh không lợi dụng được chút nào à?
Đinh Trường Sinh nói đùa.
– Ai, tôi là người nào? Người ta là người nào? Làm gì mà nàng để ý đến tôi chứ?
Đỗ Sơn Khôi nhún nhún bả vai, bất đắc dĩ nói.
Đinh Trường Sinh cười cười, không nói nữa, đúng thật là hắn muốn tác hợp Tưởng Mộng Điệp cùng Đỗ Sơn Khôi, bằng không cũng sẽ không để cho Đỗ Sơn Khôi bảo hộ Tưởng Mộng Điệp lâu như vậy, nhưng nhìn hai người này giống như là không có hợp tác với nhau…
– Đây là địa chỉ mới của các nàng, đến lúc đó tôi gọi điện thoại, khi nào anh đến thì báo cho tôi biết.
Đinh Trường Sinh phân phó nói.
– Ừ… tôi xuất phát ngay…
Sau khi ăn cơm xong, Đỗ Sơn Khôi liền chạy đến Hồ Châu, còn Đinh Trường Sinh thì cùng Tưởng Mộng Điệp quay về nội thị Bạch Sơn.
– Anh định sắp xếp tôi ở đâu đây?
Tưởng Mộng Điệp hỏi.
– Cô sẽ ở cùng một chỗ với một người bằng hữu của tôi, như thế nào đây?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Tôi không thích cùng người khác ở cùng một chỗ, tôi mặc kệ, anh ở nơi nào thì tôi ở nơi đó, anh là anh rể của tôi, anh phải quản đến tôi chứ?
Tưởng Mộng Điệp bất cần nói.
– Nếu như tôi là anh rể của cô, nào có anh rể lại cùng em gái vợ cô nam quả nữ ở cùng một chỗ? Điều này không thích hợp à?
Đinh Trường Sinh quay đầu cười nói.
– Như thế nào không thích hợp, vậy anh cho rằng như thế nào mới thích hợp?
Tưởng Mộng Điệp lá gan lớn lên, hơn nữa theo nàng và chị của nàng trò chuyện, ý tứ của chị nàng, là chị nàng không có khả năng gả cho Đinh Trường Sinh rồi, nhưng em gái nàng thì vẫn còn là cô gái chưa có lấy ai, cho nên vẫn có thể gả cho Đinh Trường Sinh, hơn nữa chị nàng sắp sinh con rồi, đến lúc đó con của nàng còn có khả năng lấy danh nghĩa là con của em gái nàng, dù sao đây cũng là con của Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh đương nhiên là không biết tính toán của hai chị em nhà này, cho nên lúc này Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ, đành đem Tưởng Mộng Điệp mang đến ở tại bên trong ký túc xá của mình, đây chỉ là ngộ biến tùng quyền, tốt nhất vẫn là tìm cho nàng một chỗ ở, nhưng đám A Long kia thì bỗng nhiên biến mất, bọn chúng vẫn luôn là tâm bệnh của Đinh Trường Sinh, cho nên mỗi khi Tưởng Mộng Điệp nói lên là sợ hãi, hắn không thể nói cái gì, vạn nhất bởi vì mình chủ quan để cho Tưởng Mộng Điệp xảy ra chuyện, thì mình thật đúng là không tốt cùng chị của nàng bàn giao.
– Anh ở nơi này à?
Tưởng Mộng Điệp nhìn nhìn gian nhà khu ủy cấp cho hắn có ba phòng ngủ và một phòng khách, hỏi.
– Ừ… nơi này của tôi điều kiện rất kém cỏi, cứ tạm thời như vậy đi…
– Vậy được rồi, tôi ở phòng nào đây?
Tưởng Mộng Điệp bắt đầu mở ra va li thu thập đồ đạc…
– Cô ở chính giữa…
Đinh Trường Sinh chỉ vào một phòng nói.
– Còn phòng kia là phòng của anh à?
Tưởng Mộng Điệp nhìn nhìn phòng ngủ của Đinh Trường Sinh thu thập vô cùng sạch sẽ, nhưng lại có dấu vết chưa từng có ai ở qua.
Sự thật thì Đinh Trường Sinh thật đúng là không có tại nơi này ở qua, hắn hoặc là đến chỗ của Tào Băng, hoặc là đến chỗ của Phó Phẩm Thiên, cho nên trên cơ bản chính là không có ở nhà.
– Um… ừ… như thế nào đây?
Đinh Trường Sinh che giấu nói.
– Tôi mặc kệ, tôi ở phòng này, anh phải qua phòng bên kia…
Tưởng Mộng Điệp nói.
– Được rồi… như vậy đi, trước cô thu thập sắp xếp đồ đạc đi, tôi đi ra ngoài mua một ít đồ này nọ.
Đinh Trường Sinh sờ trong túi, phát hiện thuốc là đã không còn.
Ra bên ngoài, đến một cửa hàng tạp hóa mua bao thuốc lá, sau đó châm lấy một điếu, thì phát hiện bên phía đối diện có một chiếc xe đang đậu sẵn, liền nhớ tới lời của Lưu Chấn Đông nói, vì thế hắn đứng ở đó nhìn thẳng chằm chằm vào chiếc xe kia.
– Chúng ta có thể đã bị phát hiện rồi, hay là đi thôi vậy.
Trong xe có hai người, trong này có một người ngồi phía sau, nhìn Đinh Trường Sinh phía đối diện đường cái, chột dạ nói.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10/
Đinh Trường Sinh cũng không có tùy tiện đi đến gần chiếc xe mé đối diện đường cái để nhìn xem xa này là của ai, với lại phán đoán của mình cũng chưa chắc là chuẩn xác, vì thế lấy ra điện thoại gọi điện thoại cho Lưu Chấn Đông báo cảnh sát, để Lưu Chấn Đông phái người đang tuần tra gần đây chạy đến nhìn một chút.
– Anh đoán hắn đang làm gì?
Tên lái xe nhìn thấy Đinh Trường Sinh đang gọi điện thoại, ánh mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm tại chiếc xe đang dừng lẩm bẩm.
– Bà mẹ nó, có khả năng là báo cảnh sát, nếu cảnh sát đến đây, chúng ta sẽ nói như thế nào?
Một tên khác bắt đầu khẩn trương.
– Còn nói như thế nào, cứ nói là…
Lời còn chưa dứt, hắn theo bên trong kiếng chiếu hậu nhìn thấy từ ngã tư có một chiếc xe cảnh sát đang chạy đến.
– Bà mẹ nó, đi nhanh đi, coi chừng không kịp.
Một tên nói.
Lái xe lúc này cũng có chút sợ rồi, tuy rằng chính mình có hậu trường cứng rắn, nhưng nếu như bị bắt gặp tại nơi đây, tuyệt không phải là là chuyện tốt, đầu tiên mình sẽ là người chịu tội thay, cho nên nhanh chóng phát động ô tô, Đinh Trường Sinh lại nghe được tiếng rít lốp xe chạm đất rất lớn, lập tức liền chạy tránh ra ngoài thật xa.
– Đinh bí thư, Lưu cục trưởng báo cho chúng tôi chạy đến đây, có việc gì vậy?
– Nhìn thấy chiếc xe vừa mới chạy kia không? Đuổi theo xem xảy ra chuyện gì, chiếc xe này theo tôi cả ngày, nhìn xem ai có lá gan to như vậy.
Đinh Trường Sinh không phân tốt xấu liền chụp chụp mũ chiếc xe kia, trong xe hai tên tuần cảnh vừa nghe đang theo dõi bí thư khu ủy, còn dám hỏi gì nữa, vì thế cùng Đinh Trường Sinh chào hỏi thiền thẳng chạy đuổi theo, hơn nữa còn bật đèn ưu tiên, đêm hôm khuya khoắt, còn kéo còi cảnh sát, làm như sợ người ta không biết là mình đang chạy đến vậy.
Đinh Trường Sinh lắc đầu, quay trở về nhà, lúc này Tưởng Mộng Điệp mới vừa hoàn tất tắm rửa xong, đầu tóc còn ướt, nàng mặc một bộ quần áo ngủ, ngồi xếp bằng tại trên sofa chơi điện thoại…
– Này, nhà của bí thư khu ủy, đầy đủ các phương tiện a, không máy tính, không Internet, không văn phòng, có phải là anh đang lừa gạt tôi không vậy, ngày mai mấy thứ này phải có đủ, tại nơi này không có Internet không có cách nào lên mạng, mà không có lên mạng thì sẽ không có cách nào quản lý công ty, đây không phải là làm chậm trễ việc kiếm tiền sao?
Tưởng Mộng Điệp nhìn Đinh Trường Sinh nói nghiêm túc.
– Ách… được rồi… chắc là do bọn họ sơ sót, tôi suốt ngày không ở nơi này, cho nên những thứ này cơ bản đều không dung đến… À… thời gian không còn sớm, sao cô không nghỉ ngơi đi à?
Đinh Trường Sinh nhìn Tưởng Mộng Điệp, hỏi.
– Anh chưa ngủ, thì tôi làm sao ngủ chứ?
– Có ý tứ gì?
Đinh Trường Sinh không hiểu hỏi, chính mình không ngủ cùng ngươi có cái quan hệ gì chứ, ta và ngươi không cùng ngủ chung một chỗ mà, dĩ nhiên, việc này chỉ có thể là do hắn suy nghĩ mà thôi, Tưởng Ngọc Điệp đem em gái nàng phó thác cho mình, mình không thể biển thủ ăn luôn a, đến lúc đó gặp Tưởng Ngọc Điệp thì phải nói như thế nào đây, chẳng lẽ lại nói là ta không có ý tứ đó, nhưng lỡ chiếm lấy cái đó của em gái ngươi rồi? Ặc… thôi không dám nghĩ tiếp tục dễ rước lấy phiền phức.
– Tật tôi lúc ngủ, phàm là có chút động tĩnh liền giật mình thức dậy ngủ không được, cho nên, anh còn ở tại bên ngoài tạo ra tiếng động, tôi như thế nào ngủ được?
Tưởng Mộng Điệp nói.
Đinh Trường Sinh gật đầu, không để ý tới nàng nữa, quay về gian phòng mình, đóng cửa lại đi ngủ, bởi vì này trong phòng không có phòng vệ sinh riêng, nên khi có nhu cầu thì phải chạy ra phòng vệ sinh chung bên ngoài, đúng là bất tiện, hắn nghĩ cuộc sống như thế này không biết đến lúc nào mới có thể kết thúc, đầu bắt đầu lớn.
Nhưng vừa nghĩ đến thì theo bản năng hắn lại… mắc tiểu, Đinh Trường Sinh dù làm biếng nhưng vẫn phải mở cửa phòng đi đến phòng vệ sinh, thật dài thở ra một hơi…
Tiểu xong, Đinh Trường Sinh theo thói quen rửa mặt, vô tình ánh mắt hắn, thả tại trên tường có thanh treo quần áo, nhìn thấy quần áo cũ vừa thay ra của Tưởng Mộng Điệp vắt vẻo treo trên đó…
“Con bà nó, cô gái này thay quần áo mà cứ treo bừa ra như vậy, chẳng khác gì chọc ngứa mắt mình”
Vừa đến gần khẽ treo cái khăn lau mặt kề bên, ma xui quỷ khiến, cạnh bàn tay chạm nhẹ thì cái áo rơi xuống đất, từ bên trong cái áo liền bày ra một cái áo ngực và cái quần lót ren nhỏ màu trắng…
Đinh Trường Sinh tập trung nhìn vào, con mắt đều muốn thẳng lên, áo ngực và quần lót đều là màu nhạt da người, cái quần lót nho nhỏ mất trật tự cuộn lên, hắn vươn tay, cầm lên cái quần lót khêu gợi kia, vừa vào tay, cái cảm giác tơ lụa mát lạnh làm cho Đinh Trường Sinh hít vào một hơi, trong lúc này từ nơi chính giữa gần đáy cái quần lót, một mảnh nho nhỏ ẩm ướt vương đọng thật là chướng mắt, đương nhiên hắn biết từ nơi chỗ ẩm ướt đó là là nơi bao vây lấy từ nơi cửa miệng âm đạo Tưởng Mộng Điệp, theo trước mặt của mình, Đinh Trường Sinh cảm giác được một mùi khí tức khác thường nhàn nhạt hắng hắc tỏa ra nhảy vào đến trong lỗ mũi của mình, bên cạnh cái mùi đó, hắn nhanh chóng bóc ra để trong lòng bàn tay, đập vào mắt là hai cọng lông đen tinh tế đen nhánh, đang lẳng lặng nằm ở nơi đó, sợi lông cong cong như tơ tuyến mềm mại, cũng đủ để hắn tưởng tượng ra được thảm lông trên cái gò mu của nàng còn non tơ đến cỡ nào…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234